Cao Võ : Hạ Cánh Đến Một Vạn Năm Sau(Truyện Chữ)
-
Chapter 213: Bắt đầu đột phá, tình cờ gặp tông sư
Trong dược đường lớn như vậy thật ra không có nhiều quầy, mỗi quầy chỉ bày trí vài loại thuốc.
Giống như tiệm trang sức đá quý, tiệm vàng bạc vậy.
Có thể thấy Hà Linh Tố đã bỏ không ít công sức để xây dựng thương hiệu Linh Thánh Chế Dược thành thương hiệu trung cao cấp.
Chỉ là Lục Thánh cảm thấy điều này có phần không phù hợp với cái tên "Hành Thiện Đường".
Tuy nhiên, dù Lục Thánh thấy tốt hay không tốt. anh cũng lười quản.
Cho dù đây không phải là con đường phát triển doanh nghiệp phù hợp nhất với Linh Thánh Chế Dược thì cũng không sao.
Anh chỉ cần một con đường liên tục cung cấp tiền tu luyện võ đạo cho mình, một cấp dưới kiêm đối tác đủ tin cậy.
Chỉ vậy thôi.
Về điểm này, đến nay Hà Linh Tố đều làm rất tốt.
"Còn một chuyện nữa..."
Hà Linh Tố tiến lên hai bước, ghé sát tai Lục Thánh nói nhỏ: "Gần đây lại có người bắt đầu ngấm ngầm gây khó dễ cho chúng ta, mặc dù động tác không lớn....
Tôi đã điều tra rồi, chính là người của Trần gia ở kinh đô, bọn họ ở kinh đô còn có địa vị và thế lực nhất định."
Đến ngày hôm nay, năng lực mà Hà Linh Tố nắm giữ đã vượt xa trước đây.
Tất nhiên cô ấy cũng đã âm thầm điều tra, sự thật đã chứng minh mọi điều Lục Thánh từng nói với cô ấy.
Nhưng Trần gia ở kinh đô, đối với Hà gia và Linh Thánh Chế Dược hiện tại, vẫn là một thế lực khổng lồ không thể chống lại.
"Nếu Trần gia ở kinh đô thực sự có thực lực và địa vị nhất định..."
Lục Thánh bình tĩnh nói: "Vậy thì bọn họ hẳn phải hiểu rất rõ, trêu chọc cô chính là trêu chọc tôi. Mà đắc tội với tôi, là hành vi ngu ngốc đến mức nào..."
Hà Linh Tố bỗng khựng lại.
Chớp chớp mắt, nhìn chằm chằm vào Lục Thánh.
Hơn hai tháng không gặp, từ lúc Lục Thánh vừa bước vào, Hà Linh Tố đã cảm nhận được.
Lục Thánh trở nên có chút khác biệt so với trước đây.
Bây giờ cảm giác này càng đạt đến đỉnh điểm.
Đó là một sự ung dung và bá đạo thể hiện dưới sự tự tin tuyệt đối, giống như một nhân vật lớn thực sự, nói một không hai và chỉ tôn sùng bản thân.
Khí chất này khiến người ta vô thức bỏ qua tuổi tác của Lục Thánh.
Đối với nhiều phụ nữ mà nói, đây giống như là thuốc độc chết người.
"Tiếc là đối với bà đây không có tác dụng, hừ..."
Hà Linh Tố thầm nghĩ, vô thức quay đầu đi né tránh ánh mắt của Lục Thánh, cảm thấy hai má hơi nóng lên.
"Đúng rồi."
Lục Thánh lên tiếng: "Những thứ tôi bảo cô chuẩn bị, cô đã chuẩn bị xong chưa?"
Hà Linh Tố giả vờ như không có chuyện gì vuốt mái tóc ngắn rủ xuống bên tai, đáp: "Xong rồi, đều để trong phòng điều chế thuốc."
Lục Thánh gật đầu, sải bước đi về phía phòng điều chế thuốc.
"Nhớ nâng cấp cải tạo phòng điều chế thuốc lại..."
"Nhiều chuyện quá..."
Hà Linh Tố lẩm bẩm trong lòng.
Nhưng câu nói tiếp theo của Lục Thánh lại khiến cả người cô ấy như muốn nhảy dựng lên tại chỗ.
"Hai ngày nữa, tôi sẽ đưa cho cô phối phương mới của Dưỡng Tủy Đan."
"Vâng... tôi hiểu! Tôi sẽ nâng cấp phòng điều chế thuốc theo tiêu chuẩn của dược sư cấp bảy"
....
Lục Thánh cầm lấy trang ph5uc dược sư trên giá treo tiện tay mặc vào, tinh thần lực tản ra.
Những nguyên liệu mà Hà Linh Tố đặt trong mấy cái thùng lớn ở góc phòng điều chế thuốc chủ động bay ra, phân loại....
Mục đích chính Lục Thánh trở về Thành phố Bạch Hà lần này vẫn là để điều chế Kim Long Tiên.
Kim Long Tiên cấp sáu!
Để phòng ngừa vạn nhất không đủ, Lục Thánh còn đặc biệt bỏ tiền ra mua thêm mười phần Dị Tủy Dịch cấp sáu.
Mặc dù là đi theo đường nội bộ của quân khu phía Đông, nhưng cũng đủ khiến Lục Thánh tiêu tốn mất mười mấy mục tiêu nhỏ.
"Bốn mươi phần Dị Tủy Dịch cấp sáu, tất cả đều điều chế thành Kim Long Tiên, không ngoài dự đoán có thể điều chế được ròng rã một trăm hai mươi phần Kim Long Tiên cấp sáu!..."
Lục Thánh trong lòng đã hạ quyết tâm.
Lần này đừng nói là Bất Hủ Kim Thân giai đoạn hai.
Cho dù là một mặt trời...
Anh cũng phải dập tắt nó bằng được!
Tinh thần lực cấp bảy mạnh mẽ khiến Lục Thánh có thêm hàng trăm cánh tay, vì đây là lần đầu tiên điều chế thuốc cấp sáu.
Để đảm bảo tỷ lệ thành công, trong lúc điều chế Lục Thánh còn đặc biệt tiến vào hình thái thứ hai của Thập Toàn võ đạo, Không Minh Thái...
Hai ngày sau.
Một trăm hai mươi phần Kim Long Tiên cấp sáu được bày ngay ngắn trước mặt Lục Thánh.
Chất lỏng màu vàng sẫm dưới ánh đèn khúc xạ ra ánh sáng mờ ảo như hổ phách kim sa.
Hà Linh Tố ánh mắt mê ly, giống như cô bé Lọ Lem nhìn thấy đôi giày thủy tinh trong mơ của mình, đưa tay ra định chạm vào....
Sau đó.
Giấc mơ tan vỡ.
"Đừng nhìn nữa."
Lục Thánh đóng sầm chiếc hộp lạnh dùng riêng để đựng Kim Long Tiên lại, sau đó ném một thẻ nhớ nhỏ cho Hà Linh Tố, nhàn nhạt nói: "Cái này mới là của cô."
Hà Linh Tố vẻ mặt bất đắc dĩ, nắm chặt thẻ nhớ nhỏ ghi lại phương thuốc Dưỡng Tủy Đan, nhìn Lục Thánh bằng ánh mắt nghiến răng nghiến lợi.
Cuối cùng cô ấy cũng có được thứ mình mong ngóng ao ước, nhưng....
Người đàn ông trước mặt này lại tàn nhẫn vô cùng, phóng đại dục vọng và khao khát trong lòng cô ấy lên gấp trăm lần.
So với loại thuốc màu vàng huyền bí kia chỉ cần nhìn bề ngoài cũng có thể cảm nhận được sự bất phàm, thì phương thuốc Dưỡng Tủy Đan...
Đột nhiên trở nên không thơm nữa rồi.
Quả thực chính là ác ma!
Hà Linh Tố nhìn chằm chằm vào khuôn mặt ngày càng tuấn tú của Lục Thánh, trong lòng lớn tiếng lên án.
Lục Thánh cũng lười để ý đến những suy nghĩ nhỏ nhặt của Hà Linh Tố, xách hộp lạnh bước ra khỏi Hành Thiện Đường một cách bình thản.
"Đi thôi."
...
Thành phố Bạch Hà, khách sạn quốc tế Thế Mậu.
Một thanh niên mặc áo phông đen và quần bò thong thả bước vào sảnh khách sạn.
Thanh niên dáng người cao thẳng, dung mạo tuấn tú, trên tay xách một chiếc vali màu bạc cao hơn nửa mét.
Anh bình tĩnh nhìn lướt một vòng xung quanh, sau đó đi thẳng đến quầy lễ tân của khách sạn.
"Làm phiền anh cho tôi một phòng hạng sang."
Chính là Lục Thánh mang theo một trăm hai mươi lọ Kim Long Tiên đến đây.
Kim Long Tiên đã chuẩn bị xong, Lục Thánh cũng chuẩn bị chính thức đột phá lên giai đoạn hai viên mãn của Bất Hủ Kim Thân.
Để tránh bị người khác làm phiền ở nhà, anh dứt khoát đến khách sạn thuê một phòng.
"Vâng thưa ông, xin ông xuất trình giấy tờ tùy thân..."
Khi Lục Thánh đang làm thủ tục nhận phòng, một người đàn ông dáng người cao ráo mặc một bộ vest giản dị bước vào đại sảnh.
Người đàn ông còn đội một chiếc mũ, mái tóc dài được búi thành bím ở sau gáy, trên tay cũng xách một chiếc vali.
Nhưng trông khá cổ điển, có chút phong cách quý ông người Anh.
Lục Thánh không nhịn được liếc nhìn người đàn ông.
Đứng cạnh người đàn ông, giống như đứng gần một lò lửa đang cháy hừng hực, khí huyết cuồn cuộn trong cơ thể đối phương khiến dục vọng chiến đấu và phá hoại trong lồng ngực Lục Thánh nhảy lên từng nhịp.
Tông sư!
Xét về cường độ khí huyết, thì yếu hơn một chút so với Triệu Khang Thái và Hạ Bình Nam mà Lục Thánh từng tiếp xúc trước đây.
Nhưng cũng là tông sư cấp bảy chính hiệu.
Thành phố Bạch Hà lại có một tông sư đến sao?!
Lục Thánh khá kinh ngạc.
Nhưng cũng chỉ kinh ngạc mà thôi.
Lục Thánh tự tin rằng nếu toàn lực ra tay, thì giết chết một tông sư cấp bảy tương tự cũng chỉ là chuyện dễ như trở bàn tay.
Đã là tồn tại không đe dọa đến anh, thì cũng không cần phải quá chú ý.
Người đàn ông nhận ra ánh mắt của Lục Thánh, hắn ta tháo mũ ra và mỉm cười với anh.
Dưới chiếc mũ quý ông là một khuôn mặt khá tuấn tú, môi còn để một bộ ria mép nhỏ đẹp.
Lục Thánh cũng gật đầu nhẹ coi như đáp lại.
Sau đó nhận lấy thẻ phòng và chứng minh thư mà quầy lễ tân đưa cho, quay người đi về phía thang máy.
"Thưa ông, ông có chắc chắn muốn đặt một phòng tổng thống không?"
"Đúng vậy."
"Được rồi, xin ông cất thẻ phòng cẩn thận, chúng tôi sẽ có người đưa ông lên trên, giúp ông mang hành lý..."
"Không cần đâu."
Người đàn ông trung niên để bộ ria mép đẹp mỉm cười từ chối ý tốt của quầy lễ tân, xách vali, một mình đi về phía thang máy.
Bước vào thang máy, người đàn ông đưa một ngón tay gõ nhẹ vào tai.
Điện thoại được kết nối.
"Mọi chuyện suôn sẻ, đã đến địa điểm mục tiêu."
Người đàn ông vừa nói, vừa đối diện với chiếc gương thang máy sạch sẽ sáng bóng để chỉnh lại cổ áo và tóc của mình.
"Nhưng khi nhận phòng lại gặp một thằng nhóc thú vị.."
"Ồ, là ai?"
"Không rõ lắm."
Người đàn ông tiến lại gần gương, tỉ mỉ chải lại bộ ria mép, thản nhiên nói: "Có thể là người của Ám Tinh, cũng có thể không phải. Quản cậu ta làm gì..."
"Dù sao thì lần này tôi đến đây là để nghỉ dưỡng, tiện thể hoàn thành một nhiệm vụ nhỏ.
Nếu có ai muốn phá hỏng kỳ nghỉ của tôi..."
Người đàn ông từ từ đứng thẳng người, cẩn thận ngắm nhìn bản thân trong gương, trên mặt nở nụ cười hài lòng, nhưng trong mắt lại lạnh lẽo đến đáng sợ.
"Tôi sẽ rất tức giận, và hậu quả sẽ rất nghiêm trọng."
Nói xong, vẻ lạnh lẽo trong mắt người đàn ông hoàn toàn biến mất.
Cửa thang máy mở ra, ông ta bước ra ngoài như một quý ông.
....
"Phòng cũng tạm được..."
Lục Thánh quan sát căn phòng khách sạn trước mặt.
Mặc dù không phải phòng tổng thống cao cấp nhất, nhưng để tu luyện thì đã quá đủ rồi.
Đặc biệt là chiếc bồn tắm lớn trong phòng khiến Lục Thánh vô cùng hài lòng.
"Đủ để chứa hết tất cả Kim Long Tiên, lớn hơn nhiều so với bồn tắm trong phòng tôi ở nhà."
Lục Thánh cũng không chần chừ, nhanh chóng tắm rửa.
Sau đó trần truồng bước ra, trực tiếp lấy hết số Kim Long Tiên cấp sáu trong phòng ra.
Từng ống mở ra, từng phần đổ vào bồn tắm.
Anh đã sớm dùng tinh thần lực quét qua căn phòng, không có thứ gì đáng ngờ, rất an toàn.
Khi một trăm hai mươi phần Kim Long Tiên được đổ hết, chiếc bồn tắm lớn đã được đổ đầy hai phần ba.
Chất lỏng màu vàng sẫm như hổ phách khẽ lăn tăn trong bồn tắm màu trắng, dưới ánh đèn khúc xạ ra ánh sáng mờ ảo.
Lục Thánh bước vào bồn tắm.
Thư giãn cơ thể, từ từ trượt xuống.
Cho đến khi toàn bộ cơ thể anh ngâm mình trong bồn tắm.
Kim Long Tiên màu vàng sẫm đã hoàn toàn nhấn chìm anh, bồn tắm cũng gần đầy.
Lục Thánh nhắm chặt mắt nằm yên trong bồn tắm, như thể bị phong ấn trong thời gian vàng son của một vị pharaoh cổ đại.
Tiếp theo, là đột phá.
《Tự Nhiên Hô Hấp Pháp》 vận hành trong giây tiếp theo.
Chất lỏng màu vàng sẫm chuyển động, Kim Long Tiên chứa đầy năng lượng, theo vô số lỗ chân lông trên toàn thân Lục Thánh nhanh chóng tràn vào cơ thể anh...
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook