Chỉ Có Em Mới Xứng Đáng Làm Vợ Của Tôi 2
-
Chương 3
18 năm trước
Tại nhà nó và cậu hiện giờ vô cùng đông vui và nhộn nhip. Vì hôm nay chính là sinh nhật của nó nên mọi người cùng nhau mở tiệc để chúc mừng. Người lớn thì ở trong nhà ăn uống và trò chuyện với nhau. Gia Kiệt hiện giờ mới có 5 tuổi và đang ngồi chơi cùng Thiên Đăng. Riêng Ngọc Vy thì đã được 5 tuổi cô đang ở ngoài vườn một mình thấy thể Khánh Hùng cũng đi ra ngoài vườn chơi vớ cô
-" Em đang làm gì vậy?? "
Khánh Hùng lên tiếng làm Ngọc Vy giật mình nên hoa trên tay của cô đều rơi xuống đất.
Ngọc Vy giận dỗi ngồi xuống nhặt hoa lên. Khánh Hùng thấy thế đi lại nhặt hộ
-" Anh xin lỗi!! Để anh giúp em"
Khánh Hùng đi lại ngồi xuống định nhặt tiếp nhưng cậu bị Ngọc Vy xô ngã
-" Không cần "
Đang nhặt đến bông hoa cuối cùng thì đột nhiên gai của hoa hồng đâm vào tay cô làm tay của cô chảy máu
-" Em không sao chứ!! Mau đưa tay anh xem"
Khánh Hùng nắm tay Ngọc Vy cẩn thận xem. Anh lấy trong túi ra một miếng băng cá nhân hình con mèo nhỏ cẩn thận băng bó cho cô
-" Không sao rồi đó "
Khánh Hùng mỉm cười nhìn cô. Một nụ cười ấm áp và chứa đựng rất nhiều sự yêu thương trong đó làm cho Ngọc Vy say đắm và bao nhiêu ác cảm từ trước đến giờ của cô dành cho Khánh Hùng đều tan biến hết
-" Cảm... Cảm ơn "
Ngọc Vy đỏ mặt nhìn anh
-" Không có gì!! Mà anh nói này "
-" Dạ sao?? "
-" Từ nay em phải gọi anh là anh có biết chưa"
-" Sao lại gọi bằng anh"
Ngọc Vy ngu ngơ hỏi
-" Vì anh lớn hơn em 1 tuổi và gọi bằng anh thì sẽ thân thiết hơn"
Khánh Hùng giải thích cho Ngọc Vy hiểu. Vì từ trước đến giờ Ngọc Vy chưa bao giờ gọi anh bằng anh hết.
-" Nhưng... "
Ngọc Vy ấp úng
-" Có phải em không quen phải không? "
Ngọc Vy gật đầu
-" Không quen thì mình có thể tập từ từ rồi em sẽ quen thôi mà "
Nghe khánh Hùng nói vậy cô cũng thấy đúng vì dù sao Khánh Hùng cũng lớn hơn minh 1 tuổi mà gọi bằng anh cũng đúng thôi
-" Dạ!!em biết rồi anh"
Ngọc Vy gật đầu nhìn anh
-" Vậy mới ngoan chứ"
Khánh Hùng xoa đầu cô mỉm cười
-" Hai con làm gì ngoài này vậy?? "
Nó đột nhiên không thấy Ngọc Vy và Khánh Hùng đâu nên đi tìm thì gặp hai người họ đang ngồi ngoài vườn
-" Con hái hoa để tặng mẹ này "
Ngọc Vy thấy nó ra thì lập tức đứng dậy chạy lại chỗ nó
-" Cảm ơn con gái yêu của mẹ nhà"
Nó vui vẻ nhận lấy bó hoa. Nhưng khi nó thấy vết thương trên tay của Ngọc Vy thì lo lắng hỏi
-" Tay của con bị làm sao vậy? "
-" Dạ!! Con không sao chi là bị gai của hoa đâm chúng thôi nhưng anh Khánh Hùng đã băng lại cho con rồi "
Ngọc Vy đưa tay cho nó xem
-" Con đã chịu gọi Khánh Hùng là anh rồi sao?? "
Nó mỉm cười nhìn Ngọc Vy
-" Dạ"
Ngọc Vy gật đầu
-" Khánh Hùng con làm bằng cách nào mà Ngọc Vy chịu gọi con là anh rồi"
Nó quay sang nhìn Khánh Hùng
-" Là do Ngọc Vy tự động gọi thôi chứ con đâu có dùng cách nào đâu "
-" Chịu gọi là được rồi!! Thôi chúng ta vào trong nhà đi không thôi mọi người lo đó"
Nó cùng Ngọc Vy và Khánh Hùng vào nhà tiếp tục bửa tiệc sinh nhật của nó.
Tại nhà nó và cậu hiện giờ vô cùng đông vui và nhộn nhip. Vì hôm nay chính là sinh nhật của nó nên mọi người cùng nhau mở tiệc để chúc mừng. Người lớn thì ở trong nhà ăn uống và trò chuyện với nhau. Gia Kiệt hiện giờ mới có 5 tuổi và đang ngồi chơi cùng Thiên Đăng. Riêng Ngọc Vy thì đã được 5 tuổi cô đang ở ngoài vườn một mình thấy thể Khánh Hùng cũng đi ra ngoài vườn chơi vớ cô
-" Em đang làm gì vậy?? "
Khánh Hùng lên tiếng làm Ngọc Vy giật mình nên hoa trên tay của cô đều rơi xuống đất.
Ngọc Vy giận dỗi ngồi xuống nhặt hoa lên. Khánh Hùng thấy thế đi lại nhặt hộ
-" Anh xin lỗi!! Để anh giúp em"
Khánh Hùng đi lại ngồi xuống định nhặt tiếp nhưng cậu bị Ngọc Vy xô ngã
-" Không cần "
Đang nhặt đến bông hoa cuối cùng thì đột nhiên gai của hoa hồng đâm vào tay cô làm tay của cô chảy máu
-" Em không sao chứ!! Mau đưa tay anh xem"
Khánh Hùng nắm tay Ngọc Vy cẩn thận xem. Anh lấy trong túi ra một miếng băng cá nhân hình con mèo nhỏ cẩn thận băng bó cho cô
-" Không sao rồi đó "
Khánh Hùng mỉm cười nhìn cô. Một nụ cười ấm áp và chứa đựng rất nhiều sự yêu thương trong đó làm cho Ngọc Vy say đắm và bao nhiêu ác cảm từ trước đến giờ của cô dành cho Khánh Hùng đều tan biến hết
-" Cảm... Cảm ơn "
Ngọc Vy đỏ mặt nhìn anh
-" Không có gì!! Mà anh nói này "
-" Dạ sao?? "
-" Từ nay em phải gọi anh là anh có biết chưa"
-" Sao lại gọi bằng anh"
Ngọc Vy ngu ngơ hỏi
-" Vì anh lớn hơn em 1 tuổi và gọi bằng anh thì sẽ thân thiết hơn"
Khánh Hùng giải thích cho Ngọc Vy hiểu. Vì từ trước đến giờ Ngọc Vy chưa bao giờ gọi anh bằng anh hết.
-" Nhưng... "
Ngọc Vy ấp úng
-" Có phải em không quen phải không? "
Ngọc Vy gật đầu
-" Không quen thì mình có thể tập từ từ rồi em sẽ quen thôi mà "
Nghe khánh Hùng nói vậy cô cũng thấy đúng vì dù sao Khánh Hùng cũng lớn hơn minh 1 tuổi mà gọi bằng anh cũng đúng thôi
-" Dạ!!em biết rồi anh"
Ngọc Vy gật đầu nhìn anh
-" Vậy mới ngoan chứ"
Khánh Hùng xoa đầu cô mỉm cười
-" Hai con làm gì ngoài này vậy?? "
Nó đột nhiên không thấy Ngọc Vy và Khánh Hùng đâu nên đi tìm thì gặp hai người họ đang ngồi ngoài vườn
-" Con hái hoa để tặng mẹ này "
Ngọc Vy thấy nó ra thì lập tức đứng dậy chạy lại chỗ nó
-" Cảm ơn con gái yêu của mẹ nhà"
Nó vui vẻ nhận lấy bó hoa. Nhưng khi nó thấy vết thương trên tay của Ngọc Vy thì lo lắng hỏi
-" Tay của con bị làm sao vậy? "
-" Dạ!! Con không sao chi là bị gai của hoa đâm chúng thôi nhưng anh Khánh Hùng đã băng lại cho con rồi "
Ngọc Vy đưa tay cho nó xem
-" Con đã chịu gọi Khánh Hùng là anh rồi sao?? "
Nó mỉm cười nhìn Ngọc Vy
-" Dạ"
Ngọc Vy gật đầu
-" Khánh Hùng con làm bằng cách nào mà Ngọc Vy chịu gọi con là anh rồi"
Nó quay sang nhìn Khánh Hùng
-" Là do Ngọc Vy tự động gọi thôi chứ con đâu có dùng cách nào đâu "
-" Chịu gọi là được rồi!! Thôi chúng ta vào trong nhà đi không thôi mọi người lo đó"
Nó cùng Ngọc Vy và Khánh Hùng vào nhà tiếp tục bửa tiệc sinh nhật của nó.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook