Chào Buổi Sáng, Tổng Thống Đại Nhân!
-
Chương 202: Trong nhà xuất hiện đại nhân vật (8)
Edit: Trang nhỏ
Beta: Quỳnh
Anh đem đồ ăn trong tay ném vào Hạ Thiên Tinh, tức giận nói: “ Anh đi ra bên ngoài chờ em! Mua xong đồ ăn, cho anh xem di động! Một phút cũng không được chậm trễ!”
Giọng điệu trước sau đều rất bá đạo.
Hạ Thiên Tinh nghe xong liền sửng sốt. Chờ phục hồi tinh thần lại, chỉ có thể nhìn đến anh đi nhanh ra ngoài.
Anh rốt cuộc muốn cho mình xem cái gì?
Lúc Hạ Thiên Tinh mua đồ ăn, một đường đều suy nghĩ vấn đề này. Cuối cùng, cô vẫn là đem điện thoại từ túi tiền lấy ra, mở lên.
Dẫn theo một rổ đồ ăn, theo bản năng tìm anh. Không gặp người. Bỗng nhiên, phía sau có một luồng ấm áp bao trùm, dán chặt lên lưng cô, không có kẽ hở.
Cô cả kinh theo bản năng quay đầu lại, không chờ thấy rõ mặt, trong tay liền nhẹ hẫng, giỏ rau đã bị anh tự nhiên xách ở trên tay.
Cô mua không ít đồ ăn, rổ còn rất nặng, vừa chỉ là một đoạn đường ngắn, cô đã xách đến có chút phải thở dốc. Nhưng lúc này Bạch Dạ Kình xách ở trên tay, lại rất nhẹ nhàng.
“Đều mua xong rồi?” anh cúi đầu nhìn cô. Hạ Thiên Tinh xoay người lại, đứng cách anh nửa thước, sáng sớm dương quang hạ, thân hình cao lớn của anh bao trùm lấy cô, loại cảm giác này khiến người ta có chút khó chịu. Nếu, người đàn ông này…… Không phải là người đàn ông đã kết hôn……
Cách nhau gần như vậy, cô thậm chí có thể ngửi được mùi nước hoa Cologne tươi mát trên người anh, cùng đêm đó ở khách sạn KING…… Giống nhau như đúc……
Tinh thần cô có chút hoảng hốt.
Vốn tưởng rằng, gặp lại anh sẽ không cách nhau gần như vậy, thật sự hoàn toàn không nghĩ tới, chỉ là một ngày, anh liền lại xuất hiện trong sinh mệnh của cô.
Thật là đủ…… Chán ghét……
Như vậy sao có thể khiến cô hoàn toàn dứt ra đây?
Cô thở dài. Còn chưa phục hồi tinh thần lại, đang muốn nói cái gì, chỉ nghe được người kia mở miệng: “Cầm di động ra, xem tin tức đi.”
Cô hồ nghi hỏi: “Rốt cuộc là tin tức gì?”
Lẩm bẩm, nhưng vẫn ngoan ngoãn đem điện thoại móc ra, đang muốn click mở app tin tức, muốn nhìn một chút anh rốt cuộc muốn cô xem cái gì.
Nhưng ngón tay còn không có rơi xuống trên màn hình, một dãy số liền xuất hiện trên màn hình.
Trên màn hình lập loè hai chữ "Vị Ương".
"Tôi nghe điện thoại trước.” Hạ Thiên Tinh nói với anh. Xoay người sang chỗ khác, đem điện thoại dán ở bên tai.
Trì Vị Ương ở bên kia hừ hừ, “Cậu a, hiện tại biết mở máy rồi? Mình còn tưởng rằng cậu ở Lương Thành chơi đến cái gì cũng không nhớ rõ, không cần tới mình.”
trong giọng nói Trì Vị Ương tất cả đều là khó chịu.
"Buổi tối hôm trước không sạc, nên bị sập nguồn, rồi mới sạc. Sau lại vẫn luôn không nhớ nên khởi động máy.” Hạ Thiên Tinh nói dối.
“Hừ, chấp nhận cậu vì chăm sóc mẹ cậu, mình không so đo với cậu. Bất quá, qua sinh nhật của dì liền nhanh trở về đi, dù sao hôn lễ của tổng thống cùng Tống Duy Nhất cũng không thành, cậu cũng không cần trốn ở nông thôn âm thầm thương nhớ.”
Hạ Thiên Tinh nghe không hiểu, “Cậu mới vừa nói cái gì?”
“Nói cái gì là cái gì? Mình nói cậu qua sinh nhật dì thì nhanh trở về. Còn không phải là hợp lý lắm sao?”
“Mình nói không phải câu này.”
“Không phải câu này?” Trì Vị Ương suy nghĩ một chút, rồi sau đó hoàn toàn tỉnh ngộ, “A, cậu là nói câu tổng thống cùng Tống Duy Nhất kết hôn không thành sao?”
Hạ Thiên Tinh có chút ngốc, nắm thật chặt di động, “Lời này là có ý gì?”
“Cái gì có ý gì? Chính là ý trên mặt chữ nha! Cậu sẽ không đến lúc này còn không biết đó chứ? Nhưng hôm trước cho cậu gọi điện thoại, cậu rõ ràng nói đã biết!”
Lúc ấy nói biết, là việc kết hôn của Tống Duy Nhất cùng anh!
Không nghĩ tới……
Cho nên nói……
Anh…… Hiện tại không phải là hoa có chủ, vẫn độc thân sao?
Hạ Thiên Tinh ngẩng mặt lặng yên nhìn người đàn ông bên cạnh, anh tựa hồ đã chờ không thể kiên nhẫn, lông mày đang nhăn đến gắt gao, lộ ra một đôi mắt u trầm đảo qua phía cô.
Trong lòng cô rung chuyển, không biết anh vì sao không kết hôn, nhưng áp lực cùng buồn bã luôn ở trong lòng lại trong nháy mắt liền tiêu tán.
“Vị Ương, mình trước, mình…… Trước làm rõ ràng chuyện gì xảy ra.”
" Được. Cậu xong nhớ sớm một chút trở về.”
Hai người nói vài câu liền cúp điện thoại. Bạch Dạ Kình lập tức nhắc nhở cô, “Xem tin tức.”
Hạ Thiên Tinh cuối cùng biết anh muốn mình xem rốt cuộc là tin tức gì. Ngón tay cầm di động đùa nghịch vài cái, đi về phía trước. Khóe môi, không tự giác gợi lên một độ cong.
Bạch Dạ Kình cầm đồ đi theo phía sau, không kiên nhẫn hỏi: “ Không có sao?”
“Còn không có đâu, bên này internet không được, mở không ra.”
“Về sau nơi này internet sẽ phủ toàn bộ.”
Hạ Thiên Tinh quay đầu lại hướng anh cười một chút, “Tôi thay mặt các đồng hương nơi này nói tiếng cám ơn với anh.”
Nụ cười kia, thình lình xảy ra, làm Bạch Dạ Kình không khỏi nhíu mày.
Đây tuyệt là không giống bộ dáng ngoài cười trong không cười, cũng không phải miễn cưỡng. Mà là phát ra từ nội tâm, mềm mại tươi đẹp, ở buổi sáng thanh triệt dương quang hạ, thực động lòng người.
Anh híp mắt, tìm kiếm nhìn cô, “Tin tức em thấy rồi?”
Hạ Thiên Tinh xác thật là thấy được. Tnh hình cụ thể và tỉ mỉ cô tạm thời chỉ là giản lược nhìn qua, nhưng tiêu đề đặc biệt thấy được. Đăng ảnh chụp, cũng là anh cùng Tống duy nhất chụp ảnh chung, ở giữa có cái tiêu đề "Ly hôn".
Cô không nói chuyện, chỉ đem di động cất vào túi. Lúc này, nhưng thật ra không đi thẳng về phía trước nữa, chỉ là vai sóng vai đi bên cạnh anh.
Không biết vì sao, ngẩng đầu một cái chớp mắt, cảm thấy không gian giống như đều đặc biệt sáng ngời. Mấy ngày nay ở nông thôn, cô vẫn luôn cảm thấy nơi này quá mức lạnh lẽo, tâm tình cũng liền lạnh lẽo. Hiện tại, hoàn toàn ngược lại.
Tay đang rũ bên người đột nhiên bị cầm lên. Nhiệt độ ấm áp đem tay cô đang lạnh băng bao bọc lấy, cô cúi đầu vui vẻ. Có hàng xóm đang nhìn, cô nhiều ít cảm thấy có chút xấu hổ, ngón tay giãy giụa, anh lại dùng vài phần lực, không cho cô rút tay, ngược lại là đem tay cô trực tiếp nhét vào áo gió của mình.
Bởi vì hành động nho nhỏ này, khóe môi cô không tự giác cong lên, trong lòng chứa đầy mật ngọt, giống như đang tràn ra……
“Anh và Tống Duy Nhất, thật sự không kết hôn, về sau cũng không kết hôn sao?” Đi một đoạn đường rồi, Hạ Thiên Tinh rốt cuộc nhịn không được đánh vỡ bầu không khí trầm mặc của hai người.
“Anh kết hôn hay không kết hôn, không phải em một chút đều không thèm để ý sao?” Nhắc tới cái này, trong lòng Bạch Dạ Kình kỳ thật vẫn còn tức giận, “Ngày hôm qua phát tin tức kia, có phải là lời nói thật của em hay không?”
Đương nhiên! Nếu cô dám gật đầu nói là lời nói thật, anh nhất định không tha cho cô!
“Tin tức gì?” Hạ Thiên Tinh bị hỏi đến không hiểu ra sao, cũng không hiểu được vì sao anh lại khó chịu.
Beta: Quỳnh
Anh đem đồ ăn trong tay ném vào Hạ Thiên Tinh, tức giận nói: “ Anh đi ra bên ngoài chờ em! Mua xong đồ ăn, cho anh xem di động! Một phút cũng không được chậm trễ!”
Giọng điệu trước sau đều rất bá đạo.
Hạ Thiên Tinh nghe xong liền sửng sốt. Chờ phục hồi tinh thần lại, chỉ có thể nhìn đến anh đi nhanh ra ngoài.
Anh rốt cuộc muốn cho mình xem cái gì?
Lúc Hạ Thiên Tinh mua đồ ăn, một đường đều suy nghĩ vấn đề này. Cuối cùng, cô vẫn là đem điện thoại từ túi tiền lấy ra, mở lên.
Dẫn theo một rổ đồ ăn, theo bản năng tìm anh. Không gặp người. Bỗng nhiên, phía sau có một luồng ấm áp bao trùm, dán chặt lên lưng cô, không có kẽ hở.
Cô cả kinh theo bản năng quay đầu lại, không chờ thấy rõ mặt, trong tay liền nhẹ hẫng, giỏ rau đã bị anh tự nhiên xách ở trên tay.
Cô mua không ít đồ ăn, rổ còn rất nặng, vừa chỉ là một đoạn đường ngắn, cô đã xách đến có chút phải thở dốc. Nhưng lúc này Bạch Dạ Kình xách ở trên tay, lại rất nhẹ nhàng.
“Đều mua xong rồi?” anh cúi đầu nhìn cô. Hạ Thiên Tinh xoay người lại, đứng cách anh nửa thước, sáng sớm dương quang hạ, thân hình cao lớn của anh bao trùm lấy cô, loại cảm giác này khiến người ta có chút khó chịu. Nếu, người đàn ông này…… Không phải là người đàn ông đã kết hôn……
Cách nhau gần như vậy, cô thậm chí có thể ngửi được mùi nước hoa Cologne tươi mát trên người anh, cùng đêm đó ở khách sạn KING…… Giống nhau như đúc……
Tinh thần cô có chút hoảng hốt.
Vốn tưởng rằng, gặp lại anh sẽ không cách nhau gần như vậy, thật sự hoàn toàn không nghĩ tới, chỉ là một ngày, anh liền lại xuất hiện trong sinh mệnh của cô.
Thật là đủ…… Chán ghét……
Như vậy sao có thể khiến cô hoàn toàn dứt ra đây?
Cô thở dài. Còn chưa phục hồi tinh thần lại, đang muốn nói cái gì, chỉ nghe được người kia mở miệng: “Cầm di động ra, xem tin tức đi.”
Cô hồ nghi hỏi: “Rốt cuộc là tin tức gì?”
Lẩm bẩm, nhưng vẫn ngoan ngoãn đem điện thoại móc ra, đang muốn click mở app tin tức, muốn nhìn một chút anh rốt cuộc muốn cô xem cái gì.
Nhưng ngón tay còn không có rơi xuống trên màn hình, một dãy số liền xuất hiện trên màn hình.
Trên màn hình lập loè hai chữ "Vị Ương".
"Tôi nghe điện thoại trước.” Hạ Thiên Tinh nói với anh. Xoay người sang chỗ khác, đem điện thoại dán ở bên tai.
Trì Vị Ương ở bên kia hừ hừ, “Cậu a, hiện tại biết mở máy rồi? Mình còn tưởng rằng cậu ở Lương Thành chơi đến cái gì cũng không nhớ rõ, không cần tới mình.”
trong giọng nói Trì Vị Ương tất cả đều là khó chịu.
"Buổi tối hôm trước không sạc, nên bị sập nguồn, rồi mới sạc. Sau lại vẫn luôn không nhớ nên khởi động máy.” Hạ Thiên Tinh nói dối.
“Hừ, chấp nhận cậu vì chăm sóc mẹ cậu, mình không so đo với cậu. Bất quá, qua sinh nhật của dì liền nhanh trở về đi, dù sao hôn lễ của tổng thống cùng Tống Duy Nhất cũng không thành, cậu cũng không cần trốn ở nông thôn âm thầm thương nhớ.”
Hạ Thiên Tinh nghe không hiểu, “Cậu mới vừa nói cái gì?”
“Nói cái gì là cái gì? Mình nói cậu qua sinh nhật dì thì nhanh trở về. Còn không phải là hợp lý lắm sao?”
“Mình nói không phải câu này.”
“Không phải câu này?” Trì Vị Ương suy nghĩ một chút, rồi sau đó hoàn toàn tỉnh ngộ, “A, cậu là nói câu tổng thống cùng Tống Duy Nhất kết hôn không thành sao?”
Hạ Thiên Tinh có chút ngốc, nắm thật chặt di động, “Lời này là có ý gì?”
“Cái gì có ý gì? Chính là ý trên mặt chữ nha! Cậu sẽ không đến lúc này còn không biết đó chứ? Nhưng hôm trước cho cậu gọi điện thoại, cậu rõ ràng nói đã biết!”
Lúc ấy nói biết, là việc kết hôn của Tống Duy Nhất cùng anh!
Không nghĩ tới……
Cho nên nói……
Anh…… Hiện tại không phải là hoa có chủ, vẫn độc thân sao?
Hạ Thiên Tinh ngẩng mặt lặng yên nhìn người đàn ông bên cạnh, anh tựa hồ đã chờ không thể kiên nhẫn, lông mày đang nhăn đến gắt gao, lộ ra một đôi mắt u trầm đảo qua phía cô.
Trong lòng cô rung chuyển, không biết anh vì sao không kết hôn, nhưng áp lực cùng buồn bã luôn ở trong lòng lại trong nháy mắt liền tiêu tán.
“Vị Ương, mình trước, mình…… Trước làm rõ ràng chuyện gì xảy ra.”
" Được. Cậu xong nhớ sớm một chút trở về.”
Hai người nói vài câu liền cúp điện thoại. Bạch Dạ Kình lập tức nhắc nhở cô, “Xem tin tức.”
Hạ Thiên Tinh cuối cùng biết anh muốn mình xem rốt cuộc là tin tức gì. Ngón tay cầm di động đùa nghịch vài cái, đi về phía trước. Khóe môi, không tự giác gợi lên một độ cong.
Bạch Dạ Kình cầm đồ đi theo phía sau, không kiên nhẫn hỏi: “ Không có sao?”
“Còn không có đâu, bên này internet không được, mở không ra.”
“Về sau nơi này internet sẽ phủ toàn bộ.”
Hạ Thiên Tinh quay đầu lại hướng anh cười một chút, “Tôi thay mặt các đồng hương nơi này nói tiếng cám ơn với anh.”
Nụ cười kia, thình lình xảy ra, làm Bạch Dạ Kình không khỏi nhíu mày.
Đây tuyệt là không giống bộ dáng ngoài cười trong không cười, cũng không phải miễn cưỡng. Mà là phát ra từ nội tâm, mềm mại tươi đẹp, ở buổi sáng thanh triệt dương quang hạ, thực động lòng người.
Anh híp mắt, tìm kiếm nhìn cô, “Tin tức em thấy rồi?”
Hạ Thiên Tinh xác thật là thấy được. Tnh hình cụ thể và tỉ mỉ cô tạm thời chỉ là giản lược nhìn qua, nhưng tiêu đề đặc biệt thấy được. Đăng ảnh chụp, cũng là anh cùng Tống duy nhất chụp ảnh chung, ở giữa có cái tiêu đề "Ly hôn".
Cô không nói chuyện, chỉ đem di động cất vào túi. Lúc này, nhưng thật ra không đi thẳng về phía trước nữa, chỉ là vai sóng vai đi bên cạnh anh.
Không biết vì sao, ngẩng đầu một cái chớp mắt, cảm thấy không gian giống như đều đặc biệt sáng ngời. Mấy ngày nay ở nông thôn, cô vẫn luôn cảm thấy nơi này quá mức lạnh lẽo, tâm tình cũng liền lạnh lẽo. Hiện tại, hoàn toàn ngược lại.
Tay đang rũ bên người đột nhiên bị cầm lên. Nhiệt độ ấm áp đem tay cô đang lạnh băng bao bọc lấy, cô cúi đầu vui vẻ. Có hàng xóm đang nhìn, cô nhiều ít cảm thấy có chút xấu hổ, ngón tay giãy giụa, anh lại dùng vài phần lực, không cho cô rút tay, ngược lại là đem tay cô trực tiếp nhét vào áo gió của mình.
Bởi vì hành động nho nhỏ này, khóe môi cô không tự giác cong lên, trong lòng chứa đầy mật ngọt, giống như đang tràn ra……
“Anh và Tống Duy Nhất, thật sự không kết hôn, về sau cũng không kết hôn sao?” Đi một đoạn đường rồi, Hạ Thiên Tinh rốt cuộc nhịn không được đánh vỡ bầu không khí trầm mặc của hai người.
“Anh kết hôn hay không kết hôn, không phải em một chút đều không thèm để ý sao?” Nhắc tới cái này, trong lòng Bạch Dạ Kình kỳ thật vẫn còn tức giận, “Ngày hôm qua phát tin tức kia, có phải là lời nói thật của em hay không?”
Đương nhiên! Nếu cô dám gật đầu nói là lời nói thật, anh nhất định không tha cho cô!
“Tin tức gì?” Hạ Thiên Tinh bị hỏi đến không hiểu ra sao, cũng không hiểu được vì sao anh lại khó chịu.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook