Cao Võ Kỷ Nguyên(Dịch)
-
Chapter 206 Huyền Vũ vượt qua Phi Thiên(2)
Nếu không, Lý Nguyên sao được võ điện Tinh Hỏa coi trọng như thế?
"Lý Nguyên."
"À không, đại sư huynh." Cổ Cường Hãn đổi cách xưng hô, hưng phấn nói: "Lục Viện của chúng ta bây giờ chỉ kém hạng hai và hạng ba cũng chỉ kém một hai trăm điểm."
"Chỉ có Tam Viện, cao hơn chúng ta sáu bảy trăm điểm." Cổ Cường Hãn nghiêm túc nói: "Cậu chỉ cần một mình bằng ba mươi người, lấy được tám trăm điểm là chúng ta chắc chắn sẽ thắng."
"Tám trăm điểm?"
"Cổ Cường, vừa rồi không phải cậu nói như vậy sao, không phải nói chúng ta tranh giành vị trí thứ hai sao?"
"Tám trăm điểm." Những người khác đều sửng sốt, bọn họ hoàn toàn tin tưởng với Lý Nguyên, cho rằng muốn lấy bốn năm trăm điểm không khó. Nhưng tám trăm điểm?
Thật sự có hơi nói quá! Bởi vì bọn họ đều xông qua Côn Luân Cửu Sơn và biết độ khó của Cửu Sơn.
"Tám trăm điểm sao?" Lý Nguyên cười cười: "Vậy để tôi thử xem, nói trước, dù cho không thành công thì cũng đừng trách tôi."
"Haha, được thôi."
"Ngay cả Ngô Lạc cũng có thể lấy được hơn ba trăm điểm, đại sư huynh chỉ có mạnh hơn, lúc trước Ngô Lạc bại thảm hại trong tay đại sư huynh."
"Ngô Lạc đã đạt được kỹ thuật võ đạo cấp bốn, nếu không, rất nhiều người ở cấp ba đều dừng bước ở núi thứ ba..."
"Còn có Dương Hồng, hắn đã ghi được gần bốn trăm điểm."
"Với thực lực của đại sư huynh, muốn vượt qua hai người bọn họ chắc cũng không khó." Mọi người cùng nhau bàn luận.
Bọn họ đều tràn đầy kỳ vọng đối với Lý Nguyên.
Ngay sau đó, cả đám đi qua một khu biệt thự rộng lớn.
Hơn mười chiếc phi hành khí đã chạy tới trước một tòa nhà chiếm diện tích cực lớn.
Phía trước tòa nhà, một pho tượng khổng lồ giống rùa cao mấy chục mét, dài hơn hai trăm mét đang nằm sấp. Pho tượng được làm bằng đá.
Chỉ có mai rùa ở phần lưng của nó có vẻ rất thật, khiến cho cả pho tượng này mơ hồ tản ra một loại khí tức đáng sợ không giải thích được, giống như một Huyền Vũ vô cùng mạnh mẽ đang thật sự nằm ở đó, nhắm mắt dưỡng thần.
"Đây là pho tượng Huyền Vũ à?" Trong lòng Lý Nguyên khiếp sợ, cậu đã từng thấy qua trong phần giới thiệu của trường học.
"Đúng vậy!"
"Trong truyền thuyết, rất lâu trước đây, có một sinh vật Tinh Giới là Huyền Vũ đã vượt qua cấp độ Phi Thiên xuất hiện trên Phi Tinh." Cổ Cường Hãn hưng phấn: "Là cường giả mạnh nhất văn minh nhân loại, Đông Phương Cực, một chọi một săn giết nó, một trận đại chiến chưa từng có trên Phi Tinh, trận chiến đó rất tàn khốc."
"Cuối cùng, Đông Phương Cực đánh chết nó. Chiếc vỏ nó để lại là do Đông Phương Cực tặng cho trường, "Đại học võ đạo Côn Luân". Chính là mai rùa trước mắt này."
"Là di vật còn sót lại của sinh vật vượt qua cấp Phi Thiên."
"Sau khi đại học võ đạo Côn Luân nghiên cứu kỹ lưỡng, chế tác thành pho tượng đặt ở đây, xem như một lời nhắc nhở, khiến cho tất cả học sinh kính sợ trong lòng." Cổ Cường Hãn chậm rãi nói: "Cũng bởi vậy mà toà nhà này bị đổi tên thành lầu Huyền Vũ để làm kỷ niệm."
"Cậu là một người tốt, lại hiểu biết rất nhiều." Lý Nguyên cười nói.
"Chết tiệt! Lại tới." Cổ Cường phàn nàn: "Không phải tôi tốt, mà là cậu quá biến thái."
"Xuống đi."
Máy bay chậm rãi đáp xuống quảng trường, mấy chục người nhảy xuống.
"Có tất cả tám viện, mỗi một viện đều có chuyên khu học viện của mình."
"Cũng có tòa nhà tổng hợp."
"Lầu Huyền Vũ chính là tòa nhà tổng hợp, phân thành hai phía đông và tây." Cổ Cường Hãn giới thiệu: "Toà phía đông là khu chuyên dành cho sinh viên năm nhất, sinh viên năm nhất của Bát Viện có hoạt động quan trọng gì đều sẽ đến nơi này tụ tập."
Lý Nguyên nghe vậy, có một số việc cậu biết, có một số việc còn chưa biết.
Dĩ nhiên là do Cổ Cường Hãn tới sớm vài ngày nên đã mò ra rất nhiều thứ.
"Vào toà phía đông." Cổ Cường Hãn nói.
Một đám người vây quanh Lý Nguyên, tiến vào toà phía đông lầu Huyền Vũ.
Toàn bộ tòa nhà chỉ có mười hai tầng, nhưng chiếm diện tích cực lớn.
Vừa tiến vào, chính là quảng trường lộ thiên siêu lớn, chắc chắn có thể chứa hai ba nghìn người, mà lúc này, có sáu bảy trăm người tụ tập trong quảng trường.
Khi mấy chục người Lý Nguyên đi vào, lập tức thu hút sự chú ý của đông đảo tân sinh viên trên quảng trường.
"Là từ Lục Viện."
"Đó là Cổ Cường Hãn."
"Người của Lục Viện." Có người nhận ra được.
Chỉ trong mấy ngày ngắn ngủi, Cổ Cường Hãn đã có danh tiếng nhất định trong tân sinh viên nhờ “khả năng tổ chức” xuất sắc của mình.
"Chẳng lẽ còn muốn tranh nhập học vào Bát Viện sao?"
"Sắp hết thời gian rồi, bọn họ lợi hại thì đã là sớm vào rồi."
"Bọn họ tới đây làm gì?" Nhiều học sinh đều lộ ra biểu cảm nghi hoặc.
Cuộc thi nhập học của Bát Viện quả thật đã sắp kết thúc.
"Lý Nguyên!"
"Là Lý Nguyên, hắn đến rồi? Hắn là người của Lục Viện?"
"Mẹ kiếp!"
"Tôi nói Cổ Cường Hãn và người từ thành phố Giang làm sao đều gia nhập Lục Viện, ra là do Lý Nguyên gia nhập Lục Viện, hắn không đi đại học Tinh Hỏa sao?"
"Hắn đến rồi sao?" Trong mấy trăm người này có không ít người đến từ tỉnh Giang Bắc, nhanh chóng nhận ra bóng dáng nổi bật mang theo một chiếc túi lớn trong đám đông.
"Lý Nguyên?"
"Lý Nguyên là ai?" Tân sinh viên đến từ các tỉnh khác bối rối: "Chưa từng nghe nói, chưa từng nghe về người này trong mười người đứng đầu trúng tuyển vào trường năm nay."
"Các người yên lặng đi, nhanh thông báo cho Ngô Lạc..."
"Còn Dương Hồng nữa, nếu làm không tốt, vị trí thứ nhất của Tam Viện chúng ta thật sự sẽ mất." Một số học sinh đến từ tỉnh Giang Bắc thật sự hoảng hốt.
Bọn họ đều từng thấy được sự lợi hại của Lý Nguyên.
Bên này.
"Xếp hạng?" Lý Nguyên ngẩng đầu, đã nhìn thấy hai màn sáng to lớn hai bên quảng trường, trên đó hiển thị hai phần xếp hạng.
Xếp hạng cá nhân của Côn Luân Cửu Sơn (Năm nhất):
Hạng nhất: Dương Hồng (399 điểm)
Hạng hai: Ngô Lạc (329 điểm)
Hạng 3: Hàn Hồng Quân (288 điểm)
...
Cuộc thi nhập học của Bát Viện (Học viện):
Hạng nhất: Tam Viện (6563)
Hạng hai: Thất Viện (6043 điểm)
Hạng ba: Ngũ Viện (5956 điểm)
Hạng tư: Lục Viện (5789 điểm)
...
"Đại sư huynh, chúng ta bắt đầu thôi." An Nông thấp giọng nói: "Hãy giữ tinh thần bình tĩnh."
"Được." Lý Nguyên gật đầu, đi thẳng đến khoang internet giả thiết ở phía xa.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook