Chiếm Cái Đỉnh Núi Làm Đại Vương
-
8: Đan Ẩn
Nhìn thấy phản ứng của Mộ Tiểu Tiểu và Tô Vũ, khóe miệng Hàn Đại Bằng đắc thắng nhếch lên, hắn nắm chắc phần thắng, chính đang tính toán sau khi kết thúc sẽ trừng phạt Mộ Tiểu Tiểu như thế nào.
Triệu lão dựa lưng vào ghế, tựa hồ hoàn toàn không quan tâm kết quả.
"Đây là hoa tử liên! " Chỉ trong vài hơi thở, Mộ Tiểu Tiểu đã nói ra đáp án.
Triệu lão bản đột nhiên trợn to hai mắt, "Làm sao ngươi biết?" Đúng rồi? Tô Vũ kinh ngạc nhìn Mộ Tiểu Tiểu, lúc này đôi mắt to tròn của Mộ Tiểu Tiểu tràn đầy vẻ ngây thơ, không xác định nói: “Ta chỉ cảm thấy hẳn là hoa tử liên, cho nên mới nói ra…” Mắt Hàn Đại Bằng suýt rớt ra ngoài, hắn làm ở đây ước chừng đã hơn mười năm, gặp không ít người đến đây khảo hạch, ngay cả linh dược đầu tiên cũng không ai trả lời chính xác được, thậm chí còn có tin đồn một vị luyện đan sư của Dược Các khi còn trẻ cũng từng đến đây để khảo hạch, nhưng vẫn như cũ là không thề đoán đúng dù chỉ là cây linh dược đầu tiên.
May mắn, nhất định là may mắn! “Thử lại cây này đi.
” thanh âm Triệu lão trở nên có chút khàn khàn, đem đổi một cây linh dược.
"Là Hàn Tâm Thảo.
" Lần này nhanh hơn lần trước, Mộ Tiểu Tiểu cơ hồ là thốt lên.
“Tốt, tốt, tốt!” Triệu lão đỏ mặt, liên tiếp nói ba chữ tốt, “Lại thử cây này…” Hàn Đại Bằng há miệng chữ O, nhìn Mộ Tiểu Tiểu như nhìn người ngoài hành tinh.
"Đây là Hạc Quan Hoa! " Chủng này— "Đây là Đồng Tâm Cỏ! " Chủng này— "Đây là hoa tử đằng! " ! Mỗi lần đúng, mặt Hàn Đại Bằng lại tối hơn, không thể tin vào những gì mình nhìn thấy.
Sau đó mọi thứ trở nên không chút huyền niệm, Mộ Tiểu Tiểu dễ dàng gọi ra tên của mười loại linh dược, trên mặt nở nụ cười vui vẻ, hưng phấn nhìn Tô Vũ, "Ya! Ta thông qua khảo hạch rồi!" “Ha ha ha, không tệ, thật tốt!” Triệu lão hưng phấn đỏ bừng mặt, vuốt râu, trên mặt lộ ra nụ cười ôn hòa nhìn Mộ Tiểu Tiểu, “Ngươi nguyện ý làm đệ tử của ta sao?” Những lời này khiến bầu không khí trên sân đông cứng lại, Hàn Đại Bằng bên cạnh bắt đầu run rẩy kịch liệt, vẻ mặt kinh hãi.
Triệu lão mặc dù chỉ là phụ trách khảo hạch, nhưng ở đây tất cả mọi người đều biết thân phận của hắn rất đặc biệt, ngay cả Linh Dược Các các chủ cũng đối với hắn rất khách khí, lát nữa Các chủ sẽ tới đây gặp Triệu lão, nếu như là người thường, làm sao các chủ có thể bận rộn đến đây được.
Nếu tiểu cô nương này nhớ thù, tương lai chỉ một lời nói hắn có bao nhiêu cái mạng cũng thoát không khỏi chết, chỉ trong chốc lát, trán hắn đã lấm tấm mồ hôi lạnh, nhưng hắn cũng không thèm lau.
Nhưng có lẽ là do Triệu lão đã lâu không cười, nụ cười có chút cứng ngắc, nụ cười ôn hòa nhìn qua để người ta cảm thấy sợ hãi, Mộ Tiểu Tiểu sợ hãi trốn sau lưng Tô Vũ, không chút do dự lắc đầu, lắc đầu.
Từ chối, nàng thực sự từ chối ! Nụ cười trên mặt Triệu lão đông cứng lại, hắn không ngờ mình lại bị cự tuyệt, sau đó hắn tựa hồ nghĩ tới điều gì, đứng dậy, đắc ý nói: "Ta quên giới thiệu, lão phu tên Đan Ẩn.
" "Phốc!" Hàn Đại Bằng hai chân như nhũn ra, quỳ rạp xuống, mồ hôi lấm tấm trên trán, môi run run hồi lâu không thốt nên lời.
Đan Ẩn, danh hiệu này rất nổi tiếng khắp Ngũ Châu đại lục, được công nhận là luyện đan Thánh Giả, thậm chí còn có ghi chép luyện Thánh cấp đan, chỉ là người này hành tung báT định, thần long thấy đầu không thấy đuôi, cũng không có mấy người gặp qua.
Hắn thích ngao du khắp Ngũ Châu đại lục, nhiều lần, cho dù hắn xuất hiện bên cạnh ngươi, ngươi cũng không bao giờ biết được thân phận thực sự của hắn, vì vậy hắn mới được gọi là Đan Ẩn.
“Ta, ta phát thệ sẽ không bao giờ tiết lộ thân phận của Triệu lão…” Hàn Đại Bằng nghẹn nửa ngày, cuối cùng nói ra một lời.
Có thể tưởng tượng, Một khi tin tức Đan Ẩn tái xuất truyền ra, người muốn đến đây gặp Đan Ẩn sẽ đông đến mức toàn bộ Đông Châu quận đều nhét không hế.
“Ha ha, nói ra cũng không sao, sau hôm nay ta không định ở lại Linh Dược Các nữa.
” Triệu lão rất hài lòng với phản ứng của Hàn Đại Bằng, lưng hắn thẳng tắp, chờ đón Mộ Tiểu Tiểu làm đồ đệ của hắn.
"Ngài muốn đi sao? Chẳng lẽ Linh Dược Các có chỗ chiêu đãi không tốt! " Hàn Đại Bằng giật mình không thể khinh thường, không biết thân phận của Triệu lão thì thôi, hiện tại đã biết, đây chính là tồn tại đứng đầu đại lục, nếu như Các chủ trách tội xuống! "Ta tới đây làm quan giám khảo Linh Dược Các, là muốn thu đồ đệ, hiện tại đạt được mục đích, tự nhiên sẽ rời đi.
" "Đông đông đông" Hàn Đại Bằng cũng có thể coi là người bén nhạy, hắn biết lời mình nói bây giờ có tác dụng hoàn toàn khác với lúc để Mộ Tiểu Tiểu nói, vì vậy hắn không chút do dự dập đầu ba cái với Mộ Tiểu Tiểu, "Trướ đây có nhiều chỗ mạo phạm, mong Mộ cô nương bỏ qua cho.
" “Đắc tội?” Triệu lão cau mày hỏi, ánh mắt sắc bén nhìn Hàn Đại Bằng, sao có thể để cho đồ đệ hắn vừa mới nhận ra bị ức hiếp.
Hàn Đại Bằng tim đập thình thịch, toát mồ hôi lạnh, Triệu lão thực sự rất coi trọng đồ đệ này, bây giờ ngay tại chỗ lại muốn đứng ra bênh vực Mộ Tiểu Tiểu, trong lòng không ngừng cầu nguyện Mộ Tiểu Tiểu đại nhân không nên chấp tiểu nhân, cắn răng nói: "Mộ cô nương bán thuốc ở chợ, tiểu nhân thấy nàng không phải là linh dược sư, nên tiểu nhân đưa nàng đến đây để khảo hạch linh dược sư! " "Hừ! Biết nơi này không ai có thể thông qua, cho nên mới đặc biệt mang nàng tới đây.
" Triệu lão hừ lạnh một tiếng.
"Tiểu nhân đáng chết, kỳ thật thiên phú của Mộ cô nương tuyệt đối dư sức làm linh dược sư.
Là tiểu nhân có mắt mà không thấy Thái Sơn.
" Hàn Đại Bằng vừa nói vừa dập đầu với Mộ Tiểu Tiểu, dứt khoát vô cùng.
Tô Vũ đứng ngoài quan sát mà cảm khái, thế giới này vẫn là có sức mạnh tốt, Hàn Đại Bằng trước đây kiêu ngạo mũi vểnh lên trời như vậy, bây giờ trực tiếp trở thành cháu trai.
“Đồ đệ của ta tự nhiên bất phàm!” Hàn Đại Bằng đập mông ngựa để Triệu lão thoải mái không thôi, quay đầu nhìn Mộ Tiểu Tiểu nói: “Đồ đệ, ngươi định trừng phạt hắn như thế nào đây?” “Ta không phải đồ đệ của ngươi!” Mộ Tiểu Tiểu nhếch miệng, sau đó ngập ngừng nhìn Hàn Đại Bằng đang quỳ, nhẹ giọng nói: “Hắn không có làm gì, chỉ là… quên đi…” "Được, đồ đệ của ta là người tốt bụng, cho nên ta sẽ không quy trách nhiệm cho ngươi.
" Triệu lão càng ngày càng hài lòng với Mộ Tiểu Tiểu, nói với Hàn Đại Bằng: "Ngươi mặc dù có ý đồ xấu, nhưng đã mang đến cho ta một đồ đệ tốt công và tội bù nhau.
" “Cám ơn Triệu lão, cám ơn Mộ cô nương.
” Hàn Đại Bằng thở phào nhẹ nhõm, hắn như con kiến trước mặt Triệu lão, sợ trực tiếp bị đè chết.
“Có thể cho ta xem ngươi bán dược liệu gì không?” Triệu lão ân cần nhìn Mộ Tiểu Tiểu, cười hỏi.
Mộ Tiểu Tiểu nhìn Triệu lão, cẩn thận mở bọc ra.
"Ha ha ha, không tệ, tuổi còn nhỏ, ngay cả đan dược cấp hai cũng có thể hái được.
" Triệu lão chỉ cần quét một cái là có thể nhận ra hơn 20 loại dược liệu, những dược liệu này không phải để bồi bổ thân thể chính là để cầm máu hóa ứ, tất cả đều là loại có lợi cho thân thể con người, điều này đủ để cho thấy Mộ gia Tiểu Tiểu tâm địa thiện lương.
"Sau khi ngươi trở thành đồ đệ của ta, không cần vào núi hái dược, ta sẽ dạy ngươi luyện đan, biến ngươi trở thành luyện đan sư được người người kính ngưỡng.
" Triệu lão nhìn những lỗ rách trên thân Mộ Tiểu Tiểu có chút đau lòng nói.
“Nhưng các ngươi còn tính lấy dược liệu của ta.
” Mộ Tiểu Tiểu cảnh giác nhìn Triệu lão.
Hàn Đại Bằng suýt khóc, trái tim vừa mới buông ra lại lần nữa treo lên, lông tơ khắp người dựng đứng.
Triệu lão cười nhạt: "Yên tâm đi, có ta ở đây, sau này bọn họ sẽ không dám làm gì ngươi.
" “Tô Đại Ca, làm sao bây giờ?” Mộ Tiểu Tiểu hết ý tưởng, nàng không biết nhiều về luyện đan sư, càng không hiểu Đan Ẩn là tồn tại như thế nào.
Sau khi bị Mộ Tiểu Tiểu kéo mấy cái, Tô Vũ mới hoàn hồn, từ khi Triệu lão nói mình là Đan Ẩn, Tô Vũ đã rơi vào trạng thái đứng máy.
Chỉ vì một lời nhắc nhở xuất hiện trong đầu hắn.
.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook