Chiếm Hữu Cực Độ
-
C4: Chương 4
Bản edit chỉ đăng tải duy nhất tại Wattpad - WordPress @Jouriee65. Không reup và chuyển ver.
Rất chặt.
Quá chật.
Trần Minh không khỏi nhíu mày, ngay cả sắc mặt của Trần Túc cũng có chút khó coi. Trần Túc vươn tay xoa nắn hoa huy*t đang bị kéo căng đến cực hạn, muốn giúp hoa huy*t thả lỏng hơn.
hoa huy*t vốn đã nhỏ nhắn nay lại phải cùng lúc nuốt chửng hai dương v*t thô to trông như bị xé toạc ra, kích thước khó có thể tưởng tượng khiến hoa huy*t cũng chỉ có thể gian nan co bóp, còn miệng huyệt bị lấp đầy hoàn toàn.
Trần Minh vỗ mông Hàn Diệc, "Thả lỏng."
Nhưng Hàn Diệc căn bản không nghe thấy mà chỉ đưa hai mắt mê man nhìn trần nhà, cậu trông như sắp ngất đi với hai chân banh rộng nằm xụi lơ trong lòng Trần Túc, khi bị Trần Minh vỗ mông cũng chỉ phát ra âm thanh nức nở từ trong cổ họng.
"Chết tiệt." Trần Minh mắng to một tiếng, cầm lấy lọ bôi trơn đổ thẳng vào hoa huy*t đang căng ra làm dương v*t thô to cũng bị dính đầy dịch nhầy, hắn cố gắng nhấp dương v*t vào chỉ càng làm Hàn Diệc phát ra âm thanh ưm ưm.
Trần Túc cau mày: "Em đi ra ngoài trước."
Trần Minh không vui: "Tại sao lại là em?"
Trần Túc liếc hắn một cái, "Hai người không thể đồng thời tiến vào, anh trước em sau."
Biết những gì y nói là sự thật nên Trần Minh không còn lựa chọn nào khác đành phải lùi ra nửa phần để lại khoảng trống cho Trần Túc.
Nhưng cho dù Trần Minh có rút ra một chút thì sự tra tấn đối với Hàn Diệc vẫn không giảm bớt, quy đầu to lớn đâm vào hoa huy*t nhỏ nhắn vẫn gây ra đau đớn khó có thể phớt lờ.
Hàn Diệc rên rỉ và nhắm mắt lại, ngực phập phồng yếu ớt.
Trần Túc nâng đôi chân thon thả của Hàn Diệc lên, sau đó ưỡn thẳng eo nhấp vào thật sâu trong hoa huy*t chặt chẽ.
"Ứm ưm..."
Hàn Diệc cau mày vừa khóc vừa giãy giụa. Trần Minh không thể nhịn được nữa mà đè cậu xuống, tận dụng thời điểm Trần Túc rút ra liền hung hăng đâm vào hoa huy*t mà hắn đã khát vọng từ lâu.
"A á..."
Hàn Diệc không thể nói chuyện nên chỉ có thể ngẩng đầu lên rên rỉ, các mạch máu ở cổ nổi lên và hai chân co giật dữ dội.
Sao có thể đau như vậy? Hàn Diệc mơ màng nghĩ, cậu thật sự muốn mất đi tri giác để không phải tỉnh táo đối mặt với sự tra tấn khủng khiếp và đau đớn này, cậu không thể chịu đựng được nữa.
Nhưng Hàn Diệc nào biết rằng đây mới chỉ là khởi đầu.
Hai anh em cùng nhau phối hợp người ra người vào cực kỳ ăn ý, liên tục nện hoa huy*t nhỏ khít đến mức làm người ta phát điên lên. Hai dương v*t cọ sát vào hoa huy*t chật hẹp, trong lúc dương v*t thọc vào rút ra cũng làm máu trinh chảy ra ngoài nhiễu xuống dưới giường.
Trần Minh nhìn thấy liền cười to: "Ha, bạn học nhỏ, em bị chúng tôi phá trinh."
Bị phá trinh?
Hàn Diệc chậm chạp suy nghĩ bằng đầu óc mơ màng của mình, phải rồi, hiện tại cậu đang bị hai bạn mới cưỡng hiếp.
Không nên như vậy, không nên như vậy...
Trong đầu đang đấu tranh kịch liệt nhưng cơ thể đã bị người đàn ông mở ra, nắc dương v*t vào sâu không thương tiếc.
"Phụt."
"Phóc phóc..."
Tiếng da thịt va chạm vang vọng trong căn phòng nhỏ, bầu trời ngoài cửa sổ đã tối đen chỉ còn ánh đèn ấm áp tỏa ra từ căn phòng, ngoài cửa có người đi tới gõ cửa kêu bọn họ tắt đèn.
Trần Minh nhổm người lên hít một hơi thật sâu, cười đáp: "Biết rồi, xong việc sẽ tắt."
Hắn nhìn cảnh tượng thê thảm trên người Hàn Diệc, hoa huy*t đáng thương bị dương v*t của bọn họ kéo căng ra, ga trải giường dính đầy máu và nước dâm từ hoa huy*t.
Nở một nụ cười dữ tợn, hắn lại ưỡn thẳng eo đâm vào hoa huy*t trơn trượt.
"Hư ư..."
"Hừ hừm......"
Hàn Diệc ngồi trên hai dương v*t thô to bị hai anh em một trước một sau **, loạng choạng như con thuyền trơ trọi giữa mưa gió, hai tay bị trói trên cao không còn sức lực nên chỉ có thể dựa vào bàn tay đang đặt trên thắt lưng để giữ vững cơ thể.
Cậu nghẹn ngào bật khóc làm nước mắt giàn giụa rơi xuống mặt, vốn tưởng rằng bị xâm phạm thô bạo đã là đau đớn nhất rồi nhưng ai ngờ bị nắc kịch liệt như vậy suýt chút nữa khiến cậu tắt thở.
Cơ thể nhỏ nhắn của cậu bị kẹp giữa lồng ngực của hai người đàn ông cao to, bao bọc trong hơi thở nam tính mạnh mẽ. Người đàn ông nắc vừa nhanh vừa dữ dội không cho Hàn Diệc có cơ hội để thở, hoa huy*t dưới thân không thể không nghênh đón, quả thực như muốn chơi nát hoa huy*t.
"Hức hức..."
"Em tên là gì, có một cái hoa huy*t như vậy chẳng phải để đàn ông *** hay sao?" Trần Minh vừa nấc vừa nói lời cợt nhả.
"Em nhìn huyệt dâm của mình xem, chảy bao nhiêu nước rồi hả?"
Trần Túc không nói lời nào nhưng vẫn nhấp tới tấp dương v*t thô to màu xanh tím của vào sâu trong hoa huy*t hệt như một chiếc máy đóng cọc, động tác thô bạo đến mức làm hai hòn bi nhỏ xíu của Hàn Diệc cũng run lên.
Trần Minh cười nhạo một tiếng, sờ soạng dương v*t nhỏ xinh đã hơi đứng thẳng lên, ở chỗ quy đầu còn dính vệt nước bóng loáng. "Nhỏ xíu thế này đương nhiên không thể làm với đàn bà được, vẫn là hoa huy*t của em ngon hơn."
Hắn hung hăng đâm vào, thấy Hàn Diệc cau mày mà không thể thốt lên được lời nào bèn mỉm cười nói: "Sinh ra để đàn ông ** mà."
hoa huy*t khít khao bị hai anh em *** liên tục cũng buộc phải thả lỏng để thích ứng, nước dâm trơn trượt dần tiết ra trong khi chất bôi trơn đã bị những cú thúc nhanh điên cuồng đánh tan thành bọt trắng mịn, theo nhịp điệu ra vào của dương v*t phát ra tiếng nước nhớp nháp.
"Hah, a..."
"Ah hư..."
Dưới những cú thúc mãnh liệt, Hàn Diệc cho dù xấu hổ cũng cảm nhận được khoái cảm vọt thẳng đến đầu, khoái cảm đến cực nhanh trong nháy mắt đã bao trùm cả cơ thể, cậu cố gắng ưỡn ngực với khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng.
Trần Túc cảm thấy hoa huy*t nóng ẩm đột ngột co rút lại khiến đôi mắt trầm tĩnh của y tối sầm, y dùng sức nhấp eo nhiều lần để đâm vào thật sâu cho đến khi chạm đến cổ tử cung mềm mại.
Hàn Diệc nhíu mày kêu lên một tiếng, cảm giác bủn rủn do bị đâm đến cổ tử cung khiến toàn thân mềm nhũn, nhưng đầu ngón chân lại càng lúc càng căng chặt.
Trần Minh không chịu thua kém cũng nhấp mạnh vài lần đâm đến cổ tử cung cùng với Trần Túc, ngay sau đó cổ tử cung mềm mại run lên phun ra nước dâm ồ ạt trút xuống hai quy đầu to lớn, nước dâm nóng rực làm hai anh em không khỏi cảm thấy sảng khoái.
Hàn Diệc thẳng lưng, giống như một con chim sắp chết nhưng vẫn muốn vùng vẫy vươn cánh bay cao.
"Ah á.... Hưm...."
dương v*t nhỏ nhắn của cậu run lên rồi phun ra những dòng tinh dịch ít ỏi, nhiễu xuống cái rốn và lông mu thưa thớt.
Cậu đã lên đỉnh.
Cơ thể non nớt lần đầu tiên cảm nhận được cực khoái tột đỉnh, hoa huy*t dưới thân không tự chủ được co rút quấn chặt lấy hai cây dương v*t trong cơ thể, hai chân run rẩy kịch liệt. Hơi thở của Hàn Diệc trở nên đình trệ trong chốc lát, tiếng tim đập kịch liệt vang vọng bên tai làm cậu yếu ớt ngước mắt nhìn lên trần nhà.
Bị hoa huy*t quấn chặt, Trần Minh thầm mắng: "Mẹ kiếp, biết sướng như vậy thì tối qua đã ** luôn rồi."
Trần Túc thở dồn dập, thừa dịp Hàn Diệc đạt cực khoái làm cổ tử cung hơi mở ra để đâm thẳng vào bên trong tử cung.
"Á!!!"
Hàn Diệc ngửa cổ ra sau hét lên, cơ thể sau khi đạt cực khoái đã rất mẫn cảm lại bị đâm thẳng vào tử cung khiến cậu khó chịu giãy giụa, một cảm giác tê dại khó tả trào dâng trong cơ thể.
Bị anh trai chiếm trước nên Trần Minh thấy hơi khó chịu, hắn loay hoay tìm cơ hội muốn cùng nhau đâm vào trong tử cung ấm áp.
Hình dạng của cây dương v*t thô to dần nhô lên trên bụng cậu, Trần Minh ấn vào chỗ đó khiến Hàn Diệc lắc đầu giãy giụa. Hắn liếc nhìn hai lần, đột nhiên lôi chiếc áo ướt đẫm nước bọt từ trong miệng Hàn Diệc ra.
"Ư... Ha... Hả... A..."
Cái áo trong miệng cuối cùng cũng được kéo ra, Hàn Diệc mở to miệng thở hổn hển làm nước bọt trong suốt chảy ra từ khóe miệng đau nhức.
"Đừng... Làm ơn... Đừng..." Cậu nhỏ giọng khóc thút thít, bộ dáng bất lực khiến Trần Túc càng phấn khích hơn bao giờ hết.
"Em nói không cần nhưng rõ ràng hoa huy*t vẫn đang chảy nước kìa." Trần Minh hung ác nói, banh rộng hai chân của cậu ra rồi hung hăng nắc vào.
"A... Ừm..."
Trần Minh mỉm cười liếm hàm răng sau: "Càng kêu tôi càng thích."
Hắn vừa nện vừa uy hiếp: “Kêu đi, kêu thật to vào, tốt nhất là để cho những người xung quanh đều nghe thấy, để cho các bạn học và giảng viên nhìn thấy hoa huy*t của em đang ăn dương v*t của chúng tôi như thế nào, ăn đến chảy nước ròng ròng..."
"Hic hic..."
Hàn Dịch khóc đến mức không thở nổi không biết vì đau hay sướng, bị *** mạnh như vậy cũng không dám phát ra tiếng la hét chỉ có thể nhỏ giọng nức nở.
"A... Đừng... Vậy thì đừng..."
"Hức...sâu quá... Không được... Sẽ bị xuyên thủng... Sắp bị hỏng rồi..."
Lúc đầu hoa huy*t nhỏ nhắn đến nỗi một ngón tay cũng khó tiến vào được, giờ đã trở thành một hoa huy*t đỏ au có thể nuốt chửng hai cây dương v*t có kích cỡ khổng lồ, run rẩy mút chặt làm dương v*t càng nhấp vào sâu hơn.
"Mẹ kiếp." Trần Minh chửi thề, cùng Trần Túc ra sức ** hoa huy*t đang chảy nước đầm đìa.
Trần Túc ** mạnh vài lần trong tử cung ấm áp, nhưng cảm thấy vẫn chưa đủ nên đột ngột đứng dậy rồi thả cậu vào vòng tay của Trần Minh. Cơ thể đột nhiên bị xoay chuyển khiến Hàn Diệc hét lên, nhưng Trần Túc không quan tâm mà chỉ ôm chặt eo Hàn Diệc rồi đứng ở phía sau nhấp thẳng dương v*t vào trong hoa huy*t.
"Ối..."
Hàn Diệc mím môi cố chặn lại những tiếng rên rỉ tràn ra, khóe mắt chảy ra một dòng nước mắt. Mà sự thay đổi tư thế đột ngột cũng suýt nữa làm dương v*t của Trần Minh rút ra khỏi hoa huy*t.
"Anh làm gì vậy?" Trần Minh có chút bất mãn.
Trần Túc không trả lời mà chỉ nắm chặt eo Hàn Diệc nện từng cú thúc mạnh như máy đóng cọc, quy đầu to lớn không chút thương tiếc chen vào cổ tử cung rồi bắt đầu va chạm lung tung trong tử cung mềm mại.
"Ahhh... Đừng... Dừng lại..."
"Sâu quá... Hức hức... Cứu... Sắp hỏng rồi..."
Trần Minh che miệng cậu lại, nhíu mày nhìn Trần Túc: "Anh làm cái gì vậy? ** hỏng rồi thì lấy gì mà chơi."
"Không sao."
Trần Minh hừ một tiếng, nhìn thấy bộ dạng muốn *** chết người của Trần Túc trên giường nên cũng không tranh giành nữa. Hắn tạm thời rút lui, nhưng vẫn cắm vào giữa hai chân Hàn Diệc cọ xát lên xuống với âm vật.
Trần Túc nheo mắt, khuôn mặt thường ngày điềm tĩnh tự chủ bỗng hiện toát ra ham muốn dục vọng với hai mắt đỏ au.
Y tàn nhẫn nhấp vào trong khoang tử cung mềm mại khiến thân thể mềm mại dưới thân lắc lư qua lại. Nơi mềm mại ấy bao bọc lấy quy đầu to lớn làm y cảm thấy vô cùng sung sướng, đồng thời như tìm được nhà của mình chỉ muốn giải phóng tất cả bên trong.
"Ưm a..."
Hàn Diệc sợ hãi kêu lên một tiếng trước cảm giác đau nhói từ trong bụng truyền đến, bụng dưới phập phồng lên xuống khiến cậu có ảo giác một giây nữa sẽ bị người đàn ông đâm thủng.
Khoang tử cung cảm thấy đau đớn mà cũng thật tê dại, cậu khóc đến mức khó thở suýt nữa ngất đi, đôi mắt bắt đầu trợn lên một cách vô thức.
Trần Minh nhìn thấy thầm mắng một tiếng, thúc giục người phía trước: "Anh kiềm chế chút đi, hắn sắp chịu không nổi nữa."
Trần Túc thấp giọng đáp lại sau đó lại nện càng mạnh hơn, từng cú thúc đều hung hãn đâm vào khoang tử cung. Đôi tay bị trói phía sau lưng bị giữ chặt, cả người cậu run lên bần bật và mông bị Trần Túc nắm, hai chân banh rộng để lộ hoa huy*t đã bị dương v*t thô to ** đến mức không thể khép lại.
Trong phòng ký túc xá nhỏ vang lên tiếng cơ thể va chạm không dứt, Hàn Diệc giãy giụa, tử cung như bị đập nát và hoa huy*t hình như cũng đã bị ** đến mức tê rần.
Bỗng dương v*t đột ngột dừng lại, giây tiếp theo trong tử cung cảm nhận được một dòng tinh dịch nóng bỏng giống như dung nham thiêu đốt khiến toàn thân cậu run rẩy, nhịn không được phát ra một tiếng kêu nức nở.
Dòng tinh dịch nóng hổi trong nháy mắt lấp đầy tử cung nhỏ nhắn, bụng dưới bắt đầu hơi phồng lên, cổ tử cung không thể chứa được nhiều tinh dịch như vậy nên tinh dịch ào ạt tràn ra từ hoa huy*t.
Hàn Diệc trợn to hai mắt sững sờ nhìn phía trước, mở to miệng thở dốc, một sợi dây trong đầu chợt đứt.
Vào ngày thứ hai sau khi bước vào thế giới mới, cậu bị bạn cùng phòng cưỡng hiếp rồi còn bị bắn đầy tinh dịch.
Đây không phải là cuộc sống mới mà cậu muốn, không...
Dưới sự thúc giục của Trần Minh nên Trần Túc đành phải rút dương v*t vẫn còn đang cương cứng ra khỏi hoa huy*t, một lượng lớn tinh dịch đặc sệt từ trong hoa huy*t chảy ra tạo thành một vũng nước lớn.
Khi Hàn Diệc còn đang mê man, Trần Minh đã cởi trói cho cậu rồi đè cậu xuống giường.
Hai cánh tay bị trói trong thời gian dài yếu ớt đến nỗi không nhấc lên nổi, Trần Minh cười nham hiểm nắm lấy hai chân của Hàn Diệc rồi nhấp mạnh một cái đưa dương v*t dữ tợn đút vào trong hoa huy*t. Một lượng lớn tinh dịch chảy ra dọc theo miệng huyệt đang co rút, Trần Minh không cần tốn chút sức lực nào đã dễ dàng xâm nhập vào khoang tử cung.
"Ừm…" Hàn Dịch đau khổ cau mày, nước mắt chảy dài trên mặt, "Không được nữa…"
"Ha, Trần Túc sướng nhưng tôi vẫn chưa sướng mà. Bạn học nhỏ, em cũng phải biết công bằng đấy?" Trần Minh liếm môi, nhấp eo bắt đầu ra vào trong tử cung ấm áp.
Cơ thể dơ bẩn ngay cả mông cũng bị tinh dịch làm ướt, dương v*t vào phát ra âm thanh phụt phụt nhớp nháp. Hàn Diệc run rẩy nhắm mắt lại, cảm thấy mọi thứ trước mắt đều là ác mộng, một cơn ác mộng dài vô tận.
Bản edit chỉ đăng tải duy nhất tại Wattpad - WordPress @Jouriee65. Không reup và chuyển ver.
Rất chặt.
Quá chật.
Trần Minh không khỏi nhíu mày, ngay cả sắc mặt của Trần Túc cũng có chút khó coi. Trần Túc vươn tay xoa nắn hoa huy*t đang bị kéo căng đến cực hạn, muốn giúp hoa huy*t thả lỏng hơn.
hoa huy*t vốn đã nhỏ nhắn nay lại phải cùng lúc nuốt chửng hai dương v*t thô to trông như bị xé toạc ra, kích thước khó có thể tưởng tượng khiến hoa huy*t cũng chỉ có thể gian nan co bóp, còn miệng huyệt bị lấp đầy hoàn toàn.
Trần Minh vỗ mông Hàn Diệc, "Thả lỏng."
Nhưng Hàn Diệc căn bản không nghe thấy mà chỉ đưa hai mắt mê man nhìn trần nhà, cậu trông như sắp ngất đi với hai chân banh rộng nằm xụi lơ trong lòng Trần Túc, khi bị Trần Minh vỗ mông cũng chỉ phát ra âm thanh nức nở từ trong cổ họng.
"Chết tiệt." Trần Minh mắng to một tiếng, cầm lấy lọ bôi trơn đổ thẳng vào hoa huy*t đang căng ra làm dương v*t thô to cũng bị dính đầy dịch nhầy, hắn cố gắng nhấp dương v*t vào chỉ càng làm Hàn Diệc phát ra âm thanh ưm ưm.
Trần Túc cau mày: "Em đi ra ngoài trước."
Trần Minh không vui: "Tại sao lại là em?"
Trần Túc liếc hắn một cái, "Hai người không thể đồng thời tiến vào, anh trước em sau."
Biết những gì y nói là sự thật nên Trần Minh không còn lựa chọn nào khác đành phải lùi ra nửa phần để lại khoảng trống cho Trần Túc.
Nhưng cho dù Trần Minh có rút ra một chút thì sự tra tấn đối với Hàn Diệc vẫn không giảm bớt, quy đầu to lớn đâm vào hoa huy*t nhỏ nhắn vẫn gây ra đau đớn khó có thể phớt lờ.
Hàn Diệc rên rỉ và nhắm mắt lại, ngực phập phồng yếu ớt.
Trần Túc nâng đôi chân thon thả của Hàn Diệc lên, sau đó ưỡn thẳng eo nhấp vào thật sâu trong hoa huy*t chặt chẽ.
"Ứm ưm..."
Hàn Diệc cau mày vừa khóc vừa giãy giụa. Trần Minh không thể nhịn được nữa mà đè cậu xuống, tận dụng thời điểm Trần Túc rút ra liền hung hăng đâm vào hoa huy*t mà hắn đã khát vọng từ lâu.
"A á..."
Hàn Diệc không thể nói chuyện nên chỉ có thể ngẩng đầu lên rên rỉ, các mạch máu ở cổ nổi lên và hai chân co giật dữ dội.
Sao có thể đau như vậy? Hàn Diệc mơ màng nghĩ, cậu thật sự muốn mất đi tri giác để không phải tỉnh táo đối mặt với sự tra tấn khủng khiếp và đau đớn này, cậu không thể chịu đựng được nữa.
Nhưng Hàn Diệc nào biết rằng đây mới chỉ là khởi đầu.
Hai anh em cùng nhau phối hợp người ra người vào cực kỳ ăn ý, liên tục nện hoa huy*t nhỏ khít đến mức làm người ta phát điên lên. Hai dương v*t cọ sát vào hoa huy*t chật hẹp, trong lúc dương v*t thọc vào rút ra cũng làm máu trinh chảy ra ngoài nhiễu xuống dưới giường.
Trần Minh nhìn thấy liền cười to: "Ha, bạn học nhỏ, em bị chúng tôi phá trinh."
Bị phá trinh?
Hàn Diệc chậm chạp suy nghĩ bằng đầu óc mơ màng của mình, phải rồi, hiện tại cậu đang bị hai bạn mới cưỡng hiếp.
Không nên như vậy, không nên như vậy...
Trong đầu đang đấu tranh kịch liệt nhưng cơ thể đã bị người đàn ông mở ra, nắc dương v*t vào sâu không thương tiếc.
"Phụt."
"Phóc phóc..."
Tiếng da thịt va chạm vang vọng trong căn phòng nhỏ, bầu trời ngoài cửa sổ đã tối đen chỉ còn ánh đèn ấm áp tỏa ra từ căn phòng, ngoài cửa có người đi tới gõ cửa kêu bọn họ tắt đèn.
Trần Minh nhổm người lên hít một hơi thật sâu, cười đáp: "Biết rồi, xong việc sẽ tắt."
Hắn nhìn cảnh tượng thê thảm trên người Hàn Diệc, hoa huy*t đáng thương bị dương v*t của bọn họ kéo căng ra, ga trải giường dính đầy máu và nước dâm từ hoa huy*t.
Nở một nụ cười dữ tợn, hắn lại ưỡn thẳng eo đâm vào hoa huy*t trơn trượt.
"Hư ư..."
"Hừ hừm......"
Hàn Diệc ngồi trên hai dương v*t thô to bị hai anh em một trước một sau **, loạng choạng như con thuyền trơ trọi giữa mưa gió, hai tay bị trói trên cao không còn sức lực nên chỉ có thể dựa vào bàn tay đang đặt trên thắt lưng để giữ vững cơ thể.
Cậu nghẹn ngào bật khóc làm nước mắt giàn giụa rơi xuống mặt, vốn tưởng rằng bị xâm phạm thô bạo đã là đau đớn nhất rồi nhưng ai ngờ bị nắc kịch liệt như vậy suýt chút nữa khiến cậu tắt thở.
Cơ thể nhỏ nhắn của cậu bị kẹp giữa lồng ngực của hai người đàn ông cao to, bao bọc trong hơi thở nam tính mạnh mẽ. Người đàn ông nắc vừa nhanh vừa dữ dội không cho Hàn Diệc có cơ hội để thở, hoa huy*t dưới thân không thể không nghênh đón, quả thực như muốn chơi nát hoa huy*t.
"Hức hức..."
"Em tên là gì, có một cái hoa huy*t như vậy chẳng phải để đàn ông *** hay sao?" Trần Minh vừa nấc vừa nói lời cợt nhả.
"Em nhìn huyệt dâm của mình xem, chảy bao nhiêu nước rồi hả?"
Trần Túc không nói lời nào nhưng vẫn nhấp tới tấp dương v*t thô to màu xanh tím của vào sâu trong hoa huy*t hệt như một chiếc máy đóng cọc, động tác thô bạo đến mức làm hai hòn bi nhỏ xíu của Hàn Diệc cũng run lên.
Trần Minh cười nhạo một tiếng, sờ soạng dương v*t nhỏ xinh đã hơi đứng thẳng lên, ở chỗ quy đầu còn dính vệt nước bóng loáng. "Nhỏ xíu thế này đương nhiên không thể làm với đàn bà được, vẫn là hoa huy*t của em ngon hơn."
Hắn hung hăng đâm vào, thấy Hàn Diệc cau mày mà không thể thốt lên được lời nào bèn mỉm cười nói: "Sinh ra để đàn ông ** mà."
hoa huy*t khít khao bị hai anh em *** liên tục cũng buộc phải thả lỏng để thích ứng, nước dâm trơn trượt dần tiết ra trong khi chất bôi trơn đã bị những cú thúc nhanh điên cuồng đánh tan thành bọt trắng mịn, theo nhịp điệu ra vào của dương v*t phát ra tiếng nước nhớp nháp.
"Hah, a..."
"Ah hư..."
Dưới những cú thúc mãnh liệt, Hàn Diệc cho dù xấu hổ cũng cảm nhận được khoái cảm vọt thẳng đến đầu, khoái cảm đến cực nhanh trong nháy mắt đã bao trùm cả cơ thể, cậu cố gắng ưỡn ngực với khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng.
Trần Túc cảm thấy hoa huy*t nóng ẩm đột ngột co rút lại khiến đôi mắt trầm tĩnh của y tối sầm, y dùng sức nhấp eo nhiều lần để đâm vào thật sâu cho đến khi chạm đến cổ tử cung mềm mại.
Hàn Diệc nhíu mày kêu lên một tiếng, cảm giác bủn rủn do bị đâm đến cổ tử cung khiến toàn thân mềm nhũn, nhưng đầu ngón chân lại càng lúc càng căng chặt.
Trần Minh không chịu thua kém cũng nhấp mạnh vài lần đâm đến cổ tử cung cùng với Trần Túc, ngay sau đó cổ tử cung mềm mại run lên phun ra nước dâm ồ ạt trút xuống hai quy đầu to lớn, nước dâm nóng rực làm hai anh em không khỏi cảm thấy sảng khoái.
Hàn Diệc thẳng lưng, giống như một con chim sắp chết nhưng vẫn muốn vùng vẫy vươn cánh bay cao.
"Ah á.... Hưm...."
dương v*t nhỏ nhắn của cậu run lên rồi phun ra những dòng tinh dịch ít ỏi, nhiễu xuống cái rốn và lông mu thưa thớt.
Cậu đã lên đỉnh.
Cơ thể non nớt lần đầu tiên cảm nhận được cực khoái tột đỉnh, hoa huy*t dưới thân không tự chủ được co rút quấn chặt lấy hai cây dương v*t trong cơ thể, hai chân run rẩy kịch liệt. Hơi thở của Hàn Diệc trở nên đình trệ trong chốc lát, tiếng tim đập kịch liệt vang vọng bên tai làm cậu yếu ớt ngước mắt nhìn lên trần nhà.
Bị hoa huy*t quấn chặt, Trần Minh thầm mắng: "Mẹ kiếp, biết sướng như vậy thì tối qua đã ** luôn rồi."
Trần Túc thở dồn dập, thừa dịp Hàn Diệc đạt cực khoái làm cổ tử cung hơi mở ra để đâm thẳng vào bên trong tử cung.
"Á!!!"
Hàn Diệc ngửa cổ ra sau hét lên, cơ thể sau khi đạt cực khoái đã rất mẫn cảm lại bị đâm thẳng vào tử cung khiến cậu khó chịu giãy giụa, một cảm giác tê dại khó tả trào dâng trong cơ thể.
Bị anh trai chiếm trước nên Trần Minh thấy hơi khó chịu, hắn loay hoay tìm cơ hội muốn cùng nhau đâm vào trong tử cung ấm áp.
Hình dạng của cây dương v*t thô to dần nhô lên trên bụng cậu, Trần Minh ấn vào chỗ đó khiến Hàn Diệc lắc đầu giãy giụa. Hắn liếc nhìn hai lần, đột nhiên lôi chiếc áo ướt đẫm nước bọt từ trong miệng Hàn Diệc ra.
"Ư... Ha... Hả... A..."
Cái áo trong miệng cuối cùng cũng được kéo ra, Hàn Diệc mở to miệng thở hổn hển làm nước bọt trong suốt chảy ra từ khóe miệng đau nhức.
"Đừng... Làm ơn... Đừng..." Cậu nhỏ giọng khóc thút thít, bộ dáng bất lực khiến Trần Túc càng phấn khích hơn bao giờ hết.
"Em nói không cần nhưng rõ ràng hoa huy*t vẫn đang chảy nước kìa." Trần Minh hung ác nói, banh rộng hai chân của cậu ra rồi hung hăng nắc vào.
"A... Ừm..."
Trần Minh mỉm cười liếm hàm răng sau: "Càng kêu tôi càng thích."
Hắn vừa nện vừa uy hiếp: “Kêu đi, kêu thật to vào, tốt nhất là để cho những người xung quanh đều nghe thấy, để cho các bạn học và giảng viên nhìn thấy hoa huy*t của em đang ăn dương v*t của chúng tôi như thế nào, ăn đến chảy nước ròng ròng..."
"Hic hic..."
Hàn Dịch khóc đến mức không thở nổi không biết vì đau hay sướng, bị *** mạnh như vậy cũng không dám phát ra tiếng la hét chỉ có thể nhỏ giọng nức nở.
"A... Đừng... Vậy thì đừng..."
"Hức...sâu quá... Không được... Sẽ bị xuyên thủng... Sắp bị hỏng rồi..."
Lúc đầu hoa huy*t nhỏ nhắn đến nỗi một ngón tay cũng khó tiến vào được, giờ đã trở thành một hoa huy*t đỏ au có thể nuốt chửng hai cây dương v*t có kích cỡ khổng lồ, run rẩy mút chặt làm dương v*t càng nhấp vào sâu hơn.
"Mẹ kiếp." Trần Minh chửi thề, cùng Trần Túc ra sức ** hoa huy*t đang chảy nước đầm đìa.
Trần Túc ** mạnh vài lần trong tử cung ấm áp, nhưng cảm thấy vẫn chưa đủ nên đột ngột đứng dậy rồi thả cậu vào vòng tay của Trần Minh. Cơ thể đột nhiên bị xoay chuyển khiến Hàn Diệc hét lên, nhưng Trần Túc không quan tâm mà chỉ ôm chặt eo Hàn Diệc rồi đứng ở phía sau nhấp thẳng dương v*t vào trong hoa huy*t.
"Ối..."
Hàn Diệc mím môi cố chặn lại những tiếng rên rỉ tràn ra, khóe mắt chảy ra một dòng nước mắt. Mà sự thay đổi tư thế đột ngột cũng suýt nữa làm dương v*t của Trần Minh rút ra khỏi hoa huy*t.
"Anh làm gì vậy?" Trần Minh có chút bất mãn.
Trần Túc không trả lời mà chỉ nắm chặt eo Hàn Diệc nện từng cú thúc mạnh như máy đóng cọc, quy đầu to lớn không chút thương tiếc chen vào cổ tử cung rồi bắt đầu va chạm lung tung trong tử cung mềm mại.
"Ahhh... Đừng... Dừng lại..."
"Sâu quá... Hức hức... Cứu... Sắp hỏng rồi..."
Trần Minh che miệng cậu lại, nhíu mày nhìn Trần Túc: "Anh làm cái gì vậy? ** hỏng rồi thì lấy gì mà chơi."
"Không sao."
Trần Minh hừ một tiếng, nhìn thấy bộ dạng muốn *** chết người của Trần Túc trên giường nên cũng không tranh giành nữa. Hắn tạm thời rút lui, nhưng vẫn cắm vào giữa hai chân Hàn Diệc cọ xát lên xuống với âm vật.
Trần Túc nheo mắt, khuôn mặt thường ngày điềm tĩnh tự chủ bỗng hiện toát ra ham muốn dục vọng với hai mắt đỏ au.
Y tàn nhẫn nhấp vào trong khoang tử cung mềm mại khiến thân thể mềm mại dưới thân lắc lư qua lại. Nơi mềm mại ấy bao bọc lấy quy đầu to lớn làm y cảm thấy vô cùng sung sướng, đồng thời như tìm được nhà của mình chỉ muốn giải phóng tất cả bên trong.
"Ưm a..."
Hàn Diệc sợ hãi kêu lên một tiếng trước cảm giác đau nhói từ trong bụng truyền đến, bụng dưới phập phồng lên xuống khiến cậu có ảo giác một giây nữa sẽ bị người đàn ông đâm thủng.
Khoang tử cung cảm thấy đau đớn mà cũng thật tê dại, cậu khóc đến mức khó thở suýt nữa ngất đi, đôi mắt bắt đầu trợn lên một cách vô thức.
Trần Minh nhìn thấy thầm mắng một tiếng, thúc giục người phía trước: "Anh kiềm chế chút đi, hắn sắp chịu không nổi nữa."
Trần Túc thấp giọng đáp lại sau đó lại nện càng mạnh hơn, từng cú thúc đều hung hãn đâm vào khoang tử cung. Đôi tay bị trói phía sau lưng bị giữ chặt, cả người cậu run lên bần bật và mông bị Trần Túc nắm, hai chân banh rộng để lộ hoa huy*t đã bị dương v*t thô to ** đến mức không thể khép lại.
Trong phòng ký túc xá nhỏ vang lên tiếng cơ thể va chạm không dứt, Hàn Diệc giãy giụa, tử cung như bị đập nát và hoa huy*t hình như cũng đã bị ** đến mức tê rần.
Bỗng dương v*t đột ngột dừng lại, giây tiếp theo trong tử cung cảm nhận được một dòng tinh dịch nóng bỏng giống như dung nham thiêu đốt khiến toàn thân cậu run rẩy, nhịn không được phát ra một tiếng kêu nức nở.
Dòng tinh dịch nóng hổi trong nháy mắt lấp đầy tử cung nhỏ nhắn, bụng dưới bắt đầu hơi phồng lên, cổ tử cung không thể chứa được nhiều tinh dịch như vậy nên tinh dịch ào ạt tràn ra từ hoa huy*t.
Hàn Diệc trợn to hai mắt sững sờ nhìn phía trước, mở to miệng thở dốc, một sợi dây trong đầu chợt đứt.
Vào ngày thứ hai sau khi bước vào thế giới mới, cậu bị bạn cùng phòng cưỡng hiếp rồi còn bị bắn đầy tinh dịch.
Đây không phải là cuộc sống mới mà cậu muốn, không...
Dưới sự thúc giục của Trần Minh nên Trần Túc đành phải rút dương v*t vẫn còn đang cương cứng ra khỏi hoa huy*t, một lượng lớn tinh dịch đặc sệt từ trong hoa huy*t chảy ra tạo thành một vũng nước lớn.
Khi Hàn Diệc còn đang mê man, Trần Minh đã cởi trói cho cậu rồi đè cậu xuống giường.
Hai cánh tay bị trói trong thời gian dài yếu ớt đến nỗi không nhấc lên nổi, Trần Minh cười nham hiểm nắm lấy hai chân của Hàn Diệc rồi nhấp mạnh một cái đưa dương v*t dữ tợn đút vào trong hoa huy*t. Một lượng lớn tinh dịch chảy ra dọc theo miệng huyệt đang co rút, Trần Minh không cần tốn chút sức lực nào đã dễ dàng xâm nhập vào khoang tử cung.
"Ừm…" Hàn Dịch đau khổ cau mày, nước mắt chảy dài trên mặt, "Không được nữa…"
"Ha, Trần Túc sướng nhưng tôi vẫn chưa sướng mà. Bạn học nhỏ, em cũng phải biết công bằng đấy?" Trần Minh liếm môi, nhấp eo bắt đầu ra vào trong tử cung ấm áp.
Cơ thể dơ bẩn ngay cả mông cũng bị tinh dịch làm ướt, dương v*t vào phát ra âm thanh phụt phụt nhớp nháp. Hàn Diệc run rẩy nhắm mắt lại, cảm thấy mọi thứ trước mắt đều là ác mộng, một cơn ác mộng dài vô tận.
Bản edit chỉ đăng tải duy nhất tại Wattpad - WordPress @Jouriee65. Không reup và chuyển ver.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook