Edit: Huyên

Beta: Tà

 

 

Ngoài cửa sổ, khu vườn nhỏ trong biệt thự ngập tràn sắc xuân, ngay cả cái bóng cũng đậm màu hơn bình thường.

 

Trước cửa sổ, người đàn ông đứng cạnh cô thiếu nữ, chênh lệch chiều cao vừa đúng, khi người đàn ông đưa tay nắm lấy cằm thiếu nữ, khung cảnh thật dịu dàng. Thậm chí khoảng cách giữa hai người gần đến nỗi chỉ cần cúi đầu là có thể chạm môi hôn.

 

Nếu trên cửa sổ có thêm tấm rèm bay bay, sợ rằng phim điện ảnh cũng chỉ được như vậy.

 

Cho nên đại khái hai người đứng ở cửa đang tự hỏi trong lòng, chúng ta phá quấy gian tình của bọn họ sao? Loại tâm tình kích thích thấp thỏm này khiến cho họ đi không được mà ở cũng chẳng xong.

 

“Hai tên thiếu não này,” cho đến khi Từ Ứng Hàn liếc bọn họ một cái.

 

Anh chỉ chỉ vào chiếc bàn cách đó không xa, “Lấy cho anh một tờ khăn giấy.”

 

Nói xong, anh cúi đầu, chợt thổi một cái vào mắt Lâm Lung. Cô gái nhỏ nhắm mắt lại.

 

“Chịu đựng.”

 

Bên tai là giọng nói lạnh nhạt của anh.

 

Khi Lâm Lung mở to mắt trong tíc tắc, cho dù tầm nhìn mơ hồ, cô vẫn thấy sự lo lắng trên mặt anh.

 

Chờ Giản Dịch cầm khăn giấy tới, Từ Ứng Hàn lại thổi một cái, dùng khăn giấy lau đi xác con bọ. Sau đó anh nói: “Lát nữa dùng nước sạch rửa mắt.”

 

“Mắt Lâm Lung bị con bọ nhỏ bay vào à,” Giản Dịch nhìn Từ Ứng Hàn cầm khăn giấy bọc con côn trùng ném vào thùng rác, không biết là thất vọng hay là hiểu ra mà nói một câu.

 

Từ Ứng Hàn quay đầu ném cho cậu ta ánh mắt lạnh băng: “Bằng không thì sao? Cậu nghĩ là cái gì.”

 

Còn có thể nghĩ cái gì, đương nhiên là cho rằng đội trưởng anh muốn bá vương ngạnh thượng cung, bắt nạt cô gái nhỏ rồi.

 

Một mặt, trong lòng Giản Dịch yên lặng an ủi bản thân, đội trưởng quả nhiên không phải loại người cầm thú như thế. Mặt khác cậu ta lại có chút ghen tị không thể nói rõ, quả nhiên đội trưởng đối xử tốt với Lâm Lung hơn bọn họ.

 

Chờ mắt Lâm Lung trở lại bình thường, cô mới nhẹ giọng nói: “Cảm ơn đội trưởng.”

 

“Cẩn thận một chút,” Từ Ứng Hàn dặn dò một câu, rồi đi tới bên tủ lạnh, mở ra tự lấy một chai nước.

 


Chờ đến khi bọn họ quay lại huấn luyện, vẫn chưa thấy Từ Ứng Hàn trở lại.

 

Bởi vì lúc này anh đang cùng với Ngư ca, Chu Nghiêu và Lam Cảnh Trình ở phòng họp. Ngư ca và Lam Cảnh Trình cũng là người quen cũ, tuy nhiên trước đây đều là đối thủ, chưa từng ở chung một đội.

 

“Lam thần, cậu suy nghĩ như thế nào rồi,” Ngư ca mong đợi nhìn anh ta.

 

Hiển nhiên, đối với việc đội ngũ có thể thêm một JG năng lực khủng bố như vậy, làm một huấn luyện viên, anh cầu còn không được.

 

Lam Cảnh Trình một tay cầm lấy ly nước trước mặt, chiếc ly sứ trắng thuần có hoa văn màu đen ghi tên chiến đội I.W. Anh ta cúi đầu nhìn chăm chú, sau đó mới đột nhiên ngẩng lên nói: “Tôi đã không chơi game trong một mùa giải rồi.”

 

“Ừ,” Từ Ứng Hàn ở đối diện chỉ đơn giản ừ một tiếng.

 

Lam Cảnh Trình nhìn anh, đột nhiên cười nói: “Chỉ như vậy thôi sao?”

 

“Không thì phải làm sao? Huấn luyện người mới cũng giống huấn luyện cậu thôi,” Từ Ứng Hàn bật cười, giống như nghe được chuyện gì hài hước vậy.

 

Sau đó anh đứng lên, cách một cái bàn, chìa tay ra.

 

Đừng nói Lam Cảnh Trình có chút bất ngờ, ngay cả Ngư ca bên cạnh cũng đầy kinh ngạc.

 

“Hoan nghênh cậu, Lam thần,” Từ Ứng Hàn lạnh lùng, kiên định nói.

 

Lúc này, Lam thần đột nhiên cười một cái, vẻ mặt vừa bất đắc dĩ vừa buồn cười, nhưng anh ta vẫn đứng lên, đưa tay bắt lấy bàn tay Từ Ứng Hàn đang treo ở giữa không trung: “Cảm ơn, đội trưởng.”

 

Đáy lòng Chu Nghiêu thở phào nhẹ nhõm, anh lập tức đứng lên nói: “Thật ra hợp đồng chúng tôi đã chuẩn bị xong, tôi sẽ cầm tới cho Lam thần cậu xem qua. Nếu như không có ý kiến gì, vậy hôm nay chúng ta hãy cùng ký hợp đồng.”

 

Lam Cảnh Trình hơi bất ngờ khi bọn họ nhanh nhẹn như vậy, cười nói: “Xem ra tôi không còn đường mà hối hận rồi.”

 

“Đã lên thuyền hải tặc còn có thể cho cậu tùy tiện xuống sao,” Chu Nghiêu liếc ngang anh ta một cái, đi như bay ra ngoài cầm hợp đồng.

 

Sau khi Lam Cảnh Trình ký hợp đồng liền đi về trước chuẩn bị. Chu Nghiêu bên này đã gọi điện thoại cho xưởng may đồng phục, đưa ID và số đo của Lam Cảnh Trình cho bọn họ.

 

Giọng nói trong điện thoại vui vẻ tới mức muốn tràn cả ra ngoài.

 

Xong xuôi, anh ta thấy Từ Ứng Hàn còn chưa trở về phòng huấn luyện, liền đưa tay vỗ vai anh, “Hàn ca, hôm nay cậu đã lập công lớn rồi đấy.”

 

“Cuối tháng trả lương đầy đủ chứ?” Từ Ứng Hàn nhàn nhạt hỏi.

 

Chu Nghiêu: “…”


 

Sau đó anh ta hít sâu một hơi, lắc đầu: “Không thể.”

 

Từ Ứng Hàn cười nhạo, “Vậy anh nói nhảm cái gì.”

 

Nói xong, anh xoay người muốn rời khỏi.

 

Ngược lại Chu Nghiêu hít một hơi, giống như chịu sỉ nhục lớn vậy, đuổi theo nói: “Hàn ca, nói chuyện tiền bạc quá thô tục. Nếu không cậu đề xuất cái khác đi.”

 

“Tháng sau giảm một nửa thời gian livestream của tôi.”

 

Chu Nghiêu trợn mắt há mồm, anh ta thật không ngờ Từ Ứng Hàn muốn dùng công phu sư tử ngoạm như vậy.

 

Vì vậy, cuối cùng anh ta đứng tại chỗ phất tay, “Hay là cậu trở về huấn luyện đi. Đúng rồi, tôi quên nhắc cậu, còn có ba ngày cuối tháng, thời gian livestream của cậu thiếu 15 tiếng đấy.”

 

Người đàn ông vốn đang tiêu sái bước đi đột nhiên dừng lại.

 

Sau đó, anh xoay người quay đầu nhìn Chu Nghiêu, nghiêm túc nói: “Thật sự, tôi giúp chiến đội ký hợp đồng với Lam thần, không thưởng gì?”

 

Vì thế, người giang hồ đồn trong lúc thi đấu gian nan nhất mặt vẫn không đổi sắc – Tư Mã* Hàn thần, giờ phút này vì 15 tiếng livestream mà khuất phục.

 

(*) Ý chỉ khuôn mặt như xác chết, cứng đơ không cảm xúc :v

 

Ngày cuối cùng trong tháng, các chiến đội tham gia giải vô địch mùa hè vội vã chuyển nhượng, cuối cùng cũng xác định xong danh sách tuyển thủ.

 

Chiến đội I.W vào lúc 12h trưa cũng đã công bố thành viên cuối cùng trong danh sách.

 

Vốn dĩ fans và người qua đường đã xác định được danh sách của bọn họ rồi. Nếu như thấy tên Dương Đình xuất hiện ở vị trí TOP, bọn họ cũng sẽ không bất ngờ.

 

Dù sao Dương Đình ở vòng thi đấu thứ cấp giải đấu mùa xuân biểu hiện như thế nào, mọi người đều quá rõ ràng.

 

Cậu ta được chọn vào đội 1 là chuyện ván đã đóng thuyền.

 

Huống hồ trên người Ngô Địch có vết thương cũ, đội ngũ chuẩn bị người đánh thay thế anh ta là chuyện đương nhiên.

 

Nhưng khi tất cả mọi người thấy một cái tên, đoán chừng đều phải dụi mắt, sau đó cẩn thận xem lại mình có nhìn nhầm không. Nhưng cái tên quen thuộc, cái ID quen thuộc đó, xác nhận lại kiểu gì đi chăng nữa cũng đều ra một người.


 

I.W, Kent (Lam Cảnh Trình).

 

“Tôi dụi mắt 3 lần mới dám xác nhận, thật sự là K thần trở lại.”

 

“A a a a a a anh K của em, K thần của em, em nghĩ rằng anh đã bỏ thi đấu chứ.”

 

“Bà mẹ nó, phản đồ sao lại tới I.W.”

 

Nhưng cái bình luận mắng Lam Cảnh Trình là phản đồ này bị fans trả lời mấy trăm lượt, cái nào cũng chửi hắn té tát.

 

“Mùa trước K thần ở đội Hàn Quốc trợ giúp đội đoạt chức quán quân, đó mới là chuyện tuyển thủ nên làm.”

 

“Mùa giải trước ai có thể đoạt ngôi quán quân, trong lòng mày không số B (tự nhận thức) được sao?”

 

“Nếu K thần lúc thi đấu trở nên phóng túng tôi mới cảm thấy mắt mình bị mù.”

 

Bởi vì chuyện Lam Cảnh Trình gia nhập chiến đội I.W trước đây chưa hề có tiếng gió nào nên dù là đối với fans hay đối thủ đều bị tin tức đột ngột này làm cho bối rối.

 

Cũng may, fans đã nhanh chóng phản ứng lại.

 

Vì vậy trong bài đăng nóng hổi của chiến đội I.W trên weibo đều là lời chúc mừng của các fans.

 

Sau khi tin này được tung ra, ngay cả Wechat của Lâm Lung cũng nhận được tin nhắn dò hỏi. Chủ yếu là của Tô Hiểu Đàm, cô ấy thân là fans eSports nên vừa nghe đến chuyện Lam Cảnh Trình gia nhập chiến đội bọn họ, theo như chính cô giải thích, đã nhảy dựng lên ở trên giường.

 

“Cậu cũng giữ bí mật tốt quá đi,” Tô Hiểu Đàm còn thêm mấy cái icon tức giận ở cuối câu.

 

Lâm Lung: Không phải tớ giữ bí mật, mà là chuyện này vừa mới được quyết định.

 

Tô Hiểu Đàm: Mặc kệ, series S nhất định phải nắm chắc cho tớ.

 

Lâm Lung: …Đầu tiên, không phải cần lấy được vé vào cửa series S trước sao.

 

Dù sao Chung Kết Thế Giới không phải ai cũng có thể tham gia, giống như World Cup vậy. Muốn có vé tham dự, chiến đội nhất định phải có thành tích tốt ở khu vực của mình.

 

Khu vực Trung Quốc tổng cộng có 3 vé tham dự series S.

 

Hai hạt giống đầu tiên có thể trực tiếp chia tổ tham dự giải đấu vô địch thế giới, mà hạt giống số 3 cần thi đấu một vòng loại nữa, nếu thành công lên cấp mới có thể cùng tham dự giải vô địch thế giới.

 

Hạt giống số 1 chính là đội hạng nhất giải thi đấu mùa hè.

 

Hạt giống số 2, trừ đội hạng nhất giải thi đấu mùa hè ra, là đội đạt được tích phân cao nhất trong năm.

 

Hạt giống số 3 sẽ được quyết định trong lịch đấu bong bóng*. Giải đấu này có 3 đội, đội có tích phân cao nhất là thủ thành, tích phân cao thứ 2 và thứ 3 sẽ đánh một trận BO5, đội thắng sẽ tiếp tục đấu với đội thủ thành, đội thắng cuối cùng sẽ tham dự đấu loại vòng tròn (tứ kết).

 


(*) Một cách đấu phổ biến trong thể thao điện tử. Cách thức của trò chơi là đội cuối cùng sẽ thách thức đội trước từ dưới lên trên, dưới dạng bong bóng trong nước, vì vậy trò chơi công bằng.

Chế độ trò chơi cụ thể

Vòng đầu tiên: vị trí đầu tiên áp chót VS vị trí thứ hai cuối cùng;

Vòng thứ hai: người chiến thắng vòng thứ nhất VS hạng ba;

Vòng thứ ba: người chiến thắng vòng thứ hai VS vị trí cuối cùng thứ tư;

Vòng cuối cùng: vòng cuối cùng của người chiến thắng so với đội cuối cùng.

 

Tuy rằng mọi người thường hay nói muốn đoạt chức quán quân Series S, nhưng đầu tiên bạn phải lấy được vé tham dự mới có tư cách này.

 

Trước đây có một đội của Hàn Quốc, năm ngoái vừa đoạt quán quân giải vô địch thế giới, nhưng năm sau đến tư cách tham gia đấu loại vòng tròn cũng mất đi. Từ đỉnh núi rơi xuống đáy vực chỉ trong chớp mắt.

 

Tô Hiểu Đàm: 【 nắm tay 】【 nắm tay 】【 nắm tay 】I.W có Hàn thần còn có cậu, bây giờ lại thêm K thần, tiến vào giải vô địch thế giới chẳng phải là chuyện rõ mười mươi sao.

 

Lâm Lung cười một tiếng, đang định trả lời lại thì đã nhìn thấy cô ấy gửi một tin nhắn khác tới.

 

Tô Hiểu Đàm: Yên tâm, dự đoán kết quả mùa giải này, tớ đều đặt cho các cậu thắng.

 

Bên này sau khi nhìn tin tức Tô Hiểu Đàm chia sẻ, Lâm Diệc Nhượng liền gọi điện thoại qua.

 

Cô bắt máy, nghe được đối phương có chút giận dỗi hỏi: “Đậu Đỏ, em lại gạt anh?”

 

Lâm Lung yên lặng một lát, hỏi: “Em gạt anh cái gì?”

 

“K thần đến đội của em, em lại chẳng nói với anh một tiếng,” Lâm Diệc Nhượng hôm nay mới biết tin, toàn chiến đội đều hết sức kinh ngạc.

 

Mặc dù những người khác đều cảm thấy sau khi Đỗ Chi Trạch đi, thực lực của chiến đội I.W ắt phải bị suy yếu.

 

Nhưng xuất phát từ sự tin tưởng và tự hào về em gái nhà mình, Lâm Diệc Nhượng cảm thấy Đỗ Chi Trạch kém hơn Lâm Lung nhà anh nhiều, cho nên trong mắt anh thực lực của chiến đội I.W đã được tăng mạnh.

 

Bây giờ lại thêm một K thần nữa, thật đúng là làm người ta không thể không cảnh giác.

 

“Ha, anh mời King tới Trung Quốc, trước đó cũng chưa từng nói với em mà.”

 

Nói xong, Lâm Diệc Nhượng liền nghe thấy tiếng tút tút trong điện thoại, đường truyền bị cắt đứt, anh lại bị Đậu Đỏ nhà mình cúp máy.

 

Thật ra anh vốn gọi điện thoại tới vì muốn nói cho cô, hoạt động chụp ảnh tạo hình ngày mai chiến đội Vạn Nguyên và I.W cùng hẹn tại một studio. Ngày mai bọn họ có thể gặp nhau.

 

Kết quả tin tức vui vẻ phấn chấn tâm hồn như vậy còn chưa kịp nói ra, anh đã bị Đậu Đỏ nhà mình treo máy.

 

Thôi được rồi, ngày mai sẽ cho cô một bất ngờ.

 

Chẳng qua Lâm Diệc Nhượng không ngờ được, người phải bất ngờ sẽ là anh.

 

 


Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương