Cao Võ Kỷ Nguyên(Dịch)
Chapter 137 Lý Nguyên xuất hiện(2)

Hiện tại MOMO đang gặp 1 số lỗi, nếu sau 30p-1h nạp vẫn chưa có xu, các bạn vui lòng liên hệ fanpage, gởi ảnh chuyển tiền, copy mã giao dịch, copy username để kiểm tra và xử lí nhé!

Hạng B? Nó phụ thuộc vào số lượng học sinh.
Đương nhiên, tư liệu chủ yếu căn cứ vào kì thi tháng giêng mấy tháng trước mà điều tra.
Cách lâu như vậy, nhất định sẽ có thay đổi.
Trong lịch sử, dường như mỗi một khóa đều có học sinh bộc phát, biểu hiện ra thực lực vượt quá mong muốn.

Thời gian trôi qua, cao thủ chém giết, quyết ra thắng bại là vô cùng nhanh.
Không đến mười phút, trận chiến đấu thứ nhất đã kết thúc, trên lôi đài, chỉ còn lại Điền Đại Tráng.
Cậu ta, là đệ nhất không hề trì hoãn.
Đông Hải Phong? Điểm của cậu ta, chỉ xếp hạng hơn một trăm, rất tầm thường.

Nhanh chóng, trận thứ hai tiến hành theo sát.
Vương Vũ vào sân, trực tiếp bộc phát.
Cô ta cầm đao thuẫn trong tay, dáng người nóng bỏng, mặc khinh giáp, chiến đấu cực kỳ dũng mãnh.
Cũng chấn kinh tất cả học sinh toàn trường.
“Quá mạnh mẽ đi.”
“Nữ sinh cũng có thể mạnh như vậy?”
“Đậu má, vừa rồi tôi còn lén nhìn cô ta, các anh em, tặng cho các cậu.”
“Mạnh thật.” Rất nhiều học sinh đều giật mình.
Nếu nói Điền Đại Tráng bá đạo, một thanh Khai Sơn Đao thẳng tới thẳng lui, nghiền ép mọi thứ, mặc cho người ta biến hóa như thế nào cũng không chịu nổi.
Như vậy, đao của Vương Vũ, chính là quỷ dị khó lường, phối hợp lá chắn pháp của cậu ta, không sợ vây công chút nào.
“Cậu ta và Điền Đại Tráng, ai mạnh hơn?”
“Đều rất mạnh, khó mà nói.”
“Cũng là tài nghệ tối đa, đây là tối đa? Mẹ nó, đánh với chúng ta, căn bản là tàn nhẫn.” Đông đảo học sinh đang bàn tán với nhau.
Nếu như nói, trận đầu tiên, Điền Đại Tráng bộc phát, rất nhiều học sinh còn có thể an ủi chính mình “Không phải đồ ăn của chúng ta, là cậu ta quá dũng mãnh”.
Như vậy, Vương Vũ xuất hiện, mới chính thức làm cho những học sinh này hiểu được ý nghĩa của tài nghệ tối đa.
Đa số học sinh tinh anh, điểm kỹ nghệ đều không đến 360 điểm.
Huống hồ, coi như là cao thủ có điểm kỹ nghệ 360, 370 điểm, đối mặt Vương Vũ, cơ bản cũng bị miểu sát.
Ít nhất phải trình độ tài nghệ cao giai cấp ba mới có thể ngăn cản được mấy chiêu.
Tài nghệ cấp bốn, thể xác và tinh thần khí hợp nhất, dưới tố chất thân thể giống nhau, đối với tiềm lực thân thể, khai thác lợi dụng sức mạnh cơ bắp gân cốt, là vượt xa tài nghệ cấp hai, cấp ba.
“Thực lực của Điền Đại Tráng dường như mạnh hơn.” Lý Nguyên phán đoán, nhìn chằm chằm thiếu nữ nóng bỏng trên lôi đài.
“Vậy sao?” Lâm Lam Nguyệt tò mò: “Làm sao nhìn ra được?”
“Thân pháp.” Lý Nguyên khẳng định: “Thân pháp của Điền Đại Tráng mạnh hơn, mà thân pháp của Vương Vũ... không đủ viên mãn, hẳn là còn chưa tới cấp bốn.”
Lâm Lam Nguyệt khẽ gật đầu, lời nói Lý Nguyên không kém đánh giá của thầy kiếm thuật của cô ta nhiều ta.

Trận thứ ba, Ngô Đông Đông, Lâm Lam Nguyệt đồng thời trúng cử.
Trận chiến này.
Ngô Đông Đông cũng tỏa sáng rực rỡ, cô ta sử dụng trường thương, một cây trường thương như gió như điện.
Thân hình của cô ta biến ảo càng khủng bố, quét ngang toàn trường!
Đối với biểu hiện của Ngô Đông Đông, Lý Nguyên cũng không cảm thấy bất ngờ, người làm cậu có chút giật mình, chính là Lâm Lam Nguyệt.
“Thứ hai?” Lý Nguyên nhìn biểu hiện cuối cùng trên bảng chấm điểm.
Lâm Lam Nguyệt lại vọt tới vị trí thứ hai.
Một phần nguyên nhân là Ngô Đông Đông một mực cố ý giúp Lâm Lam Nguyệt, để cho Lâm Lam Nguyệt không bị vây công quá nhiều.
Nhưng mặt khác, là kiếm pháp của Lâm Lam Nguyệt, quả thật đã trở nên lợi hại hơn.
“Cao giai cấp ba? Hẳn là đạt tới khoảng 80% cấp ba rồi.” Lý Nguyên đưa ra phán đoán.
Nửa năm qua, mình đã tiến bộ rất nhanh.
Mặc dù tốc độ tiến bộ tài nghệ của Lâm Lam Nguyệt không tính là tuyệt đỉnh, nhưng cũng cực nhanh.
Ba trận đầu kết thúc, nghỉ ngơi một phút.
Trên đài quan chiến.
“Mẹ nó, chị, Đông Đông, hai người một người thứ nhất, một người thứ hai, lần này trở về làm sao em còn có thể lăn lộn ở tiểu khu nữa?” Cổ Cường Hãn phàn nàn: “Tiểu khu Tam Anh đã nói rồi, em chính là gà mờ đúng không?”
“Cổ Cường, cậu cũng là đệ nhất mà!” Ngô Đông Đông trêu ghẹo nói.
Cô ta vừa đổi vị trí với người khác, ngồi bên cạnh Lâm Lam Nguyệt.
“Đứng thứ nhất đếm ngược!” Cổ Cường Cường lắc đầu: “Đúng là xui xẻo, ngay từ đầu đã đụng phải Đại Tráng.”
“Đó cũng là đệ nhất.” Ngô Đông Đông cười nói.
“Lý Nguyên, đợi lát nữa cậu cũng vào top 10, tôi sẽ không còn mặt mũi nữa.” Cổ Cường Hãn đáng thương nói.
“Được, vậy tôi không vào top 10, mở màn tự sát để đến với cậu, thế nào?” Lý Nguyên cười nói.
“Quên đi, tôi nói đùa thôi, cậu vẫn là hết sức xông lên đi.” Cổ Cường Hãn trở nên yên lặng, hai mắt vô thần, giang tứ chi nhìn lên bầu trời: “Tôi vẫn là ngẫm xem, trở về giải thích với bố như thế nào, đệ nhất đếm ngược... Ôi, lúc này lại bị đánh.”
“Lần trước tôi bị đánh... còn là lần trước.”
Người chung quanh, đều vui vẻ nở nụ cười.
Hết giờ nghỉ một phút.
Trên lôi đài.
“Trận thứ tư, bắt đầu.” Người đàn ông vạm vỡ mặc áo đen trên lôi đài chậm rãi mở miệng.
Xoẹt!
Lý Nguyên biến mất trên ghế.
“Lý Nguyên.” Trong con ngươi Lâm Lam Nguyệt xẹt qua một tia chờ mong, nhìn chằm chằm trên lôi đài.
“Để em xem.” Ngô Đông Đông cũng vẻ mặt nghiêm túc: “Chị Nguyệt Nguyệt, lúc trước chị luôn nói rằng cậu ấy không tệ.”
Nửa ngày quan sát, dường như người cũng không tệ lắm, chỉ là không nói nhiều.
Hi vọng thực lực không quá kém.

Pháo đài chiến tranh, trong phòng họp.
“Ba trận đầu, ba người cấp S đều ra sân, biểu hiện cũng không tệ, xuất hiện tám người cấp A.”
“Trận thứ tư này, chỉ có hai hạng A.”
“Không có ai có ưu thế tuyệt đối, một khi chiến đấu, phỏng chừng phải lo lắng một hồi.” Quan sát viên của năm trường danh giá đàm tiếu, đều rất nhàn nhã.
Ba trận đầu, bọn họ đều xem rất nghiêm túc.
Chỉ có mười vị quan sát viên của đại học võ thuật Côn Luân chú ý tới, hai sinh viên cấp A bên ngoài, còn có một người.
“Lý Nguyên.”
“Lý Nguyên cũng tiến vào trận này.” Mấy giáo viên đại học Côn Luân đều chú ý tới Lý Nguyên.
“Hy vọng cậu đừng làm cho người ta thất vọng.” Thầy Phàn Tấn thầm nghĩ, nghiêm túc nhìn chằm chằm lôi đài.
Ba mươi giây sau.
Xoẹt! Xoẹt! Xoẹt!
Lý Nguyên cầm trường thương trong tay, thân mặc áo giáp nhẹ, cùng 199 tên khác tham chiến cùng một chỗ, đồng thời xuất hiện ở trên lôi đài.
“Hả?”
“Không hay rồi.” Trong lòng Phàn Tấn lộp bộp: “Sao bên cạnh Lý Nguyên lại là Ngô Lạc - một học sinh cấp A khác?”
“Hình như Ngô Lạc này cũng lọt vào top 1000 bảng xếp hạng thiếu niên Lam Tinh, thời gian tiến vào còn sớm hơn Lý Nguyên.
“Phiền toái rồi!”

Hiện tại MOMO đang gặp 1 số lỗi, nếu sau 30p-1h nạp vẫn chưa có xu, các bạn vui lòng liên hệ fanpage, gởi ảnh chuyển tiền, copy mã giao dịch, copy username để kiểm tra và xử lí nhé!

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương