Chọc Lầm Xà Vương Lưu Manh
-
Chương 32: Say đắm
"Mò được chưa?" Trong buổi tối nay, câu cô nghe thấy nhiều nhất chính là câu này.
Sau khi đám người Vu Tú Tình truyền tin ra ngoài, tất cả trường đều xôn xao. Vô số nam nữ đều dũng cảm quên mình nhảy xuống hồ nước sâu 10m, chỉ vì viên kim cương mười cara kia.
Sau khi Mặc Nhật Tỳ ném viên kim cương đi, liền ung dung rời đi, mặc kệ hết những ánh mắt ngây ngốc của đám nữ sinh.
Hắn vừa đi thì toàn bộ ký túc xá liền phát ra những tiếng hét chói tai, tiếp theo là tiếng bước chân dồn dập. Chỉ thấy đám người Vu Tú Tình và Hà Tiểu Ngân lao xuống trước tiên, dẫn đầu nhảy vào hồ nước. Hiện tại, bọn họ vẫn chưa trở lại, vẫn ở trong nước cố tìm kiếm.
Không khí náo nhiệt ở bên ngoài, hoàn toàn không ảnh hưởng đến Lý Quả. Lý Quả bất đắc dĩ nhìn chăn tơ mà Mặc Nhật Tỳ vừa mang đến.
Từ sau khi gặp Mặc Nhật Tỳ và đám rắn của anh ta, cuộc sống của cô hoàn toàn bị đảo lộn, yên bình đã cách cô rất rất xa. Bạn bè tốt trước kia lại trở thành kẻ thù, tuồng vui như vậy, thật buồn cười.
"Là tôi sai rồi sao?" Cô nhìn tiểu hắc xà đang an tĩnh, nghẹn ngào hỏi, chẳng biết là hỏi nó, hay là hỏi mình nữa.
Tiểu hắc xà duỗi thẳng mình nằm trên gối đầu, chợt nghe thấy lời cô nói, liền quay đầu nhìn. Vừa thấy, nó liền kinh ngạc phát hiện Lý Quả đang rơi lệ.
Nó lắc lắc đầu, sau đó chợt cuộn thân lại, co thành một khối, quăng mình về phía Lý Quả. Sau khi đến trước mặt cô, nó liền vươn lưỡi nhỏ màu hồng, liếm hết nước mắt của cô, giống như lau hết nước mắt vì cô.
Thế nhưng, hành động của nó lại càng làm cô thêm đau lòng, nước mắt không ngừng rơi, không thể kiềm chế được. Tiểu hắc xà thấy thế, lập tức kề sát mặt cô, cảm nhận những giọt nước mắt chua sót và ấm nóng.
Một lúc lâu sau, cô mới bình tĩnh lại, rồi ngừng khóc. Lúc này, cô mới xấu hổ, kéo tiểu hắc xà trên mặt mình ra.
"Rắn nhỏ, tuy mày không phải là người, nhưng còn tốt hơn rất nhiều so với người. Cám ơn mày." Cô vừa lấy tay lau nước mắt, vừa cảm động nói.
Tiểu hắc xà nhìn cô, rồi gật gật đầu, sau đó lại dời mắt qua ngực Lý Quả, nhìn chằm chằm, dáng vẻ như sắp chảy nước dãi. Kia rõ ràng muốn nói, nếu muốn cảm ơn nó thì có thể để cho nó ngủ trên ngực cô không?
Sau khi đám người Vu Tú Tình truyền tin ra ngoài, tất cả trường đều xôn xao. Vô số nam nữ đều dũng cảm quên mình nhảy xuống hồ nước sâu 10m, chỉ vì viên kim cương mười cara kia.
Sau khi Mặc Nhật Tỳ ném viên kim cương đi, liền ung dung rời đi, mặc kệ hết những ánh mắt ngây ngốc của đám nữ sinh.
Hắn vừa đi thì toàn bộ ký túc xá liền phát ra những tiếng hét chói tai, tiếp theo là tiếng bước chân dồn dập. Chỉ thấy đám người Vu Tú Tình và Hà Tiểu Ngân lao xuống trước tiên, dẫn đầu nhảy vào hồ nước. Hiện tại, bọn họ vẫn chưa trở lại, vẫn ở trong nước cố tìm kiếm.
Không khí náo nhiệt ở bên ngoài, hoàn toàn không ảnh hưởng đến Lý Quả. Lý Quả bất đắc dĩ nhìn chăn tơ mà Mặc Nhật Tỳ vừa mang đến.
Từ sau khi gặp Mặc Nhật Tỳ và đám rắn của anh ta, cuộc sống của cô hoàn toàn bị đảo lộn, yên bình đã cách cô rất rất xa. Bạn bè tốt trước kia lại trở thành kẻ thù, tuồng vui như vậy, thật buồn cười.
"Là tôi sai rồi sao?" Cô nhìn tiểu hắc xà đang an tĩnh, nghẹn ngào hỏi, chẳng biết là hỏi nó, hay là hỏi mình nữa.
Tiểu hắc xà duỗi thẳng mình nằm trên gối đầu, chợt nghe thấy lời cô nói, liền quay đầu nhìn. Vừa thấy, nó liền kinh ngạc phát hiện Lý Quả đang rơi lệ.
Nó lắc lắc đầu, sau đó chợt cuộn thân lại, co thành một khối, quăng mình về phía Lý Quả. Sau khi đến trước mặt cô, nó liền vươn lưỡi nhỏ màu hồng, liếm hết nước mắt của cô, giống như lau hết nước mắt vì cô.
Thế nhưng, hành động của nó lại càng làm cô thêm đau lòng, nước mắt không ngừng rơi, không thể kiềm chế được. Tiểu hắc xà thấy thế, lập tức kề sát mặt cô, cảm nhận những giọt nước mắt chua sót và ấm nóng.
Một lúc lâu sau, cô mới bình tĩnh lại, rồi ngừng khóc. Lúc này, cô mới xấu hổ, kéo tiểu hắc xà trên mặt mình ra.
"Rắn nhỏ, tuy mày không phải là người, nhưng còn tốt hơn rất nhiều so với người. Cám ơn mày." Cô vừa lấy tay lau nước mắt, vừa cảm động nói.
Tiểu hắc xà nhìn cô, rồi gật gật đầu, sau đó lại dời mắt qua ngực Lý Quả, nhìn chằm chằm, dáng vẻ như sắp chảy nước dãi. Kia rõ ràng muốn nói, nếu muốn cảm ơn nó thì có thể để cho nó ngủ trên ngực cô không?
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook