Chính Là Không Ly Hôn
Chương 86-1: Phần 1

Yến Thù Thanh ở trong điển lễ chúc mừng biểu lộ tình cảm với Cận Hằng, theo vô số ống kính trong hội trường, truyền đến mỗi một góc tinh tế, cũng làm cho cả đế quốc Thương Kiếm vì đó mà náo động.

Mặc dù phần lớn người sớm đã biết quan hệ của bọn họ, thế nhưng cho tới nay chuyện liên quan tới bọn họ vẫn chỉ là lời đồn đại không cứ, vẫn là mặt trái nhiều chính diện, hơn nữa hai người chưa từng công khai đề cập tới lẫn nhau, cho nên trong mắt rất nhiều người, hai người vẫn là quan hệ bao dưỡng vui đùa một chút mà thôi, căn bản không có khả năng đi tới cuối cùng.

Mà trải qua một đêm ngày hôm qua, nghe được Yến Thù Thanh nhắc lại từng khoảnh khắc hai người cùng nhau trải qua, ánh mắt lưu luyến của Cận Hằng nhìn chăm chú Yến Thù Thanh, không có người nào không thể động dung.

Chưa từng có một thượng tá quân bộ nào trong lễ chúc mừng ngợi khen người khác, càng không có một phục tùng giả nào dám ở trước mặt những người khác, chủ động cầu hôn một cầm kiếm giả, thế nhưng Yến Thù Thanh đã làm được, hành động của anh vừa thản nhiên vừa dũng cảm, phá vỡ tất cả nghi vấn cùng vô số tin đồn không căn cứ của dư luận, chỉ còn dư lại vô số chúc phúc cùng tiếng vỗ tay.

Trong lúc nhất thời, dư luận toàn quốc, truyền thông tất cả đều trở nên sôi sùng sục, tất cả mọi người nói chuyện say sưa đều là chuyện liên quan tới hai người, vô số người hâm mộ ở trên mạng thi nhau bình luận, ở trên internet một mảnh khí thế ngất trời.

"Quá ngọt ngào gào gào gào gào! Tôi xem người ta cầu hôn, chính mình cũng muốn nói chuyện luyến ái!"

"Lầu trên+1 tối hôm qua xem chuyển tiếp, còn bị hai người bọn họ làm cho mù mắt.."

"Là một người nằm vùng ba năm trời, khoảnh khắc tối hôm qua tính cáu gì, mọi người xem lại lúc trước Yến thượng tá giết săn long, biểu tình của Cận thượng tá lo lắng cho thê tử quả thật mới khiến tôi mù con mắt, tạo phúc cho quần chúng, ai muốn xem lại chuyện ngày xưa của hai bọn họ, thì liên hệ tôi nhé."

"A a a a a a Lầu trên quả thật nói quá đúng! Ánh mắt Cận thượng tá nhìn Yến thiếu tá, mỗi lần cũng có thể làm cho tôi bổ não suy nghĩ rất nhiều tình tiết 18+! Bá đạo phúc hắc thượng tá công X si tình biến dị thuộc hạ thụ, lại hồi tưởng hai người trước kia còn là bạn học ở trường quân đội, rất có thể là sớm có dự mưu a! Từng bước một tiếp cận, chậm rãi ăn vào bụng, lại để cho người ta mang thai.... ôi ôi nghĩ thôi mà cũng thấy ngọt ngào rồi."

...

Internet một mảnh náo nhiệt, bạn trên mạng lần lượt tìm ra khoảnh khắc trước đây hai người ở chung, có hình ảnh hai người cùng nhau điều khiển cơ giáp phối hợp hoàn mỹ, có hình ảnh hai người đối mặt nhìn nhau khi tham gia họat động... có khoảnh khắc thậm chí ngay cả bản thân Yến Thù Thanh đều quên mất, cũng được người hâm mộ tìm ra, không chỉ có như vậy, người hâm mộ còn cắt nối biên tập một video nội dung khá "người lớn", có người tìm ra hình ảnh của hai người lưu lại thành một album, thậm chí có người còn lấy hai người làm nhân vật chính viết ra một câu chuyện cẩu huyết. Quả thực chỉ cần chuyện liên quan đến hai người, bọn họ có thể thi nhau sáng tác ra rất nhiều dị bản.

Tuy rằng Yến Thù Thanh không hiểu nổi bạn trên mạng sao có thể " siêu phàm" như vậy, thế nhưng vẫn là quan tâm mở ra một video, nhìn thấy "bản thân" cùng Cận Hằng quần áo xốc xếch ôm nhau lăn giường, anh kinh ngạc không thôi, tay run rẩy suýt chút nữa làm rơi thiết bị truyền tin.

"Tại sao mọi người có thể tài giỏi như vậy... Đây là khoa học kỹ thuật gì vậy, làm sao ngay cả... Ngay cả chuyện như vậy cũng có thể làm được."

Yến Thù Thanh không nhịn được lầu bầu vài câu, nghĩ đến hình ảnh khó coi vừa nãy, cùng tiếng triền miên thở dốc trong video, một gương mặt không khống chế được đỏ bừng.

Anh thực sự bội phục trí tưởng tượng của nhóm bạn trên mạng, lúc trước anh và Cận Hằng chưa cùng nhau, thế nhưng hành động của hai người trước mắt bọn họ cũng biến thành thức ăn cho chó, đặc biệt bên trong mấy video này, dùng một ít kỹ năng ghép hình, chèn thêm âm nhạc kiều diễm, phảng phất anh và Cận Hằng thật sự đang làm chuyện đó.

Nghĩ tới đây, trên mặt anh nhiệt độ liền tăng vọt mấy phần, anh không được tự nhiên vội ho một tiếng, ngẩng đầu nhìn thời gian một chút, đã gần tám giờ tối, nhưng vẫn là không thấy cái bóng Cận Hằng.

Từ khi ngày ấy sau khi kết thúc điển lễ, trên internet tất cả đều đoán anh và Cận Hằng buổi tối ngày hôm ấy làm cái gì, có người nói đi tuần trăng mật, có người nói trực tiếp động phòng hoa chúc, nhưng trên thực tế anh đã có hai ngày không có nhìn thấy Cận Hằng.

Nói đến việc này Yến Thù Thanh lại sốt ruột, bởi vì một hồi biểu lộ này, hết thảy truyền thông cùng dư luận tất cả đều sôi sùng sục, vì không muốn bị người ta theo dõi ảnh hưởng đến Quyển Quyển, anh không thể trở về nhà, chỉ có thể lén lút chạy đến ngôi nhà lúc trước, mà Cận Hằng lại vừa vặn có việc bận, phải lưu lại trong cung.

Bây giờ hai ngày đi qua, Cận Hằng vẫn luôn không thấy bóng người, gởi tin nhắn cũng không trả lời, bên ngoài chuyện liên quan đến hai người nhiệt độ chỉ có tăng không có giảm, làm cho anh không cách nào về nhà gặp con trai, chỉ có thể một người ở trong phòng, không có việc gì ngủ một giấc.

Thở dài một hơi, Yến Thù Thanh co quắp ở trên giường bày thành hình chữ đại, cầm lấy nhẫn kim cương, "Sớm biết là loại thái độ này, mình còn lâu mới biểu lộ, thực sự là lãng phí tình cảm."

Anh một bên lầu bầu một bên lấy ra thiết bị truyền tin, chuẩn bị hỏi một chút cái tên này đến cùng lúc nào mới trở về, kết quả mới vừa khoát tay, tin nhắn của Cận Hằng liền gửi tới.

[ Tám giờ tối, quân bộ có tiệc tối, anh chờ em.]

Tổng cộng mười hai chữ tính cả thêm dấu chấm câu, không thể nào ngắn gọn hơn.

Yến Thù Thanh lập tức ngồi dậy, bị tin nhắn ngắn làm cho không hiểu ra sao, tối hôm nay quân bộ có tiệc tối? Anh làm sao không biết?

Không nhịn được gọi lại, thế nhưng bên kia Cận Hằng vẫn không có người nghe, lúc này quân bộ chính thức gửi thư mới tới, xem nội dung phía trên giống như Cận Hằng nói, Yến Thù Thanh trong nháy mắt xì hơi.

Cận đại gia thật sự chỉ gửi thông báo cho anh mà thôi.

Phí hết tâm tư biểu lộ một trận, coi như là cây cỏ ít nhất cũng có tình cảm, kết quả cái tên này chỉ có ngần ấy phản ứng.

Yến Thù Thanh thở dài một hơi, biết mình không thể hi vọng cái người không hiểu phong tình này, ngẩng đầu nhìn đồng hồ, thời gian tiệc tối đã sắp bắt đầu, anh không dám trì hoãn, tùy tiện thay đổi một bộ quần áo coi như có thể diện, tiện tay đem hộp nhẫn nhét vào túi đi ra khỏi cửa.

Một đường lái phi hành khí đến quân bộ, trong toà nhà dĩ nhiên đen kịt một màu, ngay cả quảng trường nhỏ từ trước đến giờ vẫn sáng trưng, giờ khắc này đưa tay ra không thấy được năm ngón.

Yến Thù Thanh cảm thấy kỳ quái, sau khi ngừng phi hành khí, một đường đi tới, toà nhà trước mặt trống rỗng, thậm chí ngay cả một hộ vệ cũng không có.

Không phải nói có tiệc tối, làm sao lại không có bất kỳ ai...

Giữa lúc anh nghi ngờ, chỉ nghe "Ầm" một tiếng, một vòng pháo hoa màu vàng đột nhiên bắn ra từ trên đỉnh đầu, pháo hoa rực rỡ giống như ánh sao rơi xuống, trong nháy mắt đốt sáng lên toàn bộ bầu trời đêm.

Yến Thù Thanh sợ hết hồn, còn không có phản ứng lại xảy ra chuyện gì, càng ngày càng nhiều pháo hoa xông thẳng lên trời, màu sắc rực rỡ, lúc này một vòng pháo hoa in hình bông hồng lớn tràn ra, sau đó toàn bộ nền trời xuất hiện dòng chữ chói mắt: "Cận Hằng yêu Yến Thù Thanh "

Nhìn thấy mấy chữ này, Yến Thù Thanh triệt để ngây dại, một trái tim không khống chế được đập mạnh.

Lúc này, trên trời bay lên vô số cánh hoa màu đỏ, hoa hồng giống như sóng biển bao phủ tới, Yến Thù Thanh giơ tay chạm vào, phảng phất cánh hoa chân thật rơi vào đầu tay anh, lúc này anh mới nhìn rõ này bên trong mưa hoa đầy trời, dĩ nhiên mỗi một cánh hoa thượng đều in tên anh và Cận Hằng.

"Yến Thù Thanh" cùng "Cận Hằng" thật chặt dựa vào nhau, chính như quan hệ bọn họ vĩnh viễn vô pháp chia lìa.

Anh hoàn toàn ngây dại, trố mắt một hồi lâu, không nhịn được vành mắt đỏ lên nở nụ cười, lúc này, trên quảng trường to lớn, truyền đến một tiếng vỗ tay chỉnh tề, Yến Thù Thanh thuận theo âm thanh đi về phía trước, ánh đèn toàn bộ quảng trường đột nhiên sáng lên, vô số chiếc phi hành khí bay trên tinh không, kéo ra dải lụa màu sắc rực rỡ, mỗi dải lụa đều in dòng chữ "Chúc Cận Hằng cùng Yến Thù Thanh kết hôn vui vẻ. "

Trên quảng trường nổi lên một tiếng hoan hô mãnh liệt, Yến Thù Thanh định thần nhìn lại lúc này mới chú ý tới hiện trường dĩ nhiên có nhiều người như vậy, lít nha lít nhít cơ hồ đứng đầy toàn bộ quảng trường, trong bọn họ có đồng sự quân bộ, có quần chúng phổ thông, còn có vô số phóng viên truyền thông mang theo máy ảnh đứng ở đó.

Hiện trường đèn chớp liên tục, đây là một lễ cưới đã được chuẩn bị hồi lâu, cũng chỉ có Yến Thù Thanh làm nhân vật chính lại chẳng hay biết gì.

Anh giống như kẻ ngốc đứng tại chỗ, lúc này phía sau truyền đến tiếng cười vui vẻ, quay đầu nhìn lại chính là toàn thể thành viên chiến đội Liệp Ưng, bọn họ mặc quân trang thống nhất, cửa tay áo in huy hiệu Liệp Ưng quen thuộc, tất cả mọi người trong tay đều cầm hoa hồng, nhìn anh làm mặt quỷ đi tới.

Những người này tất cả đều là huynh đệ đã từng cùng anh vào sinh ra tử, mọi người cùng nhau trải qua khổ cực, chơi đùa tính mạng, còn thiếu chút nữ đồng thời hi sinh ở núi Thương Lan, mà bây giờ tất cả bọn họ không thiếu một người đều trình diện, tới tham gia lễ cưới của huynh đệ bọn họ.

Một đám quân nhân thô tục, mặc quân trang cầm hoa hồng bộ dáng thực sự buồn cười, Yến Thù Thanh vừa nhìn thấy bọn họ liền không nhịn được cười ha hả, "Cận Hằng mặt mũi rất lớn a, còn có thể mời các anh tới."

"Đó là đương nhiên, huynh đệ kết hôn chúng ta không chỉ muốn tới, còn chuẩn bị lễ vật."

Mười mấy người phóng khoáng nở nụ cười, đứng xếp hàng tiến lên đem hoa hồng trong tay nhét vào trong tay Yến Thù Thanh.

"Chúc cậu và Cận Hằng trăm năm hảo hợp!"

"Vĩnh viễn kết đồng tâm!"

"Sớm sinh quý tử!"

"..., Chính là không ly hôn!" Người cuối cùng thực sự không nghĩ ra được lời may mắn, nín nửa ngày mới nghẹn ra một câu như vậy, mấy người nhấc nắm đấm muốn đánh hắn, cũng khiến Yến Thù Thanh cùng tất cả mọi người cười ngửa tới ngửa lui.

Cúi đầu nhìn các anh em tự tay đưa hoa hồng, mặt trên mỗi một cánh hoa đều in "Cận Hằng yêu Yến Thù Thanh", Yến Thù Thanh không biết Cận Hằng đến tột cùng tốn bao nhiêu sức lớn mới làm được chuyện này, trong lòng không nói được gì chỉ biết lúc này anh rất hạnh phúc, người đàn ông này là người biệt nữu nhất anh từng gặp qua, cũng là người đàn ông tốt nhất anh gặp trên đời.

Hắn hiểu trong lòng mình khát vọng được đồng sự tán thành cùng tôn trọng, cho nên hắn mời bọn họ tới đây, cõi đời này có lẽ người hiểu anh nhất chỉ có Cận Hằng, căn bản không cần thiết nhiều lời, cũng đã giúp anh nghĩ tới chu đáo.

Hít một hơi, nước mắt rốt cuộc không khống chế được rơi xuống, nhưng còn không để anh phục hồi tinh thần lại, bên trong quảng trường truyền đến âm thanh ồn ào, "Cùng nhau! Cùng nhau! Cùng nhau!"

Yến Thù Thanh vừa quay đầu lại liền thấy Trần Lâm cầm microphone, anh ta e sợ thiên hạ bất loạn lên tiếng cổ vũ, không khí của hiện trường được khơi dậy, tất cả mọi người cùng đồng thời vỗ tay, hô to, "Kết hôn! Kết hôn! Kết hôn!"

Yến Thù Thanh dở khóc dở cười nhìn về phía Trần Lâm, "Ngay cả anh cũng bị Cận Hằng mua chuộc?"

Trần Lâm cười với anh nháy mắt mấy cái, "Làm sao có thể nói mua được, tôi chính là ông mai bà mối của hai người, không có tôi hai người bây giờ vẫn phải chia ly đấy, tôi làm ông mai chẳng lẽ không nên tham gia chút náo nhiệt."

Nói xong anh ta thần bí nhét vào trong tay Yến Thù Thanh một ống thuốc mỡ, ý vị thâm trường nói, "Đây chính là đồ vật bệnh viện mới nghiên cứu ra, dùng để chấp hành nhiệm vụ đặc thù, chỉ cần bôi vào bộ vị mấu chốt một chút có thể khiến người ta cả người mềm yếu, dục tiên dục tử, thuốc mỡ này chiết xuất tinh hoa, toàn thế giới chỉ có một phần này, tôi coi như đây là quà tặng lễ cưới dành cho hai người."

Gương mặt Yến Thù Thanh trong nháy mắt đỏ ửng, "Phi phi, ai muốn món đồ này, nhanh chóng lấy đi."

"Tặng cũng đã tặng lấy lại thật không tiện a, lại nói tôi chính là mang theo nhiệm vụ trọng yếu tới."

Nói xong anh ta cười giả dối, hướng tất cả mọi người phía sau vung cánh tay lên một cái, trong đám người cầm thiết bị truyền tin chiếu lên ánh sáng, hợp lại thành một chữ chói mắt, "4,700 ngày đêm, cám ơn em xuất hiện ở bên cạnh anh "

Vô số thiết bị truyền tin tản ra ánh sáng màu lam, ở trong bóng tối lộng lẫy đầy sao, Yến Thù Thanh nhìn chuỗi chữ số này, rốt cuộc không nhớ ra được, trố mắt một hồi như kẻ ngu ngốc vừa khóc vừa cười xoa mặt.

Yến Thù Thanh chỉ nhớ anh quen biết Cận Hằng mười ba năm, nhưng không thể nhớ rõ ràng 4,700 ngày đêm, thì ra cái tên này nhớ chính xác như thế, thì ra năm tháng bất tri bất giác trải qua nhanh như vậy..

Hết chương 86-phần 1.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương