Chiến Thần Tu La
-
Chương 436: Quỷ nam
Trên bầu trời trong xanh thăm thẳm, mặt trời vừa ngoi lên từ đằng Đông báo hiệu một ngày mới lại bắt đầu.
Sau khi Giang Nghĩa và Đinh Thu Huyền ăn xong bữa sáng ở nhà họ Hoàng thì nghỉ ngơi trong trang viên một lúc lâu, đến gần trưa bọn họ mới lái xe đi.
Trước khi đi, Hoàng Lực Ngôn và ông cụ Hoàng liên tục nhắc nhở bọn họ rằng Thiêu Hồ Tử chắc chắn không phải người tốt lành gì, nhất định phải cẩn thận ông ta.
Trên suốt cả đoạn đường đi, không ai nói lời nào.
Buổi trưa, cả hai đến nhà máy đã được giao hẹn trước.
Đám công nhân rút kinh nghiệm từ chuyện ngày hôm qua, hôm nay khi lại nhìn thấy Giang Nghĩa và Đinh Thu Huyền bước vào, bọn họ đều hoảng sợ chạy trốn như thể nhìn thấy quỷ.
Người phụ nữ đó rất xinh đẹp, nhưng bọn họ không có gan để đụng vào.
Suốt chặng đường đi không có trở ngại gì cản chân bọn họ, Giang Nghĩa thuận lợi gặp được Thiêu Hồ Tử, sau đó đi theo ông ta vào bên trong nhà máy.
Ở đây có hơn 20 chiếc xe tải lớn đang đậu, mỗi một xe đều chở đầy vật liệu thép, trên mặt đất cũng chất đống rất nhiều thép.
Thiêu Hồ Tử nói: "Đây là tổng số hàng của mấy người, tôi sẽ dùng 26 chiếc xe để giao hàng trong năm lần, sau một tuần đảm bảo sẽ giao đủ hàng.”
Nhìn chung mọi thứ có vẻ như không có vấn đề gì.
Đinh Thu Huyền lên tiếng: "Tôi muốn kiểm tra hàng."
Thiêu Hồ Tử bật cười: "Thiêu Hồ Tử tôi từ trước đến nay làm việc rất đáng tin cậy đấy. Kiểm tra hàng cái gì chứ? Có vấn đề gì mà cần phải kiểm tra?"
Haha, ông ta đáng tin cậy sao?
Ông ta là người không đáng tin nhất trên thế giới này mới đúng đấy!
Đinh Thu Huyền nói: "Nếu thép không có vấn đề gì, vậy thì kiểm tra sơ qua một chút cũng có sao đâu chứ?”
Thiêu Hồ Tử mất bình tĩnh, ông ta đứng một bên châm điếu thuốc: "Được được được, kiểm hàng đi, cô cứ thoải mái mà kiểm đi."
Ông ta càng biểu hiện như vậy, càng khiến cô cảm thấy có vấn đề.
Đinh Thu Huyền không dám bất cẩn, cô bắt đầu nghiêm túc kiểm tra hàng một cách vô cùng kỹ lưỡng.
Thép trên những chiếc xe tải lớn đầu tiên hoàn toàn không có vấn đề gì, đó là hàng cô cần, nhưng thép trên mấy chiếc xe sau thì lại có vấn đề.
Số thép ở những xe sau dù nhìn như thế nào đi nữa cũng trông giống như hàng loại hai, chất lượng không đảm bảo đầy đủ những tiêu chuẩn quy định!
Trong ánh mắt của Đinh Thu Huyền toát lên sự tức giận, cô trách mắng: "Thiêu Hồ Tử, tất cả thép trên mấy chiếc xe sau đều kém chất lượng, ông dùng loại hàng này cho có lệ với tôi thôi phải không? Định qua mặt tôi sao?"
Thiêu Hồ Tử phả ra một làn khói thật dài, thờ ơ nói: "Em gái à, nói gì mà khó nghe quá vậy! Gì mà hàng loại hai chứ? Hàng của Thiêu Hồ Tử tôi từ trước đến giờ không có chuyện kém chất lượng.”
"Tôi cũng nói thẳng luôn với cô em, số hàng này ngày hôm nay, nếu như cô cần thì lấy đi.”
"Còn nếu không cần thì thôi, mời cô đi cho."
Đinh Thu Huyền tức đến run người: "Thiêu Hồ Tử, chúng ta đã ký hợp đồng rồi đấy!"
"Ồ? Vậy sao? Vậy thì cô kiện tôi đi. Tôi không ngại nói cho cô biết, ở Long Dương Viên, cô không có cơ hội nghĩ tới hai từ thắng kiện đâu, thậm chí cô còn không bước nỗi qua cửa toà án nữa đấy, biết vì sao không, vì cô đã bị giết rồi!"
Những lời lẽ này rõ ràng là đang công khai ức hiếp người vùng khác mà!
Thiêu Hồ Tử là một kẻ chuyên bắt nạt người khác ở địa phương, ông ta vốn dĩ không sợ một người phụ nữ nhỏ bé yếu đuối như Đinh Thu Huyền chút nào.
Giang Nghĩa lắc đầu bất lực.
Anh sớm đã đoán trước được mọi chuyện sẽ diễn ra như vậy, Thiêu Hồ Tử sẽ không giao hàng, cũng sẽ không hoàn lại tiền, ông ta thậm chí còn không sợ bị kiện, không sợ bất cứ điều gì.
Nếu dám lời qua tiếng lại với Thiêu Hồ Tử thì một đám côn đồ hung hăng dưới quyền của ông ta sẽ không nhắm mắt làm ngơ, hầu hết mọi người đều không phải là đối thủ của ông ta.
Đó là cách thức làm việc của Thiêu Hồ Tử nhỉ?
Giang Nghĩa thở dài một hơi, xem ra không dùng vũ lực thì không giải quyết được chuyện này rồi.
Thiêu Hồ Tử cũng nhìn ra được suy nghĩ của Giang Nghĩa, cười nói: "Sao nào? Cậu muốn động tay động chân à?"
Vừa nói dứt lời, ông ta vỗ tay hai tiếng, một nhóm người cầm hung khí sắc bén ngay lập tức xông ra.
Đám người đó tách ra, một người đàn ông tóc dài, ăn mặc luộm thuộm, gầy như que tăm bước ra, khóe miệng anh ta có máu chảy ra, nhưng là máu của người khác.
Sau khi Giang Nghĩa và Đinh Thu Huyền ăn xong bữa sáng ở nhà họ Hoàng thì nghỉ ngơi trong trang viên một lúc lâu, đến gần trưa bọn họ mới lái xe đi.
Trước khi đi, Hoàng Lực Ngôn và ông cụ Hoàng liên tục nhắc nhở bọn họ rằng Thiêu Hồ Tử chắc chắn không phải người tốt lành gì, nhất định phải cẩn thận ông ta.
Trên suốt cả đoạn đường đi, không ai nói lời nào.
Buổi trưa, cả hai đến nhà máy đã được giao hẹn trước.
Đám công nhân rút kinh nghiệm từ chuyện ngày hôm qua, hôm nay khi lại nhìn thấy Giang Nghĩa và Đinh Thu Huyền bước vào, bọn họ đều hoảng sợ chạy trốn như thể nhìn thấy quỷ.
Người phụ nữ đó rất xinh đẹp, nhưng bọn họ không có gan để đụng vào.
Suốt chặng đường đi không có trở ngại gì cản chân bọn họ, Giang Nghĩa thuận lợi gặp được Thiêu Hồ Tử, sau đó đi theo ông ta vào bên trong nhà máy.
Ở đây có hơn 20 chiếc xe tải lớn đang đậu, mỗi một xe đều chở đầy vật liệu thép, trên mặt đất cũng chất đống rất nhiều thép.
Thiêu Hồ Tử nói: "Đây là tổng số hàng của mấy người, tôi sẽ dùng 26 chiếc xe để giao hàng trong năm lần, sau một tuần đảm bảo sẽ giao đủ hàng.”
Nhìn chung mọi thứ có vẻ như không có vấn đề gì.
Đinh Thu Huyền lên tiếng: "Tôi muốn kiểm tra hàng."
Thiêu Hồ Tử bật cười: "Thiêu Hồ Tử tôi từ trước đến nay làm việc rất đáng tin cậy đấy. Kiểm tra hàng cái gì chứ? Có vấn đề gì mà cần phải kiểm tra?"
Haha, ông ta đáng tin cậy sao?
Ông ta là người không đáng tin nhất trên thế giới này mới đúng đấy!
Đinh Thu Huyền nói: "Nếu thép không có vấn đề gì, vậy thì kiểm tra sơ qua một chút cũng có sao đâu chứ?”
Thiêu Hồ Tử mất bình tĩnh, ông ta đứng một bên châm điếu thuốc: "Được được được, kiểm hàng đi, cô cứ thoải mái mà kiểm đi."
Ông ta càng biểu hiện như vậy, càng khiến cô cảm thấy có vấn đề.
Đinh Thu Huyền không dám bất cẩn, cô bắt đầu nghiêm túc kiểm tra hàng một cách vô cùng kỹ lưỡng.
Thép trên những chiếc xe tải lớn đầu tiên hoàn toàn không có vấn đề gì, đó là hàng cô cần, nhưng thép trên mấy chiếc xe sau thì lại có vấn đề.
Số thép ở những xe sau dù nhìn như thế nào đi nữa cũng trông giống như hàng loại hai, chất lượng không đảm bảo đầy đủ những tiêu chuẩn quy định!
Trong ánh mắt của Đinh Thu Huyền toát lên sự tức giận, cô trách mắng: "Thiêu Hồ Tử, tất cả thép trên mấy chiếc xe sau đều kém chất lượng, ông dùng loại hàng này cho có lệ với tôi thôi phải không? Định qua mặt tôi sao?"
Thiêu Hồ Tử phả ra một làn khói thật dài, thờ ơ nói: "Em gái à, nói gì mà khó nghe quá vậy! Gì mà hàng loại hai chứ? Hàng của Thiêu Hồ Tử tôi từ trước đến giờ không có chuyện kém chất lượng.”
"Tôi cũng nói thẳng luôn với cô em, số hàng này ngày hôm nay, nếu như cô cần thì lấy đi.”
"Còn nếu không cần thì thôi, mời cô đi cho."
Đinh Thu Huyền tức đến run người: "Thiêu Hồ Tử, chúng ta đã ký hợp đồng rồi đấy!"
"Ồ? Vậy sao? Vậy thì cô kiện tôi đi. Tôi không ngại nói cho cô biết, ở Long Dương Viên, cô không có cơ hội nghĩ tới hai từ thắng kiện đâu, thậm chí cô còn không bước nỗi qua cửa toà án nữa đấy, biết vì sao không, vì cô đã bị giết rồi!"
Những lời lẽ này rõ ràng là đang công khai ức hiếp người vùng khác mà!
Thiêu Hồ Tử là một kẻ chuyên bắt nạt người khác ở địa phương, ông ta vốn dĩ không sợ một người phụ nữ nhỏ bé yếu đuối như Đinh Thu Huyền chút nào.
Giang Nghĩa lắc đầu bất lực.
Anh sớm đã đoán trước được mọi chuyện sẽ diễn ra như vậy, Thiêu Hồ Tử sẽ không giao hàng, cũng sẽ không hoàn lại tiền, ông ta thậm chí còn không sợ bị kiện, không sợ bất cứ điều gì.
Nếu dám lời qua tiếng lại với Thiêu Hồ Tử thì một đám côn đồ hung hăng dưới quyền của ông ta sẽ không nhắm mắt làm ngơ, hầu hết mọi người đều không phải là đối thủ của ông ta.
Đó là cách thức làm việc của Thiêu Hồ Tử nhỉ?
Giang Nghĩa thở dài một hơi, xem ra không dùng vũ lực thì không giải quyết được chuyện này rồi.
Thiêu Hồ Tử cũng nhìn ra được suy nghĩ của Giang Nghĩa, cười nói: "Sao nào? Cậu muốn động tay động chân à?"
Vừa nói dứt lời, ông ta vỗ tay hai tiếng, một nhóm người cầm hung khí sắc bén ngay lập tức xông ra.
Đám người đó tách ra, một người đàn ông tóc dài, ăn mặc luộm thuộm, gầy như que tăm bước ra, khóe miệng anh ta có máu chảy ra, nhưng là máu của người khác.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook