Cha Đại Thần, Mẹ Không Dễ Theo Đuổi Đâu
-
Chương 66: Thân phận của ai mới mất mặt
"Dương Dịch, chúng ta muốn kết hôn cũng không cần vội vàng như vậy chứ! Tại sao hôm nay sẽ phải ddllqqdd.sun520đi gặp cha mẹ của anh chứ?" Hạ Thiên Vũ mang theo chút làm nũng, dù sao ngày hôm qua Hạ Thiên Vũ mới nói muốn kết hôn với Dương Dịch, hôm nay Dương Dịch dĩ nhiên muốn dẫn mình đi gặp cha ddllqqdd.sun520mẹ bọn họ, mặc dù Hạ Thiên Vũ đã gặp cha mẹ của Dương Dịch một lần, nhưng dù sao lý do đi lần này là không giống như vậy.
"Tiểu Vũ, chẳng lẽ em không muốn kết hôn với anh sao?" Ánh mắt Dương Dịch mang theo hy vọng nhìn Hạ Thiên Vũ, dừng lại động tác trên tay của chính mình, dáng vẻ rất là mong đợi, nhìn Hạ Thiên Vũ oán trách nhưng không nói ra miệng.
"Tiểu Vũ, chúng ta nhanh chóng xác định thời gian kết hôn đi, đầu tiên là em gọi điện thoại nói cho cha mẹ ddllqqdd.sun520em biết." Lúc trước vẻ mặt cha mẹ và bà nội của Dương Dịch khi nhìn thấy Hạ Thiên Vũ là có thể biết rằng bọn họ thật sự hài lòng về Hạ Thiên Vũ, cho nên giờ phút này anh không có lo lắng cha mẹ sẽ phản đối mình cưới Hạ Thiên Vũ.
"Anh yên tâm, cha mẹ em chắc chắn sẽ đồng ý, bọn họ đều là theo ý của em, chỉ cần em nhìn vừa mắt, người nhà của em chắc chắn sẽ không phản đối."
"Tiểu Vũ, em trước hết hỏi một chút đi! Nếu cha mẹ em không đồng ý thì làm thế nào? Nếu bọn họ nói đồng ý, ngày mai sẽ để cho cha mẹ anh và cha mẹ em bàn bạc hôn sự đi." Dương Dịch nói ra tâm sự của mình ở nửa câu sau, chỉ để xác định cha mẹ Hạ Thiên Vũ đồng ý gả Tiểu Vũ cho mình, sau đó anh sẽ yên tâm rất nhiều.
"Nhìn anh lo lắng chưa kìa, được rồi được rồi, em gọi điện cho mẹ ngay đây." Buồn cười nhìn dáng vẻ lo lắng của Dương Dịch, lấy điện thoại ra.
"Con gái bảo bối? Tìm mẹ có chuyện gì à?" Sau khi, Lam Nhã nhận được điện thoại của Hạ Thiên Vũ gọi tới, vui mừng hỏi, hình như con gái của mình rất ít gọi điện thoại cho mình nha.
Hạ Thiên Vũ nhìn Dương Dịch bên cạnh: "Mẹ …, con có bạn trai rồi, chúng con muốn kết hôn ….trong khoảng thời gian này." Mặc dù biết mẹ mình chắc chắn sẽ đồng ý ý kiến của mình, nhưng Hạ Thiên Vũ thật sự không biết mình nói thế nào mới phải, lần nữa ánh mắt nhìn về phía Dương Dịch, chỉ thấy Dương Dịch cười ngọt ngào.
"Cái gì? Tiểu Vũ, con có bạn trai lúc nào? Ngay cả muốn kết hôn mới nói với mẹ, con bé này thật là đáng ddllqqdd.sun520chết mà, giấu diếm mẹ lâu như vậy, thật đau lòng!" Trong điện thoại di động truyền ra âm thanh, Dương Dịch vốn là ở bên cạnh, hơi có thể nghe được, bây giờ Lam Nhã nói vang lớn hơn, dĩ nhiên Dương Dịch nghe được rõ ràng.
Hạ Thiên Vũ nhìn về phía Dương Dịch làm ra dáng vẻ bất đắc dĩ, cô biết mẹ mình sẽ có dáng vẻ như vậy, nếu con người khác trực tiếp gọi điện thoại nói muốn kết hôn, không phải là bị cha mẹ cô ấy mắng chết sao, sau đó hỏi đông hỏi tây điều tra hộ khẩu, mà mẹ của mình lại tình huống như thế, nhưng điều này cũng chứng minh mẹ tin tưởng mình ánh mắt của cô, cho nên không có, cho đến khi mình muốn kết hôn sẽ yêu cầu bộ dáng giá trị con người đối phương.
"Mẹ, chẳng lẽ mẹ không muốn gả con gái mẹ ra ngoài phải không?"
"Muốn chứ, mẹ dĩ nhiên muốn nha, ddllqqdd.sun520nhưng mẹ đây không phải là mới vừa nhận được quả bom con đưa tới hay sao, khiến mẹ kinh ngạc một chút không được à...!"
"Được được được, mẹ nói đều được."
Dương Dịch nghe điệu độ nói chuyện của Lam Nhã, nhất để xuống thời thấp thỏm trong lòng, chỉ cần mẹ của Tiểu Vũ không có vấn đề, bên mình chắc chắn cũng sẽ không có vấn đề.
"Lúc nào thì các con kết hôn thế? Đúng rồi, bạn trai con là ai?"
"Đại thần" bình tĩnh nói ra hai chữ then chốt, sau đó Hạ Thiên Vũ đưa điện thoại di động cho Dương Dịch, mình đi xa một chút.
"Oa oa oa, con gái bảo bối, hóa ra con rể là đại thần, dáng vẻ đẹp trai không hả? Nếu không đẹp trai thì cũng không cần mang đến gặp mẹ, nếu không sẽ phá hủy hình tượng đại thần trong lòng mẹ." Lần này giọng Lam Nhã còn cao hơn so với mới vừa rồi, may mắn là Hạ Thiên Vũ có dự kiến trước, cho nên bây giờ Dương Dịch chính là người gặp nạn.
Ban đầu Dương Dịch không hiểu ddllqqdd.sun520tại sao Tiểu Vũ ném điện thoại cho mình, rốt cuộc bây giờ thì anh đã hiểu, mình là thuận tay!
Sau khi Dương dịch nghe âm thanh ồn ào, Hạ Thiên Vũ mới cầm lại điện thoại di động, sau đó làm mặt quỷ với Dương Dịch.
"Đẹp trai đẹp trai, con rể mẹ rất đẹp trai, là bạn học đại học, con bảo đảm mẹ có thể mang đi ra ngoài ddllqqdd.sun520gặp người. Về phần lúc nào thì kết hôn, chờ con gặp cha mẹ anh ấy, đến lúc đó cha mẹ hai bên bàn bạc là được. Được rồi, mẹ con còn vội vàng sửa sang, cúp trước đây."
Không đợi Lam Nhã tiếp tục hỏi, Hạ Thiên Vũ đã ngắt điện thoại, không treo mẹ nhà mình thì không biết phải nói đến bao lâu nữa, lúc mới bắt đầu không hỏi cái gì không có nghĩa là sau này sẽ không hỏi.
"Tiểu Vũ, em đối với mẹ em như thế sao?" Dương Dịch mỉm cười nói, anh không nghĩ tới mẹ Tiểu Vũ lại là người có tính trẻ con như vậy, nhưng anh lại không biết mẹ của Tiểu Vũ lại là họa sĩ Lam Nhã mà anh sùng bái.
"Vậy anh cảm thấy em nên tiếp tục nghe mẹ em càu nhàu đến mai, hay là nên cùng với anh đi gặp cha mẹ anh đây hả?"
"••••••••" Dương Dịch bị chặn lại không còn lời nào để nói, nhưng đây là Tiểu Vũ đang phối hợp mình!
"Được rồi, chúng ta đi thôi!" Nhìn thấy dáng vẻ Dương Dịch kinh ngạc, trên mặt Hạ Thiên Vũ cười đến hài lòng, dẫn đầu rời đi, Dương Dịch bất đắc dĩ đuổi theo ở phía sau.
Bà xã nhỏ nàyddllqqdd.sun520 thật đúng là có hứng thú thật ác! Nhìn ông xã kinh ngạc mà lại vui vẻ như thế sao?
Rất nhanh hai người đã đến nhà Dương Dịch, trong lòng Hạ Thiên Vũ mang theo không biết bao nhiêu lo ddllqqdd.sun520lắng lần nữa, dù sao lần này tới là bạn gái Dương Dịch, hơn nữa còn là sắp kết hôn nữa chứ..., làm sao có thể không lo lắng chứ!
"Không có việc gì, không cần lo lắng." Hình như Dương Dịch bên cạnh cảm thấy tâm trạng Hạ Thiên Vũ, cho nên anh nắm tay Hạ Thiên Vũ, đi vào trong.
Trong lòng Hạ Thiên Vũ dần dần bình tĩnh với sự ấm áp của bàn. Đúng vậy, lần trước nhìn thấy người nhà Dương Dịch không phải là rất dễ thân cận à!
"Bà nội, con đã trở về!" Mới vừa vào phòng khách nhìn thấy chính là bà nội ngồi ở trên ghế sa lon, TV mở, nhưng rõ ràng sự chú ý của bà nội Dương Dịch không phải trong TV trước mặt.
Bà nội Dương Dịch vui mừng quay đầu, chỉ là ngay sau đó nụ cười trên mặt đã biến mất: "Con còn biết trở lại à! Con suy nghĩ một chút đã bao lâu rồi con không về nhà." Giờ phút này bà nội Dương Dịch đã nhìn thấy Hạ Thiên Vũ, chỉ là trên mặt của bà vẫn không có xuất hiện vẻ mặt hiền lành, lúc trước bà nhìn Hạ Thiên Vũ vẫn là rất thuận mắt, cảm thấy người phụ nữ này tốt hơn An Nhan, nhưng bây giờ trong lòng bà nội càng thêm nghiêng về An Nhan.
Một người phụ nữ hoàn toàn khiến cho cháu trai mình mấy tháng không trở về thì không phải là một con dâu hiền, mặc dù cô cho người ta ấn tượng rất tốt, nhưng sự thật cũng không giống nhau, An Nhan vẫn tốt hơn.
"Bà nội, bà làm sao vậy? Con đây không phải trở lại gặp bà à, gần đây chuyện của công ty đặc biệt bận rộn, cho nên không có thời gian, lần này con dẫn theo cháu dâu bà đến, thật ra là muốn cho bà ngạc nhiên!" Dương Dịch đẩy Hạ Thiên Vũ ra trước mặt một chút, khiến bà nội nhìn càng thêm thêm rõ ràng.
"Cháu dâu của tôi ở đâu, đúng rồi, cháu dâu bà đã tới."
"Bà nội, con đặc biệt cắt nhỏ quả Tương Thủy cho bà đây, cho nên bà dễ ăn hơn một chút." Cũng không biết là cố ý hay là trùng hợp, sau khi bà nội nói xong câu nói kia, An Nhan mang theo một dĩa trái cây cắt nhỏ tới đây, lúc nhìn thấy Dương Dịch, rõ ràng ánh mắt An Nhan mang theo rất nhiều yêu say đắm.
"An Nhan, làm phiền con, con thật sự thân thiết, không giống với một số người, thoạt nhìn có vẻ tốt, nhưng không biết nghĩ sao mà vụng trộm! Bà có một cháu trai tốt như thế nhưng hơn mấy tháng liên tiếp không trở về nhà, người phụ nữ khác cũng không cần cục xương già tôi đây rồi, ai, An Nhan, con thì tốt hơn, thích hợp là người làm cháu dâu bà nhất." Bà nội cầm lên nĩa bên cạnh, châm vào miếng trái cây cho vào trong miệng, từ từ nhai.
"Bà nội …" An Nhan xấu hổ kêu, chỉ là trong ánh mắt nhìn về phía Hạ Thiên Vũ rõ ràng mang theo địch ý, trong lòng đầy vui mừng khi nghe những lời bà nội nói.ddllqqdd.sun520
"Bà nội, bà đừng như vậy, con thật sự bởi vì công ty quá bận rộn cho nên không có có tới thăm bà, bây giờ bà cũng biết chính là lúc công ty bận rộn nhất, hôm nay con đặc biệt ddllqqdd.sun520mang theo Tiểu Vũ tới thăm bà." Trong lòng Dương Dịch có chút tức giận bà nội mình cho nên trong giọng nói xen lẫn tức giận, nhưng anh cũng biết ddllqqdd.sun520rõ ràng bà nội sẽ không vô duyên vô cớ thái độ như vậy, trong lòng hoài nghi mầm móng, mà đối tượng hoài nghi đầu tiên chính là An Nhan động lòng người bên cạnh.
Hạ Thiên Vũ thấy thái độ bà nội đối với mình như vậy, đã biết rõ bà nội sợ là rất không hài lòng về mình, nhưng lần trước rõ ràng thái độ của bà nội cũng rất hòa ái, bây giờ đã xảy ra chuyện gì, cô chỉ có thể yên lặng đứng ở một bên, nhìn bọn họ, dù sao bây giờ cũng không làm rõ được tình hình.
"Hừ, công ty con rất bận rộn, bận rộn đến nỗi không thấy bóng dáng con đâu?" Nghe được cháu trai nói bà vẫn không thay đổi lời nói, trên mặt của bà nội lạnh hơn.
Dương Dịch nghe bà nội nói như vậy, cũng biết sợ là An Nhan nói với bà nội, bình thường bà nội chắc sẽ không ddllqqdd.sun520đến công ty tìm mình, mà giỏi nhất đi chính là An Nhan, mình không có ở đây thời gian dài như vậy chắc chắn là An Nhan nói.
Dương Dịch cũng không có nghĩ đến An Nhan sẽ nói xấu Tiểu Vũ với bà nội, bây giờ nhìn thái độ này của bà nội rất là cứng rắn, sợ là tin lời nói của An Nhan.
Nhìn thấy cháu mình không nói, bà nội cũng chắc chắn lời An Nhan nói đều là sự thật, mà lý ddllqqdd.sun520do cháu trai không có ở đây mấy tháng sợ đều vì Hạ Thiên Vũ, trong lòng chắc chắn càng không thích Hạ Thiên Vũ, ánh mắt của bà đều mang trách cứ nhìn Hạ Thiên Vũ.
"Con thật sự làm cho bà nội thất vọng, lúc đầu bà còn nghĩ người phụ nữ này là người tốt, không ngờ cũng đã có con gái rồi, điều này cũng không biết là người đàn ông kia ra sao, con lại theo đuổi và mang người phụ nữ như vậy vào cửa chính? Con không sợ gia đình của chúng ta mất mặt hay sao?" Càng nói bà nội càng tức giận, lúc trước cảm thấy Hạ Thiên Vũ cô là người được dạy dỗ, ai ngờ đến sau đó không thấy bóng dáng cháu mình đâu, vì vậy bà nội mới để cho người điều tra Hạ Thiên Vũ, lại không nghĩ rằng Hạ Thiên Vũ đã có một con gái rồi.
"Bà nội, không phải như vậy, bà hãy nghe con nói •••••••"
"Bà nội, con kính trọng bà là trưởng bối, cho nên tùy bà nói, nhưng bà không thể sỉ nhục con gái của con, bà cũng là người có con cái, chẳng lẽ người có con cái thì không thể theo đuổi hạnh phúc của mình sao?" Hạ Thiên Vũ không chịu được, có thể nói mình, nhưng không thể nói đến Hoan Hoan, Hoan Hoan chính là bảo bối của mình.
"Dĩ nhiên cô có thể theo đuổi hạnh phúc của mình, nhưng cầu xin cô không nên theo đuổi cháu trai của tôi, thằng bé chính là đứa con nhà duy nhất của nhà chúng tôi, cũng không cần một mang theo một phụ nữ có con hoang không biết của người đàn ông nào làm vợ."
"Bà nội, bà không được nói như thế.” Dương Dịch nhìn thấy vẻ mặt Hạ Thiên Vũ tức giận, cũng biết bà ddllqqdd.sun520 nội nói quá mức, lớn tiếng ngăn lại.
Lần đầu tiên, bà nội vẫn là nhìn thấy thái độ Dương Dịch đối với mình như vậy, trong lòng càng thêm bất mãn với Hạ Thiên Vũ, đứng lên, An Nhan nhìn thấy vội vàng vịn bà nội.
"Tôi có nói sai sao? Đây vốn chính là sự thật."
"Bà …, được." Hạ Thiên Vũ gật đầu, trong lòng hít sâu, hất tay Dương Dịch ra.
"Tôi cũng không thích kết hôn với cháu trai duy nhất của gia đình các người, Hoan Hoan là bảo bối của tôi, không phải là người sắp vào quan tài có thế sỉ nhục, tôi kính trọng bà là người lớn cho nên vừa rồi cũng không có nói gì, nhưng bà cũng không thể xúc phạm ranh giới cuối cùng của tôi lần nữa, các người sống trong một ngôi nhà bị hỏng thật sự nghĩ rằng tôi hiếm lạ à!" Nói xong Hạ Thiên Vũ xoay người đi về phía cửa.
Giờ phút này Dương Dịch cũng không biết mình nên làm gì bây giờ, vội vàng muốn đuổi theo Hạ Thiên Vũ.
"Dương Dịch, con trở lại cho bà, con mà dám bước ra khỏi cửa nhà này một bước, bà sẽ nhảy lầu cho con xem." Bà nội thở hổn hển, nói lời nói độc ác khi nhìn thấy bước chân Dương Dịch muốn đuổi theo.
Lời như vậy rõ ràng chính là khiến Dương Dịch tình thế khó xử, nhưng đó là hạnh phúc của mình, bây giờ bà ddllqqdd.sun520nội mình đang nổi nóng có thể thật làm ra chuyện như vậy, đến lúc đó mình chính là người có tội, dừng bước lại khó xử.
Hạ Thiên Vũ đi tới cửa dừng bước, quay đầu lại, khi Dương Dịch nhìn thấy hành động của Hạ Thiên Vũ, còn nghĩ rằng cô không đành lòng mình nóng nảy cho nên muốn trở lại.
"Đúng rồi, có thể tôi quên nói, mẹ tôi là hoạ sĩ Lam Nhã, anh trai tôi là Thiên Phi, chị Hai tôi Lam Ca là nhà thiết kế thời trang đứng đầu quốc tế, tôi không mất mặt một chút nào, vì độc đinh của gia đình các người mà tôi phải ném mặt mũi gia đình tôi sao, bây giờ không kết hôn cũng tốt, tôi vui vẻ tự do."
Hạ Thiên Vũ nói xong rời đi cũng không quay đầu lại, thẳng để lại ba người giật mình ở phòng khách.
Dương Dịch hoàn toàn không nghĩ tới thân phận người một nhà Hạ Thiên Vũ, thế nhưng tất cả đều là nhân vật nổi tiếng, ngay cả hoạ sĩ Lam Nhã mình thích nhất lại là mẹ của cô ấy, người mẹ ấy thật lả kì lạ!
An Nhan cũng không có nghĩ đến một nhà Hạ Thiên Vũ có thế lực cường đại như vậy, trong mắt cô một nhà Dương Dịch quả thật thì không môn đăng hộ đối với cô ta (HTV), nhưng tại sao cô ta (Hạ Thiên Vũ) muốn tới cướp Dương Dịch của mình chứ, cô ta sống ở xã hội thượng lưu không phải rất tốt sao?
Cô cái gì cũng có, tại sao không bỏ qua cho Dương Dịch chứ!
An Nhan cắn chặt đôi môi, trong lòng hận ý tràn ngập ra lần nữa.
Bà nội sững sờ ngã ngồi xuống trên ghế sofa, vào giờ phút này lửa giận lúc trước đã thay thế bởi khiếp sợ, hóa ra một phụ nữ có đứa bé lại là thân phận như vậy, trước đó bà nội quan tâm đến thân phận của Hạ Thiên Vũ cho nên bà không có điều tra, tất cả tâm tư đều bị hấp dẫn bởi sự tồn tại của Hoan Hoan, nhưng vì sao cô lại coi trọng cháu của mình đây?
Mà lúc An Nhan biết Hạ Thiên Vũ có cô con gái là Hoan Hoan, trong lòng rất vui mừng, cho nên hai người cũng không có chú ý đến việc điều tra không ra thân phận của Hạ Thiên Vũ, nhưng bây giờ thành bọn họ lo lắng và ghen tỵ thân phận của cô.
"Bà nội, Hoan Hoan cũng chính là đứa bé của Tiểu Vũ, thật ra thì cũng không phải là con ruột của Tiểu Vũ, đây chẳng qua là con của bạn cô ấy, bởi vì bạn của cô ấy khó sinh, cho nên Tiểu Vũ mới có thể thay mặt nuôi bé." Lúc này giọng nói Dương Dịch không còn hơi sức, muốn tức giận nhưng anh không đành lòng tức giận với bà nội được, giờ phút này trong lòng của anh rất hoảng sợ.
"Này … con đuổi theo đi!" Bà nội đang nghe Dương Dịch giải thích, trong lòng không khỏi áy náy hơn, trước đó Hạ Thiên Vũ cũng không có ý kiến với lời nói chửi bới của mình, già rồi già rồi có lẽ là già nên hồ đồ rồi, không phân tốt xấu đã đi hỏi tội, bây giờ là muốn bản thân nhận lấy hậu quả đi!
Nếu Hạ Thiên Vũ truy cứu xuống, sau này người một nhà mình chắc chắn không dễ chịu, nghĩ như vậy, trong lòng bà nội càng lo lắng càng hơn, cũng không kịp nghĩ tới ai khơi mào chuyện này trước nữa.
Dương Dịch nghe được bà nội cho mình đuổi theo bắt người trở lại, vội vàng nghĩ tới phương hướng Hạ Thiên Vũ chạy đi, chỉ là thời gian đã qua đã lâu rồi, Dương Dịch hoàn toàn cũng không biết Hạ Thiên Vũ đi nơi nào.
An Nhan nhìn thấy ý định Dương Dịch và bà nội ý đều không tại bên trên thân mình, từ từ rời đi, lúc này dĩ nhiên không thể để cho bọn họ nhìn thấy, nếu họ nhớ tới nguyên nhân mình gây ra nhất định sẽ trách đến trên đầu của mình, về sau Dương Dịch sẽ càng thêm xa lánh mình.
Trong phòng khách chỉ còn lại bà nội nhắm mắt lại ngồi ở trên ghế sa lon, đối diện là TV ở phát hình.
Hạ Thiên Vũ chạy đi, thật ra cô có chút hối hận đối với những lời mình vừa nói, cô thật sự yêu Dương Dịch, nhưng nghĩ lại những lời gây tổn thương người của bà nội, không tranh bánh màn thầu cũng muốn tranh giọng điệu mà, nếu mình vẫn còn muốn cùng Dương Dịch ở chung một chỗ, e rằng cuộc sống sợ là cũng sẽ không tốt hơn, với lại lúc ấy Dương Dịch không có giúp mình, điều đó chứng minh ở trong lòng anh bà nội hoàn toàn quan trọng hơn cô!
Mặc dù Hạ Thiên Vũ thật sự biết không thể so bạn gái và bà nội với nhau, nhưng cô không tự chủ được bắt đầu so sánh, có vẻ trong lòng càng đau hơn, nước mắt trong hốc mắt muốn chảy ra, lại bị Hạ Thiên Vũ kìm nén, lỗ mũi ê ẩm, mắt càng mở càng lớn, nhưng trong lòng đã bị tổn thương.
"Không có việc gì, không có Dương Dịch tôi vẫn có thể sống tốt, đàn ông, quả nhiên là không đáng tin." Ngoài miệng nói như vậy, nhưng những giọt nước mắt liên tục chảy xuống, mắt đã trợn đến lớn nhất, nhưng nước mắt không ngừng chảy được.
Trước mắt mơ hồ, thấy rõ mắt Hạ Thiên Vũ trợn to hơn, khiến Hạ Thiên Vũ không nhìn thấy đối diện có một chiếc xe hàng đang lái tới, có lẽ là bởi vì khu vực nơi này ít người, cho nên chiếc kia xe hàng lái rất nhanh, khi thấy Hạ Thiên Vũ thì xe đã rất gần.
"Cẩn thận"
Âm thanh truyền đến bên tai, sau đó Hạ Thiên Vũ chỉ cảm giác cả người bị đẩy ra.
"Bùm" tiếng xe hàng dừng lại xen lẫn tiếng va chạm cùng lúc, đợi đến Hạ Thiên Vũ lấy lại tinh thần thì nhìn thấy một người bị xe đụng máu me đầy người.
Nước mắt thấm ướt hốc mắt lần nữa: "Đinh Doãn Dị, anh đang làm cái gì vậy?"
Trong lúc khẩn cấp, Đinh Doãn Dị chính là người đẩy Hạ Thiên Vũ ra, còn chính bản thân anh bị xe hàng đụng phải máu me đầy người.
Đinh Doãn Dị chống đỡ tia ý thức cuối cùng, trên mặt chống lên một nụ cười, sau đó ngất đi.
"Anh" nhìn thấy Đinh Doãn Dị ngất đi, Hạ Thiên Vũ vội vàng nhớ tới phải báo động, móc ra điện thoại, đôi tay run rẩy gọi điện thoại.
"Nhất định sẽ không có chuyện gì, nhất định sẽ không có chuyện gì." Giờ phút này Hạ Thiên Vũ không quan tâm đến tài xế xe hàng, trong mắt chỉ có máu me khắp người Đinh Doãn Dị, không dám đẩy anh, sợ sẽ làm bị thương anh, chỉ có thể tự nói an ủi mình.
Nhưng càng nhìn Đinh Doãn Dị, trong lòng Hạ Thiên Vũ càng lo sợ.
Đợi xe cứu thương đến, Hạ Thiên Vũ chỉ cảm thấy thời gian dài như một thế kỷ, rốt cuộc chờ được xe cứu thương đến, lúc này trong lòng cô cô giống như nhìn ddllqqdd.sun520 thấy hi vọng, đi theo xe cứu thương, nhưng trong lòng thì yên tâm rất nhiều.
Khi xe cứu thương đang đóng cửa, nếu lúc này Hạ Thiên Vũ nhìn ra phía ngoài, sẽ nhìn thấy Dương Dịch, nhưng giờ phút này tinh thần cô đều ở trên người Đinh Doãn Dị, hoàn toàn không có ý định nhìn bên ngoài.
Mà sau khi Dương Dịch nhìn xe cứu thương đến, anh lại tiếp tục tìm kiếm Hạ Thiên Vũ, hai người gặp thoáng qua như vậy, nhưng cho dù anh nhìn thấy thì thế nào, khi xe tông vào, Hạ Thiên Vũ cũng đã mắc nợ một phần tình cảm khó trả rồi.
"Tiểu Vũ, chẳng lẽ em không muốn kết hôn với anh sao?" Ánh mắt Dương Dịch mang theo hy vọng nhìn Hạ Thiên Vũ, dừng lại động tác trên tay của chính mình, dáng vẻ rất là mong đợi, nhìn Hạ Thiên Vũ oán trách nhưng không nói ra miệng.
"Tiểu Vũ, chúng ta nhanh chóng xác định thời gian kết hôn đi, đầu tiên là em gọi điện thoại nói cho cha mẹ ddllqqdd.sun520em biết." Lúc trước vẻ mặt cha mẹ và bà nội của Dương Dịch khi nhìn thấy Hạ Thiên Vũ là có thể biết rằng bọn họ thật sự hài lòng về Hạ Thiên Vũ, cho nên giờ phút này anh không có lo lắng cha mẹ sẽ phản đối mình cưới Hạ Thiên Vũ.
"Anh yên tâm, cha mẹ em chắc chắn sẽ đồng ý, bọn họ đều là theo ý của em, chỉ cần em nhìn vừa mắt, người nhà của em chắc chắn sẽ không phản đối."
"Tiểu Vũ, em trước hết hỏi một chút đi! Nếu cha mẹ em không đồng ý thì làm thế nào? Nếu bọn họ nói đồng ý, ngày mai sẽ để cho cha mẹ anh và cha mẹ em bàn bạc hôn sự đi." Dương Dịch nói ra tâm sự của mình ở nửa câu sau, chỉ để xác định cha mẹ Hạ Thiên Vũ đồng ý gả Tiểu Vũ cho mình, sau đó anh sẽ yên tâm rất nhiều.
"Nhìn anh lo lắng chưa kìa, được rồi được rồi, em gọi điện cho mẹ ngay đây." Buồn cười nhìn dáng vẻ lo lắng của Dương Dịch, lấy điện thoại ra.
"Con gái bảo bối? Tìm mẹ có chuyện gì à?" Sau khi, Lam Nhã nhận được điện thoại của Hạ Thiên Vũ gọi tới, vui mừng hỏi, hình như con gái của mình rất ít gọi điện thoại cho mình nha.
Hạ Thiên Vũ nhìn Dương Dịch bên cạnh: "Mẹ …, con có bạn trai rồi, chúng con muốn kết hôn ….trong khoảng thời gian này." Mặc dù biết mẹ mình chắc chắn sẽ đồng ý ý kiến của mình, nhưng Hạ Thiên Vũ thật sự không biết mình nói thế nào mới phải, lần nữa ánh mắt nhìn về phía Dương Dịch, chỉ thấy Dương Dịch cười ngọt ngào.
"Cái gì? Tiểu Vũ, con có bạn trai lúc nào? Ngay cả muốn kết hôn mới nói với mẹ, con bé này thật là đáng ddllqqdd.sun520chết mà, giấu diếm mẹ lâu như vậy, thật đau lòng!" Trong điện thoại di động truyền ra âm thanh, Dương Dịch vốn là ở bên cạnh, hơi có thể nghe được, bây giờ Lam Nhã nói vang lớn hơn, dĩ nhiên Dương Dịch nghe được rõ ràng.
Hạ Thiên Vũ nhìn về phía Dương Dịch làm ra dáng vẻ bất đắc dĩ, cô biết mẹ mình sẽ có dáng vẻ như vậy, nếu con người khác trực tiếp gọi điện thoại nói muốn kết hôn, không phải là bị cha mẹ cô ấy mắng chết sao, sau đó hỏi đông hỏi tây điều tra hộ khẩu, mà mẹ của mình lại tình huống như thế, nhưng điều này cũng chứng minh mẹ tin tưởng mình ánh mắt của cô, cho nên không có, cho đến khi mình muốn kết hôn sẽ yêu cầu bộ dáng giá trị con người đối phương.
"Mẹ, chẳng lẽ mẹ không muốn gả con gái mẹ ra ngoài phải không?"
"Muốn chứ, mẹ dĩ nhiên muốn nha, ddllqqdd.sun520nhưng mẹ đây không phải là mới vừa nhận được quả bom con đưa tới hay sao, khiến mẹ kinh ngạc một chút không được à...!"
"Được được được, mẹ nói đều được."
Dương Dịch nghe điệu độ nói chuyện của Lam Nhã, nhất để xuống thời thấp thỏm trong lòng, chỉ cần mẹ của Tiểu Vũ không có vấn đề, bên mình chắc chắn cũng sẽ không có vấn đề.
"Lúc nào thì các con kết hôn thế? Đúng rồi, bạn trai con là ai?"
"Đại thần" bình tĩnh nói ra hai chữ then chốt, sau đó Hạ Thiên Vũ đưa điện thoại di động cho Dương Dịch, mình đi xa một chút.
"Oa oa oa, con gái bảo bối, hóa ra con rể là đại thần, dáng vẻ đẹp trai không hả? Nếu không đẹp trai thì cũng không cần mang đến gặp mẹ, nếu không sẽ phá hủy hình tượng đại thần trong lòng mẹ." Lần này giọng Lam Nhã còn cao hơn so với mới vừa rồi, may mắn là Hạ Thiên Vũ có dự kiến trước, cho nên bây giờ Dương Dịch chính là người gặp nạn.
Ban đầu Dương Dịch không hiểu ddllqqdd.sun520tại sao Tiểu Vũ ném điện thoại cho mình, rốt cuộc bây giờ thì anh đã hiểu, mình là thuận tay!
Sau khi Dương dịch nghe âm thanh ồn ào, Hạ Thiên Vũ mới cầm lại điện thoại di động, sau đó làm mặt quỷ với Dương Dịch.
"Đẹp trai đẹp trai, con rể mẹ rất đẹp trai, là bạn học đại học, con bảo đảm mẹ có thể mang đi ra ngoài ddllqqdd.sun520gặp người. Về phần lúc nào thì kết hôn, chờ con gặp cha mẹ anh ấy, đến lúc đó cha mẹ hai bên bàn bạc là được. Được rồi, mẹ con còn vội vàng sửa sang, cúp trước đây."
Không đợi Lam Nhã tiếp tục hỏi, Hạ Thiên Vũ đã ngắt điện thoại, không treo mẹ nhà mình thì không biết phải nói đến bao lâu nữa, lúc mới bắt đầu không hỏi cái gì không có nghĩa là sau này sẽ không hỏi.
"Tiểu Vũ, em đối với mẹ em như thế sao?" Dương Dịch mỉm cười nói, anh không nghĩ tới mẹ Tiểu Vũ lại là người có tính trẻ con như vậy, nhưng anh lại không biết mẹ của Tiểu Vũ lại là họa sĩ Lam Nhã mà anh sùng bái.
"Vậy anh cảm thấy em nên tiếp tục nghe mẹ em càu nhàu đến mai, hay là nên cùng với anh đi gặp cha mẹ anh đây hả?"
"••••••••" Dương Dịch bị chặn lại không còn lời nào để nói, nhưng đây là Tiểu Vũ đang phối hợp mình!
"Được rồi, chúng ta đi thôi!" Nhìn thấy dáng vẻ Dương Dịch kinh ngạc, trên mặt Hạ Thiên Vũ cười đến hài lòng, dẫn đầu rời đi, Dương Dịch bất đắc dĩ đuổi theo ở phía sau.
Bà xã nhỏ nàyddllqqdd.sun520 thật đúng là có hứng thú thật ác! Nhìn ông xã kinh ngạc mà lại vui vẻ như thế sao?
Rất nhanh hai người đã đến nhà Dương Dịch, trong lòng Hạ Thiên Vũ mang theo không biết bao nhiêu lo ddllqqdd.sun520lắng lần nữa, dù sao lần này tới là bạn gái Dương Dịch, hơn nữa còn là sắp kết hôn nữa chứ..., làm sao có thể không lo lắng chứ!
"Không có việc gì, không cần lo lắng." Hình như Dương Dịch bên cạnh cảm thấy tâm trạng Hạ Thiên Vũ, cho nên anh nắm tay Hạ Thiên Vũ, đi vào trong.
Trong lòng Hạ Thiên Vũ dần dần bình tĩnh với sự ấm áp của bàn. Đúng vậy, lần trước nhìn thấy người nhà Dương Dịch không phải là rất dễ thân cận à!
"Bà nội, con đã trở về!" Mới vừa vào phòng khách nhìn thấy chính là bà nội ngồi ở trên ghế sa lon, TV mở, nhưng rõ ràng sự chú ý của bà nội Dương Dịch không phải trong TV trước mặt.
Bà nội Dương Dịch vui mừng quay đầu, chỉ là ngay sau đó nụ cười trên mặt đã biến mất: "Con còn biết trở lại à! Con suy nghĩ một chút đã bao lâu rồi con không về nhà." Giờ phút này bà nội Dương Dịch đã nhìn thấy Hạ Thiên Vũ, chỉ là trên mặt của bà vẫn không có xuất hiện vẻ mặt hiền lành, lúc trước bà nhìn Hạ Thiên Vũ vẫn là rất thuận mắt, cảm thấy người phụ nữ này tốt hơn An Nhan, nhưng bây giờ trong lòng bà nội càng thêm nghiêng về An Nhan.
Một người phụ nữ hoàn toàn khiến cho cháu trai mình mấy tháng không trở về thì không phải là một con dâu hiền, mặc dù cô cho người ta ấn tượng rất tốt, nhưng sự thật cũng không giống nhau, An Nhan vẫn tốt hơn.
"Bà nội, bà làm sao vậy? Con đây không phải trở lại gặp bà à, gần đây chuyện của công ty đặc biệt bận rộn, cho nên không có thời gian, lần này con dẫn theo cháu dâu bà đến, thật ra là muốn cho bà ngạc nhiên!" Dương Dịch đẩy Hạ Thiên Vũ ra trước mặt một chút, khiến bà nội nhìn càng thêm thêm rõ ràng.
"Cháu dâu của tôi ở đâu, đúng rồi, cháu dâu bà đã tới."
"Bà nội, con đặc biệt cắt nhỏ quả Tương Thủy cho bà đây, cho nên bà dễ ăn hơn một chút." Cũng không biết là cố ý hay là trùng hợp, sau khi bà nội nói xong câu nói kia, An Nhan mang theo một dĩa trái cây cắt nhỏ tới đây, lúc nhìn thấy Dương Dịch, rõ ràng ánh mắt An Nhan mang theo rất nhiều yêu say đắm.
"An Nhan, làm phiền con, con thật sự thân thiết, không giống với một số người, thoạt nhìn có vẻ tốt, nhưng không biết nghĩ sao mà vụng trộm! Bà có một cháu trai tốt như thế nhưng hơn mấy tháng liên tiếp không trở về nhà, người phụ nữ khác cũng không cần cục xương già tôi đây rồi, ai, An Nhan, con thì tốt hơn, thích hợp là người làm cháu dâu bà nhất." Bà nội cầm lên nĩa bên cạnh, châm vào miếng trái cây cho vào trong miệng, từ từ nhai.
"Bà nội …" An Nhan xấu hổ kêu, chỉ là trong ánh mắt nhìn về phía Hạ Thiên Vũ rõ ràng mang theo địch ý, trong lòng đầy vui mừng khi nghe những lời bà nội nói.ddllqqdd.sun520
"Bà nội, bà đừng như vậy, con thật sự bởi vì công ty quá bận rộn cho nên không có có tới thăm bà, bây giờ bà cũng biết chính là lúc công ty bận rộn nhất, hôm nay con đặc biệt ddllqqdd.sun520mang theo Tiểu Vũ tới thăm bà." Trong lòng Dương Dịch có chút tức giận bà nội mình cho nên trong giọng nói xen lẫn tức giận, nhưng anh cũng biết ddllqqdd.sun520rõ ràng bà nội sẽ không vô duyên vô cớ thái độ như vậy, trong lòng hoài nghi mầm móng, mà đối tượng hoài nghi đầu tiên chính là An Nhan động lòng người bên cạnh.
Hạ Thiên Vũ thấy thái độ bà nội đối với mình như vậy, đã biết rõ bà nội sợ là rất không hài lòng về mình, nhưng lần trước rõ ràng thái độ của bà nội cũng rất hòa ái, bây giờ đã xảy ra chuyện gì, cô chỉ có thể yên lặng đứng ở một bên, nhìn bọn họ, dù sao bây giờ cũng không làm rõ được tình hình.
"Hừ, công ty con rất bận rộn, bận rộn đến nỗi không thấy bóng dáng con đâu?" Nghe được cháu trai nói bà vẫn không thay đổi lời nói, trên mặt của bà nội lạnh hơn.
Dương Dịch nghe bà nội nói như vậy, cũng biết sợ là An Nhan nói với bà nội, bình thường bà nội chắc sẽ không ddllqqdd.sun520đến công ty tìm mình, mà giỏi nhất đi chính là An Nhan, mình không có ở đây thời gian dài như vậy chắc chắn là An Nhan nói.
Dương Dịch cũng không có nghĩ đến An Nhan sẽ nói xấu Tiểu Vũ với bà nội, bây giờ nhìn thái độ này của bà nội rất là cứng rắn, sợ là tin lời nói của An Nhan.
Nhìn thấy cháu mình không nói, bà nội cũng chắc chắn lời An Nhan nói đều là sự thật, mà lý ddllqqdd.sun520do cháu trai không có ở đây mấy tháng sợ đều vì Hạ Thiên Vũ, trong lòng chắc chắn càng không thích Hạ Thiên Vũ, ánh mắt của bà đều mang trách cứ nhìn Hạ Thiên Vũ.
"Con thật sự làm cho bà nội thất vọng, lúc đầu bà còn nghĩ người phụ nữ này là người tốt, không ngờ cũng đã có con gái rồi, điều này cũng không biết là người đàn ông kia ra sao, con lại theo đuổi và mang người phụ nữ như vậy vào cửa chính? Con không sợ gia đình của chúng ta mất mặt hay sao?" Càng nói bà nội càng tức giận, lúc trước cảm thấy Hạ Thiên Vũ cô là người được dạy dỗ, ai ngờ đến sau đó không thấy bóng dáng cháu mình đâu, vì vậy bà nội mới để cho người điều tra Hạ Thiên Vũ, lại không nghĩ rằng Hạ Thiên Vũ đã có một con gái rồi.
"Bà nội, không phải như vậy, bà hãy nghe con nói •••••••"
"Bà nội, con kính trọng bà là trưởng bối, cho nên tùy bà nói, nhưng bà không thể sỉ nhục con gái của con, bà cũng là người có con cái, chẳng lẽ người có con cái thì không thể theo đuổi hạnh phúc của mình sao?" Hạ Thiên Vũ không chịu được, có thể nói mình, nhưng không thể nói đến Hoan Hoan, Hoan Hoan chính là bảo bối của mình.
"Dĩ nhiên cô có thể theo đuổi hạnh phúc của mình, nhưng cầu xin cô không nên theo đuổi cháu trai của tôi, thằng bé chính là đứa con nhà duy nhất của nhà chúng tôi, cũng không cần một mang theo một phụ nữ có con hoang không biết của người đàn ông nào làm vợ."
"Bà nội, bà không được nói như thế.” Dương Dịch nhìn thấy vẻ mặt Hạ Thiên Vũ tức giận, cũng biết bà ddllqqdd.sun520 nội nói quá mức, lớn tiếng ngăn lại.
Lần đầu tiên, bà nội vẫn là nhìn thấy thái độ Dương Dịch đối với mình như vậy, trong lòng càng thêm bất mãn với Hạ Thiên Vũ, đứng lên, An Nhan nhìn thấy vội vàng vịn bà nội.
"Tôi có nói sai sao? Đây vốn chính là sự thật."
"Bà …, được." Hạ Thiên Vũ gật đầu, trong lòng hít sâu, hất tay Dương Dịch ra.
"Tôi cũng không thích kết hôn với cháu trai duy nhất của gia đình các người, Hoan Hoan là bảo bối của tôi, không phải là người sắp vào quan tài có thế sỉ nhục, tôi kính trọng bà là người lớn cho nên vừa rồi cũng không có nói gì, nhưng bà cũng không thể xúc phạm ranh giới cuối cùng của tôi lần nữa, các người sống trong một ngôi nhà bị hỏng thật sự nghĩ rằng tôi hiếm lạ à!" Nói xong Hạ Thiên Vũ xoay người đi về phía cửa.
Giờ phút này Dương Dịch cũng không biết mình nên làm gì bây giờ, vội vàng muốn đuổi theo Hạ Thiên Vũ.
"Dương Dịch, con trở lại cho bà, con mà dám bước ra khỏi cửa nhà này một bước, bà sẽ nhảy lầu cho con xem." Bà nội thở hổn hển, nói lời nói độc ác khi nhìn thấy bước chân Dương Dịch muốn đuổi theo.
Lời như vậy rõ ràng chính là khiến Dương Dịch tình thế khó xử, nhưng đó là hạnh phúc của mình, bây giờ bà ddllqqdd.sun520nội mình đang nổi nóng có thể thật làm ra chuyện như vậy, đến lúc đó mình chính là người có tội, dừng bước lại khó xử.
Hạ Thiên Vũ đi tới cửa dừng bước, quay đầu lại, khi Dương Dịch nhìn thấy hành động của Hạ Thiên Vũ, còn nghĩ rằng cô không đành lòng mình nóng nảy cho nên muốn trở lại.
"Đúng rồi, có thể tôi quên nói, mẹ tôi là hoạ sĩ Lam Nhã, anh trai tôi là Thiên Phi, chị Hai tôi Lam Ca là nhà thiết kế thời trang đứng đầu quốc tế, tôi không mất mặt một chút nào, vì độc đinh của gia đình các người mà tôi phải ném mặt mũi gia đình tôi sao, bây giờ không kết hôn cũng tốt, tôi vui vẻ tự do."
Hạ Thiên Vũ nói xong rời đi cũng không quay đầu lại, thẳng để lại ba người giật mình ở phòng khách.
Dương Dịch hoàn toàn không nghĩ tới thân phận người một nhà Hạ Thiên Vũ, thế nhưng tất cả đều là nhân vật nổi tiếng, ngay cả hoạ sĩ Lam Nhã mình thích nhất lại là mẹ của cô ấy, người mẹ ấy thật lả kì lạ!
An Nhan cũng không có nghĩ đến một nhà Hạ Thiên Vũ có thế lực cường đại như vậy, trong mắt cô một nhà Dương Dịch quả thật thì không môn đăng hộ đối với cô ta (HTV), nhưng tại sao cô ta (Hạ Thiên Vũ) muốn tới cướp Dương Dịch của mình chứ, cô ta sống ở xã hội thượng lưu không phải rất tốt sao?
Cô cái gì cũng có, tại sao không bỏ qua cho Dương Dịch chứ!
An Nhan cắn chặt đôi môi, trong lòng hận ý tràn ngập ra lần nữa.
Bà nội sững sờ ngã ngồi xuống trên ghế sofa, vào giờ phút này lửa giận lúc trước đã thay thế bởi khiếp sợ, hóa ra một phụ nữ có đứa bé lại là thân phận như vậy, trước đó bà nội quan tâm đến thân phận của Hạ Thiên Vũ cho nên bà không có điều tra, tất cả tâm tư đều bị hấp dẫn bởi sự tồn tại của Hoan Hoan, nhưng vì sao cô lại coi trọng cháu của mình đây?
Mà lúc An Nhan biết Hạ Thiên Vũ có cô con gái là Hoan Hoan, trong lòng rất vui mừng, cho nên hai người cũng không có chú ý đến việc điều tra không ra thân phận của Hạ Thiên Vũ, nhưng bây giờ thành bọn họ lo lắng và ghen tỵ thân phận của cô.
"Bà nội, Hoan Hoan cũng chính là đứa bé của Tiểu Vũ, thật ra thì cũng không phải là con ruột của Tiểu Vũ, đây chẳng qua là con của bạn cô ấy, bởi vì bạn của cô ấy khó sinh, cho nên Tiểu Vũ mới có thể thay mặt nuôi bé." Lúc này giọng nói Dương Dịch không còn hơi sức, muốn tức giận nhưng anh không đành lòng tức giận với bà nội được, giờ phút này trong lòng của anh rất hoảng sợ.
"Này … con đuổi theo đi!" Bà nội đang nghe Dương Dịch giải thích, trong lòng không khỏi áy náy hơn, trước đó Hạ Thiên Vũ cũng không có ý kiến với lời nói chửi bới của mình, già rồi già rồi có lẽ là già nên hồ đồ rồi, không phân tốt xấu đã đi hỏi tội, bây giờ là muốn bản thân nhận lấy hậu quả đi!
Nếu Hạ Thiên Vũ truy cứu xuống, sau này người một nhà mình chắc chắn không dễ chịu, nghĩ như vậy, trong lòng bà nội càng lo lắng càng hơn, cũng không kịp nghĩ tới ai khơi mào chuyện này trước nữa.
Dương Dịch nghe được bà nội cho mình đuổi theo bắt người trở lại, vội vàng nghĩ tới phương hướng Hạ Thiên Vũ chạy đi, chỉ là thời gian đã qua đã lâu rồi, Dương Dịch hoàn toàn cũng không biết Hạ Thiên Vũ đi nơi nào.
An Nhan nhìn thấy ý định Dương Dịch và bà nội ý đều không tại bên trên thân mình, từ từ rời đi, lúc này dĩ nhiên không thể để cho bọn họ nhìn thấy, nếu họ nhớ tới nguyên nhân mình gây ra nhất định sẽ trách đến trên đầu của mình, về sau Dương Dịch sẽ càng thêm xa lánh mình.
Trong phòng khách chỉ còn lại bà nội nhắm mắt lại ngồi ở trên ghế sa lon, đối diện là TV ở phát hình.
Hạ Thiên Vũ chạy đi, thật ra cô có chút hối hận đối với những lời mình vừa nói, cô thật sự yêu Dương Dịch, nhưng nghĩ lại những lời gây tổn thương người của bà nội, không tranh bánh màn thầu cũng muốn tranh giọng điệu mà, nếu mình vẫn còn muốn cùng Dương Dịch ở chung một chỗ, e rằng cuộc sống sợ là cũng sẽ không tốt hơn, với lại lúc ấy Dương Dịch không có giúp mình, điều đó chứng minh ở trong lòng anh bà nội hoàn toàn quan trọng hơn cô!
Mặc dù Hạ Thiên Vũ thật sự biết không thể so bạn gái và bà nội với nhau, nhưng cô không tự chủ được bắt đầu so sánh, có vẻ trong lòng càng đau hơn, nước mắt trong hốc mắt muốn chảy ra, lại bị Hạ Thiên Vũ kìm nén, lỗ mũi ê ẩm, mắt càng mở càng lớn, nhưng trong lòng đã bị tổn thương.
"Không có việc gì, không có Dương Dịch tôi vẫn có thể sống tốt, đàn ông, quả nhiên là không đáng tin." Ngoài miệng nói như vậy, nhưng những giọt nước mắt liên tục chảy xuống, mắt đã trợn đến lớn nhất, nhưng nước mắt không ngừng chảy được.
Trước mắt mơ hồ, thấy rõ mắt Hạ Thiên Vũ trợn to hơn, khiến Hạ Thiên Vũ không nhìn thấy đối diện có một chiếc xe hàng đang lái tới, có lẽ là bởi vì khu vực nơi này ít người, cho nên chiếc kia xe hàng lái rất nhanh, khi thấy Hạ Thiên Vũ thì xe đã rất gần.
"Cẩn thận"
Âm thanh truyền đến bên tai, sau đó Hạ Thiên Vũ chỉ cảm giác cả người bị đẩy ra.
"Bùm" tiếng xe hàng dừng lại xen lẫn tiếng va chạm cùng lúc, đợi đến Hạ Thiên Vũ lấy lại tinh thần thì nhìn thấy một người bị xe đụng máu me đầy người.
Nước mắt thấm ướt hốc mắt lần nữa: "Đinh Doãn Dị, anh đang làm cái gì vậy?"
Trong lúc khẩn cấp, Đinh Doãn Dị chính là người đẩy Hạ Thiên Vũ ra, còn chính bản thân anh bị xe hàng đụng phải máu me đầy người.
Đinh Doãn Dị chống đỡ tia ý thức cuối cùng, trên mặt chống lên một nụ cười, sau đó ngất đi.
"Anh" nhìn thấy Đinh Doãn Dị ngất đi, Hạ Thiên Vũ vội vàng nhớ tới phải báo động, móc ra điện thoại, đôi tay run rẩy gọi điện thoại.
"Nhất định sẽ không có chuyện gì, nhất định sẽ không có chuyện gì." Giờ phút này Hạ Thiên Vũ không quan tâm đến tài xế xe hàng, trong mắt chỉ có máu me khắp người Đinh Doãn Dị, không dám đẩy anh, sợ sẽ làm bị thương anh, chỉ có thể tự nói an ủi mình.
Nhưng càng nhìn Đinh Doãn Dị, trong lòng Hạ Thiên Vũ càng lo sợ.
Đợi xe cứu thương đến, Hạ Thiên Vũ chỉ cảm thấy thời gian dài như một thế kỷ, rốt cuộc chờ được xe cứu thương đến, lúc này trong lòng cô cô giống như nhìn ddllqqdd.sun520 thấy hi vọng, đi theo xe cứu thương, nhưng trong lòng thì yên tâm rất nhiều.
Khi xe cứu thương đang đóng cửa, nếu lúc này Hạ Thiên Vũ nhìn ra phía ngoài, sẽ nhìn thấy Dương Dịch, nhưng giờ phút này tinh thần cô đều ở trên người Đinh Doãn Dị, hoàn toàn không có ý định nhìn bên ngoài.
Mà sau khi Dương Dịch nhìn xe cứu thương đến, anh lại tiếp tục tìm kiếm Hạ Thiên Vũ, hai người gặp thoáng qua như vậy, nhưng cho dù anh nhìn thấy thì thế nào, khi xe tông vào, Hạ Thiên Vũ cũng đã mắc nợ một phần tình cảm khó trả rồi.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook