Chơi Trốn Tìm
-
Chương 3
Than ôi Lý Dương, than ôi Lý Dương, than ôi Lý Dương…
Lý Dương không ngừng nhắc đi nhắc lại những từ này trong lòng, chỉ sợ vừa phân tâm liền quên mất, đây chính là bút danh cậu thật vất vả mới nhìn lén được của Lý Dương a! Bất quá nói đi cũng phải nói lại, bốn từ kia xếp cùng một chỗ sao lại có cảm giác kỳ quái đến vậy… Mặc kệ đi, trước tiên lên mạng tìm kiếm chút đã.
Trang web Triệu Quân đăng tiểu thuyết vừa vặn cũng là nơi Lý Dương thường hay xem (trang web chuyên đăng BL và Lý Dương vẫn thường lên đây xem đam mỹ đấy ạ:D), vừa tìm được tên tác giả mới nhớ ra là đã có hai mươi sáu chương, Lý Dương hai mắt trợn to đến không thể to hơn được.
Còn may tiểu thuyết Triệu Quân viết cũng không quá dài, nhưng Lý Dương một hơi xem hết cũng phải đến ba giờ sáng (nguyên văn: 凌晨三點了- rạng sáng tam điểm, ta không hiểu lắm nên chém), chính là cậu một chút đều không thấy buồn ngủ, cả người đều hưng phấn không thôi.
Mà chân chính làm cậu chấn kinh chính là, Triệu Quân viết cư nhiên là đam mỹ tiểu thuyết! Không lẽ hắn cũng là… GAY?! Bất quá lại nghĩ tới bản thân ở trên mạng biết mấy nam tác giả kia, có cong thật sự, cũng có cái gọi là hủ nam… Cậu duy nhất có thể khẳng định là, ít nhất Triệu Quân hắn sẽ không chán ghét đồng tính luyến đi.
Tiểu thuyết của Triệu Quân không thể nói là đặc biệt hay ( mặc dù Lý Dương tâm đã nhịn không được nghĩ muốn cấp hắn N cái like (nguyên văn: 好評- hảo bình, tức là đánh giá tốt nhưng thấy để like hay hơn:)) rồi), nhưng là cũng không kém. Hành văn cần trau dồi cải thiện, các tình tiết kể về quá khứ (nguyên văn: 故事情節- cố sự tình tiết) cũng đã giản lược nhiều. Đại khái là bởi vì ngắn, cho nên khiến người đọc tổng cảm thấy không đủ, bất quá có không gian phát huy trí tưởng tượng, càng khiến người ý vị thâm trường… Được rồi, này hoàn toàn là ý kiến chủ quan của Lý Dương.
Trong đó có một chương tên là 《 Ám luyến 》 là chương mang lại cho Lý Dương nhiều cảm xúc nhất, cảm tình trong đó được miêu tả thực tinh tế tỉ mỉ, thực chân thành… Thật giống như… Bản thân tác giả đang thầm yêu (ám luyến có nghĩa là yêu thầm) một người vậy… Lý Dương lắc đầu quay lại tập trung tiếp tục xem, đem cảm giác ê ẩm trướng trướng trong lòng kia mạnh mẽ áp chế xuống.
Lúc sau Lý Dương từ phần giới thiệu tóm tắt tìm ra weibo tác giả, dùng tên khác đặt chế độ theo dõi (giống chế độ follow của facebook đó), gửi thư cá nhân xin hợp tác (nguyên văn: 勾搭- dụ dỗ, thông đồng nhưng để vậy có không hợp lắm nên ta đổi lại), xin QQ, xin được cho phép chế tác kịch truyền thanh chương 《 Ám luyến 》 kia…
Lúc này, Triệu Quân đã sớm ngủ, không biết hắn ngày mai thấy được có hay không trả lời mình, có thể đáp ứng mình không?
Lý Dương tắt máy tính nằm ở trên giường nhịn không được suy nghĩ chuyện ngày mai, nhưng chưa nghĩ được bao lâu, đã bị cơn buồn ngủ làm đứt đoạn. Trước khi ngủ liếc mắt nhìn giường ngủ Triệu Quân phía đối diện một cái, Lý Dương nhẹ giọng nói: “Triệu Quân, ngủ ngon.”
Lý Dương không ngừng nhắc đi nhắc lại những từ này trong lòng, chỉ sợ vừa phân tâm liền quên mất, đây chính là bút danh cậu thật vất vả mới nhìn lén được của Lý Dương a! Bất quá nói đi cũng phải nói lại, bốn từ kia xếp cùng một chỗ sao lại có cảm giác kỳ quái đến vậy… Mặc kệ đi, trước tiên lên mạng tìm kiếm chút đã.
Trang web Triệu Quân đăng tiểu thuyết vừa vặn cũng là nơi Lý Dương thường hay xem (trang web chuyên đăng BL và Lý Dương vẫn thường lên đây xem đam mỹ đấy ạ:D), vừa tìm được tên tác giả mới nhớ ra là đã có hai mươi sáu chương, Lý Dương hai mắt trợn to đến không thể to hơn được.
Còn may tiểu thuyết Triệu Quân viết cũng không quá dài, nhưng Lý Dương một hơi xem hết cũng phải đến ba giờ sáng (nguyên văn: 凌晨三點了- rạng sáng tam điểm, ta không hiểu lắm nên chém), chính là cậu một chút đều không thấy buồn ngủ, cả người đều hưng phấn không thôi.
Mà chân chính làm cậu chấn kinh chính là, Triệu Quân viết cư nhiên là đam mỹ tiểu thuyết! Không lẽ hắn cũng là… GAY?! Bất quá lại nghĩ tới bản thân ở trên mạng biết mấy nam tác giả kia, có cong thật sự, cũng có cái gọi là hủ nam… Cậu duy nhất có thể khẳng định là, ít nhất Triệu Quân hắn sẽ không chán ghét đồng tính luyến đi.
Tiểu thuyết của Triệu Quân không thể nói là đặc biệt hay ( mặc dù Lý Dương tâm đã nhịn không được nghĩ muốn cấp hắn N cái like (nguyên văn: 好評- hảo bình, tức là đánh giá tốt nhưng thấy để like hay hơn:)) rồi), nhưng là cũng không kém. Hành văn cần trau dồi cải thiện, các tình tiết kể về quá khứ (nguyên văn: 故事情節- cố sự tình tiết) cũng đã giản lược nhiều. Đại khái là bởi vì ngắn, cho nên khiến người đọc tổng cảm thấy không đủ, bất quá có không gian phát huy trí tưởng tượng, càng khiến người ý vị thâm trường… Được rồi, này hoàn toàn là ý kiến chủ quan của Lý Dương.
Trong đó có một chương tên là 《 Ám luyến 》 là chương mang lại cho Lý Dương nhiều cảm xúc nhất, cảm tình trong đó được miêu tả thực tinh tế tỉ mỉ, thực chân thành… Thật giống như… Bản thân tác giả đang thầm yêu (ám luyến có nghĩa là yêu thầm) một người vậy… Lý Dương lắc đầu quay lại tập trung tiếp tục xem, đem cảm giác ê ẩm trướng trướng trong lòng kia mạnh mẽ áp chế xuống.
Lúc sau Lý Dương từ phần giới thiệu tóm tắt tìm ra weibo tác giả, dùng tên khác đặt chế độ theo dõi (giống chế độ follow của facebook đó), gửi thư cá nhân xin hợp tác (nguyên văn: 勾搭- dụ dỗ, thông đồng nhưng để vậy có không hợp lắm nên ta đổi lại), xin QQ, xin được cho phép chế tác kịch truyền thanh chương 《 Ám luyến 》 kia…
Lúc này, Triệu Quân đã sớm ngủ, không biết hắn ngày mai thấy được có hay không trả lời mình, có thể đáp ứng mình không?
Lý Dương tắt máy tính nằm ở trên giường nhịn không được suy nghĩ chuyện ngày mai, nhưng chưa nghĩ được bao lâu, đã bị cơn buồn ngủ làm đứt đoạn. Trước khi ngủ liếc mắt nhìn giường ngủ Triệu Quân phía đối diện một cái, Lý Dương nhẹ giọng nói: “Triệu Quân, ngủ ngon.”
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook