Chiều Hư Em
...
Lịch ra mắt
27
Lượt xem
Đang tiến hành
Trạng thái
25
Tổng chương hiện tại
Thể loại
Giới thiệu
Thể loại: Ngôn Tình , Truyện Sủng , Hiện Đại - 1.
Từ nhỏ Thẩm Hòa Ninh đã lớn lên bên người Bạc Thời Dư, ngưỡng mộ anh, yêu thích anh, tất cả những tình yêu thầm kín ngây thơ của thiếu nữ cô đều dành cho anh.
Tuy nhiên, buộc phải xa nhiều năm, thời điểm gặp lại, người đàn ông trời quang trăng sáng trước kia đã hoàn toàn thay đổi.
Đủ các loại thân phận và hào quang đều rơi trên người anh, người thừa kế của một gia tộc quyền cao chức trọng, vị giáo sư nổi tiếng mà trường Đại Học Y phải mất một số tiền lớn mới mời được, nhà lãnh đạo học thuật đáng kính, mà bản thân anh --
Tối tăm, xa cách, sâu sắc, khó dò, hơn nữa…… chân phải tàn tật, ngồi trên một chiếc xe lăn.
2.
Mấy năm chia cách, vì muốn sớm ngày được ra nước ngoài gặp anh, Thẩm Hòa Ninh đã làm đủ mọi công việc để kiếm tiền.
Không chỉ vừa học vừa làm, cô còn điểm danh và đi xem mắt hộ, thậm chí là đóng giả làm bạn gái của người khác để đi gặp ba mẹ, trời sinh ngông cuồng cao ngạo, trong lúc vô tình đã gây ra một đống nợ đào hoa.
Thật vất vả mới được trở lại bên người Bạc Thời Dư một lần nữa, Thẩm Hòa Ninh đã gạt bỏ mọi góc cạnh, cố gắng ngoan ngoãn thuần khiết để dụ dỗ anh, không quan tâm đến việc anh còn có thể đứng dậy hay không.
Nhưng từ đầu đến cuối Bạc Thời Dư không hề dao động, lạnh lùng cự tuyệt, mãi cho tới khi Thẩm Hòa Ninh biết được anh vẫn luôn cất giấu một bạch nguyệt quang (*) yêu quý ở trong trái tim.
(*): Bạch nguyệt quang chỉ người mình ái mộ nhưng không được ở bên.
Cuối cùng cô nản lòng thoái chí, chọn cách buông tay.
3.
Tuyệt đối không ngờ rằng, ngày Thẩm Hòa Ninh quyết định rời đi, năm người “bạn trai cũ” mà cô từng nhận tiền để đi gặp ba mẹ lại đồng thời xuất hiện, xếp hàng bắt cô phải chịu trách nhiệm đến cùng.
Đối mặt trận thế Tu La như vậy, Thẩm Hòa Ninh đau đầu giải thích: “Chỉ là chơi --”
Cô muốn nói “chơi đùa vui vẻ thôi mà”.
Tuy nhiên, tình cảm ẩn nhẫn sâu sắc của Bạc Thời Dư lại vỡ òa, anh nắm chặt tay vịn xe lăn, dùng ánh mắt tàn khốc nhìn cô chằm chằm: “Ninh Ninh, trở về, chơi với người khác làm gì, anh sẽ cho em chơi.”
Thẩm Hòa Ninh lắc đầu: “Nếu em không muốn thì sao?”
Bạc Thời Dư thấp giọng cười, khi ngẩng đầu lên, đáy mắt phủ đầy tơ máu: “Vậy anh sẽ cầu xin em.”
Vẻ ngoài ngây thơ khờ khạo, thân mềm thể yếu, trên thực tế lại là một đại mỹ nhân ngông cuồng cao ngạo.
VS
Vẻ ngoài văn nhã cấm dục, ít nói, trên thực tế lại là kẻ mặt người dạ thú, dục vọng khống chế cực mạnh.
*
Sau khi gặp lại, Bạc Thời Dư thường đeo một viên ngọc nhỏ màu trắng hình Quan m ở trên cổ tay, Thẩm Hòa Ninh hỏi anh vì sao.
Anh đáp: “Tâm ma quá nặng.”
Thẩm Hòa Ninh không hiểu, mãi đến sau này, người đàn ông đó xé bỏ hết lớp ngụy trang ôn tồn lễ độ, tay đeo ngọc Quan m phổ độ chúng sinh, làm những chuyện tham lam vô độ nhất với cô.
Rốt cuộc cô cũng biết, tâm ma của anh chính là cô, từ đầu đến cuối.
“Ước gì cả cuộc đời này, anh có thể cưng chiều em một cách trắng trợn”.
1. Hai người chênh lệch nhau tám tuổi, nam chính và nữ chính không có bất kỳ quan hệ giám hộ, họ hàng, thầy trò nào. Trước khi nữ chính trưởng thành, nam chính không tồn tại bất cứ tình cảm mập mờ nào với nữ chính.
2. Chân của nam chính sẽ khỏi.
3. Người được gọi là “bạch nguyệt quang” chính là cô, từ nhỏ đã là thiên sứ duy nhất của anh.
4. Nam chính bề ngoài điềm đạm, nhưng trên thực tế lại rất sủng, cực sủng, cưng chiều không giới hạn.
Thân mời các bạn đọc tiếp - vinovel
Từ nhỏ Thẩm Hòa Ninh đã lớn lên bên người Bạc Thời Dư, ngưỡng mộ anh, yêu thích anh, tất cả những tình yêu thầm kín ngây thơ của thiếu nữ cô đều dành cho anh.
Tuy nhiên, buộc phải xa nhiều năm, thời điểm gặp lại, người đàn ông trời quang trăng sáng trước kia đã hoàn toàn thay đổi.
Đủ các loại thân phận và hào quang đều rơi trên người anh, người thừa kế của một gia tộc quyền cao chức trọng, vị giáo sư nổi tiếng mà trường Đại Học Y phải mất một số tiền lớn mới mời được, nhà lãnh đạo học thuật đáng kính, mà bản thân anh --
Tối tăm, xa cách, sâu sắc, khó dò, hơn nữa…… chân phải tàn tật, ngồi trên một chiếc xe lăn.
2.
Mấy năm chia cách, vì muốn sớm ngày được ra nước ngoài gặp anh, Thẩm Hòa Ninh đã làm đủ mọi công việc để kiếm tiền.
Không chỉ vừa học vừa làm, cô còn điểm danh và đi xem mắt hộ, thậm chí là đóng giả làm bạn gái của người khác để đi gặp ba mẹ, trời sinh ngông cuồng cao ngạo, trong lúc vô tình đã gây ra một đống nợ đào hoa.
Thật vất vả mới được trở lại bên người Bạc Thời Dư một lần nữa, Thẩm Hòa Ninh đã gạt bỏ mọi góc cạnh, cố gắng ngoan ngoãn thuần khiết để dụ dỗ anh, không quan tâm đến việc anh còn có thể đứng dậy hay không.
Nhưng từ đầu đến cuối Bạc Thời Dư không hề dao động, lạnh lùng cự tuyệt, mãi cho tới khi Thẩm Hòa Ninh biết được anh vẫn luôn cất giấu một bạch nguyệt quang (*) yêu quý ở trong trái tim.
(*): Bạch nguyệt quang chỉ người mình ái mộ nhưng không được ở bên.
Cuối cùng cô nản lòng thoái chí, chọn cách buông tay.
3.
Tuyệt đối không ngờ rằng, ngày Thẩm Hòa Ninh quyết định rời đi, năm người “bạn trai cũ” mà cô từng nhận tiền để đi gặp ba mẹ lại đồng thời xuất hiện, xếp hàng bắt cô phải chịu trách nhiệm đến cùng.
Đối mặt trận thế Tu La như vậy, Thẩm Hòa Ninh đau đầu giải thích: “Chỉ là chơi --”
Cô muốn nói “chơi đùa vui vẻ thôi mà”.
Tuy nhiên, tình cảm ẩn nhẫn sâu sắc của Bạc Thời Dư lại vỡ òa, anh nắm chặt tay vịn xe lăn, dùng ánh mắt tàn khốc nhìn cô chằm chằm: “Ninh Ninh, trở về, chơi với người khác làm gì, anh sẽ cho em chơi.”
Thẩm Hòa Ninh lắc đầu: “Nếu em không muốn thì sao?”
Bạc Thời Dư thấp giọng cười, khi ngẩng đầu lên, đáy mắt phủ đầy tơ máu: “Vậy anh sẽ cầu xin em.”
Vẻ ngoài ngây thơ khờ khạo, thân mềm thể yếu, trên thực tế lại là một đại mỹ nhân ngông cuồng cao ngạo.
VS
Vẻ ngoài văn nhã cấm dục, ít nói, trên thực tế lại là kẻ mặt người dạ thú, dục vọng khống chế cực mạnh.
*
Sau khi gặp lại, Bạc Thời Dư thường đeo một viên ngọc nhỏ màu trắng hình Quan m ở trên cổ tay, Thẩm Hòa Ninh hỏi anh vì sao.
Anh đáp: “Tâm ma quá nặng.”
Thẩm Hòa Ninh không hiểu, mãi đến sau này, người đàn ông đó xé bỏ hết lớp ngụy trang ôn tồn lễ độ, tay đeo ngọc Quan m phổ độ chúng sinh, làm những chuyện tham lam vô độ nhất với cô.
Rốt cuộc cô cũng biết, tâm ma của anh chính là cô, từ đầu đến cuối.
“Ước gì cả cuộc đời này, anh có thể cưng chiều em một cách trắng trợn”.
1. Hai người chênh lệch nhau tám tuổi, nam chính và nữ chính không có bất kỳ quan hệ giám hộ, họ hàng, thầy trò nào. Trước khi nữ chính trưởng thành, nam chính không tồn tại bất cứ tình cảm mập mờ nào với nữ chính.
2. Chân của nam chính sẽ khỏi.
3. Người được gọi là “bạch nguyệt quang” chính là cô, từ nhỏ đã là thiên sứ duy nhất của anh.
4. Nam chính bề ngoài điềm đạm, nhưng trên thực tế lại rất sủng, cực sủng, cưng chiều không giới hạn.
Thân mời các bạn đọc tiếp - vinovel
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook