**********
Chương 673
Thẩm Thị Thu và những người khác tâm can tách rời mà hét lớn, mắt họ đều mở trừng trừng.

Cảm nhận được bên hông đau nhói, trong mắt Tiêu Thanh lóe lên tia tức giận, anh vô thức giơ tay trái ra nằm lấy quang đao, ngăn cản quang đao tiếp tục xuyên qua.

"Ha ha!"
Long Tiểu Sơn cười rộ lên.

"Nhãi ranh, mày chết chắc rồi.

Xem tao khuấy nát bụng mày để mày chết trong đau đớn vô tận đây!"
Nói xong, ông ta vặn quang đao trên tay như vặn quần
Cũng vào thời khắc này.


Bỗng nhiên, Tiêu Thanh vung quang đao trong tay hướng về phía Long Tiểu Sơn.

"Em hai, cẩn thận!"
Long Tiểu Thiên kinh hãi hét lên, ngay lập tức, ông ta nhón ngón chân tiến tới như tên lửa phóng lên, tấn công Tiêu Thanh.

"Không ổn rồi!"
Khi Long Tiểu Sơn nhìn thấy quang đao vung lên, sắc mặt ông ta đột nhiên thay đổi, ông muốn rút đao ra nhanh chóng thu lại, nhưng lại hết sức kinh ngạc phát hiện quang đạo đã bị Tiêu Thanh nắm chắc, ông ta có gắng sức rút lại cũng không có tác dụng gì.

Ông ta đang định bỏ đao và định chạy trốn.

"Chém!"
Tiêu Thanh tức giận hét lên một tiếng, đao khí ngang trên không trung, anh nhìn ông ta bằng nửa con mắt, mang theo sức mạnh đập nát mọi thứ không có gì ngăn cản được chém ngang qua cánh tay của Long Tiểu Sơn.

Xoet!
Có một âm thanh như thái rau và cắt dưa vang lên.

Máu tươi bắn tung lên ngay sau đó.

Giây tiếp theo! "A!"
Long Tiểu Sơn nắm chặt cánh tay bị chém của mình, ông ta đau đến tâm can tách rời, ông ta hét lên một tiếng ngã xuống đất, đau đớn làm cho sắc mặt ông trở nên vặn vẹo, mặt ông ta cũng vì thế mà biến thành trắng bệch như tờ giấy.

"Cu hai!"
Người của nhà họ Long đều sợ đến ngày người!
Hai bố con Thẩm Văn Đại đều choáng váng như nhau
Mà Long Tiểu Thiên thì trở nên bùng nổ rồi.

"Thằng nhãi ranh, sao mày dám chặt cánh tay của em trai tao! Tao muốn mày chết! Tôi muốn mày chết" Trong cơn giận dữ, ông ta dùng một chưởng của mình hung ác tiến tới đánh Tiêu Thanh.


Tiêu Thanh rút quang đạo ở bên hông ra, cùng với cánh tay bị gãy của Long Tiểu Sơn ném về phía Long Tiểu Thiên.

Vèo vèo!
Cánh tay và quang đao, nhanh như đạn bắn tới, thẳng vào giữa lông mày Long Tiểu Thiên.

Long Tiểu Thiên vung tay, hất quang đao bay ra, tay kia của ông ta thì năm thành quả đấm đập vào người Tiêu
Thanh.

"Chém!"
Tiêu Thanh chống trả dữ dội bởi một đạo đầy sức mạnh.

Đối mặt với đạo này chém tới, Long Tiểu Thiên không có né tránh, nắm đấm của ông ta đối diện với quang đao.

Giây tiếp theo!
Keng!
Đạo quang chém trên nắm đấm của Long Tiểu Thiên và nổ tung thành nhiều mảnh trong tích tắc.

Nhưng nắm đấm của Long Tiểu Thiên không hề có chút tổn thương, nó nghiền nát đao quang không trung, ông ta tiến lên, trực tiếp chỉ vào trong ngực của Tiêu Thanh.

"Không ổn rồi!"
Trong lòng Tiêu Thanh thầm kinh hãi, anh lập tức khoanh tay trước ngực.

Bùm!
Nắm đấm nặng nề của Long Tiểu Thiên đánh vào hai tay đang bắt chéo của Tiêu Thanh, ầm một tiếng, Tiêu Thanh bị đánh bay ra ngoài, sau khi tiếp đất, thì anh liên tiếp bị lui về phía sau vài bước mới có thể đứng vững.

"Tiêu Thanh"
Tim của Thẩm Thị Thu như muốn vọt ra khỏi cổ họng.

Hai bố con Thẩm Văn Đại cũng căng thẳng đến mức toát hết mồ hôi lạnh.


Thông qua cú đấm này, không khó để nhận ra thực lực của Long Tiểu Thiên trên cơ so với Tiêu Thanh.

Họ không thể tưởng tượng được hậu quả sẽ như thế nào nếu Tiêu Thanh không đánh bại được Long Tiểu Thiên và bị Long Tiểu Thiên đánh bị thương.

"Anh cả! Giết chết nó! Giết chết nó!"
Long Tiểu Sơn tức giận gầm lên.

"Em hai, em đừng lo lắng, anh sẽ bóp chết thằng nhãi ranh này, để xả giận cho em!" Lời qua tiếng lại, ông ta lại tiếp tục tấn công Tiêu
Thanh.

Không bao lâu sau!
Bùm bùm bùm bùm!
Hai người cùng nhau chiến đấu, đấu thành một vòng tròn, ai nhìn thấy trận đấu này cũng hoa mắt, sảnh lớn của nhà họ Long vốn dĩ vô cùng lộn xộn, dưới trận chiến ác liệt giữa hai người nó lại càng trở thành đống hoang tàn, ngay cả cây cột chịu lực cũng bị một cú đấm đánh gãy, thực lực của các bậc thầy hàng đầu, thật sự là kinh người như vậy! "Nếu hôm nay tao không giết được mày! Tao không có họ Long!"
Khóe mắt Long Tiểu Thiên nhảy lên dữ dội, lực công kích của ông ta càng trở nên dữ tợn, mười mấy vị cao thủ từ nhà họ Long cũng tham gia, Tiêu Thanh bị hơn chục người vây đánh, mà vì vết thương ở bên hông của anh nên nó ảnh hưởng nghiêm trọng đến thực lực của anh.

Sau đó anh bị một năm đấm đấm vào ngực, đập vào tường, tường cũng bị đập bể, anh ngã ra ngoài sảnh lớn.

"Tiêu Thanh!"
Thẩm Thị Thu và những người khác tâm can tách rời.

"Ha ha!"
Tất cả mọi người trong nhà họ Long đều cười điên cuồng, và mọi người đều hét lên: "Giết anh ta! Giết anh ta! Giết anh ta!".


Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương