Sắc mặt của Dương Nghị và Lâm Khinh Thiền nhất thời trở nên cực kỳ khó coi, chỉ có mình Tần Trạm đau đớn đứng bên cạnh. Mẹ nó, 17 tỷ 500 triệu đấy, cứ thế ném đi luôn à? Thế thì đáng tiếc quá!

“Không được, mình phải tìm thời cơ nhặt nó lên mới được.” Tần Trạm thầm nghĩ.

“Cô à, cô làm thế thì hơi quá đáng” Dương Nghị lạnh mặt nói: “Cô biết chúng tôi là ai không?”

Bạn đang đọc truyện trên Truyen8 8.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương