Chàng Rể Vạn Người Mê
-
Chương 23: Muốn Mở Cửa Xe Cho Tôi À
Lương Dĩ Thâm nhanh chóng được vị lãnh đạo cao nhất của tập đoàn Lương Gia sắp xếp vào tổng bộ tập đoàn, năm vị trí giám đốc điều hành, quyền lực chỉ dưới một người mà trên tất cả.
Lương Dĩ Thâm ngôi trong văn phòng xa hoa quý phái, hai chân vật chéo gác lên mặt bàn, khỏi phải nói cũng biết nhàn nhã biết bao nhiêu
Mà cũng đúng lúc đó, chiếc điện thoại trên bàn đột nhiên đổ chuông reng reng phá vỡ không gian yên lặng, nhìn thấy đầu số từ nước ngoài gọi về, Lương Dĩ Thâm trở nên căng thẳng cảnh giác, tay run run nhấc điện thoại nhận điện.
"A lỗ, sao rồi Mr.
Lương? Nợ tiền đánh bạc quá nhiều, cho rằng trở về nước là bình an vô sự hả?" Người trong điện thoại dùng giọng lỡ lở, càng khiến cho giọng nói trở nên kỳ dị khó nghe.
Sắc mặt Lương Dĩ Thâm lập tức hiện vẻ kinh hãi, "Anh...!anh làm sao tìm được tôi?" "Ha ha ha, cái này lẽ ra cậu phải biết từ lâu rồi mới đúng, các sòng bạc ở Las Vegas đều có kho dữ liệu lưu giữ toàn bộ thông tin người chơi khắp thế giới, cậu nghĩ cậu có thể chạy thoát sao? Mơ đi! Cho cậu thời gian 1 tháng, ngoan ngoãn trả đủ 40 triệu USD, nếu không tôi không dám bảo đảm cậu sẽ không ra điểm thăm trong khi đang ngủ đâu!" "Được được! Các anh đừng gấp như vậy, tôi đã về đến tập đoàn, bây giờ đang là CEO của tổng bộ, tôi có tiền, các anh chờ tin tốt của tôi đi!" "Càng sớm càng tốt" Trong điện thoại vọng ra một tràng cười quái gở, bất chợt khiến người nghe lạnh tóc gáy.
Lưng Lương Dĩ Thâm nặng nề ngã phịch xuống lưng ghế phía sau, toát mồ hôi ướt đảm, hận có cảm giác cả người đều ướt như chuột lột, hần thừa biết bọn người đó đáng sợ tới cỡ nào, nếu như hắn không trả tiền cho chúng, chúng tuyệt đối sẽ giết chết hàn
Thực ra, trong thời gian ở nước ngoài hàn chẳng thiết tha học hành gì cả, vừa đặt chân sang đó liên cầm đầu vào những sòng bạc xa hoa, mới đầu chỉ là chơi nhỏ lẻ cho vui, về sau càng lúc càng chơi lớn.
Ai cũng nói đánh mười được một Lương Dĩ Thâm không những nướng sạch tiền bạc bà nội cho, hắn còn nợ lại một số tiền khổng lồ, bây giờ nợ cờ bạc đó lãi mẹ đẻ lãi con, hiện tại cả gốc lẫn lãi đã lên đến 40 triệu USD rồi!
Ngôi ngẩn ngơ một lúc lâu mới kịp hồi thần, Lương Dĩ Thâm tựa hồ nhớ tới chuyện gì đó, liền vội vàng bấm số nội bộ gọi cho bộ phận tài vụ.
"Mau kiểm tra cho tôi, tài khoản Lương Gia hiện còn bao nhiêu tiền? "Vâng thưa giám đốc, chúng tôi vừa tra giúp ngài, tổng số hiện kim có thể huy động của tập đoàn Lương Gia hiện tại vào khoảng hơn 1000 tỷ
Bỏ điện thoại xuống, Lương Dĩ Thâm thở phào một hơi...!1000 tỷ, số tiền đó cũng suýt soát đủ để trả món nợ kia, hơn nữa còn dư được khoảng 6 triệu USD, dư sức cho hắn sang Hồng Kông ăn chơi phè phỡn.
Ngay lúc này, Lương Dĩ Thâm nhìn thấy nàng thư ký điều hành mông cong ngực nở bên ngoài, chợt nhớ đến mấy cô nàng chia bài thân hình bốc lửa ở các sòng bạc Hồng Kông Ma Cao, trong lòng lửa dục bốc lên hừng hực, một ngọn lửa thiêu đốt từ bụng dưới xông lên, vội vàng gọi số nội bộ: "Lệ Lệ, cô vào đây một chút!"
Ngày hôm sau, Lương Niệm Huyên và Trần Ngọc Lan chuẩn bị xuất phát tham dự đại hội thường niên tập đoàn Lương Gia
Nhưng không ngờ chiếc BMW5 của Lương Niệm Huyền lại đột nhiên giở chứng không khởi động được.
"Niệm Huyền, bây giờ làm sao đây, sắp đến giờ rồi, không kịp sửa xe nữa!" Trần Ngọc Lan cuống quýt lo lắng.
"Mẹ, hay là lại chiếc Santana đi đi, con biết lái loại xe khởi động thủ công này!" Lương Niệm Huyền ngẫm nghĩ một lúc nói.
Trần Ngọc Lan lập lức giãy nảy lên, "Dẹp đi, muốn lái tự con lại một mình, mẹ không thể mất mặt như vậy được!"
Lương Niệm Huyện bỏ tay thở hắt ra một hơi, sau đó nghĩ gì đó rồi móc điện thoại ra gọi cho Cổ Bách Thiên, "A lô, anh đang ở đâu?" "À, đang ở ngoài có chút việc phải làm!" Cổ Bách Thiên bốc máy trả lời.
"Chiếc BMW5 của tôi hỏng rồi, bây giờ anh đi đâu cũng được, thuê cho tôi một chiếc xe, đưa tôi và mẹ tôi đến đại hội
Nếu không đủ tiền, thuê tạm một chiếc Audi cũng được, nghe rõ chưa?" "Ừ, đã rõ!"
Cổ Bách Thiên gác điện thoại, lập tức đi thẳng xuống lầu lái chiếc Roll Royce Phantom 5 của mình đi thăng về biệt thự nhà họ Lương.
Ở bên này, Trần Ngọc Lan nghe con gái sai thằng con rể vô tích sự đi thuê xe, nhất thời nhăn nhó mặt mày, "Con sai thăng vô dụng đó đi thuê xe à? Cỡ như nó thì có thể thuê được chiếc xe gì ra hồn? Đại hội thường niên năm nay long trọng hơn mọi năm nhiều, người trong nhà ít nhất cũng chạy BMW, chúng ta mà ngôi Audi, con không sợ mất mặt à?" "Mẹ à, con đã nói với anh ta tối thiểu là Audi, anh ta có lẽ sẽ thuê được chiếc xe tử tế một chút, con nghĩ tệ nhất cũng phải là Audi A8!" Giọng nói Lương Niệm Huyền cũng không quá tin chắc, dù sao Cổ Bách Thiên cũng đâu có tiền bạc gì, điều này trong lòng cô hiểu rất rõ.
"Haiiizzzz, A8? Con nghĩ lạc quan quá rồi con gái, mẹ nhìn người không làm đầu, cỡ như thắng vô tích sự đó cùng làm có thể thuê được chiếc A6 cho chúng ta đã là tốt lắm rồi!" Trần Ngọc Lan trề môi dè bỉu
Không lâu sau, hai người liền nghe thấy đăng xã truyền tới tiếng bánh xe nghiền trên mặt đường, một chiếc Roll Royce Phantom 5 màu tím sắm mới toanh xuất hiện, chậm rãi chạy về phía bên này.
"không biết là xe của ông chủ lớn nào nữa, tận Phantom 5 cơ! Này giả ít nhất cũng 30 tỷ đồng.
Nhà chúng ta đã bao giờ được ngồi lên chiếc xe sang trọng cỡ này? Trần Ngọc Lan suýt soa lải nhải.
Bà ta cho rằng chỉ là người qua đường, không ngờ chiếc Roll Royce lại trực tiếp chậm rãi tiến vào cổng biệt thự nhà họ.
Kétttt!
Cửa xe mở ra, một bóng dáng cao lớn ngồi ngay ghế lái bước xuống.
"Cổ Bách Thiên?"
Biểu cảm của Trần Ngọc Lan tựa hồ đông cứng trên mặt, bà ta ngàn vạn lần không ngờ ông chủ lớn trong miệng mình thế mà lại chính là thằng con rể vô tích sự "Cổ Bách Thiên, tôi bảo anh thuê Audi trở lên là được rồi, sao anh lại thuê tới Roll Royce? Anh lấy đâu ra nhiều tiền vậy?" Thần sắc Lương Niệm Huyền lập tức trở nên căng thẳng, cô chỉ e là Cổ Bách Thiên lại đi làm chuyện gì đó không tốt.
"Làm bộ đội thôi mà, chiếc xe này không phải mày trộm được ở đầu về đấy chứ? Tao nói cho mày biết, chuyện này không liên quan gì đến cái nhà này đâu nhé, mày lập tức đến trụ sở công an mà đầu thủ đi!" TRẦN NGỌC LAN vội vàng la lối một bên.
Cổ Bách Thiên bỏ tay lắc lắc đầu, nói: "Chiếc xe này là của bạn tôi cho mượn, chúng ta nhanh đi thôi, sắp đến giờ rồi!"
Lương Niệm Huyền chau mày khó hiểu, cảm thấy có gì đó không đúng, vội nói: "Lần trước chuyện xảy ra ở tòa nhà văn phòng, anh cũng nói là do bạn anh giúp đỡ, bây giờ chiếc xe này không lẽ cũng là của người bạn đó?" "Bà xã, em thông minh thật, em đoán đúng rồi!" Cổ Bách Thiên gật đầu mỉm cười.
"Đi chết đi!" Lương Niệm Huyền xấu hổ đỏ mặt, sau đó trừng mắt kêu lên: "Sau này nếu không được tôi cho phép, anh, anh không được nói hai chữ đó ra, nghe chưa?" “Ừ, anh biết rồi, bà xã, lên xe thôi!"
Trần Ngọc Lan thật sự không vừa mắt cái cảnh trước mắt, đây là hắn muốn làm gì đây? Muốn tán tỉnh chim chuột nhau à? Đây cũng không phải là tình huống mà bà muốn nhìn thấy, liên vội vang khoát tay xua xua: "Được rồi được rồi, mau mau lên xe đi!" không tới 30 phút sau, chiếc Roll royce Phantom 5 dừng lại ở cổng lớn tổng bộ tập đoàn Lương Gia.
Ngày hôm nay là đại hội thường niên long trọng nhất, cũng hoành tráng nhất diễn ra mỗi năm một lần của Lương Gia, nhất thời hiện trường vô cùng náo nhiệt, dừng lại trước đại sảnh đều là những chiếc xe vô cùng sang trọng đắt tiền.
Mà vào lúc chiếc Roll Royce Phantom 5 xuất hiện, khỏi nói cũng biết hiện trường càng nhốn nháo hơn bao nhiêu lần.
Dù sao Lương Gia tuy làm tiền nhiều của, nhưng cũng chỉ đứng vào hàng trung của xã hội thượng lưu mà thôi, xe cô đẳng cấp chục tỷ trở lên cũng chẳng có mấy chiếc.
Thậm chí so với chiếc Phantom 5 này, con Maserati của Lương Phúc đậu bên cạnh trở nên lép về hơn hẳn.
"Đây là ai nhỉ? Xem ra không phải là xe của người nhà họ Lương chúng ta?" "Có khi là khách quý do bà lớn mời đến không chừng!" "Người ngồi trên xe vài chục tỷ thì giá trị con người phải gấp bao nhiều lần nhỉ?"
Ai nấy đứng một bên cảm thán suýt xoa, sôi nổi đoán già đoán non thân phận của chủ nhân chiếc xe.
Ngay lúc đó, cửa xe mở ra, Cổ Bách Thiên và hai mẹ con Trần Ngọc Lan lần lượt từ trên xe bước xuống
Nụ cười trên mặt Lương Phúc phút chốc cứng ngắc tại chỗ, những người nhà họ Lương khác cũng hoàn toàn hóa đá vi khiếp sợ.
"Sao lại là bọn họ?" Lương Phúc thở phi phò gào lên, vốn hạn còn cho rằng đây là nhân vật lớn nào đó, thật không ngờ lại là gia đình này.
Mà lúc này Cổ Bách Thiện còn mim cười chế giễu: "Anh vợ, anh đây là muốn...!mở cửa xe giúp tôi à?".
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook