Cha Tôi Là Thanh Tra Megure?
-
Chương 84
Sáng dậy, Amaya vẫn còn di chứng của cuộc tập huấn địa ngục mấy hôm trước, người cứ ngơ ngơ hoạt động, cô có thể xin nghỉ được không mà chợt nhớ cô đã nghỉ quá nhiều rồi, không thể nghỉ thêm được nữa
Cơ thể bủn rủng như cọng bùn, Ran đến nhà rủ đi học mà còn hết hồn, và thế là Akai đành lấy xe chở cả hai cô nàng đến trường luôn, Amaya luôn thích đi bộ đến trường, vừa thư giản lại vừa tập thể dục, nhưng nay quá sức với cô rồi, cô không thể hoạt động nổi nữa rồi
Cái gì mà thi quốc gia, cô muốn nộp đơn nghỉ a....
"Trời ạ... Amaya hôm qua còn khỏe lắm mà, sao nay thảm thế này" Sera ngồi bên cạnh, dù cô nàng có chọc ghẹo thế nào thì Amaya cũng không thèm phản ứng gì cả
"Thường sau mấy buổi tập huấn, dù là trâu bò cũng phải vậy thôi" Sonoko giải thích giúp Sera, Ran cũng vậy, sau mấy buổi huấn luyện ngoại khóa, thế nào ngay hôm nay cứ như cái xác không hồn
"Nếu Amaya mà đoạt giải cao trong trận đấu, tớ sẽ tặng Amaya món quà nhé" Sonoko nháy mắt, ẩn ý nói với Amaya
Amaya biết cô nàng đang cổ vũ mình, nhưng cô mệt quá rồi, phản ứng cô không thể làm nổi, mà không thể hiện lại giống như mình coi thường người ta, Amaya cố gắng rặng nụ cười vui vẻ
"Thôi má ơi, trong ghê quá đi, không phản ứng nổi thì đừng có cười cười như thế" Sonoko hết hồn mà hét, trông Amaya chả khác gì ma nữ khi cười vậy
Hôm nay cô trở về nhà cũ, dù sao cứ mới tuần là cô ở nhà cũ hai ba ngày, cha Megure đang cân nhắc xem có nên trở về luôn hay không, dù sao ở nhà thằng nhóc Shinichi còn có thằng đàn ông nữa, ông không yên tâm cho lắm
Nhưng bà vợ của ông lại khá hài lòng với cái tên người lạ đó, có lẽ đẹp trai chăng ?
Bữa cơm tối, trên bàn ăn, ông thấy con gái mình tròn ra một vòng, xem ra cũng được chăm sóc tốt lắm
"Con với tên cùng nhà sao rồi ?"
"Cũng bình thường cha à" Hôm nay mẹ nấu cho cô món yêu thích, Amaya ăn rất vui vẻ
"Ta tuy thích trẻ con, nhưng không muốn ôm cháu sớm đâu" Ông Megure ẩn ý dặn dò, tuy Amaya đã đủ tuổi kết hôn nhưng trong mắt ông, cô vẫn còn nhỏ lắm đó
"Này cha... Tụi con làm gì tới bước đó" Nhắc tới càng tức, cô không ngại mình là nữ nhi, vứt bao nhiêu liêm sỉ quyến rủ anh, vậy anh lúc nào cũng bảo "Em còn nhỏ lắm" Bà choa nó, cô đây bề ngoài là học sinh nhưng tâm hồn là bà thím rồi nhá
"Hử ... vậy hai đứa bước đến giai đoạn nào rồi" Nói rồi mắt ông như hét ra lửa, Amaya sợ hãi mà đi cầu cứu đồng đội thân thương của mình
"Ăn lo ăn đi, con gái lâu lâu mới về ăn được bữa cơm, ông còn gây áp lực tới nó là tối tôi cho ông ngủ sofa"
Nhờ lời nói của nóc nhà, cha cô đã lẳn lặn ăn cơm, vừa không quên liếc mắt dò xét cô
Amaya sau khi ăn cơm xong thì phụ mẹ rửa chén rồi lên phòng sắp xếp đồ đạc, ngày mai đi thi rồi, cha cô đang hực hừng lửa chiến, năm nào cũng vậy, lúc nào cô đi thi thế nào cũng nằng nặc chở cô đi, kỳ này mẹ cũng đi nữa
Tội nghiệp người yêu tôi, cô buộc phải để anh ở nhà nói vậy thôi nếu anh đi theo cũng được nhưng hiện tại anh không thể công khai đi đến những chốn đông người vả lại nơi đó phát sóng trực tiếp, việc anh xuất hiện cũng không ổn cho lắm
****
Dạo này Amaya nhận được vài thứ kỳ dị, chúng có bề ngoài khá đáng yêu, nhưng khi mở ra lại là một mớ hỗn độn, nếu cô nhận được mấy cái này sẽ vứt thẳng sọt rác không thương tiếc, còn người bạn cùng nhà sẽ kiểm tra kỹ lưỡng xem phát hiện có manh mối kẻ gửi hay không mới tiến tới bước tiếp theo
"Em có nghĩ là ai không ?" Akai giúp cô ném con chuột chết, kiểm tra xung quanh nhà đã sạch sẽ chưa mới vào nhà
"Em cũng không biết nữa" Thực ra trong đầu cô nghĩ đến 1 người, hôm qua xem chút nữa cô đã bị chiếc moto tông trúng, không những thế còn giở giọng điệu khiêu khích
Rồi hôm kia nữa, một bức thư nặc danh gửi đến lớp cô, bên trong cũng toàn là những con bò sát bị bóp chết, còn thêm mẫu giấy hù dọa
Cô có nhờ cha cô kiểm tra tờ giấy có để lại xem nghi phạm có để vết tích gì không, ngay cả dấu vân tay còn không có, ở đó mà đi điều tra
Kẻ thù của cô cũng không nhiều, gần nhất là cái vụ căng thẳng tranh giành bản quyền là rầm rộ nhất, còn lắc nhắc toàn là chuyện fan nữ của Touka gây rối, việc đó lôi vào nhà vệ sinh dọn dẹp là xong
Còn xa xa hơn nữa là những trận đánh nhau hồi cấp 2, nhưng cũng đã trôi qua lâu lắm rồi nên ắt hẳn tất cả đối tượng khi đó cô đã bỏ qua, chỉ còn cái tên đạo văn kia thôi
Dù sao nhà hắn cũng có tiền, thuê mấy vụ đánh thuê đụng mướn cũng dễ dàng chi tiền
"Amaya"
"Vâng ?"
Khi cô chưa kịp định thần lại, thì nhận được một cái gõ trán từ đương sự cùng nhà, Akai thấy cô thẫn thờ cứ nhìn trong không khí là anh biết trong đầu cô đã phàn nào đoán được kẻ đứng sau những hộp quà đựng mấy thứ ghê tởm kia
"Có chuyện gì đừng để trong lòng, phải nói cho anh biết, biết không ?" Cô lúc nào cũng muốn tự giải quyết một mình, gần như là xong xuôi tất cả thì mới nói cho người bên cạnh biết mọi chuyện đã xử lí xong xuôi, không cần phải lo nữa
"Ừm... Em biết rồi" Amaya đáp ứng anh, dù sao có bạn trai để làm gì, dĩ nhiên có bờ vai để dựa vào rồi, với lại bờ vai Akai rộng lắm, ngu gì không dựa hí hí
Mà cũng may, chúng gây chuyện sau cuộc thi diễn ra, nếu không cô sợ sẽ ảnh hưởng phần nào đến cuộc thì mất, chỉ cần một trận ẩu đả thôi, cô có thể bị gạch tên trong danh sách dự thi
Như thường ngày,sau giờ học, không tham gia câu lạc bộ cung đạo thì cũng là đi siêu thị, bất ngờ lần này là gặp lại anh chàng da ngăm đang làm ở tiệm cà phê cạnh nhà ông bác Mori, Amuro
"Xin chào... Em đi một mình sao" Amuro dáo dác nhìn quanh như tìm ai đó
"Vâng, chỉ đi một mình thôi" Amaya và Amuro cùng đi tính tiền, tay anh đang sách rất nhiều đồ, có vẻ là đồ gia dụng thường ngày ở quán cafe
Vì chỉ mới gặp nhau 2 lần nên cũng không có đề tài gì nói chuyện, cả hai điều im lặng trên suốt cả đường đi, có điều trông anh ta cứ lâu lâu ầm ừ như có chuyện muốn hỏi nên cô chủ động bắt chuyện trước
"À chuyện của Conan, em quên phải cảm ơn anh một tiếng nữa, không có anh, không biết khi đó có thuận lợi giải cứu thằng bé không nữa"
"Ôi trời... thấy chuyện bất bình, ra tay nghĩa hiệp thôi, không có gì to tát đâu" Amuro ngại ngùng cười lớn, hôm đó vì đi theo phụ ông Mori phá án, sẵn tay cứu giúp mà thôi "Ồ mà hôm đó còn có một người cứu Conan nữa, người đó là người yêu em à"
"Vâng... tụi em cũng hẹn hò mới đây thôi"
Dù sao cũng không thân lắm, nên cũng không tìm được nội dung để mà tám, có điều người này mang cho cô cảm giác mập mờ không rõ bạn hay thù, Amaya lại càng cẩn thận hơn, đến một con đường vắng vẻ, đằng trước là biển cấm đi lại do đường đang thi công, Amaya thấy lạ vì hồi nãy mình đi đường này, có thấy gì đâu
Theo như kinh nghiệm, những bảng mà xuất hiện đột ngột như vậy thì thế nào bên trong cũng xảy ra chuyện
Amoru cũng phát giác ra chuyện lạ, con đường này anh đi hằng ngày, làm gì có hư hỏng mà cần công trình
Tiếng chân dồn dập hai phía, có vẻ khá đông người tiến tới chỗ Amaya và Amoru
Bóng người dần hiện hữu, một đám người đàn ông không mặt sẹo cũng làm xăm trổ, áo sơn mi không mặc đàn hoàng mà mở phanh ngực, như khoe rằng ngực anh bự, em có thấy quyến rũ không
Đùa thôi, dáng vẻ chúng không cần đoán là biết dân anh chị rồi, cái kiều đầu vuốt keo dựng ngược hình đuôi ngựa, thằng thì để đầu như phim dragon, nhìn cứ tưởng là ngầu nhưng trong mắt cô hiện thực nó hề lắm mọi người ạ
Sơ mi thì kiểu vằn ngựa, hoa văn da beo da hổ, trời ạ nó quê chữ ê kéo dài gì đâu, tuy biết bây giờ phải tâm trạng phải căng thẳng vì sắp phải đánh nhau, nhưng cái cảnh này làm Amaya không tập trung nổi, cái thẩm mỹ gì thế này
"Em mong người yêu em sau này sẽ không có phong cách đầu lô cuốn, áo da béo, quần tây trắng như thế này" Không kiềm chế được, Amaya buộc miệng nói
Amuro phì cười, trong tình cảnh này còn có tâm trạng đánh giá thời trang người ta nữa "Dân chơi thứ thiệt sẽ không mặt đồ thế này đâu"
Cho tiền anh cũng không muốn mặt những trang phục thế này đâu
"Ái cha, tao chỉ định tìm một người, không ngờ lại lòi ra thêm anh đẹp trai rồi" Tên cầm đầu, đầu nhuộm màu xám, tóc không hiểu sao có thể tạo hình đầu Xeco như thế, áo tím bông nhí, trời ạ, mắt Amaya mới khỏe lại mà muốn mù lần nữa rồi
"Ai thuê bọn mi tới" Lâu rồi cũng chưa vận động gân cốt, không biết nó có bị xuống cấp không nữa
"Anh tìm cách chạy đi, dù sao chuyện này không liên quan đến anh" Amaya nói nhỏ với Amuro
"Anh đâu phải kẻ nhát gan đâu, anh mà bỏ đi mà mất mặt đàn ông lắm đó" Amuro nhún vai, tỏ ý từ chối lời đề nghị của cô
Nếu coi phim, người ta thường sợ cú đá thần chưởng của Ran hay đòn khóa cổ xoắn thường thấy trong phim, thì Amaya lại là người tốt nhất đừng đề đôi tay của cô đụng vào mặt đối thủ, nếu không là gãy răng như chơi
Với một người vừa học các kỹ thuật cận chiến, đã thế là thành viên chủ chốt câu lạc bộ cung đạo, lục tay của Amaya là tuyệt đối không thể đùa, chỉ là ông trời ban cho cơ thể nhỏ bé nên trông cô cứ như con bánh bèo vô dụng, nhưng cái đánh vào mặt đối thủ miêu tả cho chuẩn xác chính là tát phát ngất (*)luôn
(*)Thỏ:Ai có coi phim của chú Ma Dong Seok, ngoài vòng luân lí là biết cú tát thế nào nha
Amaya cũng khá ngạc nhiên về kỹ năng chiến đấu của Amuro, cứ như là người đã từng được huấn luyện quân sự vậy, nhưng trước tiên giải quyết bọn này trước cái đã
Chơi chung với Ran, cô cũng học được nhiều thế võ khá thú vị đấy, như cú đá xoay của Ran, chỉ cần một phát là đủ cho đối thủ nhập viện, còn ông già ở nhà, tâm lý cô còn bệnh nên không dám làm gì thô bạo nên chẳng dám dạy cô cái gì cả
Giữ một tên còn tỉnh táo nhất, Amuro đang mún gọi cảnh sát thì cô ngăn lại, cô phải hỏi được mấy kẻ này là ai thuê mướn nếu vào đồn, sẽ có một vài nguyên nhân mà chuyện này được ém lại nếu như có cảnh sát ra tay, như lúc trước chả hạn
"Nói... là Ai sai tụi bây đến" Amaya cầm một gầy bóng chày sắt, tư thế rất chuẩn, chỉ cần mày không nói, tao sẵn sàng nả vào người mày
Cái tên đó nãy giờ bị nhẹ nhất do bị Amuro đánh rồi nằm đó giả vờ ngất xỉu luôn, vì thế mới thoát được ai dè lại bị Amaya phát hiện, gã cũng không ngờ nhóm của gã lại đụng vào nữ quái nhân và tên quái vật, cứ tưởng dễ ăn lắm chứ
"Đừng ~ Đừng nói" Một tên nằm tê liệt ở đó, cô sức khuyên răn đồng đội
"Để tao nói cho mày biết... nơi đây không có Camera" Amaya nhắc nhở, vì để tránh phiền phức, bọn chúng mai phục ở chỗ khuất Camera nên có chuyện gì cũng dễ giải quyết hơn "Tao có lỡ làm mày mất bộ phận nào cũng chẳng có bằng chứng tố cáo tao đâu nhỉ, chẳng lẽ mày để sở cảnh sát điểm mặt tao... một cô bé nhỏ nhắn đáng yêu như tao làm sao có thể đánh với mấy con gấu như bọn bây" Amaya còn không quên nở nụ cười tươi tắn, lộ chiếc răng khểnh khá cưng trên mặt, gương mặt của cô đã đánh lừa được rất nhiều người đấy
Amuro đứng bên cạnh, rất muốn lên tiếng rằng, còn anh nữa này, em quên anh rồi sao
"Nào... khai đi nào, đây không phải lần đầu của tao đâu" Amaya rất có kinh nghiệm vào những vụ lấy lời khai một cách không hòa bình đâu
Tiếng chuông điện thoại vang lên giữa không gian yên tĩnh, Amaya dĩ nhiên là không đem điện thoại bên mình, Amoru bảo điện thoại anh luôn để im lặng, nhìn qua thì thấy một tên xanh mặt, muốn tắt chuông nhưng lại không kịp
Người thuê VIP
Cái tên nghe thật oách
"Nghe đi" Amaya ra lệnh, cái tên duy nhất còn tỉnh táo rung rẩy nghe điện thoại "A..Alo"
"Tình hình sao rồi, Con nhỏ đó bầm dập chưa, nhớ nhẹ nhẹ tay để sau này còn có thứ đánh tiếp đó, dù sao cũng lấy từ tiền của nó mà" Giọng nói huênh hoang, xung quanh còn có âm thanh xập xìn cứ như ở quán Bar nhạc sàn vậy
Gã rất muốn trả là cả đám bị cô với Amuro đánh tơi tả cả rồi, nhưng ánh mắt giết người của cả hai làm gã phải sửa lại kịch bản, nói "Nhỏ đó hung hăng quá, đánh tụi này te tua hết, sau này tụi này không nhận làm nữa đâu" Gã thật sự không muốn dính dáng gì đến nữ ma đầu này nữa, 20 người, ai cũng to như gấu mà cô ta với người bên cạnh cô ta đánh cho quỷ nhìn không ra, sau này sao dám đụng nữa chứ
"Hừ... đồ nhét cấy" Nói rồi tắt điện thoại
Amaya loáng thoáng đã đoán được ai rồi, thật là muốn tu cũng không tu được với mấy bọn này
"Hắn trả bọn ngươi bao nhiêu ?" Amaya hỏi
"200 ngàn yên" Hắn khúm núm trả lời, giờ chưa nhận được tiền mà còn tốn tiền đi bệnh viện nữa
"Mày cứ bảo với hắn, đánh tao vào viện rồi " Amaya suy nghĩ, hắn nói cũng lấy từ tiền của cô mà ra, hiện tại chỉ có một nhà nợ tiền chưa trả cô " Tao trả bọn mi gấp 3 nhưng phải làm cho tao 2 việc, được chứ"
Thỏ: Dạo này mọi người bận học sao TT^TT hay truyện Thỏ trở nên nhạt nhòa rồi, lượt tương tác bị giảm hẳn luôn TT^TT
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook