Kiếm Hổ gần như tắt thở, khuôn mặt đỏ bừng, thậm chí bắt đầu mất ý thức. Ánh mắt hắn ta tràn đầy van nài, Tần Trạm hừ lạnh, ném xuống mặt đất. Kiếm Hổ ho khan thật lâu mới nhổm dậy được.

“Cậu Trạm, tôi.. Tôi không có ý đó.” Kiếm Hổ chột dạ nói.

Tần Trạm lạnh lùng nhìn hắn ta: “Anh đừng cho rằng kiếm được tiền thì có thể bỏ trốn, tôi muốn giết anh chỉ cần giơ tay lên thôi.”

Bạn đang đọc truyện trên Truyen-88.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương