Chàng Vệ Sĩ Bá Đạo Của Nữ Hoàng Bạch Đạo
-
Chương 21
Màn đêm lặng lẽ trôi qua là hình ảnh hai người đang ôm chầm lấy nhau yên ổn ngủ có thể nói đây là giấc ngủ yên ốn nhất của hai người từ trước đến giờ.
đã lên cao ánh nắng ban mai đã chen chút chiếu gọi vào cả căn phòng lạnh như đang cố gắng đánh thức hai người dậy. Bạch Du Nhiên như một con mèo nhỏ lười biến quắng chặt lậy Hắc Hàn Phong vùi đầu vào ngực anh giống như đang trốn tránh những tia nắng ngoài trời cô vừa định ngủ tiếp nhưng lại phát hiện chuyện gì đó sai sai…..Đúng rồi! Từ khi nào trên giường cô có một cái gối ôm thật lớn…rất mềm mại… thoải mái dễ chịu…và hình như nó còn đang ôm lấy cô càng nghĩ càng không đúng…
Cô khẽ mở mắt nhìn sang bên cạnh, cái cô ôm không phải là một cái gối, mà đó là một con người… hay nói đúng hơn là một người đàn ông….cô hoảng hốt đẩy anh ra, nhưng không được, cô tức giận nghiến răng nói:
_” Hắc Hàn Phong anh đang làm gì ở đây vậy hả ?”
_”Thật ồn ào”. Nói xong anh quay sang ôm cô thật chặt hơn.Vùi đầu vào cổ cô khiến cho mặt cô trở nên phím hồng, làm ra vẻ mặt không hài lòng. Thật ra khi cô vừa động thì cô đã tĩnh rồi… anh chỉ muốn biết cô gái nhỏ này… khi tĩnh dậy thì sẽ có hành động gì ?
Vừa muốn trêu trọc và cũng muốn chiếm một chút tiện nghi từ cô…
Bạch Du Nhiên nghe anh nói vậy thì lửa giận trong lòng cô như có xu hướng bộc phát, cô hoàn toàn quên mất tối qua đã xảy ra chuyện gì, đẩy mạnh anh ra quát:
_” Biến thái…cút ngai…anh muốn ngủ thì về phòng anh mà ngủ….”
_” …à…Tôi nghĩ…em đã hiểu lầm gì đó rồi, rõ là em đang ở trong phòng tôi… ngủ trên giường tôi…mà còn ôm tôi nữa” giọng anh lạnh nhạt xen lẫn chút lười biến trêu trọc nhìn cô
_”Sao… phòng của anh…” cô kinh ngạt nhìn xung quanh, căn phòng này khá giống phòng của cô vì màu chủ đạo là màu đen và trắng nhưng phòng của cô thì trong có vẻ sáng hơn nhiều.
_ “ Thì sao chứ…đây là biệt thự của tôi… tôi muốn ngủ nơi nào thì ngủ”. Cô biết mình đã sai nhưng vẫn tỏ ra mạnh miệng.
_ “ Tôi biết em rất yêu thích tôi. Nhưng nếu em muốn cứ nói… tôi sẽ sẵn sàng phục vụ…”
Vừa nói vừa làm hành động giống như một tên lưu manh, tiến lại gần cô thỏi một hơi thở nóng vào cổ cô, làm cho khuôn mặt cô càng đỏ hơn.
_ “ Anh thật vô lại…”. Cô nghiến răng đáp:
_ “Sao tôi lại ở trong phòng của anh?” Giọng cô có chút nghi ngờ
_ “ Tôi hỏi em mới đúng sao em lại vào phòng của tôi ?” Anh giả vờ không biết…^_^
“Hôm qua sao…a…tui nhớ ra rồi. Anh vì cứu tôi nên mới bị thương. Anh không sao chứ?”
Khi nhớ lại cô luống cuống quay sang nhìn anh lo lắng hỏi:
_ “ Tôi không sao. Sao em lại vào phòng tôi.” Hắc Hàn Phong tiếp tục làm như bản thân không hề biết gì (.)_(.)
_ “ Tôi lo lắng anh bị thương nặng nên mới đem chút đồ ăn và thuốc cho anh dùng… nhưng mà anh đang ngủ tính đợi anh tĩnh rồi mới đưa thuốc cho anh… không ngờ lại ngủ quên”.Cô giải thích:
_ “ vì anh cứu tôi nên tôi mới quan tâm anh, anh đừng suy nghĩ nhiều”. Vì sợ anh hiểu lầm nên cô vội vàng nói:
_ “ Tôi có suy nghĩ gì sao…hay là em có tật nên sợ…” Anh dùng giọng hết sức mờ ám nói:
_ “ …anh…hừ…nhưng mà nếu tôi ngủ quên thì anh phải đưa tôi về phòng hoặc kêu tôi dậy chứ…hay là anh có ý đồ gì khác…” Tuy rất tức giận nhưng vẫn mạnh miệng cùng anh tranh luận.
_ “ Khi tôi thức dậy. Thấy em đang ngủ ở mép giường và đồ ăn để ở trên bàn. Tôi nghĩ là em làm cho tôi nên đã ăn rồi…còn em thì gọi hoài không dậy nên tôi có lòng tốt bế em lên giường… Tôi thấy em có ý đồ với tôi mới đúng...vừa đem thức ăn mà còn ngủ gần giường tôi……nhưng em phải chịu trách nhiệm”
Hắc Hàn Phòng làm ra vẻ mặt vô tội không chút đùa giỡn, có chút uy hiếp và cũng có chút chân thành đối với cô.
_“… hừ… muốn lên giường tôi anh nghĩ hay quá nhĩ…tại sao anh không đưa tôi về phòng…” Tuy lờinói vẫn có chút lạnh nhạt nhưng trong lòng thì đã có chút rung động không như vẻ bề ngoài.
_ “ Em không thấy tôi bị thương sao dù có lòng nhưng không có sức… nhưng mà tôi thấy em cũng có chút hưởng thụ khi ngủ cùng tôi mà…”
Anh vô lại nói tiếp:
_ “ ….anh….được rồi….anh cứ dưỡng thương một tuần …sau đó theo tôi làm việc…nói xong nhanh chóng rời khỏi căn phòng.”
Ngay khi Bạch Du Nhiên tức giận rời đi, thì người bên trong tâm trạng vô cùng vui vẻ, đang nghĩ xem nên tiếp tục trên đùa cô như thế nào đây… (^_”)
_____________________________HẾT CHƯƠNG 21___________________________
đã lên cao ánh nắng ban mai đã chen chút chiếu gọi vào cả căn phòng lạnh như đang cố gắng đánh thức hai người dậy. Bạch Du Nhiên như một con mèo nhỏ lười biến quắng chặt lậy Hắc Hàn Phong vùi đầu vào ngực anh giống như đang trốn tránh những tia nắng ngoài trời cô vừa định ngủ tiếp nhưng lại phát hiện chuyện gì đó sai sai…..Đúng rồi! Từ khi nào trên giường cô có một cái gối ôm thật lớn…rất mềm mại… thoải mái dễ chịu…và hình như nó còn đang ôm lấy cô càng nghĩ càng không đúng…
Cô khẽ mở mắt nhìn sang bên cạnh, cái cô ôm không phải là một cái gối, mà đó là một con người… hay nói đúng hơn là một người đàn ông….cô hoảng hốt đẩy anh ra, nhưng không được, cô tức giận nghiến răng nói:
_” Hắc Hàn Phong anh đang làm gì ở đây vậy hả ?”
_”Thật ồn ào”. Nói xong anh quay sang ôm cô thật chặt hơn.Vùi đầu vào cổ cô khiến cho mặt cô trở nên phím hồng, làm ra vẻ mặt không hài lòng. Thật ra khi cô vừa động thì cô đã tĩnh rồi… anh chỉ muốn biết cô gái nhỏ này… khi tĩnh dậy thì sẽ có hành động gì ?
Vừa muốn trêu trọc và cũng muốn chiếm một chút tiện nghi từ cô…
Bạch Du Nhiên nghe anh nói vậy thì lửa giận trong lòng cô như có xu hướng bộc phát, cô hoàn toàn quên mất tối qua đã xảy ra chuyện gì, đẩy mạnh anh ra quát:
_” Biến thái…cút ngai…anh muốn ngủ thì về phòng anh mà ngủ….”
_” …à…Tôi nghĩ…em đã hiểu lầm gì đó rồi, rõ là em đang ở trong phòng tôi… ngủ trên giường tôi…mà còn ôm tôi nữa” giọng anh lạnh nhạt xen lẫn chút lười biến trêu trọc nhìn cô
_”Sao… phòng của anh…” cô kinh ngạt nhìn xung quanh, căn phòng này khá giống phòng của cô vì màu chủ đạo là màu đen và trắng nhưng phòng của cô thì trong có vẻ sáng hơn nhiều.
_ “ Thì sao chứ…đây là biệt thự của tôi… tôi muốn ngủ nơi nào thì ngủ”. Cô biết mình đã sai nhưng vẫn tỏ ra mạnh miệng.
_ “ Tôi biết em rất yêu thích tôi. Nhưng nếu em muốn cứ nói… tôi sẽ sẵn sàng phục vụ…”
Vừa nói vừa làm hành động giống như một tên lưu manh, tiến lại gần cô thỏi một hơi thở nóng vào cổ cô, làm cho khuôn mặt cô càng đỏ hơn.
_ “ Anh thật vô lại…”. Cô nghiến răng đáp:
_ “Sao tôi lại ở trong phòng của anh?” Giọng cô có chút nghi ngờ
_ “ Tôi hỏi em mới đúng sao em lại vào phòng của tôi ?” Anh giả vờ không biết…^_^
“Hôm qua sao…a…tui nhớ ra rồi. Anh vì cứu tôi nên mới bị thương. Anh không sao chứ?”
Khi nhớ lại cô luống cuống quay sang nhìn anh lo lắng hỏi:
_ “ Tôi không sao. Sao em lại vào phòng tôi.” Hắc Hàn Phong tiếp tục làm như bản thân không hề biết gì (.)_(.)
_ “ Tôi lo lắng anh bị thương nặng nên mới đem chút đồ ăn và thuốc cho anh dùng… nhưng mà anh đang ngủ tính đợi anh tĩnh rồi mới đưa thuốc cho anh… không ngờ lại ngủ quên”.Cô giải thích:
_ “ vì anh cứu tôi nên tôi mới quan tâm anh, anh đừng suy nghĩ nhiều”. Vì sợ anh hiểu lầm nên cô vội vàng nói:
_ “ Tôi có suy nghĩ gì sao…hay là em có tật nên sợ…” Anh dùng giọng hết sức mờ ám nói:
_ “ …anh…hừ…nhưng mà nếu tôi ngủ quên thì anh phải đưa tôi về phòng hoặc kêu tôi dậy chứ…hay là anh có ý đồ gì khác…” Tuy rất tức giận nhưng vẫn mạnh miệng cùng anh tranh luận.
_ “ Khi tôi thức dậy. Thấy em đang ngủ ở mép giường và đồ ăn để ở trên bàn. Tôi nghĩ là em làm cho tôi nên đã ăn rồi…còn em thì gọi hoài không dậy nên tôi có lòng tốt bế em lên giường… Tôi thấy em có ý đồ với tôi mới đúng...vừa đem thức ăn mà còn ngủ gần giường tôi……nhưng em phải chịu trách nhiệm”
Hắc Hàn Phòng làm ra vẻ mặt vô tội không chút đùa giỡn, có chút uy hiếp và cũng có chút chân thành đối với cô.
_“… hừ… muốn lên giường tôi anh nghĩ hay quá nhĩ…tại sao anh không đưa tôi về phòng…” Tuy lờinói vẫn có chút lạnh nhạt nhưng trong lòng thì đã có chút rung động không như vẻ bề ngoài.
_ “ Em không thấy tôi bị thương sao dù có lòng nhưng không có sức… nhưng mà tôi thấy em cũng có chút hưởng thụ khi ngủ cùng tôi mà…”
Anh vô lại nói tiếp:
_ “ ….anh….được rồi….anh cứ dưỡng thương một tuần …sau đó theo tôi làm việc…nói xong nhanh chóng rời khỏi căn phòng.”
Ngay khi Bạch Du Nhiên tức giận rời đi, thì người bên trong tâm trạng vô cùng vui vẻ, đang nghĩ xem nên tiếp tục trên đùa cô như thế nào đây… (^_”)
_____________________________HẾT CHƯƠNG 21___________________________
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook