Chinh Phục Học Trưởng
-
Chương 11
Tạ Lỗi bất lực bị trói chặt hai tay, ngực ưỡn ra, đau đớn rất nhanh truyền tới, càng lúc càng mãnh liệt, tất cả xúc cảm đều tập trung tại một bên núm vú, sau đó da thịt xung quanh cũng bị những chiếc kẹp kẹp chặt, liên tục và dày đặc, dần dần nửa bên ngực hắn đau tới chết lặng, giống như hàng vạn mũi kim châm, mà nửa ngực kia lại không bị đối xử như vậy, tương phản mãnh liệt sinh ra khoái cảm mãnh liệt, Tạ Lỗi cắn chặt môi, không thể đối diện với bản thân vì đau đớn và nhục nhã mà dâng trào khoái cảm.
“Chuẩn bị đủ cả rồi? Ngoan lắm.” Dứt lời, người nọ vươn tay qua người Tạ Lỗi, cầm một thứ khác hắn đặt trên tủ kính lên.
“Đã đến giờ trừng phạt.” Đối phương thấp giọng thì thầm bên tai Tạ Lỗi, rồi thình lình một tiếng giòn vang, Tạ Lỗi nhịn không được phải há miệng kêu khẽ.
Cây thước không rộng, nhưng đánh vào mông cũng rất đau. Lần thứ hai quất xuống, Tạ Lỗi hơi run rẩy, nhưng vẫn mím môi không phát ra tiếng nào.
Người nọ lại đưa tay vuốt ve bờ môi hắn, sau đó luồn ba ngón tay vào miệng hắn, nắm lấy đầu lưỡi hắn, Tạ Lỗi còn đang kinh ngạc, cây thước lần thứ ba hạ xuống, lần này còn mạnh hơn lần trước, quất vào mông giật nảy, mang đến xúc cảm như điện giật.
Cảm giác đau này khác cảm giác đau khi bị kẹp, mỗi lần cây thước rời đi, đau đớn lưu lại vừa râm ran, vừa nóng rát, mà mỗi khi cây thước hạ xuống, nơi bị đánh vừa sưng tấy, vừa co giật, khiến cho Tạ Lỗi khó lòng chống đỡ nổi.
Ước chừng đánh khoảng hai – ba mươi lần, Tạ Lỗi đau tới nỗi phải tựa vào tủ kính, để tránh những chiếc kẹp cọ vào tủ, hắn còn phải ưỡn ngực, cong người, mệt đến thở hổn hển.
“Bộ dáng học trưởng lúc nãy thật dâm, kêu cũng dâm, gọi một tiếng học đệ chủ nhân cho tôi nghe nào.” Người nọ thì thầm bên tai hắn, hơi thở nóng hầm hập làm hắn run lẩy bẩy.
Mặt đối mặt, cho dù nhìn không thấy, nhưng hoàn cảnh này cũng quá nhục nhã, Tạ Lỗi cắn môi không chịu đáp, một chiếc kẹp trên ngực phải vừa bị gỡ xuống, chuyển sang vị trí đối xứng bên ngực trái, cảm giác đau lần này dường như còn mãnh liệt hơn, Tạ Lỗi cắn môi, gian nan chịu đựng. Chiếc kẹp cuối cùng kẹp núm vú phải bị tháo xuống, nhưng không chuyển sang bên trái, mà nụ hoa phải vừa bị kẹp tới đau điếng lại được vuốt ve. Sau khi bị chiếc kẹp tra tấn, nơi đó càng thêm nhạy cảm, khoái cảm do đầu ngón tay mang đến rõ rệt hơn nhiều, lại thêm những lời mềm mại ấm áp bất ngờ lướt qua tai.
“Thích không?” Người nọ nhẹ giọng cười hỏi.
“Thích…” Tạ Lỗi cuối cùng mới thẳng thắn thừa nhận, “Học đệ, học đệ… Chủ nhân.”
“Chưa được, chưa nghe rõ.” Cây thước ten tét đánh vào nụ hoa hắn, đánh rất khéo léo, Tạ Lỗi cảm giác từ ngực tới đùi đều bị cây thước lướt qua, sau mông nóng rát, đau đớn truyền tới dọc theo xương sống.
“Sao học trưởng không nghe lời, hay là cố tình phạm sai lầm để được tôi trừng phạt?” Người nọ xoa nắn hai cánh mông hắn, những nơi bị đánh giờ phút này đặc biệt mẫn cảm.
Những chiếc kẹp và cây thước vốn đã tạo nên đau đớn và khoái cảm khó nói, giờ năm ngón tay đùa bỡn lại càng khiến người ta khó có thể chịu đựng.
Đối phương nhẹ cười, lấy kẹp kẹp nụ hoa bên kia.
Nhưng sức chú ý của Tạ Lỗi lại tập trung ở phía sau, một thứ chất lỏng mát lạnh đang được bôi lên lối vào của hắn.
“Thực ra vốn định đùa học trưởng thêm,” Những ngón tay tách mở lối vào của hắn, một ngón nhè nhẹ đâm vào, “Nhưng nhớ tới lúc học trưởng chạy bộ, chỗ này cong lên, lại nhịn không được phải chiếm lấy học trưởng rồi.”
“Nếu lúc này học trưởng không mở miệng ngăn cản tôi, về sau sẽ hối hận đó.” Người nọ thì thào bên tai Tạ Lỗi, hành động kế tiếp lại khiến hắn đánh mất tất cả kiên trì và tự tôn của mình.
“Chuẩn bị đủ cả rồi? Ngoan lắm.” Dứt lời, người nọ vươn tay qua người Tạ Lỗi, cầm một thứ khác hắn đặt trên tủ kính lên.
“Đã đến giờ trừng phạt.” Đối phương thấp giọng thì thầm bên tai Tạ Lỗi, rồi thình lình một tiếng giòn vang, Tạ Lỗi nhịn không được phải há miệng kêu khẽ.
Cây thước không rộng, nhưng đánh vào mông cũng rất đau. Lần thứ hai quất xuống, Tạ Lỗi hơi run rẩy, nhưng vẫn mím môi không phát ra tiếng nào.
Người nọ lại đưa tay vuốt ve bờ môi hắn, sau đó luồn ba ngón tay vào miệng hắn, nắm lấy đầu lưỡi hắn, Tạ Lỗi còn đang kinh ngạc, cây thước lần thứ ba hạ xuống, lần này còn mạnh hơn lần trước, quất vào mông giật nảy, mang đến xúc cảm như điện giật.
Cảm giác đau này khác cảm giác đau khi bị kẹp, mỗi lần cây thước rời đi, đau đớn lưu lại vừa râm ran, vừa nóng rát, mà mỗi khi cây thước hạ xuống, nơi bị đánh vừa sưng tấy, vừa co giật, khiến cho Tạ Lỗi khó lòng chống đỡ nổi.
Ước chừng đánh khoảng hai – ba mươi lần, Tạ Lỗi đau tới nỗi phải tựa vào tủ kính, để tránh những chiếc kẹp cọ vào tủ, hắn còn phải ưỡn ngực, cong người, mệt đến thở hổn hển.
“Bộ dáng học trưởng lúc nãy thật dâm, kêu cũng dâm, gọi một tiếng học đệ chủ nhân cho tôi nghe nào.” Người nọ thì thầm bên tai hắn, hơi thở nóng hầm hập làm hắn run lẩy bẩy.
Mặt đối mặt, cho dù nhìn không thấy, nhưng hoàn cảnh này cũng quá nhục nhã, Tạ Lỗi cắn môi không chịu đáp, một chiếc kẹp trên ngực phải vừa bị gỡ xuống, chuyển sang vị trí đối xứng bên ngực trái, cảm giác đau lần này dường như còn mãnh liệt hơn, Tạ Lỗi cắn môi, gian nan chịu đựng. Chiếc kẹp cuối cùng kẹp núm vú phải bị tháo xuống, nhưng không chuyển sang bên trái, mà nụ hoa phải vừa bị kẹp tới đau điếng lại được vuốt ve. Sau khi bị chiếc kẹp tra tấn, nơi đó càng thêm nhạy cảm, khoái cảm do đầu ngón tay mang đến rõ rệt hơn nhiều, lại thêm những lời mềm mại ấm áp bất ngờ lướt qua tai.
“Thích không?” Người nọ nhẹ giọng cười hỏi.
“Thích…” Tạ Lỗi cuối cùng mới thẳng thắn thừa nhận, “Học đệ, học đệ… Chủ nhân.”
“Chưa được, chưa nghe rõ.” Cây thước ten tét đánh vào nụ hoa hắn, đánh rất khéo léo, Tạ Lỗi cảm giác từ ngực tới đùi đều bị cây thước lướt qua, sau mông nóng rát, đau đớn truyền tới dọc theo xương sống.
“Sao học trưởng không nghe lời, hay là cố tình phạm sai lầm để được tôi trừng phạt?” Người nọ xoa nắn hai cánh mông hắn, những nơi bị đánh giờ phút này đặc biệt mẫn cảm.
Những chiếc kẹp và cây thước vốn đã tạo nên đau đớn và khoái cảm khó nói, giờ năm ngón tay đùa bỡn lại càng khiến người ta khó có thể chịu đựng.
Đối phương nhẹ cười, lấy kẹp kẹp nụ hoa bên kia.
Nhưng sức chú ý của Tạ Lỗi lại tập trung ở phía sau, một thứ chất lỏng mát lạnh đang được bôi lên lối vào của hắn.
“Thực ra vốn định đùa học trưởng thêm,” Những ngón tay tách mở lối vào của hắn, một ngón nhè nhẹ đâm vào, “Nhưng nhớ tới lúc học trưởng chạy bộ, chỗ này cong lên, lại nhịn không được phải chiếm lấy học trưởng rồi.”
“Nếu lúc này học trưởng không mở miệng ngăn cản tôi, về sau sẽ hối hận đó.” Người nọ thì thào bên tai Tạ Lỗi, hành động kế tiếp lại khiến hắn đánh mất tất cả kiên trì và tự tôn của mình.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook