Cho Em Một Chút Ngọt
Chương 106: Phiên ngoại 4:Mang thai hằng ngày (2)

« Gác mái » quay hoàn thành vào cuối tháng 12.

Hôm quay kết thúc,Trình Dật đã không ở lại đó tham dự bữa tiệc công chúc mừng cùng mọi người mà trực tiếp đặt vé máy bay nhanh chóng trở về thành Bắc.

Trên hành trình trở về, Trình Dật cùng người đại diện xác định kế hoạch làm việc cho năm tới.

Bao gồm một số bộ phim dự kiến quay ​​ban đầu của Trình Dật vào năm tới sẽ được thay đổi thành một người khác, một vài diễn viên mới sẽ được ra mắt trong nhiều chương trình tạp kĩ cùng những seris phim ngắn.Thậm chí Từ Trường Trạch, Ngụy Gia, Tô Giang đều được anh sắp xếp vào một số vai nam chính trong một vài bộ phim truyền hình dự kiến quay sắp tới,tất cả đều phù hợp với tính cách bên ngoài của cả ba, nói chung về cơ bản mọi chuyện trong năm sau,đều được anh sắp xếp hoàn chỉnh không thành vấn đề.

Sau khi nghe một lượt, người đại diện lúc này không thể không cau mày" Sang năm,cậu thật sự muốn nghỉ ngơi dài hạn sao?"

Ý định này Trình Dật cũng đã suy nghĩ xem xét trong một thời gian dài,cảm thấy không có gì không tốt lắm trong này.

"Ừ." Trình Dật lật kịch bản trong tay "Vợ tôi đang mang thai,tình trạng gần đây của cô ấy luôn cảm thấy không an lòng khi tôi không có mặt ở nhà. Công việc chắc chắn sẽ không hoãn lâu, nếu tôi cứ tiếp tục quay bộ khác,rời nhà đi cũng không thể toàn tâm toàn ý tập trung quay tốt được, cuối năm chúng ta có một bộ, cho nên từ đây đến lúc đó người xem hẳn sẽ không quên mất tôi trong một thời gian ngắn, với lại bên phía chúng ta không phải cũng còn có một vài hoạt động tham gia vào các chương trình giải trí quay hoàn thành,bên phía hậu kì chẳng phải đã nói tất cả đều được dự kiến phát sóng trong mấy tháng tôi nghỉ đó sao, tôi cần ở nhà dàn xếp tốt mọi thứ sau đó mới cân nhắc thêm có nên quay lại sớm tiếp tục nhận quay bộ mới không?"

Người đại diện không nói nên lời, bởi vì Trình Dật không chỉ là một diễn viên mà anh còn là ông chủ trong công ty.

Anh ta bắt đầu thở dài hỏi: "Cậu có thể tiến hành quay ngay ở thành Bắc chứ? Dù gì ở đó,cũng có rất nhiều chương trình đang đợi cậu gật đầu đồng ý tham gia, cũng không quá mất nhiều thời gian,lượng phát sóng chương trình tệ lắm cũng chỉ kéo dài khoảng 90 phút?"

Trình Dật liếc nhìn người đại diện đang an bài cho mình,bất đắc dĩ cong môi nở nụ cười "Không thể."

"Diễn xuất hay tham gia các chương trình giải trí đều cần phải chính mình đặt toàn tâm toàn ý vào làm,đừng đặt cược theo ý mình,nó sẽ trông rất tệ nếu tôi không cống hiến hết mình vào nó,tôi cần quần chúng,tôn trọng lẫn hài lòng về tôi trong từng vai diễn cũng như, những nỗ lực hoàn thành tốt của tôi trong mỗi tập phát sóng,mặc dù.... kể cả khi họ chỉ xem tôi trong ít phút, cả hai việc này đều không chấp nhận sai lầm, tôi phải chịu trách nhiệm cho mọi công việc tôi thực hiện,cậu hiểu ý tôi chứ?."

Người đại diện: "Vâng,tôi sẽ sắp xếp giúp cậu ổn thỏa mọi thứ về những kế hoạch sang năm"

*****

Khi Trình Dật về tới nhà cũng đã hơn mười một giờ đêm.

Bạch Kiếm sau khi đưa anh từ sân bay về đến nhà cũng nhanh chóng tự mình đi lên lầu nghỉ ngơi.

Mọi người trong nhà đều đã đi nghỉ,Trình Dật một mình vội vàng đi vào phòng khách tắm rửa sạch sẽ,lúc này mới cẩn thận trở về phòng mình.

Tống Thanh Y một mình nằm trên giường,tay đặt lên bụng,an tĩnh đến mức,Trình Dật có thể nghe được tiếng hít thở nho nhỏ phát ra từ cô.

Chậm rãi di chuyển đến bên giường,vừa nâng chân bước lên chuẩn bị đi ngủ,kết quả điện thoại trong túi quần đột nhiên vang lên.

"Đinh đông."

Tống Thanh Y giật mình xoay người, mơ mơ màng màng mở mắt ra, lầm bầm "Anh về rồi sao? "

Trình Dật liếc mắt nhìn thông báo trên màn hình, có chút nói không nên lời.

Ngụy Gia hơn nửa đêm không ngủ đi chia sẻ bài viết trên tài khoản chính thức của mình.

Đúng là cẩu độc thân, quá rảnh rỗi.

Trình Dật cầm điện thoại tắt âm thanh sau đó đặt nó lên đầu giường, quay người ôm lấy Tống Thanh Y.

Mùa đông,thời tiết bên ngoài vô cùng lạnh lẽo, Trình Dật ở trong phòng xoa xoa cái lưng cho cô, ở trên trán cúi đầu xuống hôn một cái, ôn nhu nói "Chúng ta ngủ thôi."

Tống Thanh Y mơ mơ màng màng đáp.

Qua gần nửa đêm, cô nửa mê nửa tỉnh mở mắt, không ngừng đổi tư thế,lưu luyến ở trong ngực Trình Dật cọ cọ.

Trình Dật mơ màng tỉnh dậy,nhìn người trong ngực mình không ngừng lộn xộn, ở bên tai cô dịu dàng hỏi: "Làm sao vậy? Ngủ không được sao?"

"Ừm,có chút không ngủ được." Tống Thanh Y nhỏ nhẹ nói bên gáy Trình Dật "Bên người bỗng nhiên nhiều hơn một người, hơi cảm thấy khó chịu một chút."

Trình Dật nghe vậy im lặng một lúc,sau đó ở bên tai cô thỏ thẻ: "Vậy thì tối nay anh sẽ đến phòng khách ngủ,mau chóng nghỉ ngơi,có việc gì thì tìm anh."

Vừa thấy Trình Dật nhấc chân muốn xuống giường, Tống Thanh Y nhanh chóng đưa tay ra ôm anh: "Gầy rồi."

Trình Dật tựa đầu giường, đưa tay sờ sờ mặt chính mình "Có sao? Gần đây,anh đều ăn cơm đủ các bữa."

"Quả thật rất gầy." Tống Thanh Y cũng theo anh ngồi dậy, hiện tại bụng cô có hơi lồi lên một chút, bởi vì mặc quần áo rộng rãi nên hoàn toàn nhìn không ra là đang mang thai, đưa tay sờ cằm Trình Dật "Hôm nay,anh không cạo râu sao?"

Bởi vì cảnh quay ban sáng hôm nay đòi hỏi anh phải để một chút xíu râu nên lúc vội vàng trở về nhà cũng đem việc này quên mất.Trình Dật vội lắc đầu "Không có."

"Ngủ đi." Trình Dật kéo Tống Thanh Y nằm xuống,ở trên trán cô hôn một cái "Anh đi qua phòng khách nghỉ ngơi."

"Không buồn ngủ." Tống Thanh Y nói xong,với tay nghiêng người bật đèn ở đầu giường.

Ánh sáng đột ngột bật lên làm cả hai người phải nheo nheo mắt thích ứng.

Nhìn nhau không nói chuyện.

Tống Thanh Y đột nhiên đưa tay nâng khuôn mặt Trình Dật sát xuống gần mình,hôn vào cằm anh một cái, thấp giọng cười: "Khá gợi cảm."

"Không đi ngủ à?" Một tay ôm hông,một tay niết cằm cô, ánh mắt Trình Dật lúc này trông vô cùng nguy hiểm.

Tống Thanh Y nhẹ nhàng nói "Anh muốn làm cái gì?"

Đôi mắt nguy hiểm của Trình Dật rơi xuống ngay lập tức, đưa tay xoa xoa tóc sau đó hôn lên môi cô một cái, mỉm cười "Em thử nói xem?Anh có thể làm được cái gì? "

"Ôm em một cái là đã tốt rồi." Trình Dật nói xong kéo Tống Thanh Y hướng trong ngực mình ôm ôm "Em chính là cố ý hành hạ anh đúng không?"

"Nào có chứ." Ngón tay Tống Thanh Y mơn mớt cằm anh "Trông chúng làm anh hơi khêu gợi."

Trình Dật hơi nghi hoặc "Thật sao?"

Tống Thanh Y gật đầu, rồi lại hôn cằm anh một cái.

"Vậy thì sau này anh sẽ để râu, không cạo chúng nữa" Trình Dật nói.

Tống Thanh Y liếc nhìn anh "Không cần thiết, nó sẽ khiến em bị đâm đau khi em hôn anh."

Trình Dật cười cười nhìn người trong ngực "Thật khó hầu hạ."

"Ừm." Tống Thanh Y hừ hừ "Vậy thì anh đừng hầu hạ."

"Làm sao có thể như thế?" Trình Dật mỉm cười.

"Là anh mới nói đó thôi." Tống Thanh Y đưa tay định đánh lồng ngực anh lại bị Trình Dật cầm tay kéo đến bên miệng hôn hôn.

Tống Thanh Y bất đắc dĩ "Từ khi trở lại đến giờ,vẫn luôn hôn em?Có ý gì?Có phải làm gì bên ngoài có lỗi với em không?Muốn chuộc tội"

"Nào có?" Trình Dật nhẹ nhàng nói: "Lúc ở đoàn phim,thời gian anh rảnh rỗi đều đặc biệt cảm thấy nhớ em, về đến nhà hận không thể ôm ôm hôn hôn nhiều hơn một chút, ở nhà thế nào?Có nhớ anh không"

Tống Thanh Y hôn anh một cái, mơ hồ không rõ nói: "Em cũng nhớ anh."

"Rất nhớ,rất rất nhớ."

"Thậm chí trong giấc ngủ,vì nhớ nên thường mơ thấy anh nhìn em mỉm cười, mơ thấy anh cùng em nói anh cũng nhớ em như bây giờ!"

- -----------

Ánh sáng trong căn phòng rất đẹp, Tống Thanh Y ngả đầu vào ngực Trình Dật ấn remove mở trình chiếu « Cấm Chỉ Dự Mưu ».

Đây củng coi như là tác phẩm đầu tay của anh khi mới vào làng giải trí. Bây giờ nhìn lại, Tống Thanh Y cảm thấy Trình Dật của lúc đó có hơi chút non nớt thanh thuần.

Niết nhẹ lên cánh tay anh một chút "Lúc quay bộ này,hình như chúng ta của lúc ấy đã cãi với nhau một trận thì phải?."

"Có không?" Trình Dật nhíu mày,ôm ôm bả vai Tống Thanh Y "Hình như không thì phải?Anh lúc nào thì cùng em cãi nhau chứ?"

"Có mà." Tống Thanh Y nói: "Anh nhớ không?Sau khi chúng ta cãi nhau,anh mấy ngày trong đoàn đều diễn không có trạng thái, một ngày NG mấy chục lần, Hà Đào lúc ấy còn đặc biệt hỏi em,anh rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, mà em lại không thể nói là bởi vì em nên anh mới như vậy, lúc đó em chỉ có thể nói với Hà Đào kiên nhẫn với anh một chút."

Trình Dật vẫn một mực phủ nhận "Em xác định chúng ta của lúc ấy là đang cãi nhau sao? Vợ à,em không thể mở mắt nói dối như vậy."

"Em nào có nói dối chứ?" Tống Thanh Y ngẩng đầu nhìn anh "Anh ở trong phòng cùng em cãi nhau ầm ĩ,nói...nói em ngay từ ban đầu luôn cho rằng anh là tiểu bạch kiểm mặc sức vung tiền,..v..v.mặc dù bây giờ em không nhớ rõ hết cuộc nói chuyện lúc đó nhưng tới tận bây giờ,em vẫn luôn cảm thấy chính mình lúc ấy,giống như tội ác khắp người vậy."

Trình Dật cười khẽ "Vậy sao lúc đó,em không dỗ dành anh."

"Anh biết mà,em sẽ không." Tống Thanh Y nói

Sau khi nói xong, Tống Thanh Y cũng tự mình im lặng vài giây, về sau mặt đầy vẻ nghiêm túc nhìn Trình Dật"Bây giờ,em đột nhiên phát hiện anh lúc đó thật sự rất biết diễn."

"Sao chứ?" Trình Dật nhíu nhíu mày

Tống Thanh Y nhìn anh,lắc lắc đầu "Diễn cái gì tiểu bạch kiểm, một mực đổ lỗi cho em lúc nào cũng muốn cho anh tiền, vẻ mặt đặc biệt ủy khuất, bây giờ nghĩ lại có chút cảm thấy anh lúc ấy là cố ý diễn như vậy,cố ý làm em tự mình áy náy."

"Anh mới không có." Trình Dật bị vợ mình nói trúng tim đen, ánh mắt mơ hồ vội vàng nói sang chuyện khác "Mau xem,mau xem,cảnh này hay lắm."

Tống Thanh Y chăm chú nhìn anh hồi lâu, nhịn không được bấm bên hông anh một cái "Tên lừa đảo."

Trình Dật cười cười, không nói chuyện.

Cách một lát, Tống Thanh Y lại nói: "Đồ siêu lừa đảo."

Trình Dật sờ sờ bụng Tống Thanh Y, nói sang chuyện khác: "Ngày mai,chừng nào thì đến khoa sản kiểm tra?"

Lực chú ý nhanh chóng thành công dời đi, Tống Thanh Y trả lời: "Khoảng hai giờ chiều."

Mấy lần trước,Tống Thanh Y đến khoa sản kiểm tra đều là đi cùng mẹ Bạch hoặc là Bạch Điềm, anh một lần cũng không tham dự,lúc này khẽ nói "Ngày mai,anh đi cùng em."

Tống Thanh Y nhìn anh,không trả lời cầm lấy điều khiển bên cạnh nói: "Em muốn chơi trò chơi."

"Di động sao?" Trình Dật hỏi.

Tống Thanh Y nói: "Cái trò chơi anh chơi trước kia á, em download về chơi qua mấy đêm, nhưng tổng cảm giác...chính mình chơi không hề thú vị chút nào."

"Anh mang em chơi." Trình Dật tắt ti vi, lấy điện thoại di động ra, ở trong nhóm phát tin nhắn: Cùng chơi trộm trứng gà chứ?

Từ Trường Trạch:... Quay xong rổi?

Ngụy Gia: Gào ô! Em đến đây! Cùng Nam ca ăn trứng vậy!

Tô Giang: Không tham gia.

Ngụy Gia:??? Hơn nửa đêm còn quay sao?

Tô Giang:... Lê Đông vài ngày nữa là đến kỳ thi cuối cấp, tôi phải canh con bé học bù.

Mọi người trong nhóm im lặng vài giây.

Ngụy Gia bắt đầu điên cuồng gửi tin nhắn: Đây!Đây!Đây

- Con bé có học môn văn chứ? Tớ cảm thấy nếu không ổn có thể nhờ đến Nam ca.

- Nếu Nam ca không được,thì tớ,tớ cũng có thể, dù gì ban sơ tớ cũng thuộc hạng số một,trong cả hai kỳ thi nghệ thuật và các lớp văn hóa trong trường.

Tô Giang: không cần. / mỉm cười.jpg

Trình Dật đã không cùng chơi game với bọn họ trong một thời gian dài,khi Ngụy Gia đi vào phát hiện có thêm một cô gái, lập tức huýt sáo "Nam ca, anh vậy mà mang con gái vào đây chơi, em đi nói cho chị dâu biết nhé."

Tống Thanh Y lên tiếng "Tôi ở đây."

"Chị dâu, không phải chị đang mang thai sao? Như thế nào còn thức đêm chơi di động." Ngụy Gia nói: "Chị dâu, chú ý nghỉ ngơi thôi."

Tống Thanh Y nói: "Ban ngày ngủ hơi nhiều,hiện tại ngủ không tốt lắm."

Trong thời gian chờ đợi bắt đầu lượt mới, Ngụy Gia lại hỏi: "Chị dâu,chị dự tính chừng nào thì sinh đứa nhỏ? Có thể cho em đặt trước một vé cha nuôi chứ!"

Tống Thanh Y nhìn Trình Dật cười lạnh lùng bên cạnh,trả lời " Ngày sinh dự tính là tháng 7 năm sau."

"Là bé trai hay hay bé gái thế?" Ngụy Gia lại hỏi.

"Tôi còn chưa siêu âm." Tống Thanh Y nói: "Nhưng mà trai gái đều tốt."

Trình Dật dứt khoác nói: "Tất nhiên là con trai rồi."

Ngụy Gia: "Không thể tin được, Nam ca còn là người trọng nam khinh nữ?"

Trình Dật nhìn Tống Thanh Y nói: "Ngược lại thì không phải."

"Nếu là con gái, vợ tôi chắc chắn sẽ ghen."

"Vì muốn gia đình hòa thuận, vợ tôi vẫn là nên sinh một bé trai tốt hơn."

Tác giả có lời muốn nói:

Trình Nguy Xuyên,người còn chưa được sinh ra:Thì ra ý nghĩ của bố sinh con ra là như vậy/ Run rẩy. jpg

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương