Câu Chuyện Một: Làm Nữ Quần Chúng Sao Khó Vậy
-
Chương 1: Xuyên vào tiểu thuyết
Cuộc đời cẩu huyết thật sự cẩu huyết, người ta nói xuyên không rất thịnh hành tôi còn không tin. Giờ thì thế nào chính tôi cũng xuyên rồi đó, còn xuyên vào bộ thịt văn ăn khách nhất nữa. Chẳng lẽ ông trời phạt tôi vì tội không chung thủy với đam mỹ sao?.
Dạ Nguyệt Linh nước mắt lăn dài trên má. Cô tới thế giới này cũng được tháng rồi, trên lớp không một mống bạn, về nhà thì như cái mê cung bỏ hoang, cũng may là còn có người hầu. Mẹ mất sớm, cha chẳng thấy mặt, anh trai lúc nào cũng kề kề nữ chủ tranh dành cùng các nam nhân khác.
Nhiều khi cô tự hỏi, có phải ông trời cho xuyên nhầm thế giới không nữa. Cô là hủ nữ, hủ nữ nhé, cô thích nam x nam hoặc nam x n nam, chứ không phải nữ x n thằng nam. Cô hoàn toàn không có hứng thú xem cẩu nữ n nam nào đó làm truyện phòng the.
Cô cũng có mở một chát web, hội tụ những trang tuấn tài anh kiệt chỉ bộc lộ bản thân khi nói về đam mỹ. Mới đầu khá làm im ắng, nhưng khi dần làm quen thì chẳng khác nào ong vỡ tổ.
Tin nhắn từ trang hiện lên, người gửi là em gái hành tây nhỏ nhất hội.
Em hành tây: mọi người ơi, hàng nóng, hàng nóng!!!!!!!!!.
Éo cần trai: cái gì nóng? Giờ ta đang rất nóng.
Vượt giới: tiểu Minh làm gì mà nóng. Lại nhà trụy điều hòa 24/24.
Éo cần trai: Dương thụ, điều hòa nhà trụy cũng chẳng khiến ta bớt nóng được.
Dạ Nguyệt Linh làm một cái icon dấu hỏi to phạc, hỏi.
Đen hơn đít nồi: sao vậy?
Éo cần trai: icon tức giân. Bà già con hồ ly hàng xóm, cái gì mà tính cách dịu dàng thục nữ, e lệ uyển chuyển, hiểu người hiểu đời. Những người khen nó coi như bị mù cả rồi.
Vượt giới: ui, khiếp~.
Đen hơn đít nồi: icon vã mồ hôi. Thế rồi nó làm sao?
Éo cần trai: nó, nó dám chơi cái trò "thiếu nữ bạch liên quật cường quyết không khóc đánh bại xấu ác nữ" với ta. Rõ ràng ta mới là đứa bị hại mà, trai không thèm tin ta. Ta hiện giờ rất đâu khổ.
Vượt giới: ui~ ui~, lại đây xem ảnh của Tuấn và Khiêm nè. Xem đi cho đỡ buồn, hình ảnh sắc nét từng hành động góc độ nè hoàn mĩ, trụy phun máu nãy giờ.
Vượt giới gửi một tấm ảnh.
Éo cần trai: làm tốt lắm Dương thụ.
Nam x nam: mới đi làm về, có chuyện gì vui vậy. Icon mặt cười.
Đen hơn đít nồi: tiểu Minh bị hồ ly cướp chồng.
Vượt giới: chùi ui, là con hồ ly 9 đuôi đó ~~.
Éo cần trai: á nó còn dám dụ trai nhà ta đi chơi nữa. Ta ức, ta ức.
Sau một hồi trầm luân, nam x nam đưa ra một ý kiến kiến ai cũng phải im lặng.
Nam x nam: mệt mỏi thì như tên hiện hành, éo cần trai, đá quách nó đi. Ế là một cái rất văn minh trong thời hiện đại nhé.
Éo cần trai:...........
Đen hơn đít nồi:............
Vượt giới:..........
Buổi nói chuyện cứ thế bị câu nhạt toẹt kia mà.. à chưa kết thúc. Chúng ta quên một bạn nhỏ nhất hội.
Em hành tây: các người quá đáng, quá đáng, dám bơ em. Icon tức giận.Icon tức giân.
Đen hơn đít nồi: icon đổ mồ hôi. Xin lỗi, xin lỗi, vậy em bảo cái gì nóng.
Em hành tây: chấp nhận xin lỗi. Em định nói là em...... hình như... quên mất rồi.
Im lặng lần hai.😶
Tắt màn hình, Dạ Nguyệt Linh tháo chiếc kính to tổ bố thằng ăn mày, cất vào túi cùng điện thoại. Đi vào nhà kho bê ra cái kéo to phạc vác trên vai, tay còn lại kéo lê thê cái thang gấp.
" cần phải cắt tỉa cái cây này, xồm xoàm quá".
Nhà giàu quả là nhà giàu, riêng cái vườn thôi cũng to hơn gấp mấy lần nhà cũ của cô. Nhưng thế lại càng làm cô có động lực tiếp tục công việc yêu thích của mình.
Nữ phụ thì thế nào, yêu nam chủ á thôi cho xin. Làm một con nhỏ quần chúng lúc nào cũng chỉ có cây cỏ hoa lá, là mãn nguyện rồi.
*******
Vài lời của Tây Tây: Vì đây là " lần đầu" của em, xin các nàng hãy "nhẹ nhàng".
Dạ Nguyệt Linh nước mắt lăn dài trên má. Cô tới thế giới này cũng được tháng rồi, trên lớp không một mống bạn, về nhà thì như cái mê cung bỏ hoang, cũng may là còn có người hầu. Mẹ mất sớm, cha chẳng thấy mặt, anh trai lúc nào cũng kề kề nữ chủ tranh dành cùng các nam nhân khác.
Nhiều khi cô tự hỏi, có phải ông trời cho xuyên nhầm thế giới không nữa. Cô là hủ nữ, hủ nữ nhé, cô thích nam x nam hoặc nam x n nam, chứ không phải nữ x n thằng nam. Cô hoàn toàn không có hứng thú xem cẩu nữ n nam nào đó làm truyện phòng the.
Cô cũng có mở một chát web, hội tụ những trang tuấn tài anh kiệt chỉ bộc lộ bản thân khi nói về đam mỹ. Mới đầu khá làm im ắng, nhưng khi dần làm quen thì chẳng khác nào ong vỡ tổ.
Tin nhắn từ trang hiện lên, người gửi là em gái hành tây nhỏ nhất hội.
Em hành tây: mọi người ơi, hàng nóng, hàng nóng!!!!!!!!!.
Éo cần trai: cái gì nóng? Giờ ta đang rất nóng.
Vượt giới: tiểu Minh làm gì mà nóng. Lại nhà trụy điều hòa 24/24.
Éo cần trai: Dương thụ, điều hòa nhà trụy cũng chẳng khiến ta bớt nóng được.
Dạ Nguyệt Linh làm một cái icon dấu hỏi to phạc, hỏi.
Đen hơn đít nồi: sao vậy?
Éo cần trai: icon tức giân. Bà già con hồ ly hàng xóm, cái gì mà tính cách dịu dàng thục nữ, e lệ uyển chuyển, hiểu người hiểu đời. Những người khen nó coi như bị mù cả rồi.
Vượt giới: ui, khiếp~.
Đen hơn đít nồi: icon vã mồ hôi. Thế rồi nó làm sao?
Éo cần trai: nó, nó dám chơi cái trò "thiếu nữ bạch liên quật cường quyết không khóc đánh bại xấu ác nữ" với ta. Rõ ràng ta mới là đứa bị hại mà, trai không thèm tin ta. Ta hiện giờ rất đâu khổ.
Vượt giới: ui~ ui~, lại đây xem ảnh của Tuấn và Khiêm nè. Xem đi cho đỡ buồn, hình ảnh sắc nét từng hành động góc độ nè hoàn mĩ, trụy phun máu nãy giờ.
Vượt giới gửi một tấm ảnh.
Éo cần trai: làm tốt lắm Dương thụ.
Nam x nam: mới đi làm về, có chuyện gì vui vậy. Icon mặt cười.
Đen hơn đít nồi: tiểu Minh bị hồ ly cướp chồng.
Vượt giới: chùi ui, là con hồ ly 9 đuôi đó ~~.
Éo cần trai: á nó còn dám dụ trai nhà ta đi chơi nữa. Ta ức, ta ức.
Sau một hồi trầm luân, nam x nam đưa ra một ý kiến kiến ai cũng phải im lặng.
Nam x nam: mệt mỏi thì như tên hiện hành, éo cần trai, đá quách nó đi. Ế là một cái rất văn minh trong thời hiện đại nhé.
Éo cần trai:...........
Đen hơn đít nồi:............
Vượt giới:..........
Buổi nói chuyện cứ thế bị câu nhạt toẹt kia mà.. à chưa kết thúc. Chúng ta quên một bạn nhỏ nhất hội.
Em hành tây: các người quá đáng, quá đáng, dám bơ em. Icon tức giận.Icon tức giân.
Đen hơn đít nồi: icon đổ mồ hôi. Xin lỗi, xin lỗi, vậy em bảo cái gì nóng.
Em hành tây: chấp nhận xin lỗi. Em định nói là em...... hình như... quên mất rồi.
Im lặng lần hai.😶
Tắt màn hình, Dạ Nguyệt Linh tháo chiếc kính to tổ bố thằng ăn mày, cất vào túi cùng điện thoại. Đi vào nhà kho bê ra cái kéo to phạc vác trên vai, tay còn lại kéo lê thê cái thang gấp.
" cần phải cắt tỉa cái cây này, xồm xoàm quá".
Nhà giàu quả là nhà giàu, riêng cái vườn thôi cũng to hơn gấp mấy lần nhà cũ của cô. Nhưng thế lại càng làm cô có động lực tiếp tục công việc yêu thích của mình.
Nữ phụ thì thế nào, yêu nam chủ á thôi cho xin. Làm một con nhỏ quần chúng lúc nào cũng chỉ có cây cỏ hoa lá, là mãn nguyện rồi.
*******
Vài lời của Tây Tây: Vì đây là " lần đầu" của em, xin các nàng hãy "nhẹ nhàng".
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook