Chính Là Không Ly Hôn
-
Chương 5: Khoang sinh sôi nảy nở
Yến Thù Thanh sững sờ tại chỗ, hồi lâu sau mới miễn cưỡng phục hồi lại tinh thần, giả vờ thoải mải câu lên khoé miệng.
"Bác sĩ Trần, ngài không nên hù doạ tôi như thế, tôi là người bị thương nặng, ngài đừng đùa tôi kiểu này, thân thể của tôi đến cùng làm sao vậy, ngài không cần gạt tôi, trực tiếp nói rõ cho tôi là được."
Vết thương của anh ở bụng chứ không phải ở đầu, làm sao có khả năng sau giấc ngủ tỉnh lại, ngay cả giới tính cũng không nhận rõ.
"Cậu không tin?" Lông mày Trần Lâm nhíu lại, vẫn cứ mang theo dáng vẻ cười híp mắt.
Người này cười giống như cáo già trộm cừu, bộ dạng không đứng đắn dù là ai nhìn thấy cũng cảm thấy vô căn cứ, huống chi lời nói của anh ta còn rất khó để tin tưởng.
Yến Thù Thanh vuốt mặt, lộ ra biểu tình dở khóc dở cười, "Ngài đừng đùa tôi nữa, có phải thân thể của tôi hồi phục không tốt hay không, cho nên ngài mới cố ý đùa tôi như vậy?"
Trần Lâm ngoắc ngoắc khóe miệng, nhất thời càng không nói gì, chỉ là dùng đôi mắt nhìn chằm chằm vào anh, nửa ngày mới nhàn nhạt nói, "Nếu như tôi nói không phải."
"Nếu như tôi nói tất cả những thứ này đều là thật, hormone trong cơ thể cậu đã hoàn toàn biến đổi thành phục tùng giả, cậu còn cảm thấy tôi đang đùa cậu hay sao?"
Âm thanh Trần Lâm trong trẻo nghiêm chỉnh, trên mặt biểu tình bất cần đời đã không còn, biến thành bộ dạng nghiêm túc.
Lúc thường luôn nhìn thấy bộ dạng của anh ta vui cười, đột nhiên lại trở nên nghiêm túc như vậy, khiến Yến Thù Thanh không khỏi giật mình trong lòng, ngẩng đầu lên đối diện con mắt màu xanh lam thâm thuý của anh ta, anh rốt cục ý thức được Trần Lâm đang nói sự thật, tuyệt đối không phải là nói đùa.
Lòng bàn tay chẳng biết lúc nào thấm ra một tầng mồ hôi mỏng, ánh mắt Yến Thù Thanh lóe lên vẻ phức tạp, tâm lý giống như nổi lên cơn sóng thần, trong chốc lát toàn thân cứng đờ, một lúc sau mới lắc đầu lẩm bẩm nói, "Thế nhưng chuyện này quá vô lý a, tại sao tôi lại... Chuyện này không thể nào..."
"Không có chuyện gì không thể xảy ra, chỉ có đã xảy ra hoặc chưa xảy ra mà thôi, cậu có thể không tin lời tôi nói, nhưng ít nhất phải tin tưởng kinh nghiệm nhiều năm của tôi, sẽ không có chuyện ngay cả cầm kiếm giả và phục tùng giả cũng không phân biệt được."
Một câu nói của Trần Lâm đánh gãy tâm tư hỗn loạn của Yến Thù Thanh, đối diện đôi mắt nghiêm túc của đối phương, trong lòng anh cực kỳ rối loạn, huyệt thái dương hai bên thình thịch nhảy lên, "Bác sĩ Trần, tôi không phải hoài nghi y thuật của anh, chẳng qua là cảm thấy chuyện này thực sự... Quá mức hoang đường."
Là một quân nhân ưu tú của đế quốc, ở trên sa trường vượt mọi chông gai da ngựa bọc thây nhiều năm như vậy, Yến Thù Thanh vẫn luôn rất xác định mình tuyệt đối là đàn ông không hơn không kém, khắp toàn thân không có bất kỳ chỗ nào mềm mại yếu ớt, cũng không có bất kì người nào coi anh là kẻ yếu cần được người khác bảo vệ.
Thậm chí sau khi hồ đồ có tính nhận thức, anh rất rõ ràng biết mình chỉ thích phục tùng giả, đối với đồng loại cầm kiếm giả khác chưa từng có một chút xíu hứng thú, mặc dù anh vẫn là đàn ông độc thân đơn độc, cũng không có nghĩa là sau này phải tiếp thu một người bạn lữ cùng đồng loại với mình.
Nghĩ đến những thứ này, âm thanh Yến Thù Thanh cũng trở nên không ổn, xoa thái dương căng thẳng đau đớn hỏi, "Cấu tạo sinh lý của người Thương Kiếm không phải sau thời kỳ trưởng thành mới định hình sao, cho dù là hormone phân bố không cân đối, cũng sẽ không tồn tại khả năng thay đổi biến tính, tôi cũng đã qua thời kỳ trưởng thành lâu rồi, làm sao lại còn xuất hiện tình huống như thế?"
"Cái vấn đề này cậu hỏi rất hay, đây cũng là chỗ tôi cảm thấy có ý nghĩa nhất."
Nhắc tới chuyện này, Trần Lâm liền thu hồi dáng dấp nghiêm túc vừa nãy, khóe miệng lại lần nữa câu lên độ cong, lại như phát hiện được một vấn đề khoa học mới, trong đôi mắt cũng không tự chủ loé lên ánh sáng.
Anh ta mở ra hồ sơ bệnh án bên cạnh, từ bên trong rút ra một xấp giấy dày đặc đặt tại trước mặt Yến Thù Thanh, "Những thứ này là từ khi cậu sinh ra đến khi bị thương, tất cả báo cáo kiểm tra đều ở đây, cậu có thể tự mình so sánh xem một chút."
"Từ khi cậu bắt đầu bị thương, nguyên tố kích thích sinh dục liền bắt đầu hỗn loạn, đồng thời không ngừng tăng vọt, hiện tại cậu đã vượt qua con số 500 nguyên tố giới hạn của cầm kiếm giả, lúc cậu đi học bộ môn sinh lý khoa học nhất định đã nói qua, khi nguyên tố này vượt quá 1000, hoàn toàn có thể kết luận là phục tùng giả, mà bây giờ cậu đã đến mức 2000, tôi có trách nhiệm cần nói cho cậu, cho dù là giống cái trân quý thuần chủng nhất, đều không nhất định đạt đến cái giới hạn tiêu chuẩn này."
"Hơn nữa không chỉ là một hạng dữ liệu này, ngay cả mùi vị hormone của cậu sau khi bị thương cũng thay đổi, tôi nghĩ là do trong vũ khí quân địch bắn trúng cậu có thành phần gì đó, đã làm cải biến cấu tạo gien của cậu, chuyện này tôi cần thời gian nghiên cứu thêm, còn cậu thân thể của cậu nảy sinh biến hoá như vậy, tôi không tin một chút xíu cậu cũng không cảm giác được."
Nhìn chằm chằm hồ sơ dữ liệu trước mắt, Yến Thù Thanh chỉ cảm thấy hai mắt tối thui, anh xem không hiểu những thứ này, lại nghe hiểu ý tứ Trần Lâm, trong lúc nhất thời cổ họng giống như mắc phải cục xương, một câu cũng không nói ra được, chỉ có thể ở trong lòng cười khổ một tiếng: Sau khi anh bị thương liền rơi vào hôn mê, làm sao có thời giờ cân nhắc nhiều chuyện như vậy, huống chi anh là loại gà giò, căn bản không biết mùi vị phục tùng giả là gì, vì vậy làm sao có khả năng ý thức được.
Gian nan lắc lắc đầu, trên mặt Yến Thù Thanh lộ ra biểu tình luống cuống xen lẫn bất đắc dĩ, giờ khắc này trong lòng mặc dù đã sớm tin tưởng, thế nhưng vẫn cứ ôm ấp một tia may mắn cuối cùng.
"Bác sĩ Trần, mấy thuật ngữ y thuật ngài nói tôi nghe không hiểu, thế nhưng máy móc đo lường vẫn tồn tại một ít sơ hở không thể chính xác trăm phần trăm, giống như đạn dược trang bị cho chiến hạm, nói không chắc lúc nào đó sẽ có lúc không dùng được, ngài nói có phải máy móc kiểm tra cho tôi sai rồi hay không?"
"Không dối gạt ngài, từ nhỏ đến lớn thân thể tôi vẫn luôn rất tốt, mặc dù có ốm vặt cũng rất nhanh có thể khôi phục, ngày hôm qua tôi chỉ là quá mức mệt nhọc, chỉ số đo lường mới có thể không bình thường, hiện tại tôi cảm giác thoải mái hơn, nếu không ngài giúp tôi kiểm tra một lần đi, không chừng lần này sẽ bình thường thì sao."
Lúc nói lời này, trong đôi mắt đen láy của Yến Thù Thanh chứa đựng thỉnh cầu, anh hi vọng vị đại thần này có thể cho anh một chút hi vọng, dù cho chỉ là tự an ủi mình, cũng tốt hơn trực tiếp xử anh tội "tử hình."
Đáng tiếc một câu nói tiếp theo của Trần Lâm liền phá vỡ hy vọng cuối cùng của anh.
"Vô dụng, mặc dù mùi vị hormone không ổn định có khả năng đo lường sai lầm, thế nhưng bộ phận sinh lý cùng cấu tạo gien của cậu không thể nói dối, dù cho tôi có làm một trăm lần kiểm tra, chuyện này vốn là sự thật ván đã đóng thuyền không có cách nào thay đổi được."
"Bộ phận sinh lý của tôi?"
Yến Thù Thanh gian nan tiêu hóa thông tin nặng cân này, trên mặt lộ ra biểu cảm giống như bị táo bón, cứng ngắc giơ tay vén chăn lên, thấp thỏm hướng bên trong liếc mắt nhìn một cái lại nhanh chóng dời đi, chỉ lo nhìn thấy bộ phận nào đó bị tổn thất, ảnh hưởng đến con mắt của mình. =))
Trần Lâm không thể nhịn được nữa vỗ bàn một cái, "Tôi nói bộ phận sinh lý không phải chỉ nơi đó!"
"Tôi thực sự là chịu đủ lắm rồi, giáo viên bộ môn sinh lý trường quân đội rốt cục dạy cậu cái gì vậy?"
Trần Lâm lườm một cái, ấn xuống thiết bị truyền tin trên cổ tay, trước mắt lập tức phản chiếu ra một bức không gian ba chiều kết cấu thân thể con người.
"Phục tùng giả cũng không có nghĩa là giống cái, bọn họ... Nha không hoặc là nói các người vẫn là đàn ông, có toàn bộ sinh lý cấu tạo của đàn ông, chỉ là so với cầm kiếm giả nhiều hơn một khoang sinh sôi nảy nở mà thôi, cho nên cậu hoàn toàn không phải thay bộ phận phía dưới của cậu lo lắng."
Yến Thù Thanh dù sao cũng là da mặt mỏng, vừa nghe lời thẳng thắn như vậy, lỗ tai cũng không khỏi đỏ mấy phần.
Trước đây lúc đi học có tiết môn sinh lý, Cận Hằng vẫn luôn trốn tiết chạy đến phòng thực hành chiến đầu, anh sợ sệt mình bị Cận Hằng bỏ rơi càng ngày càng xa, cho nên cũng trốn tiết chạy đến phòng thực hành mở tiêu chuẩn cao nhất luyện tập, tuy rằng anh rất muốn học môn này, thậm chí nhiều lần muốn hỏi Cận Hằng, "Anh không học môn sinh lý, có phải sợ sau này không tìm được vợ không?" Nhưng mà vừa nghĩ tới biểu cảm châm chọc của Cận Hằng, còn có trong kì thi luôn luôn bị tên này khiêu khích sỉ nhục, anh đã sớm quên mất chuyện này.
Thời kỳ trưởng thành của hai người bọn họ trải qua đều là anh tranh tôi đoạt. Làm gì có thời gian đi nghiên cứu cấu tạo sinh lý của phục tùng giả.
Yến Thù Thanh càng nghĩ càng không dễ chịu, sờ sờ chóp mũi nhỏ giọng lầu bầu, "... Trong lịch sự quân sự đề cập tới địa cầu cổ đại có một nơi gọi là Trung Quốc, từng xuất hiện một loại người bất nam bất nữ bị thiến mất bộ phận đó, hình như gọi là thái giám hay là gì đó, tôi cho là... tôi cũng giống như vậy."
Lần này Trần Lâm khinh thường cũng lười lật tẩy, ngón tay trượt đi, đổi đến một tấm hình chiếu khác nói, "Tôi nói nhiều hơn nữa cũng vô ích, cậu trực tiếp xem đi."
Hình ảnh 360 độ phản chiếu toàn bộ cấu tạo trong thân thể Yến Thù Thanh, từ phế quản đến đường ruột đều chiếu rất rõ ràng, Trần Lâm dùng ngón tay gõ gõ vào vị trí dưới bụng Yến Thù Thanh, hình ảnh lập tức khuếch đại.
Anh ta chỉ vào một chấm trắng ẩn giấu ở phía sau mao mạch máu kích thước còn không bằng hạt gạo nói, "Nơi này chính là khoang sinh sôi nảy nở của cậu, nếu như không cần thiết sinh sản, cả đời kích thước của nó cũng chỉ lớn như vậy, cuối cùng theo hormone thân thể suy yếu mà chậm rãi biến mất, thế nhưng một khi cậu đã có kinh nghiệm quan hệ tình dục một lần, nơi này sẽ tiếp tục phát dục, mãi đến tận khi hoàn thành nhiệm vụ sinh sản mới ngừng lại."
Có lẽ là nhìn thấy sắc mặt Yến Thù Thanh trở nên quá mức khó coi, Trần Rừng thấp giọng khụ một tiếng, chuyển đề tài, "Đương nhiên, cậu cũng không cần quá mức lo lắng, chỉ cần cậu không kích thích nó, vật nhỏ này chẳng qua là một miếng thịt trong cơ thể cậu, không đau không ngứa, tuyệt đối sẽ không ảnh hưởng sinh hoạt bình thường của cậu, giống như chưa từng tồn tại."
"... Cái gì gọi là không kích thích nó?" Yến Thù Thanh gian nan mở miệng.
Trần Rừng lộ ra nụ cười châm chọc, "Chính là loại trừ hết khả năng tiếp xúc với cầm kiếm giả, nói cách khác, nếu như cậu muốn duy trì hiện trạng như bây giờ, chẳng bằng cậu trực tiếp thiến đi bộ phận đặc thù biểu trưng nam tính của cậu, hoặc là lựa chọn độc thân đến chết.
WTF!
Yến Thù Thanh thực sự không nhịn được bạo thô tục, anh làm sao có khả năng vì một lý do buồn cười như vậy lựa chọn cô độc cuối đời!
Anh dùng sức vỗ đầu hỗn loạn, một bụng đầy lời muốn nói nhưng lại không nói ra được, trong lúc buồn bực mất tập trung, ánh mắt liền liêc về sơ đồ cấu tạo thân thể, trong đầu đột nhiên có cái gì chợt lóe lên.
"Bác sĩ Trần, tôi nhớ ra rồi! Ban đầu ở phi thuyền Chim Ưng tôi cũng đã làm kiểm tra, nếu quả thật như anh nói, là vũ khí kẻ thù ảnh hưởng tới tôi, vậy tại sao lúc ở trên chiến hạm, nhiều bác sĩ như vậy lại không có một người kiểm tra ra được?"
"Lời này cậu nên hỏi chính cậu a." Trần Lâm đối diện đôi mắt toả sáng của Yến Thù Thanh, trên mặt nổi lên nụ cười bí ẩn.
Yến Thù Thanh, "?"
Trần Lâm ý vị thâm trường liếc anh một cái, ngược lại không vội vã trả lời vấn đề, trái lại nhìn trái nhìn phải mà nói, "Yến thiếu tá, tôi nhớ tới cậu lần này té xỉu hình như là được người nào đó ôm vào phòng bệnh đúng không."
"... Chuyện này có liên quan gì đến chuyện chúng ta đang nói." Vừa nghĩ tới chính mình té xỉu trong lồng ngực Cận Hằng, trên mặt Yến Thù Thanh không khống chế chợt loé lên thần sắc xấu hổ.
Trần Lâm cười cười, "Đương nhiên là có liên quan, hơn nữa liên quan rất lớn, đừng quên bệnh trạng của cậu tứ chi như nhũn ra tim đập cũng nhanh hơn là từ hôm qua mới tăng thêm."
"Nhưng những cái này chỉ là di chứng thôi, tôi trước đây bị thương cũng có phản ứng như thế này." Tuy rằng còn lâu mới đến nông nỗi hôn mê nghiêm trọng như hôm qua, nhưng anh cũng không thể không ngại ngùng nói ra.
Trần Lâm nghe lời này trực tiếp nở nụ cười, "Tôi cũng không biết nên nói cậu quá ngây thơ, hay là không nguyện đối mặt với hiện thực, thôi tôi nói cho cậu biết rõ vậy, trước đây nhiều bác sĩ như vậy sở dĩ không kiểm tra ra thân thể cậu có vấn đề, là bởi vì khoang sinh sôi nảy nở ẩn núp trong cơ thể cậu chưa từng phát dục, nhưng tối hôm qua nó nhanh chóng nảy sinh vấn đề, nguyên nhân khẳng định cậu so với tôi rõ ràng hơn."
"Hoặc là nói đơn giản một chút, Yến thiếu tá, cậu căn bản không hề có di chứng gì, chỉ là phát tình mà thôi."
Mấy chữ cuối cùng như sấm sét nện ở trên đầu Yến Thù Thanh, làm cho anh trong nháy mắt hóa đá...
Hết chương 5.
"Bác sĩ Trần, ngài không nên hù doạ tôi như thế, tôi là người bị thương nặng, ngài đừng đùa tôi kiểu này, thân thể của tôi đến cùng làm sao vậy, ngài không cần gạt tôi, trực tiếp nói rõ cho tôi là được."
Vết thương của anh ở bụng chứ không phải ở đầu, làm sao có khả năng sau giấc ngủ tỉnh lại, ngay cả giới tính cũng không nhận rõ.
"Cậu không tin?" Lông mày Trần Lâm nhíu lại, vẫn cứ mang theo dáng vẻ cười híp mắt.
Người này cười giống như cáo già trộm cừu, bộ dạng không đứng đắn dù là ai nhìn thấy cũng cảm thấy vô căn cứ, huống chi lời nói của anh ta còn rất khó để tin tưởng.
Yến Thù Thanh vuốt mặt, lộ ra biểu tình dở khóc dở cười, "Ngài đừng đùa tôi nữa, có phải thân thể của tôi hồi phục không tốt hay không, cho nên ngài mới cố ý đùa tôi như vậy?"
Trần Lâm ngoắc ngoắc khóe miệng, nhất thời càng không nói gì, chỉ là dùng đôi mắt nhìn chằm chằm vào anh, nửa ngày mới nhàn nhạt nói, "Nếu như tôi nói không phải."
"Nếu như tôi nói tất cả những thứ này đều là thật, hormone trong cơ thể cậu đã hoàn toàn biến đổi thành phục tùng giả, cậu còn cảm thấy tôi đang đùa cậu hay sao?"
Âm thanh Trần Lâm trong trẻo nghiêm chỉnh, trên mặt biểu tình bất cần đời đã không còn, biến thành bộ dạng nghiêm túc.
Lúc thường luôn nhìn thấy bộ dạng của anh ta vui cười, đột nhiên lại trở nên nghiêm túc như vậy, khiến Yến Thù Thanh không khỏi giật mình trong lòng, ngẩng đầu lên đối diện con mắt màu xanh lam thâm thuý của anh ta, anh rốt cục ý thức được Trần Lâm đang nói sự thật, tuyệt đối không phải là nói đùa.
Lòng bàn tay chẳng biết lúc nào thấm ra một tầng mồ hôi mỏng, ánh mắt Yến Thù Thanh lóe lên vẻ phức tạp, tâm lý giống như nổi lên cơn sóng thần, trong chốc lát toàn thân cứng đờ, một lúc sau mới lắc đầu lẩm bẩm nói, "Thế nhưng chuyện này quá vô lý a, tại sao tôi lại... Chuyện này không thể nào..."
"Không có chuyện gì không thể xảy ra, chỉ có đã xảy ra hoặc chưa xảy ra mà thôi, cậu có thể không tin lời tôi nói, nhưng ít nhất phải tin tưởng kinh nghiệm nhiều năm của tôi, sẽ không có chuyện ngay cả cầm kiếm giả và phục tùng giả cũng không phân biệt được."
Một câu nói của Trần Lâm đánh gãy tâm tư hỗn loạn của Yến Thù Thanh, đối diện đôi mắt nghiêm túc của đối phương, trong lòng anh cực kỳ rối loạn, huyệt thái dương hai bên thình thịch nhảy lên, "Bác sĩ Trần, tôi không phải hoài nghi y thuật của anh, chẳng qua là cảm thấy chuyện này thực sự... Quá mức hoang đường."
Là một quân nhân ưu tú của đế quốc, ở trên sa trường vượt mọi chông gai da ngựa bọc thây nhiều năm như vậy, Yến Thù Thanh vẫn luôn rất xác định mình tuyệt đối là đàn ông không hơn không kém, khắp toàn thân không có bất kỳ chỗ nào mềm mại yếu ớt, cũng không có bất kì người nào coi anh là kẻ yếu cần được người khác bảo vệ.
Thậm chí sau khi hồ đồ có tính nhận thức, anh rất rõ ràng biết mình chỉ thích phục tùng giả, đối với đồng loại cầm kiếm giả khác chưa từng có một chút xíu hứng thú, mặc dù anh vẫn là đàn ông độc thân đơn độc, cũng không có nghĩa là sau này phải tiếp thu một người bạn lữ cùng đồng loại với mình.
Nghĩ đến những thứ này, âm thanh Yến Thù Thanh cũng trở nên không ổn, xoa thái dương căng thẳng đau đớn hỏi, "Cấu tạo sinh lý của người Thương Kiếm không phải sau thời kỳ trưởng thành mới định hình sao, cho dù là hormone phân bố không cân đối, cũng sẽ không tồn tại khả năng thay đổi biến tính, tôi cũng đã qua thời kỳ trưởng thành lâu rồi, làm sao lại còn xuất hiện tình huống như thế?"
"Cái vấn đề này cậu hỏi rất hay, đây cũng là chỗ tôi cảm thấy có ý nghĩa nhất."
Nhắc tới chuyện này, Trần Lâm liền thu hồi dáng dấp nghiêm túc vừa nãy, khóe miệng lại lần nữa câu lên độ cong, lại như phát hiện được một vấn đề khoa học mới, trong đôi mắt cũng không tự chủ loé lên ánh sáng.
Anh ta mở ra hồ sơ bệnh án bên cạnh, từ bên trong rút ra một xấp giấy dày đặc đặt tại trước mặt Yến Thù Thanh, "Những thứ này là từ khi cậu sinh ra đến khi bị thương, tất cả báo cáo kiểm tra đều ở đây, cậu có thể tự mình so sánh xem một chút."
"Từ khi cậu bắt đầu bị thương, nguyên tố kích thích sinh dục liền bắt đầu hỗn loạn, đồng thời không ngừng tăng vọt, hiện tại cậu đã vượt qua con số 500 nguyên tố giới hạn của cầm kiếm giả, lúc cậu đi học bộ môn sinh lý khoa học nhất định đã nói qua, khi nguyên tố này vượt quá 1000, hoàn toàn có thể kết luận là phục tùng giả, mà bây giờ cậu đã đến mức 2000, tôi có trách nhiệm cần nói cho cậu, cho dù là giống cái trân quý thuần chủng nhất, đều không nhất định đạt đến cái giới hạn tiêu chuẩn này."
"Hơn nữa không chỉ là một hạng dữ liệu này, ngay cả mùi vị hormone của cậu sau khi bị thương cũng thay đổi, tôi nghĩ là do trong vũ khí quân địch bắn trúng cậu có thành phần gì đó, đã làm cải biến cấu tạo gien của cậu, chuyện này tôi cần thời gian nghiên cứu thêm, còn cậu thân thể của cậu nảy sinh biến hoá như vậy, tôi không tin một chút xíu cậu cũng không cảm giác được."
Nhìn chằm chằm hồ sơ dữ liệu trước mắt, Yến Thù Thanh chỉ cảm thấy hai mắt tối thui, anh xem không hiểu những thứ này, lại nghe hiểu ý tứ Trần Lâm, trong lúc nhất thời cổ họng giống như mắc phải cục xương, một câu cũng không nói ra được, chỉ có thể ở trong lòng cười khổ một tiếng: Sau khi anh bị thương liền rơi vào hôn mê, làm sao có thời giờ cân nhắc nhiều chuyện như vậy, huống chi anh là loại gà giò, căn bản không biết mùi vị phục tùng giả là gì, vì vậy làm sao có khả năng ý thức được.
Gian nan lắc lắc đầu, trên mặt Yến Thù Thanh lộ ra biểu tình luống cuống xen lẫn bất đắc dĩ, giờ khắc này trong lòng mặc dù đã sớm tin tưởng, thế nhưng vẫn cứ ôm ấp một tia may mắn cuối cùng.
"Bác sĩ Trần, mấy thuật ngữ y thuật ngài nói tôi nghe không hiểu, thế nhưng máy móc đo lường vẫn tồn tại một ít sơ hở không thể chính xác trăm phần trăm, giống như đạn dược trang bị cho chiến hạm, nói không chắc lúc nào đó sẽ có lúc không dùng được, ngài nói có phải máy móc kiểm tra cho tôi sai rồi hay không?"
"Không dối gạt ngài, từ nhỏ đến lớn thân thể tôi vẫn luôn rất tốt, mặc dù có ốm vặt cũng rất nhanh có thể khôi phục, ngày hôm qua tôi chỉ là quá mức mệt nhọc, chỉ số đo lường mới có thể không bình thường, hiện tại tôi cảm giác thoải mái hơn, nếu không ngài giúp tôi kiểm tra một lần đi, không chừng lần này sẽ bình thường thì sao."
Lúc nói lời này, trong đôi mắt đen láy của Yến Thù Thanh chứa đựng thỉnh cầu, anh hi vọng vị đại thần này có thể cho anh một chút hi vọng, dù cho chỉ là tự an ủi mình, cũng tốt hơn trực tiếp xử anh tội "tử hình."
Đáng tiếc một câu nói tiếp theo của Trần Lâm liền phá vỡ hy vọng cuối cùng của anh.
"Vô dụng, mặc dù mùi vị hormone không ổn định có khả năng đo lường sai lầm, thế nhưng bộ phận sinh lý cùng cấu tạo gien của cậu không thể nói dối, dù cho tôi có làm một trăm lần kiểm tra, chuyện này vốn là sự thật ván đã đóng thuyền không có cách nào thay đổi được."
"Bộ phận sinh lý của tôi?"
Yến Thù Thanh gian nan tiêu hóa thông tin nặng cân này, trên mặt lộ ra biểu cảm giống như bị táo bón, cứng ngắc giơ tay vén chăn lên, thấp thỏm hướng bên trong liếc mắt nhìn một cái lại nhanh chóng dời đi, chỉ lo nhìn thấy bộ phận nào đó bị tổn thất, ảnh hưởng đến con mắt của mình. =))
Trần Lâm không thể nhịn được nữa vỗ bàn một cái, "Tôi nói bộ phận sinh lý không phải chỉ nơi đó!"
"Tôi thực sự là chịu đủ lắm rồi, giáo viên bộ môn sinh lý trường quân đội rốt cục dạy cậu cái gì vậy?"
Trần Lâm lườm một cái, ấn xuống thiết bị truyền tin trên cổ tay, trước mắt lập tức phản chiếu ra một bức không gian ba chiều kết cấu thân thể con người.
"Phục tùng giả cũng không có nghĩa là giống cái, bọn họ... Nha không hoặc là nói các người vẫn là đàn ông, có toàn bộ sinh lý cấu tạo của đàn ông, chỉ là so với cầm kiếm giả nhiều hơn một khoang sinh sôi nảy nở mà thôi, cho nên cậu hoàn toàn không phải thay bộ phận phía dưới của cậu lo lắng."
Yến Thù Thanh dù sao cũng là da mặt mỏng, vừa nghe lời thẳng thắn như vậy, lỗ tai cũng không khỏi đỏ mấy phần.
Trước đây lúc đi học có tiết môn sinh lý, Cận Hằng vẫn luôn trốn tiết chạy đến phòng thực hành chiến đầu, anh sợ sệt mình bị Cận Hằng bỏ rơi càng ngày càng xa, cho nên cũng trốn tiết chạy đến phòng thực hành mở tiêu chuẩn cao nhất luyện tập, tuy rằng anh rất muốn học môn này, thậm chí nhiều lần muốn hỏi Cận Hằng, "Anh không học môn sinh lý, có phải sợ sau này không tìm được vợ không?" Nhưng mà vừa nghĩ tới biểu cảm châm chọc của Cận Hằng, còn có trong kì thi luôn luôn bị tên này khiêu khích sỉ nhục, anh đã sớm quên mất chuyện này.
Thời kỳ trưởng thành của hai người bọn họ trải qua đều là anh tranh tôi đoạt. Làm gì có thời gian đi nghiên cứu cấu tạo sinh lý của phục tùng giả.
Yến Thù Thanh càng nghĩ càng không dễ chịu, sờ sờ chóp mũi nhỏ giọng lầu bầu, "... Trong lịch sự quân sự đề cập tới địa cầu cổ đại có một nơi gọi là Trung Quốc, từng xuất hiện một loại người bất nam bất nữ bị thiến mất bộ phận đó, hình như gọi là thái giám hay là gì đó, tôi cho là... tôi cũng giống như vậy."
Lần này Trần Lâm khinh thường cũng lười lật tẩy, ngón tay trượt đi, đổi đến một tấm hình chiếu khác nói, "Tôi nói nhiều hơn nữa cũng vô ích, cậu trực tiếp xem đi."
Hình ảnh 360 độ phản chiếu toàn bộ cấu tạo trong thân thể Yến Thù Thanh, từ phế quản đến đường ruột đều chiếu rất rõ ràng, Trần Lâm dùng ngón tay gõ gõ vào vị trí dưới bụng Yến Thù Thanh, hình ảnh lập tức khuếch đại.
Anh ta chỉ vào một chấm trắng ẩn giấu ở phía sau mao mạch máu kích thước còn không bằng hạt gạo nói, "Nơi này chính là khoang sinh sôi nảy nở của cậu, nếu như không cần thiết sinh sản, cả đời kích thước của nó cũng chỉ lớn như vậy, cuối cùng theo hormone thân thể suy yếu mà chậm rãi biến mất, thế nhưng một khi cậu đã có kinh nghiệm quan hệ tình dục một lần, nơi này sẽ tiếp tục phát dục, mãi đến tận khi hoàn thành nhiệm vụ sinh sản mới ngừng lại."
Có lẽ là nhìn thấy sắc mặt Yến Thù Thanh trở nên quá mức khó coi, Trần Rừng thấp giọng khụ một tiếng, chuyển đề tài, "Đương nhiên, cậu cũng không cần quá mức lo lắng, chỉ cần cậu không kích thích nó, vật nhỏ này chẳng qua là một miếng thịt trong cơ thể cậu, không đau không ngứa, tuyệt đối sẽ không ảnh hưởng sinh hoạt bình thường của cậu, giống như chưa từng tồn tại."
"... Cái gì gọi là không kích thích nó?" Yến Thù Thanh gian nan mở miệng.
Trần Rừng lộ ra nụ cười châm chọc, "Chính là loại trừ hết khả năng tiếp xúc với cầm kiếm giả, nói cách khác, nếu như cậu muốn duy trì hiện trạng như bây giờ, chẳng bằng cậu trực tiếp thiến đi bộ phận đặc thù biểu trưng nam tính của cậu, hoặc là lựa chọn độc thân đến chết.
WTF!
Yến Thù Thanh thực sự không nhịn được bạo thô tục, anh làm sao có khả năng vì một lý do buồn cười như vậy lựa chọn cô độc cuối đời!
Anh dùng sức vỗ đầu hỗn loạn, một bụng đầy lời muốn nói nhưng lại không nói ra được, trong lúc buồn bực mất tập trung, ánh mắt liền liêc về sơ đồ cấu tạo thân thể, trong đầu đột nhiên có cái gì chợt lóe lên.
"Bác sĩ Trần, tôi nhớ ra rồi! Ban đầu ở phi thuyền Chim Ưng tôi cũng đã làm kiểm tra, nếu quả thật như anh nói, là vũ khí kẻ thù ảnh hưởng tới tôi, vậy tại sao lúc ở trên chiến hạm, nhiều bác sĩ như vậy lại không có một người kiểm tra ra được?"
"Lời này cậu nên hỏi chính cậu a." Trần Lâm đối diện đôi mắt toả sáng của Yến Thù Thanh, trên mặt nổi lên nụ cười bí ẩn.
Yến Thù Thanh, "?"
Trần Lâm ý vị thâm trường liếc anh một cái, ngược lại không vội vã trả lời vấn đề, trái lại nhìn trái nhìn phải mà nói, "Yến thiếu tá, tôi nhớ tới cậu lần này té xỉu hình như là được người nào đó ôm vào phòng bệnh đúng không."
"... Chuyện này có liên quan gì đến chuyện chúng ta đang nói." Vừa nghĩ tới chính mình té xỉu trong lồng ngực Cận Hằng, trên mặt Yến Thù Thanh không khống chế chợt loé lên thần sắc xấu hổ.
Trần Lâm cười cười, "Đương nhiên là có liên quan, hơn nữa liên quan rất lớn, đừng quên bệnh trạng của cậu tứ chi như nhũn ra tim đập cũng nhanh hơn là từ hôm qua mới tăng thêm."
"Nhưng những cái này chỉ là di chứng thôi, tôi trước đây bị thương cũng có phản ứng như thế này." Tuy rằng còn lâu mới đến nông nỗi hôn mê nghiêm trọng như hôm qua, nhưng anh cũng không thể không ngại ngùng nói ra.
Trần Lâm nghe lời này trực tiếp nở nụ cười, "Tôi cũng không biết nên nói cậu quá ngây thơ, hay là không nguyện đối mặt với hiện thực, thôi tôi nói cho cậu biết rõ vậy, trước đây nhiều bác sĩ như vậy sở dĩ không kiểm tra ra thân thể cậu có vấn đề, là bởi vì khoang sinh sôi nảy nở ẩn núp trong cơ thể cậu chưa từng phát dục, nhưng tối hôm qua nó nhanh chóng nảy sinh vấn đề, nguyên nhân khẳng định cậu so với tôi rõ ràng hơn."
"Hoặc là nói đơn giản một chút, Yến thiếu tá, cậu căn bản không hề có di chứng gì, chỉ là phát tình mà thôi."
Mấy chữ cuối cùng như sấm sét nện ở trên đầu Yến Thù Thanh, làm cho anh trong nháy mắt hóa đá...
Hết chương 5.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook