Chào Buổi Sáng, Tổng Thống Đại Nhân!
-
Chương 224: Gặp mặt Bạch lão phu nhân (3)
Edit: Phi Phi
Beta: Quỳnh
Bạch lão phu nhân mới từ phòng viện trưởng đi ra, lúc muốn đi làm hạng mục kiểm tra sức khoẻ đầu tiên liền nghe được phòng bệnh bên kia một trận ầm ĩ.
Tầm mắt bà hồ nghi hướng bên kia nhìn đến. Chỉ nghe được một giọng nữ cao cao, “Nếu bà thật muốn khiến tôi cùng Hạ Quốc Bằng ly hôn, tôi sẽ không buông tha cho bà!”
“Phiền mọi người giúp tôi đem bà ta ra ngoài. Về sau nếu gặp lại người này, thì không được để bà ta bước vào phòng bệnh.” Đây là một âm thanh của cô gái trẻ tuổi, tuy rằng nghe được ra trong giọng nói có thịnh nộ, nhưng là vẫn tính đến thể diện, so với người đàn bà trung niên chua ngoa lúc nãy, giọng điệu phải nói là được khắc chế rất nhiều.
Bạch lão phu nhân là người tò mò, theo bản năng liền đi lên phía trước một bước thăm dò. Vừa nhìn liền thấy một người đàn bà trung niên bị bảo vệ bệnh viện lôi ra từ phòng bệnh. Cả người cảm xúc kích động, tóc và quần áo trên người đều rối loạn, mặt vặn vẹo, còn cực lực cãi cọ cùng cô gái trong phòng bệnh.
Bộ dạng này thật đúng là muốn có bao nhiêu khó coi thì có bấy nhiêu khó coi.
Dì Lâm cũng thấy được, nói: “Phu nhân, người này còn không phải là người vừa mới nãy ở bên ngoài hồ ngôn loạn ngữ sao?”
(*Hồ ngôn loạn ngữ: nói năng xằng bậy)
Bạch lão phu nhân gật đầu, “Không sai, chính là bà ta.”
“Bệnh viện là nơi an tĩnh, bà ta ở chỗ này ồn ào nhốn nháo cũng thật làm mất thể diện.”
Trong lòng Bạch lão phu nhân có đủ loạu tư vị. Nhìn Lý Linh Nhất bị người mang ra ngoài, bà hỏi bác sĩ bên người: “Người trong phòng bệnh này là ai?”
“Là khách của quý bác sĩ Phó tự mình đưa đến đây. Tôi nghe người khác nói, có thể là mẹ vợ của bác sĩ Phó, nhưng là cụ thể thế nào chúng tôi cũng không rõ ràng lắm.”
Lão phu nhân càng nhíu chặt hàng mi. Mặc kệ là người nào của Dật Trần, phàm là người có quan hệ với anh ta tất nhiên không phải là người không nói lí lẽ. Người phụ nữ trung niên tới nơi này ầm ĩ thành như vậy, nhưng nhìn ra được người này tính nết đại khái là thật sự kém. Ai, bộ dáng của bà ta như vậy thì con gái có chỗ nào tốt đẹp?
Lão phu nhân trong lòng càng thêm không thoải mái.
……………………
Thật vất vả đem Lý Linh Nhất đuổi đi, Hạ Thiên Tinh cũng bất chấp không thu dọn đống hỗn độn trên mặt đất, hỏi: “Bác sĩ Cảnh, tình huống mẹ tôi thế nào?”
“Mới vừa làm xong giải phẫu, cảm xúc không nên quá kích động. Lần sau chú ý thì sẽ không có vấn đề.” Cảnh Dự nhẹ nhàng trả lời.
“Cám ơn, làm phiền cô rồi.” Nghe cô nói như vậy, Hạ Thiên Tinh mới thở phào nhẹ nhõm.
“Không phiền.” Cảnh Dự gật đầu, cầm bút cẩn thận ghi bệnh tình vào đơn báo cáo.
Hạ Thiên Tinh đi đến nhìn mẹ mình, sắc mặt bà vẫn tái nhợt, không có huyết sắc. Bị Lý Linh Nhất nháo như vậy làm sao bà còn có thể tĩnh tâm dưỡng bệnh? Hạ Thiên Tinh lo lắng, “Mẹ, thân thể mẹ không tốt, đừng giận con. Ba bên kia……”
“Tóm lại đừng nhắc đến ba con……” Thẩm Mẫn chặt đứt lời con gái. Đối với chuyện của ông, bà không muốn nghe. Nhìn trên mặt đất những thứ cơm thừa canh cặn, trong lòng hụt hẫng. Đã từng là phu thê tình thâm, hiện giờ ngay cả cơm thừa canh cặn cũng đều không bằng.
Hạ Thiên Tinh không thể nói gì nữa, cũng không dám nói gì. Chỉ thở dài, ngồi xổm xuống thu dọn tàn cục trên mặt đất.
Thẩm Mẫn nhìn bóng dáng con gái, đột nhiên sâu kín nói: “Mẹ hiện tại có thể tưởng tượng ra được, mấy năm nay chỉ sợ con chịu không ít tính khí mẹ con bà ta.”
Hạ Thiên Tinh có chút giật mình. Vừa nãy lúc mẹ cô hôn mê, không nghe được cô ở trong điện thoại cùng ba nói những cái đó. Hiện giờ, sợ cảm xúc bà kích động, cô càng không dám đề ra.
Cô chỉ an ủi nói: “Mẹ yên tâm đi. Hai mẹ con bà ta ngày thường tuy rằng là có chút đường hoàng, nhưng mà bây giờ hai người cũng không dám đối với con như thế.”
Lần trước họ bị Bạch Dạ Kình giáo huấn, tất nhiên không chịu cũng phải chịu. Lần này, ba cô đã biết chuyện 5 năm trước, Lý Linh Nhất nhất định sẽ không bỏ qua dễ dàng như vậy.
Ngay lúc này, cửa phòng bệnh bị người đột nhiên từ bên ngoài đẩy ra.
Động tác thu dọn của Hạ Thiên Tinh dừng lại, theo bản năng ngẩng đầu lên. Lọt vào trong tầm mắt là một vị lão phu nhân ưu nhã. Một thân trang phục màu lam nhạt, tinh thần đều khá tốt. Bà đi vào, tầm mắt tìm kiếm cô đang ngồi xổm trên mặt đất.
“Lão phu nhân, xin hỏi ngài tìm ai?” Hạ Thiên Tinh đứng dậy, lễ phép hỏi.
Bên trong y tá nghe được cô hỏi, đều theo bản năng nhìn đến cửa. Vừa thấy người tới, mọi người đều đứng thẳng thân mình, hai tay đặt trên bụng, hơi hơi cúi ngực khom lưng, cung kính nói: “Phu nhân!”
Cảnh Dự cũng nhợt nhạt gật đầu, ưu nhã khéo léo, “Phu nhân.”
“Ừ. Mọi người cứ bận việc của mình, không cần để ý đến tôi. Tôi đến nhìn một chút.” Bạch lão phu nhân nói. Hạ Thiên Tinh không hiểu ra sao, nhưng đoán ra được bối cảnh của vị lão phu nhân này tất nhiên không đơn giản.
Bạch lão phu nhân như phát giác ánh mắt đánh giá của cô, lúc này mới đem tầm mắt hướng về cô. “Cái kia…… cô gái, tôi là muốn hỏi cô chuyện này —— người vừa mới bị bảo vệ đem đi ra ngoài, cô biết à?”
“Dạ, có biết.” Hạ Thiên Tinh gật đầu, nhưng thật ra không nghĩ tới lão phu nhân là hướng về phía Lý Linh Nhất.
“Bà ta có nói với tôi, bà ta là Hạ phu nhân, thật sao?”
“……” Hạ Thiên Tinh không lập tức trả lời, chỉ quay đầu nhìn mẹ mình, Thẩm Mẫn đem ánh mắt chuyển tới ngoài cửa sổ, trên mặt nhìn không ra dao động dư thừa nào, nhưng mà nội tâm chua xót, cũng sợ là chỉ có chính bà hiểu rõ. Thở dài, cô mới gật đầu, “Không sai, chính là Hạ phu nhân.”
“Chồng của bà ta thật là Hạ thị trưởng?”
“…… Dạ.”
Hạ Thiên Tinh kỳ thật có chút không quá nguyện ý tiếp tục đề tài này, chỉ hỏi: “Phu nhân, ngài là có chuyện gì sao?”
“A, Có.” Lão phu nhân cũng nhìn ra được cô trước mặt không tình nguyện, nhưng mà lại muốn hỏi rõ ràng. “Lúc nãy tôi ở cửa, nghe được hai người đang nói, mấy năm nay cô chịu không ít sự khi dễ của mẹ con bà ấy. Cho nên, con gái bà ta cô cũng biết?”
“Dạ, tôi cũng biết.” Hạ Thiên Tinh thẳng thắn thành khẩn trả lời.
“Bản tính của cô gái kia như thế nào? Bất quá, có giống như mẹ cô ta, tôi đoán bản tính cũng không tốt đâu.” Lão phu nhân thật sự thực không thích Lý Linh Nhất. Tố chất và cách nói năng của bà ta thật sự khiến người ta chán ghét.
Hạ Thiên Tinh cũng không thích Lý Linh Nhất và Hạ Tinh Không. Muốn nói thật bản tính của bọn họ, tội không kể xiết, sợ là phải nói một ngày một đêm.
Thế nhưng lão phu nhân trước mặt này là người xa lạ, cô chưa nói, chỉ liếc mắt nhìn đối phương một cái.
Lão phu nhân nhìn ra được cô đối với mình trong lòng có đề phòng, liền kéo Hạ Thiên Tinh ngồi xuống ở trên sô pha. Một bộ dáng muốn tâm sự, “Kỳ thật, thành thật nói cùng cô. Hạ phu nhân này tôi cũng là lần đầu tiên gặp. Con gái bà ta, tôi càng chưa từng gặp qua.”
Hạ Thiên Tinh cũng không hỏi nhiều, chỉ là yên tĩnh chờ lão phu nhân tiếp tục nói.
“Bất quá a…… đứa con này của tôi không biết sao lại thế này, phụ nữ khắp thiên hạ nhiều như vậy, tùy tiện chọn một người cũng được, nhưng nó cố tình không mở mắt, giống như bị ma quỷ ám ảnh, coi trọng con gái nhà bà ta!”
Hạ Thiên Tinh lúc này hiểu rõ, thì ra là chuyện như vậy. Hạ Tinh Không lớn lên xinh đẹp, học vũ đạo, dáng người ưu nhã xinh đẹp, tính tình tuy rằng kém một chút, nhưng người theo đuổi luôn luôn rất nhiều
Beta: Quỳnh
Bạch lão phu nhân mới từ phòng viện trưởng đi ra, lúc muốn đi làm hạng mục kiểm tra sức khoẻ đầu tiên liền nghe được phòng bệnh bên kia một trận ầm ĩ.
Tầm mắt bà hồ nghi hướng bên kia nhìn đến. Chỉ nghe được một giọng nữ cao cao, “Nếu bà thật muốn khiến tôi cùng Hạ Quốc Bằng ly hôn, tôi sẽ không buông tha cho bà!”
“Phiền mọi người giúp tôi đem bà ta ra ngoài. Về sau nếu gặp lại người này, thì không được để bà ta bước vào phòng bệnh.” Đây là một âm thanh của cô gái trẻ tuổi, tuy rằng nghe được ra trong giọng nói có thịnh nộ, nhưng là vẫn tính đến thể diện, so với người đàn bà trung niên chua ngoa lúc nãy, giọng điệu phải nói là được khắc chế rất nhiều.
Bạch lão phu nhân là người tò mò, theo bản năng liền đi lên phía trước một bước thăm dò. Vừa nhìn liền thấy một người đàn bà trung niên bị bảo vệ bệnh viện lôi ra từ phòng bệnh. Cả người cảm xúc kích động, tóc và quần áo trên người đều rối loạn, mặt vặn vẹo, còn cực lực cãi cọ cùng cô gái trong phòng bệnh.
Bộ dạng này thật đúng là muốn có bao nhiêu khó coi thì có bấy nhiêu khó coi.
Dì Lâm cũng thấy được, nói: “Phu nhân, người này còn không phải là người vừa mới nãy ở bên ngoài hồ ngôn loạn ngữ sao?”
(*Hồ ngôn loạn ngữ: nói năng xằng bậy)
Bạch lão phu nhân gật đầu, “Không sai, chính là bà ta.”
“Bệnh viện là nơi an tĩnh, bà ta ở chỗ này ồn ào nhốn nháo cũng thật làm mất thể diện.”
Trong lòng Bạch lão phu nhân có đủ loạu tư vị. Nhìn Lý Linh Nhất bị người mang ra ngoài, bà hỏi bác sĩ bên người: “Người trong phòng bệnh này là ai?”
“Là khách của quý bác sĩ Phó tự mình đưa đến đây. Tôi nghe người khác nói, có thể là mẹ vợ của bác sĩ Phó, nhưng là cụ thể thế nào chúng tôi cũng không rõ ràng lắm.”
Lão phu nhân càng nhíu chặt hàng mi. Mặc kệ là người nào của Dật Trần, phàm là người có quan hệ với anh ta tất nhiên không phải là người không nói lí lẽ. Người phụ nữ trung niên tới nơi này ầm ĩ thành như vậy, nhưng nhìn ra được người này tính nết đại khái là thật sự kém. Ai, bộ dáng của bà ta như vậy thì con gái có chỗ nào tốt đẹp?
Lão phu nhân trong lòng càng thêm không thoải mái.
……………………
Thật vất vả đem Lý Linh Nhất đuổi đi, Hạ Thiên Tinh cũng bất chấp không thu dọn đống hỗn độn trên mặt đất, hỏi: “Bác sĩ Cảnh, tình huống mẹ tôi thế nào?”
“Mới vừa làm xong giải phẫu, cảm xúc không nên quá kích động. Lần sau chú ý thì sẽ không có vấn đề.” Cảnh Dự nhẹ nhàng trả lời.
“Cám ơn, làm phiền cô rồi.” Nghe cô nói như vậy, Hạ Thiên Tinh mới thở phào nhẹ nhõm.
“Không phiền.” Cảnh Dự gật đầu, cầm bút cẩn thận ghi bệnh tình vào đơn báo cáo.
Hạ Thiên Tinh đi đến nhìn mẹ mình, sắc mặt bà vẫn tái nhợt, không có huyết sắc. Bị Lý Linh Nhất nháo như vậy làm sao bà còn có thể tĩnh tâm dưỡng bệnh? Hạ Thiên Tinh lo lắng, “Mẹ, thân thể mẹ không tốt, đừng giận con. Ba bên kia……”
“Tóm lại đừng nhắc đến ba con……” Thẩm Mẫn chặt đứt lời con gái. Đối với chuyện của ông, bà không muốn nghe. Nhìn trên mặt đất những thứ cơm thừa canh cặn, trong lòng hụt hẫng. Đã từng là phu thê tình thâm, hiện giờ ngay cả cơm thừa canh cặn cũng đều không bằng.
Hạ Thiên Tinh không thể nói gì nữa, cũng không dám nói gì. Chỉ thở dài, ngồi xổm xuống thu dọn tàn cục trên mặt đất.
Thẩm Mẫn nhìn bóng dáng con gái, đột nhiên sâu kín nói: “Mẹ hiện tại có thể tưởng tượng ra được, mấy năm nay chỉ sợ con chịu không ít tính khí mẹ con bà ta.”
Hạ Thiên Tinh có chút giật mình. Vừa nãy lúc mẹ cô hôn mê, không nghe được cô ở trong điện thoại cùng ba nói những cái đó. Hiện giờ, sợ cảm xúc bà kích động, cô càng không dám đề ra.
Cô chỉ an ủi nói: “Mẹ yên tâm đi. Hai mẹ con bà ta ngày thường tuy rằng là có chút đường hoàng, nhưng mà bây giờ hai người cũng không dám đối với con như thế.”
Lần trước họ bị Bạch Dạ Kình giáo huấn, tất nhiên không chịu cũng phải chịu. Lần này, ba cô đã biết chuyện 5 năm trước, Lý Linh Nhất nhất định sẽ không bỏ qua dễ dàng như vậy.
Ngay lúc này, cửa phòng bệnh bị người đột nhiên từ bên ngoài đẩy ra.
Động tác thu dọn của Hạ Thiên Tinh dừng lại, theo bản năng ngẩng đầu lên. Lọt vào trong tầm mắt là một vị lão phu nhân ưu nhã. Một thân trang phục màu lam nhạt, tinh thần đều khá tốt. Bà đi vào, tầm mắt tìm kiếm cô đang ngồi xổm trên mặt đất.
“Lão phu nhân, xin hỏi ngài tìm ai?” Hạ Thiên Tinh đứng dậy, lễ phép hỏi.
Bên trong y tá nghe được cô hỏi, đều theo bản năng nhìn đến cửa. Vừa thấy người tới, mọi người đều đứng thẳng thân mình, hai tay đặt trên bụng, hơi hơi cúi ngực khom lưng, cung kính nói: “Phu nhân!”
Cảnh Dự cũng nhợt nhạt gật đầu, ưu nhã khéo léo, “Phu nhân.”
“Ừ. Mọi người cứ bận việc của mình, không cần để ý đến tôi. Tôi đến nhìn một chút.” Bạch lão phu nhân nói. Hạ Thiên Tinh không hiểu ra sao, nhưng đoán ra được bối cảnh của vị lão phu nhân này tất nhiên không đơn giản.
Bạch lão phu nhân như phát giác ánh mắt đánh giá của cô, lúc này mới đem tầm mắt hướng về cô. “Cái kia…… cô gái, tôi là muốn hỏi cô chuyện này —— người vừa mới bị bảo vệ đem đi ra ngoài, cô biết à?”
“Dạ, có biết.” Hạ Thiên Tinh gật đầu, nhưng thật ra không nghĩ tới lão phu nhân là hướng về phía Lý Linh Nhất.
“Bà ta có nói với tôi, bà ta là Hạ phu nhân, thật sao?”
“……” Hạ Thiên Tinh không lập tức trả lời, chỉ quay đầu nhìn mẹ mình, Thẩm Mẫn đem ánh mắt chuyển tới ngoài cửa sổ, trên mặt nhìn không ra dao động dư thừa nào, nhưng mà nội tâm chua xót, cũng sợ là chỉ có chính bà hiểu rõ. Thở dài, cô mới gật đầu, “Không sai, chính là Hạ phu nhân.”
“Chồng của bà ta thật là Hạ thị trưởng?”
“…… Dạ.”
Hạ Thiên Tinh kỳ thật có chút không quá nguyện ý tiếp tục đề tài này, chỉ hỏi: “Phu nhân, ngài là có chuyện gì sao?”
“A, Có.” Lão phu nhân cũng nhìn ra được cô trước mặt không tình nguyện, nhưng mà lại muốn hỏi rõ ràng. “Lúc nãy tôi ở cửa, nghe được hai người đang nói, mấy năm nay cô chịu không ít sự khi dễ của mẹ con bà ấy. Cho nên, con gái bà ta cô cũng biết?”
“Dạ, tôi cũng biết.” Hạ Thiên Tinh thẳng thắn thành khẩn trả lời.
“Bản tính của cô gái kia như thế nào? Bất quá, có giống như mẹ cô ta, tôi đoán bản tính cũng không tốt đâu.” Lão phu nhân thật sự thực không thích Lý Linh Nhất. Tố chất và cách nói năng của bà ta thật sự khiến người ta chán ghét.
Hạ Thiên Tinh cũng không thích Lý Linh Nhất và Hạ Tinh Không. Muốn nói thật bản tính của bọn họ, tội không kể xiết, sợ là phải nói một ngày một đêm.
Thế nhưng lão phu nhân trước mặt này là người xa lạ, cô chưa nói, chỉ liếc mắt nhìn đối phương một cái.
Lão phu nhân nhìn ra được cô đối với mình trong lòng có đề phòng, liền kéo Hạ Thiên Tinh ngồi xuống ở trên sô pha. Một bộ dáng muốn tâm sự, “Kỳ thật, thành thật nói cùng cô. Hạ phu nhân này tôi cũng là lần đầu tiên gặp. Con gái bà ta, tôi càng chưa từng gặp qua.”
Hạ Thiên Tinh cũng không hỏi nhiều, chỉ là yên tĩnh chờ lão phu nhân tiếp tục nói.
“Bất quá a…… đứa con này của tôi không biết sao lại thế này, phụ nữ khắp thiên hạ nhiều như vậy, tùy tiện chọn một người cũng được, nhưng nó cố tình không mở mắt, giống như bị ma quỷ ám ảnh, coi trọng con gái nhà bà ta!”
Hạ Thiên Tinh lúc này hiểu rõ, thì ra là chuyện như vậy. Hạ Tinh Không lớn lên xinh đẹp, học vũ đạo, dáng người ưu nhã xinh đẹp, tính tình tuy rằng kém một chút, nhưng người theo đuổi luôn luôn rất nhiều
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook