Sáng sớm, một chuỗi âm nhạc chói tai truyền đến trong tai Bạch Tĩnh Ny, làm cho nàng đang trong trạng thái ngủ say hơi hơi nhăn mày nhíu mi.

Âm thanh vang lên hơn nửa ngày, nàng mới không tình nguyện vươn một cánh tay mảnh khảnh trắng như tuyết ra khỏi chăn, nắm lấy chiếc di động bị nàng đặt ở đầu giường, nhấn nút tiếp nhận cuộc gọi, mới để lên tai, giọng nói buồn ngủ -“Uy, ai a?”

-“Thân ái tiểu Ny Ny, ta là vu bà Lâm” di động truyền đến một thanh âm thanh thúy dễ nghe, nếu theo thanh âm phỏng đoán, đối phương hẳn là một nữ nhân đáng yêu.

Vừa nghe thấy đối phương nói tên, Bạch Tĩnh Ny lập tức tỉnh hẳn, phút chốc ngồi dậy, đôi môi đỏ mọng thoát ra thanh âm mãnh liệt ai oán.

-“Vu bà Lâm? Đáng chết, ngươi đã chạy đi đâu? Vì sao trong khoảng thời gian này di động cũng không liên lạc được?”

-“Ta đi rừng rậm nguyên thủy, đến bộ lạc sinh sống tại rừng rậm nguyên thủy học hỏi về cách bói toán, nơi đó không có tín hiệu. Như thế nào? Lần trước ta giúp ngươi bói toán có chuẩn không? Hiện tại bên cạnh ngươi có phải có một nam nhân phi thường anh tuấn tiêu sái?”

-“Chết tiệt vu bà Lâm, ngươi còn có lá gan cùng ta nói chuyện bói toán, có biết hay không ta bị ngươi hại thảm? ta bị người ta bắt cóc bức hôn nha!” thanh âm cao vút vang lên.

Tiếng cười đắc ý truyền đến –“Ta chỉ biết là công lực bói toán của ta tăng mạnh mà, Tiểu Ny Ny, ngươi không cần tức giận, hãy nghe ta nói, ngày đó ta dùng phương pháp bói toán Thất Tinh giúp ngươi tính toán ra hồng loan tinh mộng năm nay của ngươi…” ( cai1 kiểu bói toán này mình chịu ko biết)

Đợi chút, nàng nghe được mấy từ mấu chốt –“Hồng loan tinh mộng? sáng hôm đó ngươi gọi điện thoại cho ta, muốn ta bỗng nhiên chạy ra ăn cơm là vì hồng loan tinh mộng của ta, ngươi giúp ta tìm chồng?”

Nàng thật muốn khóc, tại sao lại ngu xuẩn như vậy? cư nhiên quên mất một chuyện đó là cuộc đời của vu bà Lâm thích nhất là giúp người se duyên linh tinh, nhưng là loại chuyện này tại sao lại không hỏi đương sự một câu?

-“Đương nhiên, bằng không ngươi nghĩ rằng ta vì sao muốn gọi ngươi đi ra ngoài ăn cơm? Đương nhiên là vì tìm ra một nửa của ngươi sẽ xuất hiện ở nơi nào nha, chúng ta làm tỷ muội cũng lâu, ta giúp ngươi tìm một kim quy tốt thôi. Ngươi sẽ cảm kích ta, nếu bỏ qua lần này, đợt hồng loan tinh mộng tiếp theo phải đợi đến bảy năm nha, bảy năm sau ngươi đã thành lão bà khô quắt, ta làm sao có thể nhẫn tâm?”

Từ ngữ nói nghiêm chỉnh, nhưng thanh âm thỉnh thoảng dừng một chút, truyền đến thanh âm ăn khoai tây chiên khách khách, làm cho thanh âm nói chuyện trở nên có chút mơ hồ.

-“Ngươi cũng biết vu bà Lâm ta có nguyện vọng suốt đời chính là giúp những người có tình trong thiên hạ trở thành đôi, ta tuyệt đối sẽ không trơ mắt nhìn bạn bẻ không gả được ra ngoài, tiểu Ny Ny thân ái, lộ ra một chút đi, lão công ngươi tên là gì? Thân thể cao bao nhiêu? Nặng bao nhiêu? Diện mạo như thế nào?”

Bạch Tĩnh Ny nghiến răng nghiến lợi hừ lạnh –“Ngươi không phải có thể tính ra sao? Chính mình tìm nha”

-“Ai nha, công lực của ta còn chưa đủ, còn không học được thuật xem cầu thủy tinh, ngươi lộ ra một chút đi.”

-“Lộ ra? Lộ ra cái đầu ngươi! Tuyệt giao, ta muốn tuyệt giao với ngươi! Từ hôm nay trở đi, ta không biết một nữ nhân tên Sở Thu Lâm!” nàng không khỏi phân trần ấn nút tắt di động. Tức chết nàng, nàng làm sao có thể có loại bạn bè kiểu này.

-“Đã lâu như vậy, cô còn không nghĩ gả cho ta?”

Một tiếng nói sâu kín vang lên, hại nàng kinh hách, vội vàng đem tầm mắt chuyển về phía cửa.

Khang Húc Trạch hé ra khuôn mặt tuấn tú âm trầm, hai tay hoàn trước ngực đứng dựa vào cửa, dùng một loại ánh mắt sâu xa khó hiểu nhìn nàng.

Không biết vì sao, chột dạ mãnh liệt nảy lên trong lòng nàng, nàng vội vàng ha ha cười ngây ngô hai tiếng, làm bộ như không thèm để ý –“Tôi cùng bạn bè nói chuyện phiếm mà thôi, anh không cần để ý. Di? Anh không phải đã đi làm sao? Như thế nào trở về?”

Người này khi nào thì vào? Mặt hắn thối như vậy, sẽ không phải vừa nghe được câu “ta bị người bắt cóc bức hôn” đi?

Hắn đi về phía trước từng bước, lấy tay đem cửa đóng, thuận tiên khoá lại. ( hehe, có biến nha)

Động tác này của Khang Húc Trạch làm cho tâm của Bạch Tĩnh Ny bất an. Hắn đóng cửa làm gì? ( tất nhiên để “ ăn” nàng rùi, biết còn giả bộ)

Từng bước hướng về phía nàng, hắn đứng ở bên giường, duy trì tư thế hai tay hoàn trước ngực nhìn nàng –“Trả lời vấn đề của ta, đã lâu như vậy, cô vẫn không nghĩ gả cho ta sao?”

-“Tôi…” Bạch Tĩnh Ny cho tới bây giờ cũng không biết hóa ra người này sẽ mang lại cho người ta cảm giác áp bách như vậy, theo bản năng nàng xê dịch thân mình về phía sau, kiên trì hướng hắn rầm rĩ.

-“Đúng vậy, tôi vẫn không muốn gả cho anh, anh mới biết? đơn giản là tôi không cẩn thận cắt đi mái tóc anh( đúng là “không cẩn thận”), đã bị anh giam cầm bắt trở thành lão bà, còn xúi giục ba mẹ tôi bán đi phòng ở, hại tôi không nhà để về, lại còn hại tôi không có việc làm, tôi không tính toán sổ sách với anh anh nên đi niệm a di đà phật mới đúng, như thế nào còn mặt mũi chạy tới chất vấn tôi?”

Nghĩ đến việc này, toàn thân nàng lại tràn lên phẫn nộ, lập tức quên sợ hãi, từ trên giường bò xuống, lấy tay trạc trạc vào ngực hắn.

Mâu quang trong giây lát căng thẳng, ở sâu trong đôi mắt của Khang Húc Trạch có thêm một tia khác thường sáng rọi.

Trên giường nàng mặc một bộ áo ngủ tơ tằm màu trắng, không có mặc nội y, từ góc độ của hắn nhìn xuống, cảnh đẹp trước ngực của nàng có thể nhìn thấy không sót một cái.

Dáng ngực no đủ đẫy đà kia, cùng mùi thơm thản nhiên tản mát từ trên người nàng khiến cho hắn khống chế không được sinh ra xúc động đối với nàng.

Trước kia hắn nghĩ đến, rõ ràng là vợ chồng, nhưng không có tiến thêm một bước động tác, chính là vẫn nghĩ đến biện pháp làm cho hai người có nhiều cơ hội tiếp xúc hơn, nhưng khi hắn đang nghĩ đến biện pháp cải thiện quan hệ hai người, mới phát hiện, nàng vẫn không nghĩ gả cho hắn….không! hắn sẽ lưu lại nàng, cho dù dùng thủ đoạn một chút cũng không quan hệ.

Hắn muốn nàng, cực kì muốn nàng!

Nâng tay, hắn dùng bàn tay to lớn bao trước ngực nàng tàn sát bừa bãi, tiếp theo khuynh thân về phía trước, đôi môi khêu gợi che lại chiếc miệng còn đang lải nhải của nàng, đem tất cả lời nói của nàng nuốt vào bụng.

Bạch Tĩnh Ny bị tập kích trợn tròn hai mắt, không kịp cảm thụ rung động của đôi môi cùng hơi thở của hắn gây cho nàng, mạnh vươn hai tay dùng sức đẩy.

Chỉ thấy Khang Húc Trạch thần kinh vận động cực kém đến mức làm cho người ta cười sặc sụa, bị đánh bất ngờ hoàn toàn không có năng lực chống cự, hơn nữa nàng dùng sức quá mạnh, hắn không đứng vững liền bị đẩy ngã, may mắn dưới nền có thảm rộng, mới khiến cho hắn thoát đi vận mệnh bị choáng váng đầu.

Hắn không khỏi đau kêu một tiếng –“Bạch Tĩnh Ny, cô làm gì?”

Nữ nhân này không thể ngẫu nhiên trở thành con chim nhỏ nép vào người hắn một chút được sao? Cả ngày cường hãn như nữ siêu nhân, hắn hoài nghi nếu chính mình không cưới nàng, đời này nàng có thể gả ra ngoài sao?

-“Tôi làm gì? Những lời này hẳn là tôi nói mới đúng” nàng tức giận nhảy xuống giường đứng ở bên hắn, hai tay chống nạnh nhìn thành quả dã man của mình.

Hừ, lần trước bị hắn cường hôn thành công là vì nàng sinh bệnh, mới có thể không có sức lực đem hắn đẩy ra, bất quá về sau hắn cũng đừng nghĩ lại có cơ hội phi lễ nàng, nàng Bạch Tĩnh Ny không phải nữ nhân tay trói gà không chặt.

Khang Húc Trạch giãy giụa suy nghĩ muốn đứng lên, nhưng là lấy tay chống sàn một chút lại lộ ra vẻ mặt thống khổ, kêu đau nằm trở về.

Bộ dạng này của hắn dọa đến Bạch Tĩnh Ny, nàng nhẹ nhàng dùng chân đá chân hắn –“Uy, Khang Húc Trạch, anh làm sao vậy?”

-“Thắt lưng của ta….ta giống như bị thương ở thắt lưng” ánh mắt của hắn có chút thống khổ, hướng nàng vươn một bàn tay –“Cô phù ta đứng lên” ( tên này gian kinh khủng, đi làm diễn viên cũng dc)

Nghe được hắn nói có thể bị thương, nàng lập tức bỏ qua cường hãn vừa rồi, trở nên khẩn trương hề hề, ngồi xổm bên người hắn, bắt lấy cánh tay hắn, tính dìu hắn đứng lên.

Nhưng nằm mơ nàng cũng không nghĩ tới chính mình sẽ bị lừa!

Tay vừa mới đưa qua, đã bị Khang Húc Trạch dùng lực lôi kéo té vào lòng hắn, hắn xoay người một cái, nàng đã bị hắn áp đặt dưới thân.

Hắn đem hai tay nhỏ bé của nàng bắt vào trogn tay, đặt trên đỉnh đầu của nàng, khuôn mặt tuấn tú gần sát, nhìn chằm chằm nàng, nàng có thể thấy rõ dục vọng không dấu được trong mắt hắn.

Bị nhiệt tình trong mắt hắn biểu lộ ra làm cho nàng hốt hoảng, nàng nói lắp bắp –“kia…cái kia… Khang Húc Trạch, anh….anh muốn làm gì?”

Hơi thở nóng rực phun lên mặt nàng, ánh mắt có chút bỡn cợt, hắn mở miệng cười tà mị -“Em nghĩ ta sẽ làm gì?”

-“Anh, anh nhanh chút đứng lên, anh nên đi làm.” Bạch Tĩnh Ny muốn dời đi lực chú ý của hắn.

-“Yên tâm đi, cho dù hôm nay ta không đi làm, cũng không ai dám cắt tiền lương của ta” Hắn đắc ý thưởng thức nàng kinh hoàng thất thố.

Chính nàng không có biện pháp sao? Tuy rằng nàng sợ hãi, nhưng không có kịch liệt chống đẩy, có phải hay không nàng cũng tán thành hành động của hắn?

-“Nhưng là…nhưng là anh không phải phải làm gương tốt cho viên công sao? Nếu đại lão bản mỗi ngày không đi làm, cấp dưới cũng sẽ học theo, cho nên vì anh…ô…” mọi âm thanh đều bị đôi môi nóng rực nuốt lại, hơn nữa cực kì bá đạo, cực kì mãnh liệt, làm cho người ta có chút không thể thừa nhận nụ hôn nồng nhiệt này.

Vừa mới bắt đầu tay nàng còn có lý trí để trong ngực hắn, nhưng dần dần, nàng bắt đầu không khí lực, toàn thân mềm nhũn, giống như bị nhốt trong không gian, ngay cả linh hồn cũng trôi nổi bồng bềnh.

Nha không, nàng ở trong ngực khóc thét một tiếng, rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra?

Vì sao hắn vừa hôn nàng, nàng sẽ cả người vô lực?

Sau đó, áo tây trang bay ra, caravat bay ra, áo sơ mi bay ra, dây lưng bay ra…. ( tóm lại tất cả bay ra…)

Trong thời gian ngắn ngủi, quần áo trên người hắn cùng áo ngủ trên người nàng đều bị biến mất.

Hắn cắn cắn ngực đẫy đà của nàng, hương vị của nàng thật thơm, thật ngọt, tựa như viên kẹo đường, làn da toàn thân cũng thật tốt, giống da trẻ em phấn nộn nhẵn mịn, làm cho người ta hận không thể một ngụm nuốt vào miệng.

Bạch Tĩnh Ny tình dục hoàn toàn bị hắn trêu chọc nổi lên, cảm thấy cơ thể mình sắp bị bức điên.

Hai mắt sương mù, nhìn đèn treo hoa lệ trên trần nhà, suy nghĩ mơ hồ trong đầu bay lên.

Lúc này, trong đầu nàng chỉ còn một ý tưởng

Hắn là nam nhân của nang!

Giờ này phút này, nàng mới chính thức ý thức được chuyện hắn dùng thủ đoạn cường ngạnh bức nàng trở thành thê tử, có lẽ.. nàng cũng đã chậm rãi chấp nhận.

“bang, bang…bang bang..”

Một trận tiếng đập cửa vang lên đánh gãy hai người sắp nhấc lên triều dâng, chỉ nghe thấy thanh âm của Cát Tường không biết sống chết từ ván của bên kia vang lên.

-“Thiếu gia, Trần trợ lý gọi điện thoại đến đây, hỏi tại sao ngài còn chưa tới?”

Thanh âm của Như Ý cũng xuất hiện –“Thiếu gia, Giang thư kí cũng gọi điện thoại đến nói đại diện của xí nghiệp Gia Hoa đang ở phòng họp chờ ngài.”

Khang Húc Trạch không tình nguyện đem miệng mình rời đi làn da non mịn của nàng, thanh âm khàn khàn rống giận –“Mặc kệ chuyện gì, để cho bọn họ tự làm, hiện tai ta không rảnh”

Hai tên ngu ngốc này, sớm muộn gì cũng đuổi bọn họ đi.

Phốc xích một tiếng, Bạch Tĩnh Ny thu hồi lý trí, bật cười.

Nàng nhịn không được thay Cát Tường và Như Ý lo lắng tiền đồ sau này, nàng dám đánh cược, Khang Húc Trạch nhất định sẽ làm cho bọn họ chịu giáo huấn một chút.

-“Em cười cái gì?” sắc mặt của hắn thực thối trừng mắt nhìn nữ nhân dưới thân.

-“Đương nhiên là cười anh, tôi thật sự rất muốn đề nghị hiện tại anh nên đi soi gương một chút, như vậy sẽ biết chính mình có bao nhiêu buồn cười” nàng không sợ chết trêu chọc.

Hắn mị hí mắt, không có ý tốt đứng dậy quỳ giữa hai chân nàng.

Thu hồi khuôn mặt tươi cười, nàng có chút e lệ nhìn hành động của hắn.

Nàng biết kế tiếp sẽ phát sinh chuyện gì, nhìn hắn tách ra hai chân của nàng, cùng với một trận đau đớn xé rách truyền đến, nàng cơ hồ muốn khóc ra nước mắt, đau quá, thật sự là đau quá!

Nhưng trong cơ thể tràn đầy lại nhắc nhở nàng đau là đáng giá, chinh cùng cảm giác bị chinh phục đồng thời dâng lên trong lòng nàng.

Nhắm lại hai mắt, nàng thả lỏng thân thể đón đợi, tùy ý hắn xâm nhập nơi mềm mại của nàng, tùy ý hắn một lần lại một lần nhồi nhét vào cơ thể hư không của nàng.

Nam nhân của nàng, đang dùng phương thức nguyên thủy nhất tuyên bố quyền sở hữu của hắn đối với nàng, mà nàng lúc này cũng không có một chút phản đối.

Kiều diễm giữa phòng ngủ lặng lẽ truyền ra bên ngoài làm cho người ta tim đập đỏ mặt…

Ngoài cửa, Cát Tường và Như Ý hai mặt nhìn nhau.

-“Thiếu gia cũng thật là, cư nhiên trong giờ đi làm cùng thiếu phu nhân thân thiết”. Cát Tường hao tâm tổn trí cau mày ( may là mới hao tâm tổn trí, còn chưa mất máu mà chết)

-“Ta cảm thấy hẳn là xin chỉ thị của thiếu gia một chút, hiệu quả cách âm của cánh cửa này không tốt lắm, có phải hay không nên đổi một cánh cửa cách âm khác tốt hơn?” Như Ý đem lỗ tai áp đến cánh cửa, còn thật sự cho lời bình.

-“Tốt, ta cũng muốn mua mấy cái quần lót, nhan sắc mấy cai quản gia mua giúp ta, ta không thích, thẩm mĩ của hắn có vấn đề.”

-“Còn nhớ gọi điện thoại nói cho Giang thư kí cùng Trần quản lý, thiếu gia vội vàng chế tạo tiểu thiếu gia, không rảnh đàm công việc.”

Hai người nói xong, cùng nhau hướng thang lầu đi đến. Bọn họ cũng không phải đứa ngốc, mới không cần đứng ở cửa phòng chờ bị mắng.

Bạch Tĩnh Ny xấu hổ đem mặt vùi vào trong ngực của Khang Húc Trạch, trong lòng khóc thét ---xong rồi, lần này thật sự xong rồi!

Làm sao nàng có thể cùng hắn phát sinh quan hệ? Mệt nàng trước kia còn lời thề son sắt nói muốn thoát khỏi hắn, hiện tại làm sao bây giờ?

-“Em thẹn thùng sao?” giọng nam sung sướng từ trên đỉnh đầu nàng vang lên.

-“Ai nói tôi thẹn thùng? Người nên thẹn thùng là anh mới đúng!” nàng không chịu nổi nhất là cười nhạo, đột nhiên ngẩng đầu lên trừng mắt hắn, lại nhìn thấy hắn đánh lén thành công cười đến chói mắt.

-“Ta có cái gì cần thẹn thùng?một chút ta cũng không cảm thấy chính mình có chỗ nào cần thẹn thùng” hắn thưởng thức vẻ mặt phiếm hồng của nàng, trong lòng tràn đầy đắc ý.

-“Anh… một chút kĩ xảo đều không có, làm cho toàn người tôi đau quá, không nên thẹn thùng sao?” nàng cố gắng giả dạng không hề cảm thấy thẹn thùng chỉ trích hắn, kì thật trong lòng cực kì cao hứng.

-“Chẳng lẽ…” hắn tà ác xả ra một chút tươi cười –“Chẳng lẽ em hi vọng kĩ xảo của ta tốt soa? Có lẽ, ta nên tìm nữ nhân khác để luyện tập, em yên tâm đi, lần sau gặp lại em, kĩ xảo của ta nhất định rất tốt.”

-“Anh dám tìm nữ nhân khác luyện tập, tôi liền cắt tiểu đệ đệ của anh, cho anh biến thành thái giám” vừa nghe hắn nói tìm nữ nhân khác, một trận ghen tuông như mưa rền gió dữ đánh vào trong lòng nàng, không khỏi phân trần uy hiếp hắn.

Khang Húc Trạch cúi đầu, tiếng cười từ trong miệng hắn truyền ra, nghiền ngẫm nâng cằm của nàng lên, đem đôi môi ấn vào môi nàng lẩm bẩm nói –“Ta thật cao hứng khi em sẽ ghen.”

Nữ nhân này, hắn đã đối nàng sinh ra một cảm xúc không thể khống chế, thậm chí so với thích còn nhiều hơn một chút.

Có lẽ, đây là yêu đi.

Hắn yêu nàng, ngay cả cảm xúc của chính hắn đều thấy có chút kì lạ, nhưng chính là đã yêu nàng.

Có lẽ lần đầu tiên nhìn thấy nàng, thời điểm nàng dũng khí mười phần trêu chọc Cát Tường, Như Ý, hình ảnh xinh đẹp của nàng đã tiến vào trong lòng hắn.

Cho dù ngay từ đầu hắn cũng không tình nguyện đối với cọc hôn nhân kì quặc vớ vẩn này, nhưng hiện tại, ở sâu trong nội tâm hắn, lại cực kì cảm tạ ông trời đã đem nàng đưa đến cho hắn.

Hôn sâu làm cho miệng của Bạch Tĩnh Ny không rảnh phản bác, thật lâu ôn tồn sau, nàng cũng đã quên muốn phản bác, chính là dịu ngoan nằm trong lòng hắn, cảm thụ hắn hữu lực tim đập, cùng cảm giác an toàn màmang đến.

Từ từ gió nhẹ từ cửa sổ thổi vào, thổi trúng rèm cửa màu lam làm nó bay trong không trung.

Đắm chìn trong gió nhẹ, nàng nhẹ nhàng mở miệng –“Khang Húc Trạch, em nghĩ, khả năng em đã yêu anh”

Một nam nhân làm cho nàng cam tâm tình nguyện giao phó thân thể, nếu nói nàng không có yêu thương đối phương, ngay cả chính nàng cũng không tin tưởng.

Nàng là người không thích vòng vo quanh co, nếu yêu, sẽ không sọ bị hắn biết.

Tuy rằng không thể liệt kê lý do yêu hắn, nhưng chính là yêu, ý niệm yêu trong đầu cứ hiện lên trong đầu, cũng thật khắc sâu.

Thân thể Khang Húc Trạch nháy mắt buộc chặt cứng ngắc giống như tảng đá, mừng như điên xoay quanh ngực hắn.

Nàng thương hắn, trời ạ, nàng cư nhiên nói với hắn nàng thương hắn.

Một cái xoay người đem nàng áp dưới thân, hai tròng mắt lóe ra quang mang, nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng có chút phiếm hồng, hắn áp lực mừng như điên yêu cầu –“Lặp lại lần nữa”

Thần phục ở trong ánh mắt hắn, nàng ngoan ngoãn lặp lại –“Em nghĩ, có khả năng em yêu anh.”

Trên mặt hắn tản ra một chút tươi cười ôn nhu, không có trào phúng, không hiểu được ý,chính là ôn nhu cười.

-“Ta nghĩ, chúng ta cần một lần nữa kí lên giấy hôn thú, hy vọng lần này, em có thể kí tên Bạch Tĩnh Ny lên.”

Nàng không khỏi bật cười. Đúng, nàng thiếu chút nữa quên, tờ hôn thú của hai người bọn họ, tân nương là vu bà Lâm.

Bạch Tĩnh Ny bắt đầu tin tưởng người xưa, kết hôn sau yêu đương cũng không sai.

Khang Húc Trạch là tên quỷ bá đạo, trừ bỏ điểm này làm cho nàng buồn bực, hắn cũng được xem là một lão công tiêu chuẩn, săn sóc nàng đòi mạng, cũng giải trừ cấm chừng nàng, đưa nàng thẻ tiền vô hạn, làm cho nàng nghĩ đi dạo phố, muốn gì cũng có thể.

Hắn còn khoa trương mua cho nàng một chiếc xe Benz màu đen, thuận tiện còn thuê một người lái xe, rêu rao như vậy ngược lại làm cho nàng không dám xuất môn.

Buổi sáng thứ bảy, công ty lâm thời có việc, Khang Húc Trạch còn không kịp ăn bữa sáng liền cùng Cát Tường, Như Ý vội vàng đi làm,mà Bạch Tĩnh Ny sau khi ăn bữa sáng đi đến phòng bếp, quấn quýt lấy nữ đầu bếp Lý tẩu học cách nướng bánh ngô.

Nàng không có ra vẻ thiếu phu nhân Khang gia kiêu ngạo, cho nên Lý tẩu không chút tiếc rẻ cẩn thận truyền thụ cho nàng sở trường.

Nhưng hai người bận rộn trong phòng bếp không đến một tiếng đồng hồ, nhìn thấy Tiểu Vân phụ trách quét tước, thần sắc thực kích động vọt vào từ phòng khách.

-“Thiếu phu nhân, không tốt, Lạc Khả Na đến đây, tôi cùng nàng nói thiếu gia không ở nhà, nhưng nàng vẫn hùng hổ xông vào.”

-“Lạc Khả Na? nàng là ai?” nghe được tên xa lạ, Bạch Tĩnh Ny không khỏi nhướng mày, là ai mà lại làm Tiểu Vân khẩn trương như vậy?

Chưa kịp chờ Tiểu Vân đáp lại, phòng khách đã truyền đến một đạo âm nữ tính nũng nịu.

-“Làm trò, hôm nay là thứ bảy, ta mới không tin Húc Trạch nhà chúng ta sẽ đi công ty làm đâu, nhanh chút làm cho Húc Trạch đi ra gặp ta, nói cho hắn vị hôn thê của hắn đến đây.”

Nghe đến thanh âm ương ngạnh mệnh lệnh, Bạch Tĩnh Ny đứng ở phòng bếp đáy lòng lạnh lùng. Cái tên Khang Húc Trạch đáng giận kia rốt cuộc xảy ra chuyện gì? Luôn mồm nói nàng là lão bà của hắn, xoay người một cái đột nhiên toát ra một vị hôn thê, trong mắt hắn nàng là cái gì? Hay là hắn là tín đồ Hồi giáo tính thú bốn lão bà?

Đáng chết!

Trong cơn giận dữ nàng lập tức vọt ra từ phòng bếp, trên người còn mang tạp dề, bởi vì vừa mới ở trong phòng bếp, tóc ngắn lại có vẻ hỗn độn, trên tay còn sót lại chút bột mì, tựa như người hầu làm việc trong phòng bếp.

Trong phòng khách, nàng nhìn thấy một nữ tử mặc một thân âu phục màu tím, một tay cầm túi xách, một tay không ngừng vì chính mình quạt gi.

-“Khang gia là chuyên gì xảy ra? Trời nóng như vậy, máy điều hòa sao không hạ thấp nhiệt độ một chút, muốn nóng chết bổn tiểu thư sao? Ngươi…đúng, chính là ngươi” ngón tay thon dài của đối phương chỉ vào Bạch Tĩnh Ny, vẻ mặt thập phần cao ngạo.

Bạch Tĩnh Ny cũng không lên tiếng, xem nàng muốn làm gì.

-“Đi đem hạ nhiệt độ máy điều hòa xuống một chút, rồi giúp ta pha một ly nước chanh, nhạt một chút, không cần rất chua, rất chua sẽ làm hỏng răng. Kỳ thật ta vốn không thích uống nước chanh, nhưng nhân viên thẩm mỹ của ta nói uống nhiều nước chan sẽ rất tốt cho làn da.”

Nàng lộn xộn ngồi xuống, mới phát hiện đối phương có một bộ dáng không quan tâm, nhất thời ánh mắt thực không khách khí trừng mắt hướng Bạch Tĩnh Ny –“Uy, ngươi còn đứng đó làm gì? Nhanh đi làm việc.”

-“Lạc tiểu thư, nàng là…”

Tiểu Vân vừa muốn mở miệng nói ra thân phận Bạch Tĩnh Ny, lại bị nàng dùng tay ngăn lại, cũng đẩy nàng đi, muốn nàng đi vào phòng bếp.

Sửa lại bộ dáng lười nhác, Bạch Tĩnh Ny lễ phép hướng đối phương hạ thấp người –“Thật có lỗi, tôi tưởng tiểu thư có gì phân phó còn chưa nói xong, cho nên không dám rời đi, dù sao ngài là vị hôn thê của thiếu gia nhà chúng ta, ta phải hầu hạ thật tốt, nếu không thiếu gia nhà chúng ta sau khi trở về sẽ trách phạt chúng ta.”

-“Hừ! tính ngươi tức thời.” Nữ tử đắc ý nở nụ cười một tiếng –“Xem phân thượng biểu hiện tốt của ngươi, chờ ta đến nhà Húc Trạch sau, nhất định sẽ thay hắn giúp ngươi tăng lương.”

-“Cám ơn tiểu thư chiếu cố, tiểu nhân vô cùng cảm kích.” Bạch Tĩnh Ny bày ra bộ dáng nô tài –“Ách, đúng rồi, xin hỏi tiểu thư xưng hô như thế nào?”

Đối phương liếc nàng một cái, khẩu khí khinh thường –“Ta vì sao phải nói cho ngươi?”

-“Bởi vì ta cảm thấy bộ dáng của tiểu thư thật là đẹp, không nói dáng người mặt ngoài có hứng thú, khí chất lại cao quý như vậy, nếu như có cùng thiếu gia nhà chúng ta kết hôn, thì sẽ là thiếu phu nhân của ta, thân là người hầu, đương nhiên phải biết đại danh của thiếu phu nhân tương lai.”

Đối phương bị nàng nịnh cười haha không ngừng –“Được rồi! xem ngươi tức thời như vậy, liền nói cho ngươi, ta gọi là Lạc Khả Na, ba ta là tổng tài tập đoàn Lạc thị, ta là con gái một của tổng tài tập đoàn Lạc thị,ba ta cùng ba Húc Trạch là bạn đồng học thời đại học, ta là thanh mai trúc mã cùng hắn lớn lên.”

Nàng cao ngạo ngẩng cằm –“Tâm nguyện lớn nhất từ nhỏ của ta chính là gả cho Húc Trạch, tin tưởng hắn cũng có ý tưởng giống ta, ngươi nói đúng hay không?”

-“Đương nhiên, đương nhiên!” Ở mặt ngoài nịnh hót phụ họa, đáy lòng lại không ngừng nguyền rủa Khang Húc Trạch.

Tên kia nếu thật sự cùng Lạc Khả Na có cùng ý nghĩ, hắn nhất định phải chết!

Tuy rằng tức chết đi được, nhưng Bạch Tĩnh Ny vẫn có thể giả bộ nịnh hót tươi cười –“Lạc tiểu thư, chờ một chút, tiểu nhân sẽ thay ngài đi chuẩn bị nước chanh.”

Nói xong, nàng xoay người chạy vào phòng bếp,Lý tẩu cùng Tiểu Vân ở phòng bếp xem cuộc chiến bị nàng làm cho không hiểu ra sao, Lạc Khả Na nói như thế nào cũng là tình địch của nàng, nàng lại làm nữ nhân rộng lượng, khi biết được có nữ nhân tìm tới lão công, ít nhất cũng nên biểu hiện một chút ghen tị hoặc phẫn nộ, làm sao có thể…người tốt như vậy?

Không bao lâu, Bạch Tĩnh Ny từ trong phòng bếp bưng ra một ly nước chanh ướp lạnh đi ra, cung kính mang đến trước mặt Lạc Khả Na, lại hạ thấp người –“Lạc tiểu thư thỉnh dùng”

Nâng lên bàn tay hoa sen, Lạc Khả Na tựa như một đại tiểu thư thói quen có người hầu hạ, bưng lên ly nước chanh, ra vẻ thục nữ nhấp một ngụm –“Ân, hương vị không tệ lắm”

-“Bởi vì cô là thê tử tương lai của thiếu gia nhà chúng ta, nước chanh cô muốn uống làm sao có thể tùy tiện? tiểu nhân đương nhiên cần phài chiêu đãi thật tốt!” Bạch Tĩnh Ny cười khẽ lui ra, sau đó lại đi vào phòng bếp, ở bên tai Lý tẩu cùng Tiểu Vân nói mấy câu.

Chỉ thấy hai người sau khi nghe nàng nói, sắc mặt lập tức thay đổi, khó nén khiếp sợ.

-“Nhưng là….” Lý tẩu cùng Tiểu Vân có chút do dự.

-“Liền làm theo lời nói của ta.” Nàng hướng hai người một ánh mắt, hai người mới gật đầu rời đi, nàng cũng đi ra ngoài tiếp đón Lạc Khả Na.

Đại tiểu thư sau khi ướng nước chanh, giống như tự phù tà nghễ nàng –‘Nói như vậy, thiếu gia nhà các ngươi hôm nay thật sự không ở nhà?”

-“Là! Tiểu nhân nào dám lừa gạt thiếu phu nhân tương lai!”

Lạc Khả Na đắc ý cười –“Hừ! không nghĩ tới trong nhà Húc Trạch lại có người hầu lanh lợi như vậy, về sau ta nhất định sẽ chiếu cố ngươi”

-“Tạ thiếu phu nhân tương lai khích lệ!” chiếu cố nàng? Hừ! còn không biết ai chiếu cố ai đâu, nàng xót xa cười.

Trái một câu thiếu phu nhân tương lai, phải một câu thiếu phu nhân tương lai, nghe được tâm của Lạc Khả Na nở hoa, lập tức rút ra một tờ tiền giá trị lớn từ trong túi da, kẹp ở giữa hai ngón tay để lên cao, ở trước mắt Bạch Tĩnh Ny lắc lắc tay.

-“Xem phân thượng biểu hiện của ngươi, đây là thưởng cho ngươi…”nói đến một nửa, sắc mặt của nàng đột nhiên biến đổi, ngay sau đó vội vàng lấy tay che bụng chạy loạn, nguyên bản sắc mặt kiêu ngạo lập tức trở nên tái nhợt.

-“Thiếu phu nhân tương lai!” Bạch Tĩnh Ny lười biếng gọi –“Xin hỏi ngài làm sao vậy?”

-“Bụng, bụng đau quá!” nàng thống khổ ôm bụng –“Toilet ở đâu? Ta muốn đi toilet”

Bạch Tĩnh Ny xấu xa mở miệng –“Ở trên lầu, đúng rồi, làm sao có thể đau bụng? chẳng lẽ Lạc tiểu thư táo bón sao? Muốn hay không ta hỗ trợ chuẩn bị một chút thuốc tiêu hóa?”

Không đợi nàng nói hết lời, Lạc Khả Na đã muốn chạy lên thang lầu, nào còn tác phong thục nữ vừa rồi.

Bạch Tĩnh Ny tao nhã hoàn hai tay trước ngực, ha ha, uy lực của thuốc xổ không cho ngươi sống chết không được mới là lạ.!

May mắn hai ngày trước bởi vì Cát Tường bị táo bón nên mua một ít thuốc xổ về, cái tên đại ngu ngốc bởi vì ham rẻ tiết kiệm cư nhiên một lần mua đến mười lăm bình, cuối cùng uống không hết, còn dư mấy bình.

Bất quá, vì tương lai đối phó oanh oanh yến yến này, xem ra nàng cần phải đi mua thêm một ít thuốc xổ về chuẩn bị, thạch tín cũng được, bã đậu cũng có thể.

-“Bang bang bàng bàng…” trên lầu truyền đến một trận bước chân bối rối, ngay sau đó là tiếng kêu bén nhọn của Lạc Khả Na –“Toilet ở nơi nào? Toilet rốt cuộc ở nơi nào?”

Người hầu trong nhà đều bày ra bộ dáng “không liên quan đến tôi”, nhìn nàng giống ruồi bọ chung quanh chạy loạn, càng khoa trương là, Lạc đại tiểu thư một bên ôm bụng, tay kia thì ôm mông, bộ dáng quả thật khôi hài cực điểm.

Lí tẩu cùng Tiểu Vân liều mình nhịn cười, mà Bạch Tĩnh Ny thì an nhàn ngồi ở phòng khách, nhìn đạo hài kịch tự mình tạo ra diễn trước mặt.

Hừ, nếu muốn chỉnh người, nàng tự nhiên có kế hoạch, đã sớm phân phó người khóa cửa toilet lại, trừ phi phá cửa mà vào, bằng không không có khả năng đi vào toilet.

“bịch bịch bịch bịch …”

Lạc Khả Na một hơi chạy từ trên lầu xuống phòng khách, sắc mặt tái nhợt nhìn Bạch Tĩnh Ny –“Vì sao mấy phòng đều khóa? Nhanh đi mở ra cho ta, ta muốn đi toilet”

-“Phải không?” nàng xấu xa nhíu mày –“Thiếu gia nhà chúng ta cũng thật là, đi công ty thì đi thôi, như thế nào còn khóa mấy phòng lại? Bên trong nhất định có gì quý giá sợ chúng ta là người hầu lấy trộm, thật sự là keo kiệt.”

Lạc Khả Na sắc mặt khó coi ôm bụng –“Tại sao có thể như vậy? Còn toilet nào nữa?”

-“Này, theo tôi được biết, trừ bỏ biệt thự này, ở ngoài phụ cận còn có, nếu Lạc tiểu thư thật sự nhịn không được, ta đề nghị cô có thể giải quyết ngay tại chỗ, như vậy có thể rõ ràng.”

-“Ngay….ngay tại chỗ giải quyết?”

-“Không quan hệ, thân là người hầu chúng tôi sẽ không chê cười cô.”

Lạc Khả Na vốn đang nghĩ muốn tiếp tục tranh cãi, nhưng bụng truyền đến từng trận đau làm cho nàng nghẹn đỏ mặt, rốt cuộc nhịn không được ôm bụng xoay người chạy ra hướng cửa lớn.

-“Phanh” khi nàng chạy đến cửa, thật bất hạnh đụng phải một thân ảnh vừa mới đi vào, cả người lui về phía sau.

-“Húc, Húc Trạch?” Lạc Khả Na bị lùi về phía sau vài bước ngẩng đầu nhìn lên, đầu tiên là hơi kinh hãi, tiếp theo thét chói tai –“Trời ạ, tóc dài của anh đâu?”

Nam nhân trước mắt tuy rằng là Khang Húc Trạch nàng nhận thức, anh tuấn chói mắt, nhưng đầu tóc dài bảo bối như thế nào bị cắt thành tóc ngắn?

-“Cô làm sao có thể ở nhà ta?” Khang Húc Trạch từ công ty trở về thấy nàng xuất hiện, hờn giận nhíu mày.

Lạc Khả Na cũng được cho là bạn thanh mai trúc mã cùng hắn lớn lên từ nhỏ đến lớn, trước kia nàng thích đi theo mông hắn ( cái này theo tác giả nha, ta tính sửa thành theo sau, nhưng nghĩ lại, cho LKN đi theo mông vui hơn. Haha) trước đây coi như đáng yêu, nhưng nàng là đại tiểu thư được người nhà sủng ái chiều chuộng, càng lớn càng tùy hứng ngạo mạn, chỉ có bề ngoài mà không có tính nết, hơn nữa hắn phát hiện nàng tựa hồ muốn vào Khang gia làm lão bà của hắn, cho nên bắt đầu không dấu vết xa cách nàng.

May mắn nàng không biết lời nguyền rủa cắt tóc kia của Khang gia, nếu không hắn chắc chắn bị lấy nữ nhân chán ghét này vào cửa, đó tuyệt đối là bi ai lớn nhất trong cuộc đời.

Nghĩ đến đây…đúng rồi, hắn có lão bà, trời ạ! Nếu Lạc Khả Na xuất hiện trong nhà hắn, lão bà hắn sẽ nghĩ như thế nào?

-“Thân ái, anh đã trở lại sao?” một đạo âm thanh mảnh khảnh giống như con bướm bay đến tai hắn.

Bạch Tĩnh Ny chạy đến trước mắt hắn, một tay ôm lấy cánh tay hắn, tựa như chim nhỏ nép đầu vào vai hắn, nũng nịu thầm oán –“Lão công, anh như thế nào trở về trễ vậy, anh rõ ràng đáp ứng người ta 10 giờ sẽ trở lại, nhưng anh xem xem, hiện tại đều đã mười một giờ.”

-Ách…”

Ngay tại lúc hắn kinh ngạc khi lão bà đổi tính hết sức, Lạc Khả Na đứng bên kia không thể tin được há to miệng.

-“Lão, lão công?” Nàng quay lại nhìn hai người –“Ngươi không phải nữ giúp việc trong nhà Húc Trạch sao?”

Bạch Tĩnh Ny tà ác bĩu môi –“Đó chính là do cô phán đoán, cho tới bây giờ ta cũng không thừa nhận quá nha.”

-“Không có khả năng!” Nàng vội vàng đem hi vọng đặt trên người Khang Húc Trạch –“Nữ nhân này nói dối đúng hay không? Kỳ thật nàng chỉ là người giúp việc trong nhà anh, sau khi nhìn thấy chủ nhân là một người anh tuấn tiêu sái, liền vọng tưởng chim sẻ biến thành phượng hoàng, cho nên mặt dày mày dạn cuốn lấy anh đúng hay không? Yên tâm đi Húc Trạch, em tuyệt đối sẽ không cho anh bị nữ nhân uy hiếp, em có thể nói cho ba em…”

-“Nàng thật là vợ của ta!” Hắn đánh gãy tự biên tự diễn của nàng, thân thủ gắt gao ôm lấy eo nhỏ bên người –“Chúng ta đã chính thức đăng kí, trên pháp luật, chúng ta là vợ chồng hợp pháp.”

Một tuần trước bọn họ đã giải quyết vấn đề này, trên tờ hôn thú mới có tên của hắn cùng Bạch Tĩnh Ny kí tên, bọn họ là vợ chồng hợp pháp, nghĩ vậy, hắn liền nhịn không được muốn cười ha ha.

-“Không có khả năng, ta không tin…ông trời! chuyện này tuyệt đối không có khả năng!”

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương