Chỉ Cần Là Anh
-
Chương 15: Bảo vệ đứa bé!! Chờ người ấy về
Uy Vũ mặc dù rất giận đến cả người run rẩy, nhưng hắn vẫn mỗi ngày đều đặn đến kiểm tra sức khỏe của cậu và thai nhi. Luôn tìm ra những phương pháp tốt nhất để cậu không bị đứa bé trong bụng quấy phá. Ngay cả việc nấu ăn, dọn dẹp nhà cửa cũng chính một tay hắn lo cho cậu
Biết sao được!! Dạ Anh là người song tính, ban đầu trong nhà chỉ có thuê một người giúp việc làm đến chiều là ra về, như vậy cũng sẽ tránh được nhiều rất rối hơn, bây giờ cậu lại có thai, hiện tại bụng nhỏ không sao, nhưng thử hỏi xem về sau bụng lớn rồi làm sao mà che giấu được nữa. Người ngoài lại không đáng tin, thế nên cậu liền cho người phụ nữ ấy một số tiền lớn rồi cho nghỉ việc.
Uy Vũ thương bạn mình, từ khi sinh ra đã thiệt thòi hơn những đứa bé khác, bây giờ căn nhà lại không có ai, cậu nấu ăn còn không biết, chẳng lẽ người mang thai phải gọi đồ bên ngoài ăn sao?? Như vậy lấy đủ dinh dưỡng đâu mà nuôi đứa bé, thế nên mang thân phận là bác sĩ khiêm bạn tốt của Dạ Anh, hắn chính thức trở thành bảo mẫu trong thời gian có thai của cậu
Cũng nói luôn, từ ngày Dạ Anh mang thai đến giờ, thân thể không ổn định, biết rằng sau này thai nhi càng lớn thì sẽ càng nhiều chuyện phiền toái xảy ra hơn, cậu liền đi trước những kẻ đang ngăm nghe công ty cậu trước một bước. Dạ Anh thông báo sẽ làm việc tại nhà, nếu có lí do gì quan trong cậu sẽ đích thân lên công ty giải quyết, viện cớ lí do công ty dạo này có nội gián, tất cả hồ sơ bảo mật cậu đều đem về nhà hết, thay vào đó trong căn nhà của cậu cũng lắp ráp đến hai mươi cái ti vi liên thông đến các camera của công ty, ngay cả nhà vệ sinh cũng được thâu vào. Như vậy cho dù cậu ít xuất hiện thì mọi chuyện trong công ty vẫn được cậu nắm rõ, thuận tiện sẽ không ai biết được cậu mang thai
Thư kí Linh Nhiên cũng rất tận tâm tận lực với cậu, đây là người mà cha cậu nhận nuôi từ nhỏ để sau này giúp đỡ cậu, chuyện cậu là người song tính, còn có đứa bé trong bụng, Linh Nhiên tuy biết chậm hơn một chút nhưng cô vẫn không nói gì, một mực âm thầm bảo vệ công ty giúp cậu, văn kiện gì thực sự cần thiết cô liền sẽ đem đến nhà cho cậu, thuận tiện lại sắm sửa ít bộ quần áo cả trai lẫn gái cho đứa bé chưa chào đời
Dạ Anh tuy được hai người bạn tốt thiết lập một vòng bảo vệ, nhưng cậu cũng có rất nhiều phiền não. Ví dụ như, chuyện công ty tuy đã được lo liệu xong, nhưng nghĩ thử xem mẹ của cậu nhất quyết đòi đưa đứa em gái lên làm phó giám đốc, đã che thì phải che cho kĩ, Dạ Anh cũng không có dại gì mà làm theo lời hai người họ ngay lúc này, thái độ dứt khoát từ chối, dùng danh nghĩ chủ tịch của công ty, là người nắm phần trăm cổ phần cao nhất lập tức cưỡng ép hai người kia.
Tuy nhiên mẹ cậu cũng không phục điều này, nhiều lần bà ta và em gái còn đến trước cửa nhà cậu quậy phá, bắt ép cậu cho bằng được. Khiến cậu chỉ còn cách thuê tạm bốn vệ sĩ gác cửa để hù dọa hai mẹ con, những việc này cứ liên tiếp xảy ra, khiến cậu càng ngày tinh thần càng đi xuống
Hôm nay Uy Vũ kiểm tra sức khỏe cho cậu xong, sắc mặt hắn bỗng khó chịu hẳn lên, cất ống nghe vào trong túi xách. Hắn nói
- Dạ Anh!! Ba tháng đầu là thời gian thai nghén nặng nhất, nhưng cậu làm rất tốt luôn cố gắng ăn uống đầy đủ để nuôi con. Nhưng tớ mới phát hiện ra, tâm lí cậu có vẫn đề, tinh thần suy sụp rất nặng
Dạ Anh cả người gầy gò ốm yếu đến đáng thương nhìn hắn nhẹ nhàng cười nói
- Tớ không sao!! Chỉ là một chút nhớ anh ấy và vài chuyện vặt vãnh nên mới vậy thôi.
- Dạ Anh!! Tớ biết cậu thương hắn và đứa bé, nhưng tớ cũng biết cậu đang rất tủi thân, đêm nào tớ cũng nghe thấy tiếng khóc từ phòng cậu, nếu cứ như vậy cậu sẽ kiệt sức mất!!
Dạ Anh trấn an bạn mình
- Tớ không sao!! Vẫn ổn mà!!
- Cậu cứ như vậy thật sự tớ rất lo cho cậu, những ca sinh con của người song tính rất dã man, có thể mất mạng của một trong hai, thậm chí là cả hai người đều mất mạng
Ý cười trong mắt Dạ Anh vẫn giữ nguyên tiếp tục nói với hắn
- Đừng nghĩ linh tinh, không sao hết!!! anh ấy còn chưa về thì tớ làm sao xảy ra chuyện được chứ??
Uy Vũ thở dài nhìn con người kiên định trước mắt, bất đắc dĩ nói
- Tớ thật hết lời với cậu rồi, dù sao đó là ý của cậu, tớ sẽ không xen vào. Nhưng cái bây giờ quan trọng nhất là thân thể cùng tinh thần của cậu. Nhìn xem đi, cả người cậu tuy ăn nhiều nhưng ốm đến nỗi má cũng hóp lại, tinh thần thì xuống dốc tồi tệ lắm rồi!!
Cậu lắc đầu nói
- Tớ sẽ cố gắng cải thiện tốt hơn, cậu đừng làm quá lên như vậy, mặt cậu sắp biến thành ông già luôn rồi kìa. Haha
- Tớ...
Dạ Anh ngưng cười, nói bằng giọng nghiêm túc
- Uy Vũ, tớ biết cậu là người tốt, cậu cứ yên tâm đi tớ vẫn khỏe mạnh, tớ đã hứa với bản thân mình phải thật sống tốt, bảo vệ đứa nhóc này và chờ đợi anh ấy về nữa!!! Nên tớ biết mình cần làm gì, tớ sẽ không để điều tồi tệ xảy ra ở người mình đâu
Uy Vũ biết cậu đã quá yêu người tên Thừa Hạo kia, nên cũng chẳng nói gì thêm, cả hai chỉ trầm lặng nhìn ra khoảng vườn rộng mênh mông ở ngoài sân
Dạ Anh trong lòng thầm nói
- Thừa Hạo!! Nhanh về với con và em nào. Em nhớ anh!!!
------------******------
Tích cực vote cho tui đi rồi tối nay lại có chap mới
Ai muốn Hạo Ca về sớm nào!!!!! Giơ cái tay lên cái coi:v
Biết sao được!! Dạ Anh là người song tính, ban đầu trong nhà chỉ có thuê một người giúp việc làm đến chiều là ra về, như vậy cũng sẽ tránh được nhiều rất rối hơn, bây giờ cậu lại có thai, hiện tại bụng nhỏ không sao, nhưng thử hỏi xem về sau bụng lớn rồi làm sao mà che giấu được nữa. Người ngoài lại không đáng tin, thế nên cậu liền cho người phụ nữ ấy một số tiền lớn rồi cho nghỉ việc.
Uy Vũ thương bạn mình, từ khi sinh ra đã thiệt thòi hơn những đứa bé khác, bây giờ căn nhà lại không có ai, cậu nấu ăn còn không biết, chẳng lẽ người mang thai phải gọi đồ bên ngoài ăn sao?? Như vậy lấy đủ dinh dưỡng đâu mà nuôi đứa bé, thế nên mang thân phận là bác sĩ khiêm bạn tốt của Dạ Anh, hắn chính thức trở thành bảo mẫu trong thời gian có thai của cậu
Cũng nói luôn, từ ngày Dạ Anh mang thai đến giờ, thân thể không ổn định, biết rằng sau này thai nhi càng lớn thì sẽ càng nhiều chuyện phiền toái xảy ra hơn, cậu liền đi trước những kẻ đang ngăm nghe công ty cậu trước một bước. Dạ Anh thông báo sẽ làm việc tại nhà, nếu có lí do gì quan trong cậu sẽ đích thân lên công ty giải quyết, viện cớ lí do công ty dạo này có nội gián, tất cả hồ sơ bảo mật cậu đều đem về nhà hết, thay vào đó trong căn nhà của cậu cũng lắp ráp đến hai mươi cái ti vi liên thông đến các camera của công ty, ngay cả nhà vệ sinh cũng được thâu vào. Như vậy cho dù cậu ít xuất hiện thì mọi chuyện trong công ty vẫn được cậu nắm rõ, thuận tiện sẽ không ai biết được cậu mang thai
Thư kí Linh Nhiên cũng rất tận tâm tận lực với cậu, đây là người mà cha cậu nhận nuôi từ nhỏ để sau này giúp đỡ cậu, chuyện cậu là người song tính, còn có đứa bé trong bụng, Linh Nhiên tuy biết chậm hơn một chút nhưng cô vẫn không nói gì, một mực âm thầm bảo vệ công ty giúp cậu, văn kiện gì thực sự cần thiết cô liền sẽ đem đến nhà cho cậu, thuận tiện lại sắm sửa ít bộ quần áo cả trai lẫn gái cho đứa bé chưa chào đời
Dạ Anh tuy được hai người bạn tốt thiết lập một vòng bảo vệ, nhưng cậu cũng có rất nhiều phiền não. Ví dụ như, chuyện công ty tuy đã được lo liệu xong, nhưng nghĩ thử xem mẹ của cậu nhất quyết đòi đưa đứa em gái lên làm phó giám đốc, đã che thì phải che cho kĩ, Dạ Anh cũng không có dại gì mà làm theo lời hai người họ ngay lúc này, thái độ dứt khoát từ chối, dùng danh nghĩ chủ tịch của công ty, là người nắm phần trăm cổ phần cao nhất lập tức cưỡng ép hai người kia.
Tuy nhiên mẹ cậu cũng không phục điều này, nhiều lần bà ta và em gái còn đến trước cửa nhà cậu quậy phá, bắt ép cậu cho bằng được. Khiến cậu chỉ còn cách thuê tạm bốn vệ sĩ gác cửa để hù dọa hai mẹ con, những việc này cứ liên tiếp xảy ra, khiến cậu càng ngày tinh thần càng đi xuống
Hôm nay Uy Vũ kiểm tra sức khỏe cho cậu xong, sắc mặt hắn bỗng khó chịu hẳn lên, cất ống nghe vào trong túi xách. Hắn nói
- Dạ Anh!! Ba tháng đầu là thời gian thai nghén nặng nhất, nhưng cậu làm rất tốt luôn cố gắng ăn uống đầy đủ để nuôi con. Nhưng tớ mới phát hiện ra, tâm lí cậu có vẫn đề, tinh thần suy sụp rất nặng
Dạ Anh cả người gầy gò ốm yếu đến đáng thương nhìn hắn nhẹ nhàng cười nói
- Tớ không sao!! Chỉ là một chút nhớ anh ấy và vài chuyện vặt vãnh nên mới vậy thôi.
- Dạ Anh!! Tớ biết cậu thương hắn và đứa bé, nhưng tớ cũng biết cậu đang rất tủi thân, đêm nào tớ cũng nghe thấy tiếng khóc từ phòng cậu, nếu cứ như vậy cậu sẽ kiệt sức mất!!
Dạ Anh trấn an bạn mình
- Tớ không sao!! Vẫn ổn mà!!
- Cậu cứ như vậy thật sự tớ rất lo cho cậu, những ca sinh con của người song tính rất dã man, có thể mất mạng của một trong hai, thậm chí là cả hai người đều mất mạng
Ý cười trong mắt Dạ Anh vẫn giữ nguyên tiếp tục nói với hắn
- Đừng nghĩ linh tinh, không sao hết!!! anh ấy còn chưa về thì tớ làm sao xảy ra chuyện được chứ??
Uy Vũ thở dài nhìn con người kiên định trước mắt, bất đắc dĩ nói
- Tớ thật hết lời với cậu rồi, dù sao đó là ý của cậu, tớ sẽ không xen vào. Nhưng cái bây giờ quan trọng nhất là thân thể cùng tinh thần của cậu. Nhìn xem đi, cả người cậu tuy ăn nhiều nhưng ốm đến nỗi má cũng hóp lại, tinh thần thì xuống dốc tồi tệ lắm rồi!!
Cậu lắc đầu nói
- Tớ sẽ cố gắng cải thiện tốt hơn, cậu đừng làm quá lên như vậy, mặt cậu sắp biến thành ông già luôn rồi kìa. Haha
- Tớ...
Dạ Anh ngưng cười, nói bằng giọng nghiêm túc
- Uy Vũ, tớ biết cậu là người tốt, cậu cứ yên tâm đi tớ vẫn khỏe mạnh, tớ đã hứa với bản thân mình phải thật sống tốt, bảo vệ đứa nhóc này và chờ đợi anh ấy về nữa!!! Nên tớ biết mình cần làm gì, tớ sẽ không để điều tồi tệ xảy ra ở người mình đâu
Uy Vũ biết cậu đã quá yêu người tên Thừa Hạo kia, nên cũng chẳng nói gì thêm, cả hai chỉ trầm lặng nhìn ra khoảng vườn rộng mênh mông ở ngoài sân
Dạ Anh trong lòng thầm nói
- Thừa Hạo!! Nhanh về với con và em nào. Em nhớ anh!!!
------------******------
Tích cực vote cho tui đi rồi tối nay lại có chap mới
Ai muốn Hạo Ca về sớm nào!!!!! Giơ cái tay lên cái coi:v
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook