Chinh Phục Kiều Thê Khó Thuần Phục
-
Chương 33: 33: Tôi Không Muốn Nhắc Đến Bà Ấy
Hoàng Phủ Diệu Dương nghiêng mắt nhìn Lãnh Tiểu Dã đang ôm lấy tay mình, ghì sát vào trong ngực.Phía sau, quản gia cùng với người hầu đồng thời dừng lại, không đi theo hai người kia.Từ lầu 4, hắn dẫn cô bước xuống lầu.Truyện được dịch bởi team The Calantha và đăng tải ở - dembuon.vn - s2.
Truyenhd, nếu bạn đọc nơi khác chính tỏ là ăn cắp.
Hãy chỉ đọc bản chính và đẩy lùi các kiếm tiền phi pháp này bằng cách đọc truyện tại page team và 3 web trênDu thuyền xa hoa này có tổng là bốn tầng, lầu 4 là phòng ngủ và thư phòng của hắn.
Lầu 3 là nơi giải trí, gồm rất nhiều loại hình khác nhau, có khu tập thể hình, bida, chơi bài linh tinh các thứ...Không những thế, tại đây còn có một khu xa hoa độc lập làm rạp chiếu phim.Lầu 2 là phòng khách, ngoài ra còn bao gồm cả nhà kính trồng hoa và nhà bếp.Hai người bước vào nhà kính trồng hoa, người làm vườn đang tu bổ lại khu vườn, cắt tỉa hoa lá.
Thiết nghĩ, chưa từng có ai vào thăm ngoài boss đại nhân.
Không ngờ lần này hắn lại mang theo Lãnh Tiểu Dã vào đây.Người kia lập tức buông cây kéo đang tỉa hoa, dùng vẻ mặt có phần sợ hãi mà chào đón.“Bá tước tiên sinh, thứ gì có thể khiến ngài tốn sức đến đây vậy?”“Tùy tiện đến xem.” Hoàng Phủ Diệu Dương nhàn nhạt đáp lại.Lãnh Tiểu Dã ở một bên đã sớm buông tay hắn ra, bước đến gần một gốc cây hồ điệp lan hoa diệp.Cô nâng tầm mắt, nhìn qua người làm vườn đang đặt chậu lên bàn cắt hoa.Lãnh Tiểu Dã tiếp tục bước qua giá biên, đi sâu vào trong nhà kính trồng hoa.Nhà kính trồng hoa này vô cùng lớn, bốn phía đều là cửa sổ chạm đất, từ sớm đến tối đều có ánh mặt trời chiếu đến.Nhà kính này còn có không ít các chủng loại hoa, số lượng nhiều nhất nằm ở chỗ sâu nhất trong góc kia.
Đó là một góc trồng đầy tường vi tạo thành một luống màu đỏ hồng như lửa.Truyện được dịch bởi team The Calantha và đăng tải ở - dembuon.vn - s2.
Truyenhd, nếu bạn đọc nơi khác chính tỏ là ăn cắp.
Hãy chỉ đọc bản chính và đẩy lùi các kiếm tiền phi pháp này bằng cách đọc truyện tại page team và 3 web trênLoại hoa này không phải là loại hoa quá quý hiếm, nói là quý hiếm cũng chẳng quý bằng hoa lan nằm trong góc, tuy nhiên, nó lại chiếm được vị trí tốt nhất.
Sắp xếp kiểu này không khỏi khiến cô cảm thấy có chút đặc biệt.Hơn nữa cô nhớ rõ, lúc ăn bữa sáng, trên bàn đều có sắc đỏ tường vi.“Anh thích hoa tường vi sao?“Mẹ tôi thích nó!”Hoàng Phủ Diệu Dương ở bên cạnh cô mà đáp.“Tôi cũng thích!” Lãnh Tiểu Dã hái một phiến lá nhỏ, đáp lại.
“Cha anh là người châu Á, vậy mẹ anh nhất định là người phương Tây.
Vậy tôi đoán xem, bà ấy là u duệ?”Tính tò mò ai mà chẳng có, Lãnh Tiểu Dã cũng không phải ngoại lệ.Cô tuy rằng không muốn chối bỏ, nhưng lại phải thừa nhận rằng, với thân phận người này, trong lòng cô tò mò thực sự.“Tôi không muốn em nhắc đến bà ấy.”Hoàng Phủ Diệu Dương lập tức kết thúc đề tài này.Lãnh Tiểu Dã nhún nhún vai, rõ ràng là hắn nhắc tới trước, cô mới hỏi, hiện tại hắn lại nói không muốn nhắc đến, quả nhiên là thay đổi thất thường.“Có thể giúp tôi cắt một bó hoa oải hương đưa lên phòng ngủ được không?”Cô lần nữa mở miệng, lại là nói với người làm vườn.Nam nhân làm vườn lập tức cung kính mà đáp ứng.“Đương nhiên có thể, một lát sẽ cho người đưa lên phòng cho cô.”“Cảm ơn”Lãnh Tiểu Dã nói xong liền quay người bước đi.Hoàng Phủ Diệu Dương bước theo cô ra khỏi nhà kính trồng hoa, hắn dừng lại trước của thang máy, “Lầu 1 là nơi vệ sĩ ở, không có gì đáng xem, tôi dẫn em đi xem sủng vật của tôi”Sủng vật?Lãnh Tiểu Dã dừng bước, nghi hoặc nhìn biểu cảm trên mặt hắn.Truyện được dịch bởi team The Calantha và đăng tải ở - dembuon.vn - s2.
Truyenhd, nếu bạn đọc nơi khác chính tỏ là ăn cắp.
Hãy chỉ đọc bản chính và đẩy lùi các kiếm tiền phi pháp này bằng cách đọc truyện tại page team và 3 web trênNgười này, chẳng lẽ trên thuyền còn sủng dưỡng thêm vài nữ nhân nữa?.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook