Chào Buổi Sáng, Tổng Thống Đại Nhân!
-
Chương 228: Tổng thống trở về (2)
Edit: Phi Phi
Beta: Quỳnh
Hạ Thiên Tinh theo Thụy Cương một đường đi đến tầng cao nhất. Cung điện rất lớn, nhưng ban đêm thực yên tĩnh, không có nhiều người qua lại ở tầng trệt.
Nhưng trong đầu mỗi người đều có việc mình muốn làm, mặc dù là đêm khuya nhưng thần sắc vẫn như cũ vội vàng, ai cũng không rảnh nhìn theo bọn họ một đường đi vào. Hạ Thiên Tinh ngắm cảnh qua thang máy, quan sát mỗi một tầng, trong đầu tất cả đều là bóng dáng của anh. Tưởng tượng đến anh ngày thường ở chỗ này ra ra vào vào.
Lần đầu tiên cảm thấy cách thế giới của anh gần như vậy.
"Hạ tiểu thư, ngài ở chỗ này đợi chút đi, lúc này tổng thống còn đang mở họp, có thể trong khoảng thời gian ngắn không thể xong được." Thụy Cương đưa cô đi vào phòng nghỉ.
Trong phòng nghỉ nhiệt độ ổn định, rất ấm áp. Hạ Thiên Tinh đem áo khoác trên người cởi ra, tùy tay gác ở một bên, hỏi: "Bên này phòng bếp còn có người sao?"
"Phòng bếp?" Thụy Cương có chút không hiểu.
"Anh ấy nói muốn ăn mì sợi, bây giờ tôi đi làm cho anh ấy."
Thụy Cương bật cười, "Ngài nghỉ ngơi đi, tới nơi này rồi thì ngài chính là khách. Tổng thống sẽ không cho phép ngài đến phòng bếp."
Làm sao? Anh ta để Thụy Cương trễ như vậy đón cô đến đây, còn không phải là vì muốn ăn mì sao? Hạ Thiên Tinh cũng không ngại, cảm thấy mình có thể giúp anh là được.
"Nếu anh không bận thì mang tôi đến phòng bếp nhìn xem đi."
Cô kiên trì, Thụy Cương liền cũng chỉ có thể đồng ý với cô.
..................
Trong phòng bếp, lúc này còn có người. Thụy Cương đi vào cùng chủ bếp nói vài câu, đối phương liền giao phòng bếp lại. Lại có người đem đến quần áo đầu bếp cùng mũ đi vào. Hạ Thiên Tinh cẩn thận mặc xong mới xuống bếp.
Nhìn thời gian cô hỏi Thụy Cương, "Cuộc họp có bao nhiêu người?"
Thụy Cương suy nghĩ một chút, "18 người."
Cô gật đầu, "Vậy làm 18 phần là được."
"Nhiều như vậy?"
"Đúng rồi, còn có anh nữa." Hạ Thiên Tinh cười một chút, "Lãnh Phi cũng ở đây? Hai người các anh mỗi người một phần. Trễ như vậy không được nghỉ ngơi nhất định là rất đói."
Nói chưa dứt lời, Thụy Cương cảm thấy thật đói bụng. Cũng không từ chối, chỉ gật đầu. Lúc Hạ Thiên Tinh xuống bếp, Thụy Cương liền ở bên cạnh nhìn. Cô vốn là lớn lên xinh đẹp, lúc xuống bếp bộ dáng càng hiện lên nhã nhặn lịch sự.
Phụ nữ như vậy càng lấy được lòng người-- đại khái đây mới là nguyên nhân Tổng Thống tiên sinh mê luyến cô như vậy.
Thiên kim tiểu thư bối cảnh thân phận không tồi, nhưng mà hai người chân chính muốn ở bên nhau vẫn là cần củi gạo mắm muối tương dấm trà nhật tử. Giống Hạ tiểu thư như vậy, đại khái muốn so với Tống Duy Nhất tiểu thư không biết nhân tình thế thái càng thích hợp là đệ nhất phu nhân S quốc của bọn họ đi! Dân chúng luôn luôn mừng rỡ xem chuyện xưa của cô bé lọ lem cùng vương tử.
"Suy nghĩ cái gì?" Lúc Hạ Thiên Tinh xắt hành, ngẩng đầu lên nhìn Thụy Cương một cái.
Thụy Cương đứng ở một bên giống như một pho tượng, từ đầu tới đuôi đều ngay ngắn đến thẳng tắp. Nghe được cô hỏi, anh thành thật trả lời: "Suy nghĩ đến việc đệ nhất phu nhân của quốc gia chúng ta."
Đệ nhất phu nhân......
Động tác của Hạ Thiên Tinh hơi hơi tạm dừng một chút, không nói gì thêm với Thụy Cương.
Đệ nhất phu nhân, kỳ thật cách cô rất xa. Cô cùng Bạch Dạ Kình hiện tại tính là yêu đương sao? Lui một vạn bước mà nhìn lại, ngay cả tính là yêu đương thì cũng không đồng nghĩa với việc sẽ kết hôn.
Điểm này trong lòng cô rất rõ ràng.
Hôn nhân, đặc biệt là Tổng Thống tiên sinh, không phải là chuyện đơn giản giống như người thường như vậy.
"Đúng rồi, còn có một việc --" Thụy Cương đột nhiên nhớ tới một sự kiện. Suy nghĩ của Hạ Thiên Tinh bị đánh gãy, cô hỏi: "Chuyện gì?"
Thụy Cương đem một thẻ ngân hàng đưa cho Hạ Thiên Tinh. Hạ Thiên Tinh khó hiểu, anh giải thích: "Đây là Lý Linh Nhất đưa tới, một ngàn vạn. Bây giờ tôi trả lại cho Hạ tiểu thư. Đến nỗi ở chỗ bộ ngoại giao, Lý Linh Nhất cũng không đi làm nữa."
Hạ Thiên Tinh rất là kinh ngạc. Lý Linh Nhất làm sao đưa 1000 vạn tới đây? Chẳng lẽ là bởi vì sau lần trước cùng ba nói chuyện đó, ba cô đưa?
Nếu thật là vậy, đại để là bọn họ ly hôn chia tài sản?
"Hạ tiểu thư?" Thụy Cương thấy cô không nhúc nhích, gọi một tiếng. Hạ Thiên Tinh tâm sự nặng nề đem thẻ cầm lấy. Thụy Cương làm như nhìn thấu suy nghĩ của cô, hỏi: "Cần tôi giúp ngài tra một chút nguồn gốc số tiền này không?"
"Không cần." Hạ Thiên Tinh lắc đầu, số tiền này đại khái cũng chỉ có thể là ba cô đưa.
Thụy Cương nói: "Mặc kệ số tiền này là như thế nào mà có được, 1000 vạn này đều là vốn nên thuộc về ngài. Ngài hãy bảo quản cho thật tốt. Mật mã tôi đã thiết lập lại lần nữa, là sáu con số 8."
"Ừ, cám ơn." Thụy Cương nói cũng có đạo lý. Hạ Thiên Tinh đem 1000 vạn này nhận lấy, nói không chừng về sau còn có thể dùng để phòng thân.
..............................
Hội nghị, nghỉ ngơi giữa cuộc họp.
Lãnh Phi tiến vào nói trong phòng bếp cố ý làm bữa ăn khuya, để các vị dời bước đi đến nhà ăn. Mọi người bận đến quá nửa đêm đã sớm bụng đói kêu vang, thẳng một đường đi đến phòng bếp.
Bạch Dạ Kình nhìn đồng hồ trên cổ tay thấp giọng hỏi Lãnh Phi, "Cô ấy tới rồi sao?"
"Ngài là nói Hạ tiểu thư?"
Biết rõ còn cố hỏi. Bạch Dạ Kình ngay cả một tiếng "Ừ" cũng lười. Anh ra khỏi phòng hội nghị liền hướng phòng nghỉ đi đến, Lãnh Phi nói: "Ngài vẫn là đi đến nhà ăn trước ăn một chút rồi nói sau, Hạ tiểu thư lúc này còn chưa tới phòng nghỉ đâu."
Anh giống như là liếc Lãnh Phi, "Trước kia chưa từng thấy hiệu suất làm việc của Thụy Cương kém như vậy."
"......" Lãnh Phi không nói tiếp, dù sao một lát nữa cũng sẽ biết tình huống ra sao.
Bạch Dạ Kình cuối cùng cũng đến nhà ăn. Còn đang ở bên ngoài nhà ăn liền nghe được âm thanh bên trong.
"Trước kia đều ăn những món đầy dầu mỡ, bây giờ nếm món thanh đạm này thật ra cũng không tồi. Chủ bếp, còn nữa không? Lại cho tôi thêm một phần." Là âm thanh của bộ trưởng Lệ.
"Có. Ngài chờ một lát."
Âm thanh này......
Bạch Dạ Kình gia tăng bước chân hướng nhà ăn đi đến.
Đi vào, quả nhiên liền thấy cô ăn mặc trang phục đầu bếp ở nhà ăn "hầu hạ" đám người kia, vừa đưa mì sợi, vừa chuẩn bị hoa quả. Mấu chốt là cô còn cảm thấy vui vẻ vô cùng, rất cao hứng.
Sắc mặt Bạch Dạ Kình trầm xuống, xoay mặt trừng mắt nhìn Lãnh Phi, "Cậu để cô ấy tới chỗ này làm đầu bếp, còn cho mọi người xuống bếp, còn để cô ấy giống như người phục vụ?"
Lãnh Phi bị hỏi đến nỗi đầu đầy mồ hôi lạnh, "Này...... Nghe nói là Hạ tiểu thư khăng khăng phải xuống bếp nấu mì cho ngài...... Bất quá, ngài xem, trù nghệ của Hạ tiểu thư tất cả mọi người đều thích như vậy, xem tình hình mọi người đối với cô ấy cũng đều rất vừa lòng, về sau nếu là ngài muốn để cho cô ấy làm đệ nhất phu nhân của quốc gia chúng ta, lúc này ở trước mặt mọi người không phải là tạo một cái ấn tượng đầu tiên rất tốt hay sao?"
Đệ nhất phu nhân?
Bạch Dạ Kình bởi vì bốn chữ này mà dừng một chút, ánh mắt khóa chặt trên người Hạ Thiên Tinh đang bận rộn, trong đầu không tự giác phác hoạ ra hình ảnh cùng cô cầm tay dắt nhau đứng ở trên Bạch Vũ cung điện tiếp nhận sự chúc phúc của dân chúng.
Trước kia chưa bao giờ nghĩ tới, bây giờ ngẫm lại, ngực đều cảm thấy thực ấm áp.
Hạ Thiên Tinh tựa hồ đã nhận ra tầm mắt thật sâu này, vốn dĩ cô đang làm mì sợi đột nhiên ngẩng đầu lên.
Bốn mắt, cách mọi người đối diện nhau, cô nhìn anh, mắt sáng lên, tâm đong đưa đến lợi hại.
Beta: Quỳnh
Hạ Thiên Tinh theo Thụy Cương một đường đi đến tầng cao nhất. Cung điện rất lớn, nhưng ban đêm thực yên tĩnh, không có nhiều người qua lại ở tầng trệt.
Nhưng trong đầu mỗi người đều có việc mình muốn làm, mặc dù là đêm khuya nhưng thần sắc vẫn như cũ vội vàng, ai cũng không rảnh nhìn theo bọn họ một đường đi vào. Hạ Thiên Tinh ngắm cảnh qua thang máy, quan sát mỗi một tầng, trong đầu tất cả đều là bóng dáng của anh. Tưởng tượng đến anh ngày thường ở chỗ này ra ra vào vào.
Lần đầu tiên cảm thấy cách thế giới của anh gần như vậy.
"Hạ tiểu thư, ngài ở chỗ này đợi chút đi, lúc này tổng thống còn đang mở họp, có thể trong khoảng thời gian ngắn không thể xong được." Thụy Cương đưa cô đi vào phòng nghỉ.
Trong phòng nghỉ nhiệt độ ổn định, rất ấm áp. Hạ Thiên Tinh đem áo khoác trên người cởi ra, tùy tay gác ở một bên, hỏi: "Bên này phòng bếp còn có người sao?"
"Phòng bếp?" Thụy Cương có chút không hiểu.
"Anh ấy nói muốn ăn mì sợi, bây giờ tôi đi làm cho anh ấy."
Thụy Cương bật cười, "Ngài nghỉ ngơi đi, tới nơi này rồi thì ngài chính là khách. Tổng thống sẽ không cho phép ngài đến phòng bếp."
Làm sao? Anh ta để Thụy Cương trễ như vậy đón cô đến đây, còn không phải là vì muốn ăn mì sao? Hạ Thiên Tinh cũng không ngại, cảm thấy mình có thể giúp anh là được.
"Nếu anh không bận thì mang tôi đến phòng bếp nhìn xem đi."
Cô kiên trì, Thụy Cương liền cũng chỉ có thể đồng ý với cô.
..................
Trong phòng bếp, lúc này còn có người. Thụy Cương đi vào cùng chủ bếp nói vài câu, đối phương liền giao phòng bếp lại. Lại có người đem đến quần áo đầu bếp cùng mũ đi vào. Hạ Thiên Tinh cẩn thận mặc xong mới xuống bếp.
Nhìn thời gian cô hỏi Thụy Cương, "Cuộc họp có bao nhiêu người?"
Thụy Cương suy nghĩ một chút, "18 người."
Cô gật đầu, "Vậy làm 18 phần là được."
"Nhiều như vậy?"
"Đúng rồi, còn có anh nữa." Hạ Thiên Tinh cười một chút, "Lãnh Phi cũng ở đây? Hai người các anh mỗi người một phần. Trễ như vậy không được nghỉ ngơi nhất định là rất đói."
Nói chưa dứt lời, Thụy Cương cảm thấy thật đói bụng. Cũng không từ chối, chỉ gật đầu. Lúc Hạ Thiên Tinh xuống bếp, Thụy Cương liền ở bên cạnh nhìn. Cô vốn là lớn lên xinh đẹp, lúc xuống bếp bộ dáng càng hiện lên nhã nhặn lịch sự.
Phụ nữ như vậy càng lấy được lòng người-- đại khái đây mới là nguyên nhân Tổng Thống tiên sinh mê luyến cô như vậy.
Thiên kim tiểu thư bối cảnh thân phận không tồi, nhưng mà hai người chân chính muốn ở bên nhau vẫn là cần củi gạo mắm muối tương dấm trà nhật tử. Giống Hạ tiểu thư như vậy, đại khái muốn so với Tống Duy Nhất tiểu thư không biết nhân tình thế thái càng thích hợp là đệ nhất phu nhân S quốc của bọn họ đi! Dân chúng luôn luôn mừng rỡ xem chuyện xưa của cô bé lọ lem cùng vương tử.
"Suy nghĩ cái gì?" Lúc Hạ Thiên Tinh xắt hành, ngẩng đầu lên nhìn Thụy Cương một cái.
Thụy Cương đứng ở một bên giống như một pho tượng, từ đầu tới đuôi đều ngay ngắn đến thẳng tắp. Nghe được cô hỏi, anh thành thật trả lời: "Suy nghĩ đến việc đệ nhất phu nhân của quốc gia chúng ta."
Đệ nhất phu nhân......
Động tác của Hạ Thiên Tinh hơi hơi tạm dừng một chút, không nói gì thêm với Thụy Cương.
Đệ nhất phu nhân, kỳ thật cách cô rất xa. Cô cùng Bạch Dạ Kình hiện tại tính là yêu đương sao? Lui một vạn bước mà nhìn lại, ngay cả tính là yêu đương thì cũng không đồng nghĩa với việc sẽ kết hôn.
Điểm này trong lòng cô rất rõ ràng.
Hôn nhân, đặc biệt là Tổng Thống tiên sinh, không phải là chuyện đơn giản giống như người thường như vậy.
"Đúng rồi, còn có một việc --" Thụy Cương đột nhiên nhớ tới một sự kiện. Suy nghĩ của Hạ Thiên Tinh bị đánh gãy, cô hỏi: "Chuyện gì?"
Thụy Cương đem một thẻ ngân hàng đưa cho Hạ Thiên Tinh. Hạ Thiên Tinh khó hiểu, anh giải thích: "Đây là Lý Linh Nhất đưa tới, một ngàn vạn. Bây giờ tôi trả lại cho Hạ tiểu thư. Đến nỗi ở chỗ bộ ngoại giao, Lý Linh Nhất cũng không đi làm nữa."
Hạ Thiên Tinh rất là kinh ngạc. Lý Linh Nhất làm sao đưa 1000 vạn tới đây? Chẳng lẽ là bởi vì sau lần trước cùng ba nói chuyện đó, ba cô đưa?
Nếu thật là vậy, đại để là bọn họ ly hôn chia tài sản?
"Hạ tiểu thư?" Thụy Cương thấy cô không nhúc nhích, gọi một tiếng. Hạ Thiên Tinh tâm sự nặng nề đem thẻ cầm lấy. Thụy Cương làm như nhìn thấu suy nghĩ của cô, hỏi: "Cần tôi giúp ngài tra một chút nguồn gốc số tiền này không?"
"Không cần." Hạ Thiên Tinh lắc đầu, số tiền này đại khái cũng chỉ có thể là ba cô đưa.
Thụy Cương nói: "Mặc kệ số tiền này là như thế nào mà có được, 1000 vạn này đều là vốn nên thuộc về ngài. Ngài hãy bảo quản cho thật tốt. Mật mã tôi đã thiết lập lại lần nữa, là sáu con số 8."
"Ừ, cám ơn." Thụy Cương nói cũng có đạo lý. Hạ Thiên Tinh đem 1000 vạn này nhận lấy, nói không chừng về sau còn có thể dùng để phòng thân.
..............................
Hội nghị, nghỉ ngơi giữa cuộc họp.
Lãnh Phi tiến vào nói trong phòng bếp cố ý làm bữa ăn khuya, để các vị dời bước đi đến nhà ăn. Mọi người bận đến quá nửa đêm đã sớm bụng đói kêu vang, thẳng một đường đi đến phòng bếp.
Bạch Dạ Kình nhìn đồng hồ trên cổ tay thấp giọng hỏi Lãnh Phi, "Cô ấy tới rồi sao?"
"Ngài là nói Hạ tiểu thư?"
Biết rõ còn cố hỏi. Bạch Dạ Kình ngay cả một tiếng "Ừ" cũng lười. Anh ra khỏi phòng hội nghị liền hướng phòng nghỉ đi đến, Lãnh Phi nói: "Ngài vẫn là đi đến nhà ăn trước ăn một chút rồi nói sau, Hạ tiểu thư lúc này còn chưa tới phòng nghỉ đâu."
Anh giống như là liếc Lãnh Phi, "Trước kia chưa từng thấy hiệu suất làm việc của Thụy Cương kém như vậy."
"......" Lãnh Phi không nói tiếp, dù sao một lát nữa cũng sẽ biết tình huống ra sao.
Bạch Dạ Kình cuối cùng cũng đến nhà ăn. Còn đang ở bên ngoài nhà ăn liền nghe được âm thanh bên trong.
"Trước kia đều ăn những món đầy dầu mỡ, bây giờ nếm món thanh đạm này thật ra cũng không tồi. Chủ bếp, còn nữa không? Lại cho tôi thêm một phần." Là âm thanh của bộ trưởng Lệ.
"Có. Ngài chờ một lát."
Âm thanh này......
Bạch Dạ Kình gia tăng bước chân hướng nhà ăn đi đến.
Đi vào, quả nhiên liền thấy cô ăn mặc trang phục đầu bếp ở nhà ăn "hầu hạ" đám người kia, vừa đưa mì sợi, vừa chuẩn bị hoa quả. Mấu chốt là cô còn cảm thấy vui vẻ vô cùng, rất cao hứng.
Sắc mặt Bạch Dạ Kình trầm xuống, xoay mặt trừng mắt nhìn Lãnh Phi, "Cậu để cô ấy tới chỗ này làm đầu bếp, còn cho mọi người xuống bếp, còn để cô ấy giống như người phục vụ?"
Lãnh Phi bị hỏi đến nỗi đầu đầy mồ hôi lạnh, "Này...... Nghe nói là Hạ tiểu thư khăng khăng phải xuống bếp nấu mì cho ngài...... Bất quá, ngài xem, trù nghệ của Hạ tiểu thư tất cả mọi người đều thích như vậy, xem tình hình mọi người đối với cô ấy cũng đều rất vừa lòng, về sau nếu là ngài muốn để cho cô ấy làm đệ nhất phu nhân của quốc gia chúng ta, lúc này ở trước mặt mọi người không phải là tạo một cái ấn tượng đầu tiên rất tốt hay sao?"
Đệ nhất phu nhân?
Bạch Dạ Kình bởi vì bốn chữ này mà dừng một chút, ánh mắt khóa chặt trên người Hạ Thiên Tinh đang bận rộn, trong đầu không tự giác phác hoạ ra hình ảnh cùng cô cầm tay dắt nhau đứng ở trên Bạch Vũ cung điện tiếp nhận sự chúc phúc của dân chúng.
Trước kia chưa bao giờ nghĩ tới, bây giờ ngẫm lại, ngực đều cảm thấy thực ấm áp.
Hạ Thiên Tinh tựa hồ đã nhận ra tầm mắt thật sâu này, vốn dĩ cô đang làm mì sợi đột nhiên ngẩng đầu lên.
Bốn mắt, cách mọi người đối diện nhau, cô nhìn anh, mắt sáng lên, tâm đong đưa đến lợi hại.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook