Chiến Tổn Hại Mỹ Nhân Chinh Phục Toàn Tinh Tế
-
Chương 11
Sắc mặt Thẩm An tức khắc tái nhợt, trong lòng dấy lên sự sợ hãi.
Nếu nói điều khiến cậu ta cảm thấy thành tựu nhất và điều khiến cha mẹ Thẩm cảm thấy hãnh diện nhất là cậu ta hiện giờ đang có tên trong bảng xếp hạng Omega nổi tiếng nhất của học viện Tinh Nhã.
Học viện có hàng chục nghìn Omega cao quý, nhưng chỉ có 50 người đứng đầu mới có thể lọt vào bảng xếp hạng.
Bảng xếp hạng được bình chọn bởi các học viên của Học viện quân sự số 1 đối diện.
Hai trường vẫn luôn giữ mối quan hệ hữu nghị, vì thế quan hệ cũng thập phần mật thiết, bảng xếp hạng này đã tồn tại rất nhiều năm, ban đầu chỉ là một bảng xếp hạng để giải trí, nhưng càng về sau càng phát triển thì lại càng chiếm vị trí quan trọng, rất nhiều Omega trong bảng xếp hạng đều coi đây là vinh dự.
Ngược lại Bảng xếp hạng Alpha/Beta được yêu thích nhất của Học viện quân sự số một của Đế quốc sẽ được bình chọn bởi các Omega của học viện Tinh Nhã.
Mặc dù là một số liệu không chính thức, nhưng nó có ý nghĩa rất lớn, cái trước đại biểu cho sự phổ biến của Omega trong tâm trí của giới tinh hoa quân sự tương lai này, và cái sau đại biểu cho mức độ phổ biến của Alpha/Beta trong các Omega quý tộc.
Ngoài độ phù hợp của pheromone, đây cũng là một tiêu chí để sàng lọc.
Một Omega đã có tên trong bảng xếp hạng sẽ được tiếp xúc nhiều hơn và sẽ có nhiều quyền lựa chọn hơn; trong khi một Omega vô danh chỉ có thể cầu nguyện để có được độ thích hợp cao với pheromone của Alpha ưu tú.
Xác suất người sau hiển nhiên rõ ràng là so với trúng sổ số còn muốn thấp hơn.
Gia cảnh của Thẩm An trong học viện tụ tập toàn quý tộc này cũng không được tính là xuất chúng, nhưng dáng người cậu ta lại nhỏ nhắn, diện mạo thanh thuần thập phần đáng yêu, còn phi thường biết cách lợi dụng ưu điểm của mình, dễ dàng có thể khiến các Alpha sinh ra ý muốn bảo hộ.
Cậu ta không ngang ngược như nhiều Omega hàng đầu, mà thay vào đó, lại nhiều lần thể hiện sự khoan dung và tán dương các Alpha bình dân trong một số cơ hội giao lưu, bởi vậy danh tiếng vì thế cũng phi thường tốt và luôn nhận được sự ủng hộ của nhiều học viên quân sự.
Sau hơn nửa năm nỗ lực không ngừng, Thẩm An cuối cùng đã leo được lên top 50 trong học kỳ này, chiếm vị trí cuối bảng xếp hạng.
Vào ngày cậu ta đạt vị trí thứ 50 trong bảng xếp hạng, toàn học viện đều nghe nói về cái tên Thẩm An này, vinh quang và sự chú ý do nó mang lại là chưa từng có.
Ngay cả giáo viên cũng nhìn cậu ta bằng ánh mắt hòa ái hơn rất nhiều, người muốn kết bạn với Thẩm An cũng nhiều vô số, thường xuyên sẽ nhận được quà của học sinh trường quân đội đối diện.
Tuy rằng cậu ta càng chờ mong sự ưu ái của các Alpha thuộc tầng lớp ưu tú, nhưng tất cả những điều này đều thỏa mãn rất nhiều tâm hư vinh phù phiếm của Omega, làm cậu ta có cảm giác mình đứng trên tất cả những người khác.
Cha Thẩm và mẹ Thẩm khi nhận được tin cũng vô cùng kinh hỉ, họ cảm thấy Thẩm An đã làm cho họ mát mày mát mặt, vì thế đã tặng rất nhiều phần thưởng cho cậu ta.
Bảng xếp hạng này đã cho cậu ta nhiều ưu đãi và vinh quang như vậy, làm sao cậu ta có thể để cho Thẩm Ngôn, ca ca vừa mới nhập học này lấy đi!
Nghĩ đến dung mạo cùng khí chất xuất chúng của Thẩm Ngôn, Thẩm An nắm chặt tay đôi, móng tay cắm sâu vào lòng bàn tay, trong lòng dâng lên một cảm giác nguy cơ khó tả.
E rằng đối phương vừa vào học liền sẽ bóp chết cậu ta từ cuối bảng xếp hạng, mà cậu ta tuyệt đối sẽ không cho phép chuyện này xảy ra!
Cần phải hành động ngay lập tức, ngay lập tức.
Thẩm An rũ mắt, che đi sự u ám nơi đáy mắt.
Có lẽ, cậu ta đã có một ý tưởng khá hay.
*
Lúc này, Thẩm Ngôn đi theo hướng dẫn của người máy trí năng đến văn phòng báo danh.
Giáo viên phụ trách là một nữ Omega khoảng ba mươi tuổi, mặc một chiếc váy dài màu xanh dương, trên cổ đeo một chiếc vòng cổ khảm đá năng lượng màu xanh lam, trong thập phần tao nhã xinh đẹp, nhất cử nhất động đều thể hiện sự tu dưỡng cao quý.
Khi nhìn thấy Thẩm Ngôn, cô hơi sững sờ vài giây vì vẻ ngoài tuyệt vời của đối phương, bất quá lại nhanh chóng hoàn hồn, ngữ khí ôn nhu: “Học viên Thẩm Ngôn, thay mặt Học viện quý tộc Tinh Nhã, tôi chào mừng em.
Là một học sinh mới chuyển đến học viện, em cần quay một video giới thiệu bản thân và tải nó lên diễn đàn của trường, để mọi người hiểu em hơn và chấp nhận em."
“Được, không thành vấn đề.” Thẩm Ngôn trả lời.
Anh nhớ rằng cũng có một đoạn cốt truyện như vậy trong nguyên tắc.
Bởi vì cha Thẩm và mẹ Thẩm quá coi trọng thể diện, ‘ Thẩm Ngôn đến từ hoang tinh ’ đã trở thành vết nhơ vĩnh viễn không bao giờ được nhắc đến, giống như một điều cấm kỵ.
Ở Thẩm gia, đám người hầu đều mồm miệng phi thường cẩn trọng, thậm chí nghị luận sau lưng cũng sẽ bị trừng phạt.
Một ngày trước khi đến học viện, cha Thẩm đã nhiều lần nhấn mạnh rằng không được tiết lộ bất cứ thứ gì, đặc biệt là ở học viện Tinh Nhã, nơi tập trung của các quý tộc, để không làm mất mặt nhà họ Thẩm và bị mọi người nhạo báng.
‘ Thẩm Ngôn ’ ở nhà vốn không được chào đón, cư nhiên sẽ nghe lời mà làm theo.
Vì vậy khi giới thiệu bản thân, cậu ấy đã mang theo lời giới thiệu do quản gia chuẩn bị trước và bị lộ tẩy, kể lại trải nghiệm của mình một cách giả dối, nói rằng mình được một thương gia giàu có đến từ hành tinh khác nhận nuôi.
Video này sau khi được đăng tải lên diễn đàn của trường đã bị lộ tẩy trong cùng một ngày.
Thẩm An đương nhiên là người tiết lộ đầu tiên, nhưng dưới sự thúc đẩy của những người có tâm, chuyện này ngày càng lan truyền rộng rãi, phiền phức cũng ngày càng lớn.
Cuối cùng, cậu ấy trở thành trò cười của toàn bộ học viện.
Không chỉ bởi vì Thẩm Ngôn đến từ hoang tinh, lời nói thô tục cùng hành động không hợp với Omega cao quý khiến người ta chê cười, mà còn bởi vì vẻ đẹp của cậu ấy khiến rất nhiều Omega đố kỵ, thậm chí còn xúc phạm đến lợi ích của một số
Một khi nhược điểm của kẻ địch đã đưa tới tận cửa như vậy tại, sao lại không lợi dụng?
Thủ đoạn của những Omega quý tộc không phải là bạo lực học đường đơn giản, bọn họ càng am hiểu lợi dụng dư luận và lời nói để công kích hơn.
Thẩm Ngôn rất tự ti, bọn họ vẫn luôn coi thường xuất thân của cậu ấy, nhắc nhở cậu ấy về khoảng cách giữa cậu ấy và một quý tộc thực sự, trào phúng cậu ấy là một người dối trá, căn bản không xứng đáng ở lại trong học viện.
Giáo viên đã xử lý một số học sinh nói năng quá khích nhưng cũng không có tác dụng gì.
Trước sự thật không thể chối cãi rằng Thẩm Ngôn đã nói dối rất nhiều khi giới thiệu bản thân và vi phạm nguyên tắc liêm chính, đồng thời sau đó cũng không công khai xin lỗi, các giáo viên trong học viện đã có ấn tượng thập phần không tốt về cậu ấy.
Hơn nữa, cậu ấy từ nhỏ đã sinh sống ở hoang tinh, hoàn toàn không theo kịp chương trình học, giơ tay nhấc chân đều không ra một chút khí chất quý tộc nào, rất nhiều bài kiểm tra đều đứng thứ nhất từ dưới đếm lên, gây ảnh hưởng tiêu cực nghiêm trọng đến danh tiếng và bầu không khí của học viện.
Cuối cùng, sau một cuộc thảo luận giữa các quan chức cấp cao, học viện nhất trí quyết định rằng cậu ta sẽ bị tước tư cách học tại học viện quý tộc Tinh Nhã và bị đuổi học.
Học viện quý tộc Tinh Nhã là học viện Omega hàng đầu trong toàn bộ đế quốc, những Omega bị đuổi học khỏi học viện cơ hồ chính là đã không còn tương lai, không có ngôi trường tốt nào sẽ nhận lại họ.
Kể từ đó về sau, Thẩm gia coi cậu ấy là nỗi sỉ nhục lớn nhất, hoàn toàn vứt bỏ cậu ấy, càng sẽ không bởi vì cậu ấy mà bắt Thẩm An chịu trách nhiệm.
Ký ức chỉ ngắn ngủi có vài giây, Thẩm Ngôn nhìn quả cầu nhiếp ảnh ba chiều lơ lửng xung quanh, nhẹ nhàng cong môi.
Lần này, hãy để anh đảo ngược cốt truyện.
Nhìn nụ cười xinh đẹp của Omega, nhiếp ảnh gia sau màn hình bất giác nín thở.
Quan sát khuôn mặt tinh xảo không tì vết này ở cự li gần, cảm nhận rõ ràng không thể nào diễn tả được, đặc biệt là khi đối phương mỉm cười, trong đầu tựa hồ như có muôn vàn pháo hoa nổ tung, khiến gã nhất thời choáng váng.
Nhiếp ảnh gia vội vàng sờ mũi, hừ, may là không có chảy máu, nếu không thật sự quá xấu hổ!
Gã không thể không thừa nhận, ở học viện nhiều năm như vậy, tuy là đã gặp qua vô số loại Omega béo gầy có đủ.
Nhưng khi nhìn thấy thiếu niên này, gã vẫn sẽ cảm thấy không khống chế được mà kinh ngạc, nhịp tim cũng theo đó mà đập nhanh một cách bất thường.
May mắn gã là một Beta, nếu là một Alpha, khẳng định căn phòng này chắc chắn đã tràn ngập pheromone mạnh mẽ từ lâu.
“…Góc quay rất tốt, hiện tại có thể bắt đầu quay.” Nhiếp ảnh gia hắng giọng, cố gắng giữ cho giọng nói của mình bình tĩnh nhất có thể, đồng thời nhìn màn hình của quả cầu phát sóng trực tiếp không chớp mắt.
Sau khi cẩn thận quan sát gã đột nhiên phát hiện, ngay cả công nghệ hình ảnh ba chiều tiên tiến nhất trong tinh tế cũng không thể chụp được một nửa vẻ mỹ mạo của Omega, như thể nó là hàng giảm giá.
Gã một bên thở dài, một bên dùng hết khả năng của mình để điều chỉnh độ chính xác, cố gắng thể hiện khía cạnh hoàn hảo nhất của Omega.
“Tôi tên là Thẩm Ngôn, là một Omega, đến từ Thẩm gia ở Thủ đô Tinh loại…”
Thẩm Ngôn giới thiệu đơn giản ngắn gọn về mình, ngữ khí không nhanh không chậm, như thanh tuyền kích thạch, hết sức êm tai, "Bất quá tôi có một bí mật muốn nói với mọi người——Trước khi tôi được đưa về Thẩm gia, tôi vẫn luôn sống ở hoang tinh."
Hoang tinh?
Nghe được hai chữ này nhiếp ảnh gia liền sửng sốt, cùng giáo viên phụ trách bên cạnh bốn mắt nhìn nhau.
Đôi mi thanh mảnh và rậm rạp của chàng trai nhẹ nhàng rung rinh như cánh bướm, tựa hồ rơi vào hồi ức xa xăm:“Kỳ thật hoang tinh không đáng sợ như nhiều người tưởng tượng, đâu đâu cũng đầy những thứ □□ và bẩn thỉu.
Nó chỉ là quá mức xa xôi mà thôi.
Không có quân đội đóng quân, cho nên thường có tinh thú lui tới, có tính nguy hiểm nhất định.
Nhưng——"
Thẩm Ngôn nhìn thẳng vào màn ảnh, đôi mắt màu tím xinh đẹp tràn đầy nghiêm túc, ngữ khí cực kỳ kiên định: " Tôi không bao giờ xấu hổ về điều này.
Người trên hoang tinh cũng là công dân của đế quốc, không khác gì công dân của tinh cầu khác."
Bởi vì nhìn quá chăm chú vào đôi mắt màu tím đó, nhiếp ảnh gia liền bị lời nói của anh lây nhiễm, tiện đà sinh ra cảm giác đồng cảm khó tả.
Đúng vậy, Hoang Tinh cũng thuộc quản lý của đế quốc, có khác biệt gì với những tinh cầu khác đâu?
Lưu lạc trên hoang tinh cũng không phải lỗi của anh, một Omega xinh đẹp như vậy, chắc hẳn khi sống trên hoang tinh đã gặp rất nhiều vất vả, khó khăn.
Nghĩ đến đây, họ nhìn Thẩm Ngôn với ánh mắt tràn ngập đau lòng cùng thương tiếc.
“Nhân cơ hội này, tôi cũng muốn nói lời cảm ơn với những hạm đội đế quốc đã tuần tra hoang tinh.”
Omega đặt tay phải lên ngực trái, hơi khom người, đây là cử chỉ biểu đạt sự tôn kính cao nhất của quý tộc.
Được Thẩm Ngôn bày ra phi thường đẹp mắt đến lạ, mang theo sự ưu nhã, sang trọng khó tả.
"Thời điểm tôi bất lực nhất, là họ đã cứu tôi khỏi miệng của thú tinh và gửi tôi đến Trung tâm cứu trợ Omega.
Tôi rất biết ơn trung sĩ Liên Phong, Cao Xuyên, Lưu Tử Nghiệp, Tề Hằng...tên của mỗi người trong số họ đều được khắc thật sâu trong đầu tôi, một khắc đều chưa từng quên."
Một loạt tên rõ ràng từ trong miệng Omega phun ra, đều là tên của tất cả người trên tinh hạm Norn, không thiếu một ai.
Nếu Liên Phong và những người khác có mặt ở đây chắc chắn sẽ kích động đến rơi nước mắt, bọn họ như thế nào cũng sẽ không nghĩ đến Thẩm Ngôn chỉ cần nhìn vào bảng tên trên ngực là có thể nhớ tất cả tên của bọn họ, thật là vinh dự.
Ngay cả giáo viên phụ trách cũng bất giác đứng thẳng người, mượn cơ hội bày tỏ sự tôn trọng của mình đối với các quân sĩ của đế quốc.
"Tôi tin rằng các học viên của học viện cũng sẽ giống như những chiến binh được đào tạo bởi học viện quân sự đế quốc, sẽ không vì tôi xuất thân ở hoang tinh mà có thành kiến.
Là một học sinh chuyển đến, tôi rất chờ mong vào cuộc sống tương lai trong học viện." Thẩm Ngôn mỉm cười một lần nữa với máy quay, kết thúc một cách hoàn mỹ.
Sau phần tự giới thiệu này, giáo viên phụ trách và nhiếp ảnh gia đều cảm động và rơm rớm nước mắt.
Đây là một vị Omega ưu tú cỡ nào a.
Anh ở trong bùn mà không bị vấy bẩn, tính cách kiên nghị, hiểu được tri ân báo đáp, cũng tràn đầy nhiệt huyết và sự đồng cảm, khí chất phi thường xuất chúng, quả thực chính là có tất cả những phẩm chất tốt đẹp mà một Omega quý tộc nên có!
Giáo viên phụ trách nhìn anh, không khỏi mừng thầm lại sắp một học viên ưu tú được ra đời trong Học viện quý tộc Tinh Nhã..
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook