Cẩu Ở Tiên Giới Thành Đại Lão
-
Chương 23: Tiểu Thành
Trên cây liễu bên con đường nhỏ, tiếng ve kêu mùa hè hết đợt này đến đợt khác làm người cảm thấy bực bội.
Mặt trời chói chang trên đỉnh đầu, nhưng tâm trạng của Uông Trần đang làm việc trong linh điền vẫn rất vui vẻ.
Thật ra, giết địa tê ngưu là một công việc vừa vất vả vừa nhàm chán.
Công việc này yêu cầu hắn phải hết sức chăm chú, cẩn thận, kinh nghiệm phong phú, càng cần tài nghệ xuất chúng.
Tìm kiếm, xác định vị trí, giết chết…
Cứ lặp lại như vậy, là một bài kiểm tra cực kỳ khó khăn với thần hồn, pháp lực và ý chí.
Mà thứ làm Uông Trần có thể giữ vững tâm trạng vui vẻ, ngoài lợi ích mang đến từ việc giết địa tê ngưu.
Điều quan trọng nhất chính là điểm kỹ năng và nhân đức tăng lên!
‘Kinh nghiệm Canh Kim chỉ +1.’
‘Canh Kim chỉ (tinh thông): 198/200.’
198 điểm rồi!
Uông Trần nắm chặt tay kiềm chế lại sự kích động trong nội tâm.
Đồng thời cố nén không phóng Canh Kim chỉ thêm một lần để kiếm đủ điểm số tăng cấp cuối cùng.
Pháp lực quý giá, không thể lãng phí.
Hắn hít sâu một hơi, vẫn duy trì sự chuyên chú của mình, tiếp tục tìm kiếm địa tê ngưu đang giấu trong linh điền.
Bây giờ, Uông Trần đã có thể sinh ra cộng minh càng thêm sâu sắc với linh lúa trong linh điền.
Loại cộng minh không thuộc về phạm trù kỹ năng có thể làm hắn nhanh chóng xác định vị trí của mục tiêu.
Hoàn thành công việc của mình với hiệu suất cao.
Hơn nữa, Uông Trần còn phát hiện ra, thời gian hắn cộng minh với linh lúa càng dài thì cảm giác sẽ càng thêm nhạy bén và rõ ràng.
Dưới trạng thái có thể nói là huyền diệu như vậy, lại một con địa tê ngưu bị hắn tìm thấy
Con địa tê ngưu này rất đặc biệt.
Nó không nằm trên bông lúa mà giấu mình dưới lớp bùn đất dưới một cây linh lúa.
Lẳng lặng ngủ đông.
Đây là lần đầu tiên Uông Tràn phát hiện địa tê ngưu nằm trong bùn đất.
Hơn nữa con địa tê ngưu này còn mang đến cho hắn cảm giác uy hiếp.
Địa tê ngưu yêu hoá!
Đôi mắt Uông Trần lập tức sáng lên.
Hắn không nghĩ ngợi gì nâng tay phải lên, ngưng tụ chín thành pháp lực vào trong kiếm chỉ.
Đột nhiên đâm xuống mặt đất cách hắn năm bước!
Kình khí Canh Kim sắc bén lập tức đâm vào lớp bùn đất, xuyên thủng địa tê ngưu yêu hoá đang ngủ đọng.
‘Kinh nghiệm Canh Kim chỉ +1.’
‘Nhân đức +1.’
‘Thần hồn +1.’
Hả?
Thông báo liên tục xuất hiện làm Uông Trần ngẩn người.
Điểm kỹ năng Canh Kim chỉ và điểm nhân đức tăng lên là điều nằm trong dự đoán của hắn.
‘Thần hồn’ tăng lên một điểm lại làm hắn không ngờ tới.
Hoàn toàn thuộc về niềm vui ngoài ý muốn!
Uông Trần cảm thấy vừa ngạc nhiên vừa vui sướng, đồng thời cũng suy đoán rất có thể là do mình không ngừng kích phát linh thức, thường xuyên cộng minh với linh lúa, là hiệu quả mang đến khi rèn luyện thần hồn.
Hiển nhiên thần hồn giống như thân thể, có thể tăng lên thông qua việc rèn luyện!
Thật ra thuộc tính thần hồn của hắn đã đạt tới 3+7 điểm.
Uông Trần vẫn luôn cảm thấy buồn bực.
Vì sao trong bốn thuộc tính lớn, thuộc tính thần hồn của hắn lại có một phong cách riêng như vậy.
Là vì linh hồn xuyên vào trong cơ thể này sao?
Hắc khẽ lắc đầu, không nghĩ lại vấn đề này nữa.
Bởi vì còn có một chuyện càng quan trọng hơn.
Cộng điểm!
Mặt trời chói chang trên đỉnh đầu, nhưng tâm trạng của Uông Trần đang làm việc trong linh điền vẫn rất vui vẻ.
Thật ra, giết địa tê ngưu là một công việc vừa vất vả vừa nhàm chán.
Công việc này yêu cầu hắn phải hết sức chăm chú, cẩn thận, kinh nghiệm phong phú, càng cần tài nghệ xuất chúng.
Tìm kiếm, xác định vị trí, giết chết…
Cứ lặp lại như vậy, là một bài kiểm tra cực kỳ khó khăn với thần hồn, pháp lực và ý chí.
Mà thứ làm Uông Trần có thể giữ vững tâm trạng vui vẻ, ngoài lợi ích mang đến từ việc giết địa tê ngưu.
Điều quan trọng nhất chính là điểm kỹ năng và nhân đức tăng lên!
‘Kinh nghiệm Canh Kim chỉ +1.’
‘Canh Kim chỉ (tinh thông): 198/200.’
198 điểm rồi!
Uông Trần nắm chặt tay kiềm chế lại sự kích động trong nội tâm.
Đồng thời cố nén không phóng Canh Kim chỉ thêm một lần để kiếm đủ điểm số tăng cấp cuối cùng.
Pháp lực quý giá, không thể lãng phí.
Hắn hít sâu một hơi, vẫn duy trì sự chuyên chú của mình, tiếp tục tìm kiếm địa tê ngưu đang giấu trong linh điền.
Bây giờ, Uông Trần đã có thể sinh ra cộng minh càng thêm sâu sắc với linh lúa trong linh điền.
Loại cộng minh không thuộc về phạm trù kỹ năng có thể làm hắn nhanh chóng xác định vị trí của mục tiêu.
Hoàn thành công việc của mình với hiệu suất cao.
Hơn nữa, Uông Trần còn phát hiện ra, thời gian hắn cộng minh với linh lúa càng dài thì cảm giác sẽ càng thêm nhạy bén và rõ ràng.
Dưới trạng thái có thể nói là huyền diệu như vậy, lại một con địa tê ngưu bị hắn tìm thấy
Con địa tê ngưu này rất đặc biệt.
Nó không nằm trên bông lúa mà giấu mình dưới lớp bùn đất dưới một cây linh lúa.
Lẳng lặng ngủ đông.
Đây là lần đầu tiên Uông Tràn phát hiện địa tê ngưu nằm trong bùn đất.
Hơn nữa con địa tê ngưu này còn mang đến cho hắn cảm giác uy hiếp.
Địa tê ngưu yêu hoá!
Đôi mắt Uông Trần lập tức sáng lên.
Hắn không nghĩ ngợi gì nâng tay phải lên, ngưng tụ chín thành pháp lực vào trong kiếm chỉ.
Đột nhiên đâm xuống mặt đất cách hắn năm bước!
Kình khí Canh Kim sắc bén lập tức đâm vào lớp bùn đất, xuyên thủng địa tê ngưu yêu hoá đang ngủ đọng.
‘Kinh nghiệm Canh Kim chỉ +1.’
‘Nhân đức +1.’
‘Thần hồn +1.’
Hả?
Thông báo liên tục xuất hiện làm Uông Trần ngẩn người.
Điểm kỹ năng Canh Kim chỉ và điểm nhân đức tăng lên là điều nằm trong dự đoán của hắn.
‘Thần hồn’ tăng lên một điểm lại làm hắn không ngờ tới.
Hoàn toàn thuộc về niềm vui ngoài ý muốn!
Uông Trần cảm thấy vừa ngạc nhiên vừa vui sướng, đồng thời cũng suy đoán rất có thể là do mình không ngừng kích phát linh thức, thường xuyên cộng minh với linh lúa, là hiệu quả mang đến khi rèn luyện thần hồn.
Hiển nhiên thần hồn giống như thân thể, có thể tăng lên thông qua việc rèn luyện!
Thật ra thuộc tính thần hồn của hắn đã đạt tới 3+7 điểm.
Uông Trần vẫn luôn cảm thấy buồn bực.
Vì sao trong bốn thuộc tính lớn, thuộc tính thần hồn của hắn lại có một phong cách riêng như vậy.
Là vì linh hồn xuyên vào trong cơ thể này sao?
Hắc khẽ lắc đầu, không nghĩ lại vấn đề này nữa.
Bởi vì còn có một chuyện càng quan trọng hơn.
Cộng điểm!
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook