Chim Sẻ Ban Mai
-
Quyển 1 - Chương 30: Bốn bề tuyệt cảnh thê lương
Hai ngày sau cái chuyện ấy tôi lại đi học như bình thường, vì sốt cao nên việc tôi đành phải “chậm trễ việc học ở Hayakawa 2 ngày” đã làm cho ba mẹ cực kì lo lắng, khi bệnh tình chuyển biến tốt đẹp đã đem tôi đuổi ra cửa trường
Kim Ánh Minh vẫn như cũ không xuất hiện, nhưng bàn học hắn mỗi ngày vẫn được các nữ sinh lau chùi sạch sẽ,ngược lại nếu đem so sánh với bàn học của tôi thì vô cùng thê thảm. Tuy nhiên điều kì quái là trong hộc tủ của tôi lại không có con ếch , con sên hay thư đe dọa linh tinh như tôi đã đón trước, có lẽ trải qua chuyện lần trước, đám nữ sinh cũng có chút vừa lòng, nghĩ vậy tôi cũng nhẹ nhàng thở ra
Qua hai tuần sau chính là kì thi thử giữa kì, bởi vì thành tích học tập của mỗi người đều được dán trên bản thông báo, ngoài ra còn phải họp hội phụ huynh, nên các bạn học trong lớp đều rất hồi hộp, bắt đầu tiến vào giai đoạn chuẩn bị cho cuộc chiến cuối kì, giáo viên cũng bắt đầu soạn ra một đống lớn đề thi ôn tập
Vất vả đến buổi chiều tan học, Mông Thái Nhất giúp tôi lấy túi xách thật tốt, chuẩn bị đưa tôi về
“Thu thu………………”
Là Việt Mỹ! Tôi đột nhiên nhớ lại cuộc hẹn trên sân thượng, không được tự nhiên nhìn nàng
“Thực xin lỗi, tôi không bọn họ lại gặp cô……………” Ánh mắt của Việt Mỹ đều đỏ cả “Giáo học lâu có tới hai cái, tôi lại quên nói cho cô là cái nào”
“Không không………….không sao, Việt Mỹ”
“Cô thật sự không trách tôi? Cô không trách tôi!!” Việt Mỹ lau nước mắt, vui vẻ giữ chặt tay tôi, khiến cho cảm xúc của tôi tốt hơn rất nhiều
Mông Thái Nhất mặc dù không rõ biểu tình, nhưng nhìn thấy tôi vui vẻ, cũng không nói gì thêm
“Thu Thu, chúng ta đi dạo phố giải sầu đi được không?”
“Nhưng mà………………” Tôi thật không có tâm tư, nhưng Việt Mỹ lại vui vẻ như thế, tôi cũng không nhẫn tâm khiến nàng thất vọng
“Sẻ con, cô đi a , cô cũng đã lâu không ra ngoài” Mông Thái Nhất đối với việc đi dạo không có hứng thú, hắng quay đầu dặn dò Việt Mỹ “Cô nhớ rõ phải đưa cô ấy về sớm 1 chút”
“Không thành vấn đề, yên tâm!”
“Di động phải mang ở trên người, có việc tôi sẽ gọi!” (Rin: Mông ca chu đáo quá!! Hức….hức……thix ca ghê nha!! )
Đưa chúng tôi đến cửa trường học, Mông Thái Nhất mới yên tâm đem túi xách giao cho tôi
“Ma Thu Thu, tôi thật hâm mộ cô!”
Hâm mộ tôi? Việt Mỹ sao lại đột nhiên nói hâm mộ tôi?
“Mông Thái Nhất gần đây đã thay đổi rất nhiều……………..cô không phát hiện sao?”
Lời Việt Mỹ nói không khỏi khiến tôi phải nhìn lại Mông Thái Nhất, gần đây hắn vẫn ở cạnh chăm sóc tôi, nhưng tôi căn bản lại không để ý đến sự tồn tại của hắn. Có lẽ hắn là vì muốn chuộc lỗi, tôi tự an ủi chính mình
Tôi và Việt Mỹ ở trong xe đều im lặng, mỗi người đều theo đuổi suy nghĩ riêng của mình
Thật đẹp……………tôi nhìn bộ váy nhỏ màu trắng mà người mẫu trong tủ kính mặc. Đáng tiếc, thứ này căn bản không phải giành cho tôi
“Thu Thu, chúng ta vào đi thôi!” Việt Mỹ ra hiệu cho người bán hàng đem bộ váy kia gở xuống rồi đẩy tôi vào phòng thử đồ
“Tiểu thư, cô mặc bộ này thật đẹp, vải lót đặc biệt này làm tôn lên sắc da của cô………………..” Từ bên ngoài phòng thay đồ truyền ra lời khen tặng của người bán hàng
“Thu Thu, cô còn chưa có thử sao?” Việt Mỹ một tay đẩy màng ra, đem tôi từ bên trong kéo ra
Bộ đồ nàng thử hiển nhiên giống y như tôi
“Ách………………..tiểu thư, cô có vẻ như không hợp với kiểu dáng này lắm” người bán hàng ở một bên uyển chuyển nói
Tấm gương trước mặt hiện lên hai bóng người mặc quần áo giống nhau
Bộ váy màu trắng trên người Việt Mỹ, vừa vặn làm nổi lên khí chất tiểu công chúa của nàng, mà người đứng bên cạnh như tôi lại trông mập ra, tôi xấu hổ đến mức có chút muốn trốn đi
“Được, tôi lấy cái này, phiền cô gói lại đồ cho tôi” Việt Mỹ lấy ví tiền đưa ra cho người bán
“Thu Thu, cô xem thử cái này đi” Việt Mỹ từ trên giá áo gỡ xuống một bộ đồ, nhét vào tay tôi “Ba mẹ cô đều là công nhân, nhất định chưa mua qua cho loại quần áo này”
“Tiểu thư, bộ này giá 5800 tệ” Người bán hàng nghe được Việt Mỹ nói bèn lập tức đi đến bên cạnh tôi có “thiện ý” nhắc “Hơn nữa, không có số của cô”
“A………..cám ơn” Tôi đỏ bừng cả mặt, vội vàng đem quần áo đưa lại cho người bán, rồi thay y phục của mình
“Thu Thu, mệt quá, chúng ta nghỉ ngơi một chút đi!” Việt Mỹ không đợi tôi trả lời đám bắt lấy tay tôi, đi đến quán phê đối diện đường cái
Người phục vụ rất lễ phép mở cửa cho chúng tôi, nơi này rất khác so với Hotline. âm nhạc nhu hòa, ánh đèn mờ ảo, lâu lâu lại có vài người mặc y cảnh đi qua, nhưng không biết tại sao tôi lại có chút bất an
Người phục vụ đưa tôi đến một cái bàn giành cho bốn người , tôi cùng Việt Mỹ mặt đối mặt ngồi xuống
“Việt Mỹ! Chúng ta………..ở ở…………..nơi này ăn cơm?”
“Ừ, thời gian cũng vừa vặn” Việt Mỹ cúi đầu nhìn đồng hồ nơi cổ tay, nhệch nhạc cười
Thời gian vừa vặn? Tôi khó hiểu nhìn nàng
“Hi, ở bên này!” Việt Mỹ đột nhiên hướng về phía cửa quắc quắc
Tôi theo hướng của nàng nhìn lại, hai tên con trai đang huống về phía chúng tôi mà đi. Một tên gầy leo teo, một tên khác thấp lùn mặc một thân kì quái áo trắng, thoạt nhìn, tuổi của bọn họ so với chúng tôi đều có lẽ lớn hơn
Lạ thật?! Việt Mỹ làm sao lại quen với đám người này
“Là tinh sao đặc sắc sao?” người cao gầy cắt đứt suy nghĩ của tôi
“Đúng là cô ấy a!” Việt Mỹ gật gật đầu
“Tôi là A Hổ, hắn là Tiểu Bạch Long!” Tên cao gầy chỉ về phía người bạn của hắn, rồi ngồi xuống bên cạnh chúng tôi
Mỹ nhân? A Hổ? Tiểu Bạch Long? Là cái gì? Tôi không biết làm sao nhìn nhìn Việt Mỹ
“Cô ấy tên thật là Ma Thu Thu, hôm nay có chút vội vàng, tôi đã cùng cô ấy tới!” Việt Mỹ sao lại nói tên tôi cho bọn họ?
“Việt……………Việt Mỹ, đây là……………” Tôi rốt cuộc nhịn không được
“A Hổ và Tiểu Bạch Long là bạn tôi quen trên mạng, tính tình rất tốt . Tinh xảo đặc sắc là nickname tôi giúp cô lập, cô cũng có thể dùng cái nick name này giao thiệp thêm với nhiều bạn tốt” Việt Mỹ thừa dịp bọn họ gọi món lặng lẽ nói với tôi
Bạn trên mạng?! Gặp mặt bạn trên mạng?! Tôi nhẹ nhàng mà thở ra một hơi. Nhưng mà, thấy Việt Mỹ biết thay tôi suy nghĩ như vậy, vẫn khiến tôi có chút cảm động nho nhỏ
“Ha ha, nhìn không ra cô cũng hồi hộp a. Lần đầu gặp mặt, thoải mái một chút!” Hai tên con trai rộng rãi gọi người phục vụ đến, một hơi gọi ra một đống lớn đồ ăn, qua một lát, đồ ăn đã được sắp đầy trên bàn, nhưng phần nhiều đều là rượu
Tôi cúi đầu ăn cơm của mình, chỉ hi vọng có thể nhanh một chút chấm dứt bữa ăn hoang đường này
“Ai………mỹ nữ, đừng chỉ lo ăn cơm a!”
Tôi ngậm một miệng đầy cơm hải san, ngẩng đầu nhìn Tiểu Bạch Long lại nhìn về phía Việt Mỹ
Việt Mỹ an ủi vỗ vỗ bả vai tôi, đưa qua cho tôi một ly đồ uống xinh đẹp, lặng lẽ nói
“Không sao, hai người bạn trên mạng này rất tốt, đừng lo!”
Tuy rằng trong lòng có chút không yên, nhưng tôi vẫn tiếp nhận đồ uống, một ngụm uống hết, cảm thấy rất tốt, nhìn xem bọn họ đều uống xong, tôi cũng rót thêm một ly rồi uống
Tên cao gầy nhiệt tình cực kì, lại rót cho tôi một ly
“Nào, mọi người vui vẻ như vậy thì cứ thoải mái uống, loại đồ uống này sẽ không say…………..”
“Thu Thu à! Cô thích Kim Ánh Minh?” Việt Mỹ đột nhiên nói
Nhắc tôi ba chữ “Kim Ánh Minh”, lòng tôi lại đau nhói
“Đám người Tử Lôi thật quá đáng, không vui cũng không nên đối xử với cô như vậy a!”
Càng nói Việt Mỹ càng trực tiếp đâm vào vết sẹo trong lòng tôi, tôi nghe được trong lòng lại chua xót. Việt Mỹ vỗ vỗ nhẹ nhàng cái bàn, “Tiểu Bạch Long” lại vội vàng rót ra một ly rượu cho tôi
“Nhưng mà, tôi cũng nghe nói Kim Ánh Minh đã có người trong lòng nha!”
Ý nàng muốn nhắc đến Hà Ảnh Nguyệt sao? Lòng một trận đau nhức
“Cô làm như vậy, đáng giá sao?”
Có đáng giá hay không……………Thời điểm này , một hình ảnh lại xuất hiện trong đầu tôi, tôi thật sự rất mệt mỏi, mệt mỏi quá………………..
Tôi nghĩ, nước mắt lại âm thầm chảy xuống, tay nâng ly rượu kia uống hết. Tiểu Bạch Long cùng cái người cao gầy kia đều kinh ngạc nhìn tôi
“Đừng nói nữa , Việt Mỹ………..” Tôi cúi đầu, trong lúc này toàn bội phẫn nộ, sợ hãi cùng tủi thân của tôi đã bị Việt Mỹ kích thích trào ra, lòng đau quá, máu trong người dường như đang tràn lên đầu
Việt Mỹ không nói gì thêm, chỉ đưa cho tôi một chai rượu, tôi cầm lấy ngay rồi ngửa đầu uống liền một hơi, lúc buông ra đã hết nữa chai
Tên cao gầy cùng Tiểu Bạch Long bị hành động khác thường của tôi làm cho giật mình, bọn họ kinh ngạc vỗ tay nói:
“Hay quá……………tửu lượng thật cao!!”
“Nghe nói, Kim Ánh Minh sẽ không trở về rồi!” Việt Mỹ thản nhiên nói
Tôi tê cứng cả người
Hắn không trở về?? Hắn sẽ không trở lại?? Tôi chờ hắn lâu như vậy, vất vả như vậy, hắn lại không trở về?!!!!!!!!
“Mỹ nữ, đừng vì một người con trai mà đau khổ như vậy!! Nào , nào!! Uống rượu, uống rượu!!”
Tên cao gầy rốt cuộc cũng đã hiểu rõ tình huống, liền giúp đỡ dúi vào tay tôi một chai rượu, liều mạng giật dây
Đầu óc của tôi hiện tại đã rối loạn, tôi cũng không muốn nghĩ, đã đem nửa bình còn lại uống hết. Trong chốc lát, người ngập tràn men rượu, cảm xúc của tôi đã hoàn toàn không thể khống chế, cả người tôi tựa như lên cơn điên, vừa khóc lại vừa cười
Đươc, được, uống, tôi sao lại cảm thấy giọng nói của Việt Mỹ cùng đám người nọ càng ngày càng xa xôi? Tầm mắt bắt đầu dần dần mơ hồ……………….
Tôi chỉ cảm giác không ngừng có người đưa loại rượu này cho tôi, sau đó lại có người ôm tôi, tôi thật khó chịu, ngực nặng trịch cảm xúc tủi thân mấy ngày nay, tôi ra sức khóc lớn
Kim Ánh Minh vẫn như cũ không xuất hiện, nhưng bàn học hắn mỗi ngày vẫn được các nữ sinh lau chùi sạch sẽ,ngược lại nếu đem so sánh với bàn học của tôi thì vô cùng thê thảm. Tuy nhiên điều kì quái là trong hộc tủ của tôi lại không có con ếch , con sên hay thư đe dọa linh tinh như tôi đã đón trước, có lẽ trải qua chuyện lần trước, đám nữ sinh cũng có chút vừa lòng, nghĩ vậy tôi cũng nhẹ nhàng thở ra
Qua hai tuần sau chính là kì thi thử giữa kì, bởi vì thành tích học tập của mỗi người đều được dán trên bản thông báo, ngoài ra còn phải họp hội phụ huynh, nên các bạn học trong lớp đều rất hồi hộp, bắt đầu tiến vào giai đoạn chuẩn bị cho cuộc chiến cuối kì, giáo viên cũng bắt đầu soạn ra một đống lớn đề thi ôn tập
Vất vả đến buổi chiều tan học, Mông Thái Nhất giúp tôi lấy túi xách thật tốt, chuẩn bị đưa tôi về
“Thu thu………………”
Là Việt Mỹ! Tôi đột nhiên nhớ lại cuộc hẹn trên sân thượng, không được tự nhiên nhìn nàng
“Thực xin lỗi, tôi không bọn họ lại gặp cô……………” Ánh mắt của Việt Mỹ đều đỏ cả “Giáo học lâu có tới hai cái, tôi lại quên nói cho cô là cái nào”
“Không không………….không sao, Việt Mỹ”
“Cô thật sự không trách tôi? Cô không trách tôi!!” Việt Mỹ lau nước mắt, vui vẻ giữ chặt tay tôi, khiến cho cảm xúc của tôi tốt hơn rất nhiều
Mông Thái Nhất mặc dù không rõ biểu tình, nhưng nhìn thấy tôi vui vẻ, cũng không nói gì thêm
“Thu Thu, chúng ta đi dạo phố giải sầu đi được không?”
“Nhưng mà………………” Tôi thật không có tâm tư, nhưng Việt Mỹ lại vui vẻ như thế, tôi cũng không nhẫn tâm khiến nàng thất vọng
“Sẻ con, cô đi a , cô cũng đã lâu không ra ngoài” Mông Thái Nhất đối với việc đi dạo không có hứng thú, hắng quay đầu dặn dò Việt Mỹ “Cô nhớ rõ phải đưa cô ấy về sớm 1 chút”
“Không thành vấn đề, yên tâm!”
“Di động phải mang ở trên người, có việc tôi sẽ gọi!” (Rin: Mông ca chu đáo quá!! Hức….hức……thix ca ghê nha!! )
Đưa chúng tôi đến cửa trường học, Mông Thái Nhất mới yên tâm đem túi xách giao cho tôi
“Ma Thu Thu, tôi thật hâm mộ cô!”
Hâm mộ tôi? Việt Mỹ sao lại đột nhiên nói hâm mộ tôi?
“Mông Thái Nhất gần đây đã thay đổi rất nhiều……………..cô không phát hiện sao?”
Lời Việt Mỹ nói không khỏi khiến tôi phải nhìn lại Mông Thái Nhất, gần đây hắn vẫn ở cạnh chăm sóc tôi, nhưng tôi căn bản lại không để ý đến sự tồn tại của hắn. Có lẽ hắn là vì muốn chuộc lỗi, tôi tự an ủi chính mình
Tôi và Việt Mỹ ở trong xe đều im lặng, mỗi người đều theo đuổi suy nghĩ riêng của mình
Thật đẹp……………tôi nhìn bộ váy nhỏ màu trắng mà người mẫu trong tủ kính mặc. Đáng tiếc, thứ này căn bản không phải giành cho tôi
“Thu Thu, chúng ta vào đi thôi!” Việt Mỹ ra hiệu cho người bán hàng đem bộ váy kia gở xuống rồi đẩy tôi vào phòng thử đồ
“Tiểu thư, cô mặc bộ này thật đẹp, vải lót đặc biệt này làm tôn lên sắc da của cô………………..” Từ bên ngoài phòng thay đồ truyền ra lời khen tặng của người bán hàng
“Thu Thu, cô còn chưa có thử sao?” Việt Mỹ một tay đẩy màng ra, đem tôi từ bên trong kéo ra
Bộ đồ nàng thử hiển nhiên giống y như tôi
“Ách………………..tiểu thư, cô có vẻ như không hợp với kiểu dáng này lắm” người bán hàng ở một bên uyển chuyển nói
Tấm gương trước mặt hiện lên hai bóng người mặc quần áo giống nhau
Bộ váy màu trắng trên người Việt Mỹ, vừa vặn làm nổi lên khí chất tiểu công chúa của nàng, mà người đứng bên cạnh như tôi lại trông mập ra, tôi xấu hổ đến mức có chút muốn trốn đi
“Được, tôi lấy cái này, phiền cô gói lại đồ cho tôi” Việt Mỹ lấy ví tiền đưa ra cho người bán
“Thu Thu, cô xem thử cái này đi” Việt Mỹ từ trên giá áo gỡ xuống một bộ đồ, nhét vào tay tôi “Ba mẹ cô đều là công nhân, nhất định chưa mua qua cho loại quần áo này”
“Tiểu thư, bộ này giá 5800 tệ” Người bán hàng nghe được Việt Mỹ nói bèn lập tức đi đến bên cạnh tôi có “thiện ý” nhắc “Hơn nữa, không có số của cô”
“A………..cám ơn” Tôi đỏ bừng cả mặt, vội vàng đem quần áo đưa lại cho người bán, rồi thay y phục của mình
“Thu Thu, mệt quá, chúng ta nghỉ ngơi một chút đi!” Việt Mỹ không đợi tôi trả lời đám bắt lấy tay tôi, đi đến quán phê đối diện đường cái
Người phục vụ rất lễ phép mở cửa cho chúng tôi, nơi này rất khác so với Hotline. âm nhạc nhu hòa, ánh đèn mờ ảo, lâu lâu lại có vài người mặc y cảnh đi qua, nhưng không biết tại sao tôi lại có chút bất an
Người phục vụ đưa tôi đến một cái bàn giành cho bốn người , tôi cùng Việt Mỹ mặt đối mặt ngồi xuống
“Việt Mỹ! Chúng ta………..ở ở…………..nơi này ăn cơm?”
“Ừ, thời gian cũng vừa vặn” Việt Mỹ cúi đầu nhìn đồng hồ nơi cổ tay, nhệch nhạc cười
Thời gian vừa vặn? Tôi khó hiểu nhìn nàng
“Hi, ở bên này!” Việt Mỹ đột nhiên hướng về phía cửa quắc quắc
Tôi theo hướng của nàng nhìn lại, hai tên con trai đang huống về phía chúng tôi mà đi. Một tên gầy leo teo, một tên khác thấp lùn mặc một thân kì quái áo trắng, thoạt nhìn, tuổi của bọn họ so với chúng tôi đều có lẽ lớn hơn
Lạ thật?! Việt Mỹ làm sao lại quen với đám người này
“Là tinh sao đặc sắc sao?” người cao gầy cắt đứt suy nghĩ của tôi
“Đúng là cô ấy a!” Việt Mỹ gật gật đầu
“Tôi là A Hổ, hắn là Tiểu Bạch Long!” Tên cao gầy chỉ về phía người bạn của hắn, rồi ngồi xuống bên cạnh chúng tôi
Mỹ nhân? A Hổ? Tiểu Bạch Long? Là cái gì? Tôi không biết làm sao nhìn nhìn Việt Mỹ
“Cô ấy tên thật là Ma Thu Thu, hôm nay có chút vội vàng, tôi đã cùng cô ấy tới!” Việt Mỹ sao lại nói tên tôi cho bọn họ?
“Việt……………Việt Mỹ, đây là……………” Tôi rốt cuộc nhịn không được
“A Hổ và Tiểu Bạch Long là bạn tôi quen trên mạng, tính tình rất tốt . Tinh xảo đặc sắc là nickname tôi giúp cô lập, cô cũng có thể dùng cái nick name này giao thiệp thêm với nhiều bạn tốt” Việt Mỹ thừa dịp bọn họ gọi món lặng lẽ nói với tôi
Bạn trên mạng?! Gặp mặt bạn trên mạng?! Tôi nhẹ nhàng mà thở ra một hơi. Nhưng mà, thấy Việt Mỹ biết thay tôi suy nghĩ như vậy, vẫn khiến tôi có chút cảm động nho nhỏ
“Ha ha, nhìn không ra cô cũng hồi hộp a. Lần đầu gặp mặt, thoải mái một chút!” Hai tên con trai rộng rãi gọi người phục vụ đến, một hơi gọi ra một đống lớn đồ ăn, qua một lát, đồ ăn đã được sắp đầy trên bàn, nhưng phần nhiều đều là rượu
Tôi cúi đầu ăn cơm của mình, chỉ hi vọng có thể nhanh một chút chấm dứt bữa ăn hoang đường này
“Ai………mỹ nữ, đừng chỉ lo ăn cơm a!”
Tôi ngậm một miệng đầy cơm hải san, ngẩng đầu nhìn Tiểu Bạch Long lại nhìn về phía Việt Mỹ
Việt Mỹ an ủi vỗ vỗ bả vai tôi, đưa qua cho tôi một ly đồ uống xinh đẹp, lặng lẽ nói
“Không sao, hai người bạn trên mạng này rất tốt, đừng lo!”
Tuy rằng trong lòng có chút không yên, nhưng tôi vẫn tiếp nhận đồ uống, một ngụm uống hết, cảm thấy rất tốt, nhìn xem bọn họ đều uống xong, tôi cũng rót thêm một ly rồi uống
Tên cao gầy nhiệt tình cực kì, lại rót cho tôi một ly
“Nào, mọi người vui vẻ như vậy thì cứ thoải mái uống, loại đồ uống này sẽ không say…………..”
“Thu Thu à! Cô thích Kim Ánh Minh?” Việt Mỹ đột nhiên nói
Nhắc tôi ba chữ “Kim Ánh Minh”, lòng tôi lại đau nhói
“Đám người Tử Lôi thật quá đáng, không vui cũng không nên đối xử với cô như vậy a!”
Càng nói Việt Mỹ càng trực tiếp đâm vào vết sẹo trong lòng tôi, tôi nghe được trong lòng lại chua xót. Việt Mỹ vỗ vỗ nhẹ nhàng cái bàn, “Tiểu Bạch Long” lại vội vàng rót ra một ly rượu cho tôi
“Nhưng mà, tôi cũng nghe nói Kim Ánh Minh đã có người trong lòng nha!”
Ý nàng muốn nhắc đến Hà Ảnh Nguyệt sao? Lòng một trận đau nhức
“Cô làm như vậy, đáng giá sao?”
Có đáng giá hay không……………Thời điểm này , một hình ảnh lại xuất hiện trong đầu tôi, tôi thật sự rất mệt mỏi, mệt mỏi quá………………..
Tôi nghĩ, nước mắt lại âm thầm chảy xuống, tay nâng ly rượu kia uống hết. Tiểu Bạch Long cùng cái người cao gầy kia đều kinh ngạc nhìn tôi
“Đừng nói nữa , Việt Mỹ………..” Tôi cúi đầu, trong lúc này toàn bội phẫn nộ, sợ hãi cùng tủi thân của tôi đã bị Việt Mỹ kích thích trào ra, lòng đau quá, máu trong người dường như đang tràn lên đầu
Việt Mỹ không nói gì thêm, chỉ đưa cho tôi một chai rượu, tôi cầm lấy ngay rồi ngửa đầu uống liền một hơi, lúc buông ra đã hết nữa chai
Tên cao gầy cùng Tiểu Bạch Long bị hành động khác thường của tôi làm cho giật mình, bọn họ kinh ngạc vỗ tay nói:
“Hay quá……………tửu lượng thật cao!!”
“Nghe nói, Kim Ánh Minh sẽ không trở về rồi!” Việt Mỹ thản nhiên nói
Tôi tê cứng cả người
Hắn không trở về?? Hắn sẽ không trở lại?? Tôi chờ hắn lâu như vậy, vất vả như vậy, hắn lại không trở về?!!!!!!!!
“Mỹ nữ, đừng vì một người con trai mà đau khổ như vậy!! Nào , nào!! Uống rượu, uống rượu!!”
Tên cao gầy rốt cuộc cũng đã hiểu rõ tình huống, liền giúp đỡ dúi vào tay tôi một chai rượu, liều mạng giật dây
Đầu óc của tôi hiện tại đã rối loạn, tôi cũng không muốn nghĩ, đã đem nửa bình còn lại uống hết. Trong chốc lát, người ngập tràn men rượu, cảm xúc của tôi đã hoàn toàn không thể khống chế, cả người tôi tựa như lên cơn điên, vừa khóc lại vừa cười
Đươc, được, uống, tôi sao lại cảm thấy giọng nói của Việt Mỹ cùng đám người nọ càng ngày càng xa xôi? Tầm mắt bắt đầu dần dần mơ hồ……………….
Tôi chỉ cảm giác không ngừng có người đưa loại rượu này cho tôi, sau đó lại có người ôm tôi, tôi thật khó chịu, ngực nặng trịch cảm xúc tủi thân mấy ngày nay, tôi ra sức khóc lớn
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook