“Này… Vị danh y kia đã đến đây rồi à?” Dương Nghi thử hỏi.

“Ông ấy đang ở trong phòng cấp cứu.”. Lâm Vinh cười sung sướng hơn. Dương Nghị nhất thời thở phào nhẹ nhõm, thầm nghĩ: “Nghe nói bác sĩ giỏi đều có lòng thương người, chẳng lẽ chính ông ta tự đến đây?” Nghĩ vậy, Dương Nghị thản nhiên cười nói: “Ha ha, ba con với giám đốc bệnh viện là bạn bè, chỉ là chuyện nhỏ thôi.”

“Ôi chao, Dương Nghị khiêm tốn quá”. Lâm Khinh Thiền chạy vào lòng Dương Nghị làm nũng. Dương Nghị rất đắc ý, còn cố ý liếc Tần Trạm. Tần Trạm không có tâm tư quan tâm tới họ, anh đang bận tìm phương pháp cứu chữa cho cụ Lâm trong y học thánh điển để đề phòng tình huống bất trắc.

Bạn đang đọc truyện trên Truyện88.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương