Cho Em Hạnh Phúc
-
Chương 2-3
Chập 3:
Vẫn theo qui luật của không gian và thời gian, bức màn này được tháo xuống sẽ thay bằng bức màn khác rực rỡ hơn. Ngày hôm qua sẽ thay bằng ngày hôm nay hoàn thiện hơn bởi con người luôn tiến bộ.
Phải chăng khi mở rộng môi trường sống con người cũng sẽ thay đổi theo chiều hướng tốt đẹp hơn.
- Kính chào quý khách, quý khách muốn mua gì ạ.
- Cô cho tôi một ly cafe đen, một ly coca và một phần hamburger cho trẻ em.
- Vâng, xin quý khách vui lòng đợi trong giây lát “Lyly cung kính xoay người lấy điểm tâm cho khách“.
- Của quý khách đây ạ, mời quý khách sang bên này tính tiền.
Thanh Trúc sau khi đi nhận điện thoại của ông chồng yêu quý cũng quay về với nụ cười đắc ý...
- Lyly... anh Minh mới gọi mình, anh ấy nói đã lấy bằng lái xe ôtô dùm tụi mình rồi.
- Vậy à... thế cậu có xe ôtô để lái hả?
- Nhưng đó là thành qủa tích hơn hai tháng trời tụi mình tập lái xe ôtô chứ bộ... mà mình cũng đâu muốn tại ông Minh đăng kí bắt mình học, chuyện vui phải chia sẽ cùng cậu chứ haha...
- Dù sao cậu cũng có xe của ông chồng yêu qúy còn mình làm cả đời biết có thể sờ nó không mà nó đến việc mua đây.
- Vậy cậu cứ tìm một ông chồng có xe ôtô là được haha... với cái bộ mặt khó ưa của cậu hỏi ai chịu nổi.
- Thôi cho mình xin...
- Hừ, mai anh Minh đến trường đón tụi mình đi ăn mừng đó, phải ăn ngon nha...
- Chào bạn, cho mình một phần gà KFC và một lon coca mang về nhé.
- Quý khách vui lòng đợi một lát ạ “Lyly lại xoay người lấy thức ăn cho khách“.
- Chị Vỹ My ạ!
- Em là...
- Dạ, em là Thanh Trúc bạn gái anh Duy Minh làm cùng công ty với anh trai chị... à em có gặp chị trong buổi tất niên cuối năm.
-... chị nhớ rồi, em là đàn em cùng trường với chị đúng không? mà sao em làm ở đây.
- Em làm cùng với bạn em cho vui hihi...
- Thức ăn của qúy khách đây ạ.
Thanh Trúc nhanh tay nhận túi đồ từ Lyly giao cho Vỹ My rồi lên tiếng giới thiệu họ với nhau.
- Lyly làm quen đi, chị Vỹ My là đàn chị cùng trường với chúng ta đấy.
- Chào chị, em là Lyly “cô gật đầu chào như lấy lệ”
- Chị rất vui được gặp em... Lyly.
Vỹ My cười thật tươi quay sang Thanh Trúc xin số điện thoại để lần sao gặp nói chuyện cho tiện.
Bước ra khỏi tiệm thức ăn nhanh, Vỹ My phóng chiếc alizabeth màu đỏ thẳng đến khu biệt thự một tầng lầu được thiết kế theo kiến trúc phương tây - đó là nhà Anh Khoa.
Tuy nhà của anh trai nhưng cô có chìa khóa riêng để tiện sang giúp anh dọn dịp nhà cửa, cô sống với ba mẹ cũng gần đấy.
- Anh hai, anh biết em vừa mới gặp ai không?
Vừa vào nhà thấy Anh Khoa đang ngồi trên ghế sôpha xem ti vi, Vỹ My vui mừng vừa nói vừa đi thật nhanh đến bên cạnh đặt túi thức ăn lên bàn rồi ngồi xuống. Anh Khoa quay qua nhìn em gái, đôi chân mày nhíu lại từ lúc nào đang dần dần giãn ra.
- Gặp qủi cũng không đến nỗi vui như vậy chứ.
Vỹ My ngừng cười buông tay anh mình một cách giận dỗi, Anh Khoa thấy vậy đưa hai tay lắc lắc vai cô xuống nước năng nỉ.
- Thôi nào cho anh xin lỗi được chưa, có gì nói anh nghe xem.
Lườm anh trai một cái, Vỹ My mới lấy lại hứng thú.
- Em vừa gặp Lyly... à không cô gái lạ ở nhà trọ Anh Thư đấy.
- Ồ... chẳng phải em từng nói với anh là gặp cô ấy mấy lần ở trường, thậm chí còn vào lớp cô ấy ngồi cả buổi trời chỉ để quan sát cô ấy hay sao?
- Lần này khác nha, không chỉ gặp mà cô ấy còn nói chuyện với em, bọn em còn hẹn lần sau đi uống nước nữa.
- Em vui đến vậy sao... nói anh nghe xem cô ấy là người như thế nào?
- Em không biết rõ nhưng... bước đầu thấy cô ấy nói chuyện rất lễ phép không có vẻ kiêu ngạo, nụ cười không được tự nhiên pha chút bối rối sợ sệt, cô ấy đẹp tự nhiên không phấn son chao chuốc... giống như cô ấy đang tạo cho mình một vỏ bộc để giấu vẻ yếu đuối bên trong... điều đó khiến em rất muốn đến gần cô ấy hơn...
- Em mới lần đầu nói chuyện mà thiện cảm nhiều vậy... thật làm anh cũng muốn gặp nha.
- Em cảnh cáo anh, anh mà lén phén là em mách chị Lan liền.
- Được rồi, anh đầu hàng hai tay hai chân “vừa nói vừa đưa hai tay hai chân lên làm Vỹ My không nhịn được cười đánh anh một cái rồi quay sang túi thức ăn của mình“.
Anh Khoa 27 tuổi hiện là tổng giám đốc công ty cổ phần điện tử Minh Khoa, do anh cùng Duy Minh lập nên.
Anh may mắn vì có một đứa em gái kế thừa sự nghiệp thời trang của ba mẹ nên có thể thuận lợi đi theo con đường ước mơ của mình.
Vẫn theo qui luật của không gian và thời gian, bức màn này được tháo xuống sẽ thay bằng bức màn khác rực rỡ hơn. Ngày hôm qua sẽ thay bằng ngày hôm nay hoàn thiện hơn bởi con người luôn tiến bộ.
Phải chăng khi mở rộng môi trường sống con người cũng sẽ thay đổi theo chiều hướng tốt đẹp hơn.
- Kính chào quý khách, quý khách muốn mua gì ạ.
- Cô cho tôi một ly cafe đen, một ly coca và một phần hamburger cho trẻ em.
- Vâng, xin quý khách vui lòng đợi trong giây lát “Lyly cung kính xoay người lấy điểm tâm cho khách“.
- Của quý khách đây ạ, mời quý khách sang bên này tính tiền.
Thanh Trúc sau khi đi nhận điện thoại của ông chồng yêu quý cũng quay về với nụ cười đắc ý...
- Lyly... anh Minh mới gọi mình, anh ấy nói đã lấy bằng lái xe ôtô dùm tụi mình rồi.
- Vậy à... thế cậu có xe ôtô để lái hả?
- Nhưng đó là thành qủa tích hơn hai tháng trời tụi mình tập lái xe ôtô chứ bộ... mà mình cũng đâu muốn tại ông Minh đăng kí bắt mình học, chuyện vui phải chia sẽ cùng cậu chứ haha...
- Dù sao cậu cũng có xe của ông chồng yêu qúy còn mình làm cả đời biết có thể sờ nó không mà nó đến việc mua đây.
- Vậy cậu cứ tìm một ông chồng có xe ôtô là được haha... với cái bộ mặt khó ưa của cậu hỏi ai chịu nổi.
- Thôi cho mình xin...
- Hừ, mai anh Minh đến trường đón tụi mình đi ăn mừng đó, phải ăn ngon nha...
- Chào bạn, cho mình một phần gà KFC và một lon coca mang về nhé.
- Quý khách vui lòng đợi một lát ạ “Lyly lại xoay người lấy thức ăn cho khách“.
- Chị Vỹ My ạ!
- Em là...
- Dạ, em là Thanh Trúc bạn gái anh Duy Minh làm cùng công ty với anh trai chị... à em có gặp chị trong buổi tất niên cuối năm.
-... chị nhớ rồi, em là đàn em cùng trường với chị đúng không? mà sao em làm ở đây.
- Em làm cùng với bạn em cho vui hihi...
- Thức ăn của qúy khách đây ạ.
Thanh Trúc nhanh tay nhận túi đồ từ Lyly giao cho Vỹ My rồi lên tiếng giới thiệu họ với nhau.
- Lyly làm quen đi, chị Vỹ My là đàn chị cùng trường với chúng ta đấy.
- Chào chị, em là Lyly “cô gật đầu chào như lấy lệ”
- Chị rất vui được gặp em... Lyly.
Vỹ My cười thật tươi quay sang Thanh Trúc xin số điện thoại để lần sao gặp nói chuyện cho tiện.
Bước ra khỏi tiệm thức ăn nhanh, Vỹ My phóng chiếc alizabeth màu đỏ thẳng đến khu biệt thự một tầng lầu được thiết kế theo kiến trúc phương tây - đó là nhà Anh Khoa.
Tuy nhà của anh trai nhưng cô có chìa khóa riêng để tiện sang giúp anh dọn dịp nhà cửa, cô sống với ba mẹ cũng gần đấy.
- Anh hai, anh biết em vừa mới gặp ai không?
Vừa vào nhà thấy Anh Khoa đang ngồi trên ghế sôpha xem ti vi, Vỹ My vui mừng vừa nói vừa đi thật nhanh đến bên cạnh đặt túi thức ăn lên bàn rồi ngồi xuống. Anh Khoa quay qua nhìn em gái, đôi chân mày nhíu lại từ lúc nào đang dần dần giãn ra.
- Gặp qủi cũng không đến nỗi vui như vậy chứ.
Vỹ My ngừng cười buông tay anh mình một cách giận dỗi, Anh Khoa thấy vậy đưa hai tay lắc lắc vai cô xuống nước năng nỉ.
- Thôi nào cho anh xin lỗi được chưa, có gì nói anh nghe xem.
Lườm anh trai một cái, Vỹ My mới lấy lại hứng thú.
- Em vừa gặp Lyly... à không cô gái lạ ở nhà trọ Anh Thư đấy.
- Ồ... chẳng phải em từng nói với anh là gặp cô ấy mấy lần ở trường, thậm chí còn vào lớp cô ấy ngồi cả buổi trời chỉ để quan sát cô ấy hay sao?
- Lần này khác nha, không chỉ gặp mà cô ấy còn nói chuyện với em, bọn em còn hẹn lần sau đi uống nước nữa.
- Em vui đến vậy sao... nói anh nghe xem cô ấy là người như thế nào?
- Em không biết rõ nhưng... bước đầu thấy cô ấy nói chuyện rất lễ phép không có vẻ kiêu ngạo, nụ cười không được tự nhiên pha chút bối rối sợ sệt, cô ấy đẹp tự nhiên không phấn son chao chuốc... giống như cô ấy đang tạo cho mình một vỏ bộc để giấu vẻ yếu đuối bên trong... điều đó khiến em rất muốn đến gần cô ấy hơn...
- Em mới lần đầu nói chuyện mà thiện cảm nhiều vậy... thật làm anh cũng muốn gặp nha.
- Em cảnh cáo anh, anh mà lén phén là em mách chị Lan liền.
- Được rồi, anh đầu hàng hai tay hai chân “vừa nói vừa đưa hai tay hai chân lên làm Vỹ My không nhịn được cười đánh anh một cái rồi quay sang túi thức ăn của mình“.
Anh Khoa 27 tuổi hiện là tổng giám đốc công ty cổ phần điện tử Minh Khoa, do anh cùng Duy Minh lập nên.
Anh may mắn vì có một đứa em gái kế thừa sự nghiệp thời trang của ba mẹ nên có thể thuận lợi đi theo con đường ước mơ của mình.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook