Câu Lạc Bộ Thiên Tài
Chapter 18: Bữa tiệc tối (1)

Lâm Huyền trở về văn phòng, sau khi sắp xếp công việc cho bốn nhân viên cấp dưới thì hắn lên đường đến trung tâm thương mại bên cạnh.

Khu thương mại bên cạnh tòa nhà văn phòng của công ty là trung tâm mua sắm cao cấp nhất thành phố Đông Hải, tập trung rất nhiều thương hiệu xa xỉ.

Từ trước đến nay, nơi này không hề liên quan gì đến Lâm Huyền, đây là lần đầu tiên hắn đến đây.

Theo chỉ dẫn, hắn nhanh chóng tìm thấy “Brioni” mà Triệu Anh Quân đã nói. Đó là một cửa hàng vest nam được trang trí theo phong cách cổ điển sang trọng.

“Tiên sinh, chào mừng anh đến với cửa hàng!”

Một cô gái trẻ xinh đẹp mỉm cười cúi chào, ra hiệu cho Lâm Huyền vào trong.

Qua lời giới thiệu của nhân viên bán hàng này, Lâm Huyền biết được Brioni là một thương hiệu lâu đời của Ý, may thủ công hoàn toàn, chuyên cung cấp cho những người nổi tiếng trong xã hội.

Lâm Huyền đoán được tại sao nhân viên bán hàng này lại giới thiệu chi tiết như vậy với hắn.

Họ rất tinh mắt, có thể nhìn ra khả năng chi trả của khách hàng chỉ bằng một cái liếc mắt.

Những lời giới thiệu có vẻ chi tiết này thực ra chỉ là sự thăm dò lịch sự. Nếu khách hàng không có tiền thì bọn họ sẽ tự biết khó mà lui, mọi người đều hiểu rõ và không ai cảm thấy ngượng ngùng.

Đây chính là bản lĩnh của các thương hiệu xa xỉ, tình tiết nhân viên bán hàng khinh thường khách hàng... Có lẽ chỉ xuất hiện trong những tiểu thuyết đô thị mười năm trước mà thôi.

Lâm Huyền nhìn trúng một bộ vest đen.

Mặc dù anh không hiểu nhiều về những thứ này nhưng chất liệu, đường may, đường chỉ... của bộ vest này hoàn toàn khác biệt so với bộ vest hắn đã mua khi đi phỏng vấn trước đây.

“Bộ này bao nhiêu tiền?”

“96.000 tệ, tiên sinh.”

???

Lâm Huyền suýt thì không nhịn được cười, đây chính là thế giới của những người giàu có sao?

“Ôi chao! Xin lỗi!”

Lúc này, một người phụ nữ lớn tuổi hơn một chút trông giống như quản lý bước ra rồi cúi chào Lâm Huyền rất sâu:

“Thật sự xin lỗi, anh chính là anh Lâm của công ty MX phải không?”

Lâm Huyền gật đầu.

Quản lý nữ cười xin lỗi:

“Xin lỗi Lâm tiên sinh, vừa rồi tôi có chút việc... nên không kịp ra tiếp anh.”

“Triệu tổng đã dặn chúng tôi rồi, anh vui lòng đi theo tôi! Những mẫu trưng bày bên ngoài đều là mẫu cơ bản... mẫu cao cấp mà anh cần ở trong phòng ạ!”

Quản lý nữ đuổi nhân viên bán hàng đi rồi dẫn Lâm Huyền vào căn phòng bên trong.

Căn phòng này nằm sâu nhất trong cửa hàng, rất kín đáo, trên cửa cũng không có bất kỳ biển hiệu nào.

“Lâm tiên sinh, mời anh vào.”

Quản lý nữ mở khóa mật mã rồi cúi người ra hiệu cho Lâm Huyền vào trước.

Vào phòng, Lâm Huyền thấy ánh sáng trong này rất sáng, xung quanh nhà bày toàn đồ nội thất bằng gỗ theo phong cách châu Âu, rất có cảm giác cổ kính.

Còn chính giữa nhà có ba tủ kính, bên trong mỗi tủ đều treo một bộ vest chỉnh tề.

“Lâm tiên sinh, đây là những bộ vest thủ công cao cấp nhất của cửa hàng chúng tôi, mỗi bộ đều do hơn 80 công nhân, trải qua hơn 200 công đoạn may thủ công.”

“Anh là người sành sỏi, về mặt thủ công thì tôi không giới thiệu nhiều với anh nữa. Anh xem ba bộ vest này, anh thích bộ nào? Tôi lấy ra cho anh thử.”

“Tôi nghe Triệu tổng nói... tối nay anh sẽ tham dự tiệc tối cùng cô ấy. Nếu là tiệc tối thì... thực ra tôi khuyên anh nên chọn bộ bên trái này, phong cách của nó không quá trang trọng, phối màu cũng tươi sáng hơn một chút.”

Nghe quản lý nữ giới thiệu, Lâm Huyền quay đầu nhìn về phía tủ kính bên trái.

Đó là một bộ vest màu xanh đen, mặc dù Lâm Huyền không hiểu nhiều lắm nhưng hắn cũng nhìn ra ngay... so với những bộ bên ngoài, bộ vest này đều cao cấp hơn hẳn về mọi mặt.

“Vậy thì bộ này đi, thử xem sao.”

Cả đời này Lâm Huyền mới mặc vest có một lần, so với việc tự mình lựa chọn thì hắn tin vào con mắt chuyên nghiệp hơn.

Thử xong, Lâm Huyền soi gương.

Quả nhiên là người đẹp nhờ lụa... bộ vest cao cấp này mặc vào, hiệu quả đúng là khác hẳn, Lâm Huyền có cảm giác như mình bước vào xã hội thượng lưu, trở thành quý tộc nửa mùa vậy.

“Vậy bộ này đi, gói lại cho tôi.”

“Được Lâm tiên sinh! Còn cà vạt, anh cần tôi giới thiệu cho anh một mẫu không?”

“Ừ, cô phối luôn đi.”

...

Một lúc lâu sau, Lâm Huyền xách hộp đựng vest đi ra khỏi cửa hàng.

Hắn mới biết, hóa ra những bộ vest cao cấp thế này bình thường đều được đựng trong hộp.

Quản lý nữ nói với hắn, về nhà phải lấy vest ra khỏi hộp, treo thẳng đứng, tránh bị nhăn. Cái hộp này có tác dụng bảo vệ vest trong quá trình vận chuyển.

“Đúng là dễ hỏng...”

Lâm Huyền xách cái hộp đựng vest này, cảm giác như đang xách một hộp vàng vậy.

Hắn rất tò mò không biết rốt cuộc bộ vest cao cấp này giá bao nhiêu... nhưng trên ba tủ kính kia đều không ghi giá, hơn nữa quản lý nữ trực tiếp ghi vào sổ sách của Triệu Anh Quân, đến cuối cùng Lâm Huyền cũng không biết giá bao nhiêu.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương