Giới thiệu
1. Lần đầu tiên Thẩm Dực gặp Khương Dư Dạng là ở vùng sông nước Giang Nam địa linh nhân kiệt.
Đôi mắt cô gái đỏ bừng, dùng giọng vùng Giang Nam nhẹ nhàng gọi anh: “Anh Thẩm Dực.”
Nước từ đầu ô của anh nhỏ xuống, anh trịnh trọng nói: “Tôi muốn cô ấy.”
2. Từ lúc mới gặp, Khương Dư Dạng đã yêu Thẩm Dực trong bảy năm không danh không phận.
Bảy năm trôi qua nhưng vẫn không thể hoà tan trái tim lạnh lùng của người đàn ông kiêu ngạo.
Sau đó, cô thu dọn hành lý rồi bay thẳng tới Paris với đôi mắt đẫm lệ, định dứt khoát chấm dứt mối quan hệ của hai người.
Khi gặp lại, cô mỉm cười rạng rỡ trong bữa tiệc sang trọng, giống như một bông hồng đang chờ được người hái.
Thẩm Dực xuyên qua biển người đi đến trước mặt cô, giọng anh khàn khàn: “Dạng Dạng, về nhà với anh đi.”
Cô lùi về sau một bước nhỏ, ánh mắt thờ ơ: “Chào anh, xin hỏi anh là ai?”
3. Cánh truyền thông Bắc Kinh đang lan truyền tin đồn nhà đầu tư mạo hiểm nổi tiếng Thẩm Dực có một cô tình nhân nhỏ được yêu chiều rất nhiều năm.
Anh lên tiếng bác bỏ, sau đó cười nói: “Không phải người tình bí mật, mà là vị hôn thê của tôi.”
Đêm hôm đó, không ai không biết Thẩm Dực đã bố trí pháo hoa dọc mười dặm đường để cầu hôn Khương Dư Dạng.
Đôi mắt cô gái đỏ bừng, dùng giọng vùng Giang Nam nhẹ nhàng gọi anh: “Anh Thẩm Dực.”
Nước từ đầu ô của anh nhỏ xuống, anh trịnh trọng nói: “Tôi muốn cô ấy.”
2. Từ lúc mới gặp, Khương Dư Dạng đã yêu Thẩm Dực trong bảy năm không danh không phận.
Bảy năm trôi qua nhưng vẫn không thể hoà tan trái tim lạnh lùng của người đàn ông kiêu ngạo.
Sau đó, cô thu dọn hành lý rồi bay thẳng tới Paris với đôi mắt đẫm lệ, định dứt khoát chấm dứt mối quan hệ của hai người.
Khi gặp lại, cô mỉm cười rạng rỡ trong bữa tiệc sang trọng, giống như một bông hồng đang chờ được người hái.
Thẩm Dực xuyên qua biển người đi đến trước mặt cô, giọng anh khàn khàn: “Dạng Dạng, về nhà với anh đi.”
Cô lùi về sau một bước nhỏ, ánh mắt thờ ơ: “Chào anh, xin hỏi anh là ai?”
3. Cánh truyền thông Bắc Kinh đang lan truyền tin đồn nhà đầu tư mạo hiểm nổi tiếng Thẩm Dực có một cô tình nhân nhỏ được yêu chiều rất nhiều năm.
Anh lên tiếng bác bỏ, sau đó cười nói: “Không phải người tình bí mật, mà là vị hôn thê của tôi.”
Đêm hôm đó, không ai không biết Thẩm Dực đã bố trí pháo hoa dọc mười dặm đường để cầu hôn Khương Dư Dạng.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook