Chân Đế
-
Chương 5: Tự thoại
Cửu Thiên Quyết, công pháp do Khai Thế Tiên Vương tự tay sáng tạo, đã từng một thời theo hắn oanh động Thánh Huyền Giới, nay được Cổ Tước tân thời mang ra tái tu luyện.
Chân quyết hắn đã thuộc nằm lòng, về giải nghĩa cũng không có ai hiểu Cửu Thiên Quyết hơn hắn, nên Cổ Tước vừa bắt đầu tu luyện liền là nước chảy mây trôi, tạm thời sẽ không gặp phải bình cảnh quá nghiêm trọng, chỉ cần hắn không gấp gáp, chuyên tâm ân cần tu luyện.
Cửu Thiên Quyết vừa vận chuyển, cảnh giới Nhất Thiên mở ra, đem Thiên khí cùng Địa khí dung hợp, thanh lọc, hình thành một loại nội lực huyền bí gọi là huyền khí. Huyền khí sau đó bị Cổ Tước hấp thu, dẫn đi vào kinh mạch, sau một hồi tẩy rửa kinh mạch đến bóng loáng, huyền khí được đem đi chứa trong không gian đan điền mới mở cách đây không lâu của hắn.
Thế giới đan điền của hắn hiện tại vẫn là hư vô mờ mịt, ngoài chút ánh sáng mờ nhạt phát ra từ số ít huyền khí ra thì không có gì khác. Hơn nữa, kích cỡ không gian đan điền của hắn hiện tại quá nhỏ, nếu gấp gáp ngưng tinh vân sẽ gây ảnh hưởng to lớn tới tiền đồ tu luyện cả đời.
Vì vậy, Cổ Tước chỉ bình tĩnh ngồi nhập định trên giường, thông qua Cửu Thiên Quyết hút lấy thiên địa chi khí, ngưng ra huyền khí, bồi bổ đan điền để nó chậm rãi mở rộng.
Hiện tại sức tấn công của Cổ Tước đã có thể đả thương phần lớn tu sĩ mới nhập môn. Hắn tinh thông thể thuật cũng võ thuật, bấy giờ lại kết hợp với huyền lực, mỗi cái đấm cái đá đều là chứa đựng sức công phá vượt xa giới hạn mà phàm nhân có thể đạt được.
Đây là chưa kể đến kho tàng huyền kỹ võ kỹ vô cùng vô tận trong não hắn, lão Khai Thế Tiên Vương năm xưa quả thật là giàu nứt đố đổ vách, công pháp bí thuật đối với hắn như rau cải chứa đầy nhà, chỉ ngại nhiều chứ không ngại ít. Hiện tại lão đã dung hợp với thiếu niên phế vật nên những công pháp võ kỹ này cũng đều rơi vào tay hắn cả.
Trong vòng hai tháng tiếp theo, Cổ Tước ngoài ngày ăn ba bữa, tắm hai bận ra thì y nguyên là ngồi lì trên giường tu luyện Cửu Thiên Quyết. Bấy giờ không gian đan điền của hắn đã mở rộng gấp ba lần lúc hắn mới trở thành Huyền Giả, số lượng huyền khí hắn có thể chứa đựng có thể nói là đã vượt qua tu sĩ đồng cấp bình thường.
Tuy hắn có thể lập tức ngưng ra tinh vân mà không ảnh hưởng căn cơ, nhưng Cổ Tước biết hắn có khả năng nới rộng không gian đan điền hơn nữa, cái này không tính là quá nhiều, nhưng chỉ cần nhiều hơn tu sĩ đồng cấp thì hắn sẽ có được sức chiến đấu cao hơn bọn họ.
Về phần Cổ gia thì không có ai lại đến quấy rầy hắn, một phần là vì hắn không có chút phân lượng nào, một phần nữa là vì Cổ Dạ Tuyết. Không lâu nữa sẽ có kết quả khảo hạch đệ tử thân truyền, nếu nàng thật bái một vị trưởng lão làm sư tôn, thì sau lưng nàng sẽ có chỗ dựa là thành phần nòng cốt trong Lam Hà tông, tới lúc đó nàng vì Cổ Tước nổi trận lôi đình lật tung Cổ gia lên thì ngay cả đám nguyên lão trốn trong quan tài dưỡng thọ cũng phải suy nghĩ thật kỹ trước khi ra tay chống đối.
Có lời đồn đãi nói rằng sâu bên trong Lam Hà tông tồn tại một vị cường giả Huyền Hoàng, về phần chưởng môn nhân cùng chúng trưởng lão đều là Huyền Vương.
Từ đó có thể thấy, lấy niên kỷ của Cổ Dạ Tuyết mà suy ra, tu vi Huyền Sư đỉnh phong của nàng chứng tỏ thiên phú nàng tuyệt thế vô song. Huyền Sư đỉnh phong mười tám tuổi, phóng mắt toàn bộ Thánh Huyền Giới, chỉ sợ truyền nhân của nhưng siêu cấp truyền thừa cổ xưa mới có thể đi ra thiên tài như vậy. Có thể hiểu lý do địa vị của nàng ở Cổ gia là vô cùng cao.
Hết hai tháng bế quan này, Cổ Tước vừa đặt chân ra khỏi phòng định đi mua tài liệu luyện dược thì được lão nô thân cận báo tin Cổ Dạ Tuyết trở thành đệ tử thân truyền, đồng thời nàng cũng tranh thủ được cho hắn một cái danh ngạch đệ tử ngoại môn, cho dù gia tộc có không đồng ý để hắn đi cùng đệ tử đồng lứa đi đăng ký khảo hạch thì hắn cũng đã trở thành đệ tử Lam Hà tông rồi, không cho hắn đi tức là đối địch, cản trở đệ tử của bọn họ.
Dạ Tuyết cũng có dặn hắn chuẩn bị đầu năm sau đi bái nhập Lam Hà tông cùng với đám đệ tử trẻ tuổi ưu tú được Cổ gia tuyển chọn, phái đi Lam Hà thành đăng ký khảo hạch.
Ngoài ra, nàng còn gửi cho hắn rất nhiều tiền bỏ túi, quả thật là chọn thời gian rất vừa khớp.
Tất nhiên đây chỉ là trùng hợp, nhưng Cổ Tước cũng không khỏi cảm động, cảm kích vị mỹ nữ đại tỷ này của mình. Hắn thầm thề tương lai phải đáp lại ân tình, chăm sóc nàng thật tốt.
Nhưng đến lúc hắn tưởng tượng cảnh tỷ tỷ rồi cũng sẽ có ngày xuất giá tòng phu, hắn không khỏi hừ lạnh một tiếng, híp mắt vuốt cằm, suy nghĩ sâu xa:
- Muốn cưới tỷ tỷ của ta? Khà khà, bước qua xác ta trước a...
Thế là hắn lại có thêm một động lực để tu luyện chăm chỉ hơn. Chỉ cần hắn đặt chân vào cảnh giới Huyền Tôn thì kẻ nào dám gạ gẫm lừa tình tỷ tỷ hắn đây? Đến lúc đó, hắn tự tin có đầy đủ thủ đoạn chém giết cả Tiên Vương, huống hồ mấy cái Huyền Tôn cùng đẳng cấp.
Nghĩ đến đây, lòng hắn không khỏi chùn xuống một chút.
Đoạn tình cảm này của hắn hàm chứa những điều sai trái, Dạ Tuyết vẫn y nguyên là tỷ tỷ cùng cha khác mẹ với hắn, hắn vẫn y nguyên là đệ đệ ruột của nàng, nhưng cho dù hắn dùng định lực nghịch thiên của Khai Thế Tiên Vương cũng không chống lại được.
- Sai trái sao...?
Cổ Tước cay đắng thở dài, thầm quyết định:
- Nếu đây là sai trái, vậy ta chỉ cần chém lẽ phải, thì những thứ khác cũng không còn sai trái nữa! Tu đạo vốn dĩ là nghịch thiên mà đi, ở trên đỉnh cao đại đạo, ta chính là quy tắc.
Cổ Tước rải bước trên đường lớn, hòa mình vào đám đông, trong tim hào khí bừng bừng, khiến cho bóng dáng tên thiếu niên rách rưới sâu trong thức hải của hắn cũng là thở ra một hơi, cười đến ngây ngốc. Năm xưa hắn thiếu chính là loại cảm xúc này, bây giờ tiểu tử đã từng là phế vật này có thể bù đắp cho hắn, đối với hắn đây là chuyện đáng vui mừng.
Cổ Tước cầm tiền của tỷ tỷ hắn đi vào tiệm dược liệu mua một phần tài liệu luyện chế Huyền Đan nhất biến. Loại đan dược này có thể thúc đẩy tiến độ tu luyện của tu sĩ mà không để lại chút di chứng nào trên căn cơ, có thể nói là một phát minh vô cùng vĩ đại của tổ tiên dược đạo.
Thế nhưng, ở mỗi đại cảnh giới, tu sĩ chỉ có thể dùng duy nhất một viên, dùng viên thứ hai là thập phần nguy hiểm, có thể lập tức bị độc chết, hoặc phế đi tu vi cả đời.
Về phần Huyền Đan có thể thúc đẩy tu luyện bao xa thì còn phụ thuộc vào phẩm chất đan dược, chất lượng dược liệu, công pháp của tu sĩ, và đẳng cấp tay nghề luyện dược sư.
Cổ Tước xem xét chất lượng tài liệu luyện đan thì không hài lòng lắm, nhưng đây đã là mặt hàng tốt nhất ở Thịnh Hoa thành rồi, hắn đòi tốt hơn nữa thì phải tự đi hái trong hoang dã.
Cổ Tước cũng sẵn tiện mua một cái dược đỉnh phẩm chất phổ thông.
Trên đường về, hắn không tìm rắc rối mà rắc rối lại đến tận nơi tìm hắn.
Chân quyết hắn đã thuộc nằm lòng, về giải nghĩa cũng không có ai hiểu Cửu Thiên Quyết hơn hắn, nên Cổ Tước vừa bắt đầu tu luyện liền là nước chảy mây trôi, tạm thời sẽ không gặp phải bình cảnh quá nghiêm trọng, chỉ cần hắn không gấp gáp, chuyên tâm ân cần tu luyện.
Cửu Thiên Quyết vừa vận chuyển, cảnh giới Nhất Thiên mở ra, đem Thiên khí cùng Địa khí dung hợp, thanh lọc, hình thành một loại nội lực huyền bí gọi là huyền khí. Huyền khí sau đó bị Cổ Tước hấp thu, dẫn đi vào kinh mạch, sau một hồi tẩy rửa kinh mạch đến bóng loáng, huyền khí được đem đi chứa trong không gian đan điền mới mở cách đây không lâu của hắn.
Thế giới đan điền của hắn hiện tại vẫn là hư vô mờ mịt, ngoài chút ánh sáng mờ nhạt phát ra từ số ít huyền khí ra thì không có gì khác. Hơn nữa, kích cỡ không gian đan điền của hắn hiện tại quá nhỏ, nếu gấp gáp ngưng tinh vân sẽ gây ảnh hưởng to lớn tới tiền đồ tu luyện cả đời.
Vì vậy, Cổ Tước chỉ bình tĩnh ngồi nhập định trên giường, thông qua Cửu Thiên Quyết hút lấy thiên địa chi khí, ngưng ra huyền khí, bồi bổ đan điền để nó chậm rãi mở rộng.
Hiện tại sức tấn công của Cổ Tước đã có thể đả thương phần lớn tu sĩ mới nhập môn. Hắn tinh thông thể thuật cũng võ thuật, bấy giờ lại kết hợp với huyền lực, mỗi cái đấm cái đá đều là chứa đựng sức công phá vượt xa giới hạn mà phàm nhân có thể đạt được.
Đây là chưa kể đến kho tàng huyền kỹ võ kỹ vô cùng vô tận trong não hắn, lão Khai Thế Tiên Vương năm xưa quả thật là giàu nứt đố đổ vách, công pháp bí thuật đối với hắn như rau cải chứa đầy nhà, chỉ ngại nhiều chứ không ngại ít. Hiện tại lão đã dung hợp với thiếu niên phế vật nên những công pháp võ kỹ này cũng đều rơi vào tay hắn cả.
Trong vòng hai tháng tiếp theo, Cổ Tước ngoài ngày ăn ba bữa, tắm hai bận ra thì y nguyên là ngồi lì trên giường tu luyện Cửu Thiên Quyết. Bấy giờ không gian đan điền của hắn đã mở rộng gấp ba lần lúc hắn mới trở thành Huyền Giả, số lượng huyền khí hắn có thể chứa đựng có thể nói là đã vượt qua tu sĩ đồng cấp bình thường.
Tuy hắn có thể lập tức ngưng ra tinh vân mà không ảnh hưởng căn cơ, nhưng Cổ Tước biết hắn có khả năng nới rộng không gian đan điền hơn nữa, cái này không tính là quá nhiều, nhưng chỉ cần nhiều hơn tu sĩ đồng cấp thì hắn sẽ có được sức chiến đấu cao hơn bọn họ.
Về phần Cổ gia thì không có ai lại đến quấy rầy hắn, một phần là vì hắn không có chút phân lượng nào, một phần nữa là vì Cổ Dạ Tuyết. Không lâu nữa sẽ có kết quả khảo hạch đệ tử thân truyền, nếu nàng thật bái một vị trưởng lão làm sư tôn, thì sau lưng nàng sẽ có chỗ dựa là thành phần nòng cốt trong Lam Hà tông, tới lúc đó nàng vì Cổ Tước nổi trận lôi đình lật tung Cổ gia lên thì ngay cả đám nguyên lão trốn trong quan tài dưỡng thọ cũng phải suy nghĩ thật kỹ trước khi ra tay chống đối.
Có lời đồn đãi nói rằng sâu bên trong Lam Hà tông tồn tại một vị cường giả Huyền Hoàng, về phần chưởng môn nhân cùng chúng trưởng lão đều là Huyền Vương.
Từ đó có thể thấy, lấy niên kỷ của Cổ Dạ Tuyết mà suy ra, tu vi Huyền Sư đỉnh phong của nàng chứng tỏ thiên phú nàng tuyệt thế vô song. Huyền Sư đỉnh phong mười tám tuổi, phóng mắt toàn bộ Thánh Huyền Giới, chỉ sợ truyền nhân của nhưng siêu cấp truyền thừa cổ xưa mới có thể đi ra thiên tài như vậy. Có thể hiểu lý do địa vị của nàng ở Cổ gia là vô cùng cao.
Hết hai tháng bế quan này, Cổ Tước vừa đặt chân ra khỏi phòng định đi mua tài liệu luyện dược thì được lão nô thân cận báo tin Cổ Dạ Tuyết trở thành đệ tử thân truyền, đồng thời nàng cũng tranh thủ được cho hắn một cái danh ngạch đệ tử ngoại môn, cho dù gia tộc có không đồng ý để hắn đi cùng đệ tử đồng lứa đi đăng ký khảo hạch thì hắn cũng đã trở thành đệ tử Lam Hà tông rồi, không cho hắn đi tức là đối địch, cản trở đệ tử của bọn họ.
Dạ Tuyết cũng có dặn hắn chuẩn bị đầu năm sau đi bái nhập Lam Hà tông cùng với đám đệ tử trẻ tuổi ưu tú được Cổ gia tuyển chọn, phái đi Lam Hà thành đăng ký khảo hạch.
Ngoài ra, nàng còn gửi cho hắn rất nhiều tiền bỏ túi, quả thật là chọn thời gian rất vừa khớp.
Tất nhiên đây chỉ là trùng hợp, nhưng Cổ Tước cũng không khỏi cảm động, cảm kích vị mỹ nữ đại tỷ này của mình. Hắn thầm thề tương lai phải đáp lại ân tình, chăm sóc nàng thật tốt.
Nhưng đến lúc hắn tưởng tượng cảnh tỷ tỷ rồi cũng sẽ có ngày xuất giá tòng phu, hắn không khỏi hừ lạnh một tiếng, híp mắt vuốt cằm, suy nghĩ sâu xa:
- Muốn cưới tỷ tỷ của ta? Khà khà, bước qua xác ta trước a...
Thế là hắn lại có thêm một động lực để tu luyện chăm chỉ hơn. Chỉ cần hắn đặt chân vào cảnh giới Huyền Tôn thì kẻ nào dám gạ gẫm lừa tình tỷ tỷ hắn đây? Đến lúc đó, hắn tự tin có đầy đủ thủ đoạn chém giết cả Tiên Vương, huống hồ mấy cái Huyền Tôn cùng đẳng cấp.
Nghĩ đến đây, lòng hắn không khỏi chùn xuống một chút.
Đoạn tình cảm này của hắn hàm chứa những điều sai trái, Dạ Tuyết vẫn y nguyên là tỷ tỷ cùng cha khác mẹ với hắn, hắn vẫn y nguyên là đệ đệ ruột của nàng, nhưng cho dù hắn dùng định lực nghịch thiên của Khai Thế Tiên Vương cũng không chống lại được.
- Sai trái sao...?
Cổ Tước cay đắng thở dài, thầm quyết định:
- Nếu đây là sai trái, vậy ta chỉ cần chém lẽ phải, thì những thứ khác cũng không còn sai trái nữa! Tu đạo vốn dĩ là nghịch thiên mà đi, ở trên đỉnh cao đại đạo, ta chính là quy tắc.
Cổ Tước rải bước trên đường lớn, hòa mình vào đám đông, trong tim hào khí bừng bừng, khiến cho bóng dáng tên thiếu niên rách rưới sâu trong thức hải của hắn cũng là thở ra một hơi, cười đến ngây ngốc. Năm xưa hắn thiếu chính là loại cảm xúc này, bây giờ tiểu tử đã từng là phế vật này có thể bù đắp cho hắn, đối với hắn đây là chuyện đáng vui mừng.
Cổ Tước cầm tiền của tỷ tỷ hắn đi vào tiệm dược liệu mua một phần tài liệu luyện chế Huyền Đan nhất biến. Loại đan dược này có thể thúc đẩy tiến độ tu luyện của tu sĩ mà không để lại chút di chứng nào trên căn cơ, có thể nói là một phát minh vô cùng vĩ đại của tổ tiên dược đạo.
Thế nhưng, ở mỗi đại cảnh giới, tu sĩ chỉ có thể dùng duy nhất một viên, dùng viên thứ hai là thập phần nguy hiểm, có thể lập tức bị độc chết, hoặc phế đi tu vi cả đời.
Về phần Huyền Đan có thể thúc đẩy tu luyện bao xa thì còn phụ thuộc vào phẩm chất đan dược, chất lượng dược liệu, công pháp của tu sĩ, và đẳng cấp tay nghề luyện dược sư.
Cổ Tước xem xét chất lượng tài liệu luyện đan thì không hài lòng lắm, nhưng đây đã là mặt hàng tốt nhất ở Thịnh Hoa thành rồi, hắn đòi tốt hơn nữa thì phải tự đi hái trong hoang dã.
Cổ Tước cũng sẵn tiện mua một cái dược đỉnh phẩm chất phổ thông.
Trên đường về, hắn không tìm rắc rối mà rắc rối lại đến tận nơi tìm hắn.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook