Chỗ Nào Không Đúng
Chương 233: Tranh phong

Trong lòng Thiên Quý lão nhân cùng Chung Lam đều chửi tục.Bọn họ trước khi tiến vào đã chuẩn bị tốt tinh thần có khả năng sẽ bịphát hiện, nhưng trăm triệu lần không nghĩ tới, còn chưa có tiến vàokhông gian nửa vị diện mà Vân Mặc tiên tử lưu lại, cũng đã đối diện vớiPhiếm Vân Kiếm Tôn trước rồi.Làm sao bây giờ? Xử lý Phiếm Vân Kiếm Tôn?Không được, lập trường của Giản Thành kia không thể tin, nếu như âmthầm phản chiến, hai đối hai, tu sĩ Hóa Thần đánh nhau, đó cũng khôngphải là cuộc chiến có thể kết thúc trong thời gian ngắn.Trong chớp nhoáng, nữ tử áo đỏ Chung Lam hóa thân lập tức hơinghiêng thân mình, giống như theo bản năng mà nhìn về phái một nữ tửáo tím ở bên khác.Không thể không nói, so với Chung Lam, Thiên Quý lão nhân không giảtrang nhiều năm, tốc độ phản ứng chậm hơn Chung Lam một giây.Khi Chung Lam nhìn qua như vậy, trong lòng Thiên Quý lão nhân tứckhắc lộp bộp.Quả nhiên, giây tiếp theo, uy áp của Phiếm Vân Kiếm Tôn liền tỏa địnhở trên người Thiên Quý lão nhân.Chung Lam trong lòng mỉm cười, trên mặt là thần sắc sợ hãi, thanh âmphát run: "Tiền, tiền bối? Là, là chúng ta không phải, quấy rầy tiền bốitu luyện, còn thỉnh tiền bối thứ tội.Thiên Quý lão nhân nhịn không được muốn nghiến răng, nhưng ChungLam đã nói như vậy, lão chỉ có thể lộ ra một cái tươi cươi hơi khiêukhích với Phiếm Vân Kiếm Tôn: "Không nghĩ tới lại ở chỗ này nhìnthấy ngươi."Phiếm Vân Kiếm Tôn không tỏ ý kiến.Tu sĩ có thể ở dưới uy áp của ông vẫn bảo trì hành động cơ bản ít ỏikhông có mấy người, cho nên hai nữ tử trước mặt này nhất định có vấnđề.Phiếm Vân Kiếm Tôn thân là trụ cột của Thái Thanh Kiếm Các, đối vớiđối thủ một mất một còn cùng với yêu tu Hóa Thần ở bên chỗ Yêu tộcđều đại khái nắm rõ.Nhưng ông nhanh chóng đảo qua một lần những tư liệu đó, vẫn là khôngxác định rốt cuộc là đại năng yêu tu nào.Hoặc là hai người này đều là ma tu?Bên chỗ ma tu, Phiếm Vân Kiếm Tôn quen nhất ngược lại là NguyệtLam ma tôn hàng năm làm việc ở Yêu tộc, cũng chính là vỏ bọc củaChung Lam.Đặc biệt là sau khi Cửu Phượng chân nhân lột đi tầng ngụy trang này,Phiếm Vân Kiếm Tôn càng đề cao cảnh giác.Vì thế Phiếm Vân Kiếm Tôn nhìn tới nhìn lui, nhìn tới nhìn lui............cuối cùng ngược lại nhìn chằm chằm nữ tử áo đỏ nhìn a nhìn."Nguyên lai là ngươi." Phiếm Vân Kiếm Tôn lộ ra cười lạnh: "Ngươicho rằng thay đổi một tầng da, ta liền không ngửi ra mùi của ngươi sao?Chung............ cô nương?"Chung Lam: ".................." Ta thao! Vì sao Phiếm Vân Kiếm Tôn lạinhận ra ta?!Thiên Quý lão nhân: !!!!Trên mặt Thiên Quý lão nhân thật hợp với tình hình mà lộ ra thần sắckinh nghi bất định cùng khiếp đảm, lão nhỏ giọng nói: "Tiền bối, làmsao bây giờ?"Chung Lam: "................" cmn, tu sĩ Nhân tộc quả nhiên đều là hỗn đảnsau đầu có xương phản loạn!Giản Thành ngũ tâm đại địa quỳ trên mặt đất giả trang, hắn bắt đầu miênman suy nghĩ.Hắn là cùng Phiếm Vân Kiếm Tôn nhận nhau? Hay là tiếp tục làm nhịngũ tử của chính đạo? hay là làm nhị ngũ tử của ma đạo?Ai, Chung Lam cùng Thiên Quý sao lại vô dụng như vậy! Lập tức liềncùng đường, hắn phải làm như thế nào?Vượt qua dự đoán của ba người, Phiếm Vân Kiếm Tôn chậm rãi đi vềphía trước, đứng ở phía trước đám xui xẻo đản tu sĩ Kim Đan.Mặc kệ nói như thế nào, nơi này là Thái Tố Cốc, nếu như Thái Tố Cốcmột hơi chết nhiều tu sĩ Kim Đan như vậy, dù cho Nhứ Hồng chân nhânkhông đánh lại Phiếm Vân Kiếm Tôn, cũng sẽ tức đến nổ ba trượng, vạnnhất ở chuyện Vân Mặc tiên tử động chút tay chân............. dù cho có thểgiải quyết, cũng sẽ thực phiền toái.Tâm tư Phiếm Vân Kiếm Tôn bay nhanh, ông nhanh chóng định vị choba vị nữ tu trước mặt.Nữ tu áo đỏ chính là vỏ bọc của Chung Lam, hắn đi tới bí cảnh ThiênVận Hồ hẳn là vì phong ấn của Đường Minh Hòa.Nữ tử áo tím là nữ tu ma đạo, Chung Lam tìm tới làm tấm mộc.Còn về nữ tử áo vàng trực tiếp ngất đi, hắc, pháo hôi!Phiếm Vân Kiếm Tôn nhìn Chung Lam, ông nói: "Ngươi muốn đi tìmphong ấn?"Chung Lam đen mặt: "Ngươi muốn ngăn cản ta?"Phiếm Vân Kiếm Tôn hơi hơi híp mắt: ".........Như vậy được rồi, ngươigiúp ta đi vào, ta không cản trở ngươi ở chỗ này."Chung Lam: ".........." Nga! Nguyên lai ngươi cũng muốn đi vào a.........Ấy? Chung Lam lộ ra tươi cươi vui sướng khi người gặp họa: "Ngươingụy trang thành nữ nhân là có thể đi vào a!""Đây hiện tại là vấn đề ngươi phải suy xét."Chung Lam cứng họng, gã nghiêng đầu, trên khuôn mặt nữ tử áo đỏ lộra biểu tình nghiêm túc tự hỏi, nhìn rất là cảnh đẹp ý vui.Bất quá các tu sĩ Kim Đan có thể thưởng thức cảnh đẹp bực này đều bịPhiếm Vân Kiếm Tôn đánh hôn mê, chỉ còn Phiếm Vân Kiếm Tôn cóthể nhìn thấy.Phiếm Vân Kiếm Tôn nói thêm: "Không cần đạt tới loại trình độ này củangươi, có thể đi vào nửa vị diện là được."Chung Lam thở dài: "Cũng được, vậy chỉ có thể như vậy."Nữ tử áo đỏ tiến lên hai bước, một chân đem Giản Thành giả chết đábay."Đem Linh khí Thiên Tiên Nữ trên người của ngươi lột ngay! Nhanhlên!!"Giản Thành: "................."Lần này đến lượt Giản Thành đen mặt, hắn nhảy dựng lên, liên tục lắcđầu: "Ngươi muốn làm cái gì! Đây là quần áo hiện tại của ta!! Ta khôngcho!!"Cho đi hắn liền không vào được!!Chung Lam cười dữ tợn, gã vươn ma trảo đi tháo đai lưng của GiảnThành: "Dong dài như vậy làm gì? Ngươi ở bên ngoài chờ cho ta!"Giản Thành ngao một tiếng xách váy xoay người chạy như điên: "Biếnthái! Cư nhiên lột váy ta như vậy!!"Chung Lam bạo nộ điên cuồng đuổi theo: "Đánh rắm! Đó vốn dĩ là váycủa ta!!" (=.= what the heck?)Hai đại năng Chân Dương bắt đầu chạy vòng quanh Thiên Vận Hồ,Thiên Quý lão nhân cùng Phiếm Vân Kiếm Tôn vây xem nội tâm cơ hồhỏng mất.Phiếm Vân Kiếm Tôn: Ta thao! Nha đầu kia mở miệng cư nhiên là thanhâm của nam? Còn mẹ nói có chút quen tai? Là, là Giản Thành?!Thiên Quý lão nhân: Ta thao! Hai gia hỏa này rốt cuộc làm cái gì vậy!?Liền lúc hai người mộng bức, nơi xa Giản Thành đang chạy vòng vòng,cư nhiên chạy tới cửa vào của nửa vị diện!!........ Dù sao cũng ở linh điền trên Thiên Vận Hồ, tiện đường.Nhưng Giản Thành không chú ý a!Thực lực Chung Lam không thua hắn, hắn một bên chạy một bên quayđầu lại nhìn, hoàn toàn không nhìn phía trước, thẳng đến một chân dẫmvào truyền tống trận, bạch quang sáng lên, hắn mới á một tiếng, vẻ mặttrống rỗng mà bị truyền tống đi rồi!Chung Lam: "............."Thấy một màn như vậy, không riêng Chung Lam, Thiên Quý lão nhâncùng Phiếm Vân Kiếm Tôn cũng trợn tròn mắt.Giây tiếp theo, trong mắt Chung Lam hiện lên một tia tàn khốc, dướichân tăng lên sức mạnh, đột nhiên nhằm về phía truyền tống trận.Cùng lúc đó Thiên Quý lão nhân không chút nghĩ ngợi liền nhanh chónglui về sau, ý đồ thoát ly phạm vi công kích của Phiếm Vân Kiếm Tôn,nhưng mà phản ứng của Phiếm Vân Kiếm Tôn cũng không chậm, kiếmkhí vô biên vô sắc đột nhiên xuất hiện, trong thời gian ngắn liền biếnthành kiếm trận khủng bố, trực tiếp vây Thiên Quý ở trong đó!Đã chạy mất hai tên, dù cho nữ tử áo tím này chỉ là tấm mộc, Phiếm VânKiếm Tôn cũng không cho phép lại thất thủ!Nhưng nào nghĩ đến trên người nữ tử áo tím cư nhiên bộc phát ra nănglượng cường đại, cỗ linh lực này vượt qua xa xa biểu hiện Kim Đan kỳbên ngoài của nàng, thậm chí tăng vọt, từ Kim Đan tiến vào NguyênAnh, lại biến thành.............. Hóa Thần?Cơ hồ là trong thời gian ngăn, lực lượng quanh thân nữ tử áo tím trướcmặt liền kích nổ kiếm trận Phiếm Vân Kiếm Tôn vừa mới bày ra ——Phiếm Vân Kiếm Tôn đánh giá sai thực lực của đối phương, lực lượngkiếm trận không đủ —— giây tiếp theo, nữ tử áo tim kia cư nhiên mộtphân thành hai?!Thân hình nữ tử áo tìm thẳng tắp hướng tới Phiếm Vân Kiếm Tôn, màmột đạo âm thần trong âm nhu lộ ra lạnh lẽo cư nhiên vô thanh vô tứcmà theo bên cạnh kiếm trận nổ tung, vèo một cái chạy mất?!Phiếm Vân Kiếm Tôn phản xạ có điều kiến mà muốn đi bắt âm thầnchạy trốn kia —— oa! Có âm thần chứng tỏ đối phương là tu sĩ HóaThần, một tu sĩ Hóa Thần cư nhiên ở gần trong gang tấc, nếu như mộtkiếm đâm xuống, đối phương liền xong đời rồi!Đây chính là bài học mà Phiếm Vân Kiếm Tôn tự học rồi áp dụng đếngiờ, cách xử lý tu sĩ Hóa Thần đơn giản mau lệ nhất đâu!Thời khắc lịch sử sắp xảy ra!Mà khi kiếm phong từ trường kiếm của ông quét qua nữ tử áo tím kia,tay Phiếm Vân Kiếm Tôn nhịn không được hơi hơi dừng lại, trong chớpmắt, mạt âm thần kia liền tiêu ẩn vô tung!Ầm ——Thân hình nữ tử áo tím ngã xuống trước người Phiếm Vân Kiếm Tôn,bụi bay mù trời khắp nơi vì kiếm trận bị kích động lúc này mới mớichậm rãi rơi xuống.Giữa cỏ xanh bay múa, trên khuôn mặt hơi béo kia của Phiếm Vân KiếmTôn hiện lên một tia âm lãnh.Thì ra là thế.Nữ tu này sở dĩ hiện ra bên ngoài là tu vi Kim Đan, đơn giản vì nàng làcon rối!Mà trước đó điều khiển con rối là tu sĩ Hóa Thần nào đó.Nếu như Phiếm Vân Kiếm Tôn ngay lúc đó không dừng tay, con rối nàyliền sẽ hoàn toàn tan vỡ, Phiếm Vân Kiếm Tôn làm mất đi phương pháptiến vào nửa vị diện.Nhưng ông nếu hơi dừng một chút, tu sĩ Hóa Thần liền có đủ thời gianđể thoát khỏi nơi này.Hai chọn một, là đuổi giết một tu tí Hóa Thần thực lực không rõ?Hay là bắt lấy con rối nữ tu, lợi dụng con rối này tiến vào nửa vị diện,tra xét phong ấn Đường Minh Hòa lưu lại?"Hảo tâm cơ."Phiếm Vân Kiếm Tôn không chút bủn xỉn mà cho tu sĩ Hóa Thần chưatừng gặp mặt lời khen cao nhất.Việc đã đến nước này, lại hối hận nữa không có bất luận ý nghĩa gì.Phiếm Vân Kiếm Tôn chậc một tiếng, thu hồi trường kiếm, ông nắm lấycon rối nữ ở trên mặt đất, sải bước đi một hướn khác đến truyền tốngtrận nửa vị diện.Trong một chỗ đồi núi bình thường cách chừng ba mươi dặm ngoài TháiTố Cốc, hốc cây nào đó đột nhiên nổ tung, Thiên Quý lão nhân oán hậnmà từ bên trong vọt ra."Đáng chết! Thật là xui xẻo!"Trong mắt Thiên Quý lão nhân tràn đầy phẫn nộ, bất quá trong phẫn nộnày còn kèm theo một tia may mắn.Nếu như Phiếm Vân Kiếm Tôn thật sự cầm kiếm bám riết đuổi giết âmthần lão không tha, làm cho âm thần lão bị thương, vậy tu vi lão nhấtđịnh sẽ thẳng tắp rơi xuống, vậy lão liền xong đời = =Nhưng dù vậy, lão vẫn là tổn thất một cái thân phận che dấu nhiều năm,đồng thời cũng mất đi khả năng đi tra xét phong ấn.Nếu như Nguyệt Lam ma tôn cùng Thành Hạo phát hiện một ít manhmối quan trọng về việc phi thăng, mà chính mình lại không biết, vậy liềnphiền toái.Vì thế, lão cần nhanh chóng bắt được một cái chìa khóa khác.Phẫn nộ của Thiên Quý lão nhân biến mất thực nhanh, lão nhắm mắt lạicẩn thận tự hỏi một hồi, đem toàn bộ trận pháp phụ cận hốc cây đều xóasạch, xoay người rời khỏi Thái Tố Cốc.Thiên Quý lão nhân đi vô thanh vô tức, không ai biết một vị tu sĩ HóaThần như vậy từng dừng lại ở bên ngoài Thái Tố Cốc.Cùng lúc đó, Giản Thành đột nhiên không kịp phòng ngừa mà tiến vàonửa vị diện lấy tư thế mặt chấm đất mà lăn ùng ục vào hồ nước trongnửa vị diện.Hắn theo bản năng mà trở tay đánh vào mặt nước, thân thể từ trong nướclao ra.sau đó Giản Thành liền nhìn thấy Chung Lam từ trong truyền tốngtrận tiến vào nửa vị diện.Nước suối làm ướt sũng cái váy vàng trên người Giản Thành, làn váyướt nước dính sát vào trên người Giản Thành, phác họa rõ ràng ra dánhngười thiếu nữ.Thiểu nữ thấp bé gắp gao cầm lấy váy của mình, há mồm muốn tức giậnmắng Chung Lam."Hắt xì!"......Hắn, hắn cư nhiên đánh hắt xì?!Chung Lam: "................................"


Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương