Chạy Mau! Ma Đầu Kia Tới! (Dịch)
Chương 13: Giết chết trong nháy mắt

Chương 13: Giết chết trong nháy mắt

 

Trong đêm, hắn trở lại Lão Hòe Lĩnh của Xích Luyện Tông.

Từ Lạc nằm trong thạch thất của mình, chuẩn bị cho cuộc đại chiến sinh tử ngày mai.

Mặc dù cảnh giới Dưỡng Khí cùng cảnh giới Hóa Khí có sự cách biệt một trời , một vực, dưới tình huống bình thường, cảnh giới Dưỡng Khí không thể nào là đối thủ của cảnh giới Hóa Khí.

Chẳng qua, chuyện gì cũng chỉ sợ chẳng may.

Theo khi Từ Lạc biết cả nhà Trần Hồng Phi đều là đệ tử của Xích Luyện Tông, mặc dù nghe nói trước đó vài ngày cha mẹ của hắn đều gặp nạn, nhưng chưa chừng để lại cho Trần Hồng Phi pháp bảo gì lợi hại.

Từ Lạc không dám sơ sẩy.

- Ta đã luyện thành mười lá cờ trận âm quý. Dù cho trong tay Trần Hồng Phi thật sự có pháp khí quan trọng nào đó, ta cũng không sợ.

Hắn bái nhập Xích Luyện Tông hơn nửa năm. Những ngày này, hắn vẫn luôn tăng cường tu vi của mình. Bởi vì hắn chỉ là tạp dịch, thân phận quá thấp, căn bản không có tư cách tu luyện pháp thuật gì mạnh, hắn chỉ có thể dựa vào chỉ có mười lá cờ trận âm quý và Âm Lôi dây xích. Hắn chỉ có hai món đồ đó, còn là đồ tốt nhặt lén được khi hắn đi theo mấy tiền bối Kim Hà Tông ra ngoài rèn luyện năm đó.

Bằng không, hiện tại trên tay hắn thậm chí không có nổi một pháp khí để dùng.

- Ngày mai, ta tuyệt đối không thể tham chiến, nhất định phải ra tay nhanh chuẩn độc, tốt nhất một đòn đánh giết Trần Hồng Phi, không thể để cho hắn có bất luận cơ hội thở dốc nào!

....

Sáng sớm ngày hôm sau, mấy tạp dịch trong viện đều dậy rất sớm. Bọn họ tập trung một chỗ bàn tán rất hăng say.

- Các ngươi nói xem, rốt cuộc là ai dám can đảm khiêu chiến dịch trưởng của chúng ta vậy? Mà ta nghe nói còn là hai người đấy?

- Ta không rõ nữa. Theo quy củ cũ của Xích Luyện Tông, khi Sinh Tử Bài được đưa ra sẽ có chín ngày chuẩn bị chiến đấu. Chấp Sự Đường sẽ không lộ ra bất kỳ tin tức nào về kẻ khiêu chiến nào. Chỉ có tới ngày đó mới công bố. Bọn họ nói là trước kia người khiêu chiến thường xuyên bị hại, cơ bản không sống quá thời gian chuẩn bị chiến đấu, về sau lại lập ra quy củ này.

- Chẳng lẽ hai người lần này khiêu chiến dịch trưởng của chúng ta đều là tạp dịch?

- Nói nhảm, chỉ có tạp dịch mới có thể khiêu chiến với đệ tử ngoại môn.

Từ Lạc nghe mọi người bàn tán, trong lòng hắn cũng rất tò mò. Ngoài mình ra, tạp dịch khác khiêu chiến với Trần Hồng Phi là ai vậy?

Xem ra, chẳng lẽ còn có người khác có thù oán với Trần Hồng Phi?

- Này! Mấy người các ngươi tới đây. Có hai kẻ không biết chết sống muốn khiêu chiến công tử vào hôm nay. Các ngươi đi theo cùng cổ vũ cho công tử!

Hoàng Xảo Xảo xuất hiện ở cửa viện. Nàng vẫn dùng dùng khăn tay che mũi với dáng vẻ ghét bỏ:

- Lý lão đầu đâu? Vì sao không thấy lão già kia?

- Chúng ta đã lâu không gặp được Lý lão đầu rồi. Có lẽ hắn đang ở bên ngoài rút hồn cho dịch trưởng?

- Lão già kia, chờ hắn trở về lại trừng trị hắn!

Hoàng Xảo Xảo lườm Từ Lạc với vẻ hung ác, ánh mắt kia dường như đang nói: Chờ công tử hết bận, ngươi sẽ đẹp mặt!

Từ Lạc giả vờ như không nhìn thấy, trong lòng thầm tính đến lúc đó sẽ rút âm hồn của Hoàng Xảo Xảo, hay đào hố chôn kĩ, trồng một gốc Tam Âm Hòe Thụ Miêu?

....

Xích Luyện Tông có rất đông môn đồ, đệ tử cũng phân ra đủ loại cấp bậc.

Địa vị thấp nhất, thấp kém nhất chính là tạp dịch.

Trên đó là đệ tử tam đẳng, đệ tử nhị đẳng, đệ tử nhất đẳng của ngoại môn.

Thân phận càng cao thì quyền lợi càng lớn, quyền lợi càng lớn thì hậu cần càng nhiều. Thứ này được tiến lên từng tầng.

Trong tông không để ý tới tư chất, không để ý tới bối cảnh, chỉ chú ý tới thực lực.

Cách duy nhất đê thăng thăng là cầm tới lệnh bài khiêu chiến lên trên. Nếu thua thì chết không có chỗ chôn, nếu thắng lại thay vào vị trí đó.

Đây chính là quy củ của Xích Luyện Tông, mạnh được yếu thua. Ngươi có bản lĩnh có thể một mực leo đến vị trí cao nhất, không có bản lĩnh thì làm tạp dịch mặc cho người ta bóc lột cũng là đáng đời.

Gần như mỗi tháng trong năm đều sẽ có đệ tử khiêu chiến lên, phần lớn là đệ tử trong ba đẳng cấp ở ngoại môn tranh đoạt với nhau.

Tạp dịch khiêu chiến đệ tử tam đẳng cũng không quá phổ biến.

Nhưng mỗi lần chỉ cần có tạp dịch khiêu chiến, tất nhiên sẽ kín người hết chỗ.

Nguyên nhân rất đơn giản.

Lấy yếu thắng mạnh, thích nghe ngóng, nhất là những lão tạp dịch rơi vào đường cùng đã lật bàn đánh giết đệ tử ngoại môn và thay vào đó vẫn luôn là câu chuyện được tất cả mọi người bàn tán say sưa vào lúc trà dư tửu hậu.

Ví dụ như trước đó vài ngày, một lão tạp dịch sống cẩu thả hơn năm mươi năm, nhẫn nhục sống tạm bợ để yên lặng tu luyện. Khi tu luyện tới Dưỡng Khí tầng tám, hắn dựa vào một thanh Ngũ Độc Trạc Hồn Đao đã chém cho một vị đệ tử ngoại môn Dưỡng Khí tầng chín hồn phi phách tán.

 

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương