Chiếm Cho Riêng Mình
12: Anh Thẩm Dùng Sức Đâm Vào Bên Trong Em Đi Hơi H


Vừa lúc đó, chuông điện thoại đột nhiên vang lên.

Bạch Niệm Tô bị phân tâm quay sang nhìn, Thẩm Uyên đang định tiến vào bên trong cô, thấy thế liền quay đầu của cô lại, lạnh lùng nói: "Đừng động.

""Nhưng mà! " Tiếng chuông điện thoại vẫn không ngừng vang lên, hình như rất vội.

Thẩm Uyên đè cô xuống, bị tiếng chuông làm cho phát cáu, phân nửa hứng thú của anh đều biến mất.

“Fuck!” Anh chửi thề một tiếng, đơn giản dừng lại, đi tới nhận điện thoại.

Bạch Niệm Tô không thể nghe thấy nội dung cuộc điện thoại, sự chú ý của cô quay về âm hộ nhỏ sắp tới cao trào nhưng rồi lại không được thỏa mãn.

Cô cố gắng vặn vẹo thắt lưng, muốn cọ cọ vào gậy thịt của anh.

Có thể……Anh đột nhiên xoay người ra khỏi ghế sô pha, vai trái giữa chặt điện thoại, tay phát rút khăn giấy, lau hạ thân của mình.


Cô nhìn thấy côn thịt của anh nổi đây gân xanh, sau đó cứ như vậy bị anh ép trở lại trong quần.

Khi một lần nữa anh đứng ở trước mặt cô, quần áo trên người chỉnh tề, nếu không phải quần áo vẫn còn nhăn nhúm và còn dính vài vệt nước trên đũng quần thì cô suýt chút nữa đã nghĩ rằng kẻ vừa mới tán tỉnh cô trên ghế sô pha không phải là anh.

“Anh phải đi ra ngoài sao?” Cô hỏi.

Thẩm Uyên quay đầu lại liếc nhìn cô, cúi người giúp cô tháo cà vạt trên cổ tay, đầu ngón tay mát lạnh chạm vào bên trong cổ tay cô, xoa nhẹ khiến cô có chút ngứa.

“Ừm.

” Anh đáp lại.

Không hiểu sao trong lòng Bạch Niệm Tô cảm thấy có chút mất mát, lại có một chút không muốn để anh đi.

Nhưng trên mặt lại không lộ ra vẻ gì: "Ồ.

"“Ngủ ngon.

” Anh bỏ lại câu một câu như vậy, cũng không giúp cô mặc lại quần áo, cứ lạnh lùng như vậy mà rời đi.

Bạch Niệm Tô nhìn quần lót của cô bị anh ném trên đất, đầu óc trở nên trống rỗng.

Một lúc sau, cô ảo não cuộn người lại, hai tay ôm lấy chân.

“Mình vừa làm gì vậy, rốt cuộc vừa rồi đã làm gì vậy?” Cô tự lẩm bẩm.

Cho dù là muốn cùng anh kết hôn giả…Nhưng mà, vừa rồi căn bản anh cũng không bắn ra, như vậy, cũng không tính là hòa hợp ở trên giường đúng không?Anh còn nói cái gì mà lần thứ hai cao trào, trêu chọc cô, đảo mắt một cái nói đi liền đi.


Đúng là một tên khốn nạn.

***Rạng sáng, mọi thứ đều yên lặng, đèn sắp tắt, nhưng hộp đêm "Dạ Sắc" nằm ở phía đông của Dung Thành mới là lúc náo nhiệt nhất.

Thẩm Uyên tránh lối vào chính náo nhiệt, đi vào qua một cánh cửa khác, đi đến văn phòng của phó tổng giám đốc ở lầu hai.

Ngay khi cánh cửa mở ra, một mùi hương mơ hồ chỉ có nam nữ trong lúc giao hợp tỏa ra xông thẳng vào mũi.

Anh cau mày, mặc dù không thích nhưng bản thân tập mãi cũng đã thành thói quen.

Anh lập tức đi vào.

Trong văn phòng rộng 30m2 này được bài trí đơn giản, một bộ bàn ghế được đặt ở phía đông, bàn trà và một bộ ghế sô pha được đặt ở phía tây.

Đúng lúc này, trên ghế sô pha có một đôi nam nữ đang dùng tư thế thâm nhập vào từ phía sau, điên cuồng làm tình, dưới ánh đèn rực rỡ, người phụ nữ trần truồng toàn thân mấp mô, trên người không thể nào che dấu được những vết hồng hồng, đôi nhũ thịt mềm mại không ngừng lắc lư theo động tác của người đàn ông ở phía sau.

Thấy Thẩm Uyên đi tới, cô ta cố ý hét to hơn để thu hút sự chú ý của anh.

"A! ~ Tuyệt quá ~" Triệu Khinh Ngưng hét lên, huyệt nhỏ của cô ta chịu sự va chạm mà không ngừng phát ra những tiếng “òm ọp”.


Người đàn ông đang cưỡi trên người cô ta có vẻ ngoài thô kệch, dáng người vạm vỡ, thậm chí côn thịt dưới đáy quần của anh ta cũng có kích thước khá lớn.

Côn thịt thô dài dưới thân anh ta đang hung hăng đâm sâu vào âm hộ của người phụ nữ, nhưng trên mặt anh ta vẫn không có bất cứ biểu tình dư thừa nào, giống như một người máy vô cảm….

Đối với Triệu Khinh Ngưng mà nói, sự tồn tại của anh ta chẳng qua là một cái máy rung cỡ lớn, nhằm xoa dịu mỗi khi cơn nghiện tình dục của cô ta phát tác.

Thẩm Uyên liếc mắt nhìn hai người một cái, bình tĩnh đi tới trước bàn làm việc ngồi xuống.

Anh mở ngăn kéo, lấy từ bên trong hộp thuốc lá ra một điếu thuốc, ngậm vào miệng, từ trong hộp thuốc lấy ra một chiếc bật lửa, châm thuốc.

Khói thuốc tản ra, mùi thuốc lá dần dần tràn ngập phòng làm việc.

Triệu Khinh Ngưng nhìn khuôn mặt đẹp trai của anh trở nên mơ hồ sau làn khói trắng đang bốc lên.

Cô ta nhắm mắt lại, hét lên một cách đầy quyến rũ: "Anh Thẩm… Đâm em, dùng sức đâm em thật mạnh đi! A~".

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương