Canh Tác Một Mình
-
Chapter 81: Chạm Trán
Chương 81: Chạm Trán
[Dịch giả: Justin]
[Hiệu đính: Aw~ quả vải dễ thương siêu cấp xuyên vũ trụ]
Vào rạng sáng ngày thứ 254 bị mắc kẹt.
Một giọng nói điềm tĩnh đánh thức Sejun dậy:
-Park Sejun, nguơi hãy mau dậy đi.
“Hmm… Ngài Anton?”
-Park Sejun, đám Cành cây trinh sát đã xuất hiện bên ngoài.
“Cái gì? Đám cành cây trinh sát lại tới phá nữa sao?”
Sejun bối rối, anh cứ nghĩ rằng Cây Ma đã chết vì hơi thở của Tượng Hắc Long rồi chứ.
-Ta chỉ giết một trong số chúng thôi.
“Ồ.”
Khi Sejun đã hiểu ra tình hình, anh nhanh chóng lấy thiết bị của mình và đứng dậy.
Chít?
Chú thỏ đen đang ngủ trong ngôi nhà gỗ ở góc phòng ngủ của Sejun cũng thức dậy, chộp lấy cái búa của mình và đi theo Sejun.
Khi Sejun rời khỏi ngôi nhà gạch và di chuyển về phía tây:
“Đám này có vẻ không nhiều nhỉ?”
Trong tầm mắt chỉ xuất hiện tầm năm trăm Cành cây trinh sát nhỏ bé. Con số này chắc chắn ít hơn so với trước đây.
“Đi thôi!”
Chít!
Ngay khi thỏ đen định đi theo Sejun để chiến đấu, Anton chặn thỏ đen lại:
-Thỏ đen, hãy ở lại đây đi. Hôm nay, chỉ có Park Sejun chiến đấu thôi.
Chít?
-Park Sejun quá yếu. Cậu ta cần phải mạnh mẽ hơn.
Chít!
Nghe những lời của Anton, chú thỏ đen gật đầu lia lịa đồng tình.
-Phải đấy. Ngươi cũng hiểu mà. Vì vậy, chỉ cần đứng nhìn thôi.
Chít!
Nghe thế, chú thỏ đen liền ngồi xuống đất và quan sát Sejun.
Ngay sau đó… Kreung!
Cuengi tỉnh giấc vì tiếng ồn và thấy Sejun đang chiến đấu một mình nên liền chạy tới. Ba đang gặp nguy hiểm!
-Dừng lại.
Chít!
Kreung?
Sau đó, Cuengi có vẻ đã hiểu được tình hình qua Tượng Hắc Long và những cử chỉ của thỏ đen. Vì thế, cậu cũng ngồi cạnh thỏ đen và quan sát Sejun.
Vậy là Sejun phải một mình đối mặt với các Cành cây trinh sát.
Thịch!
Sejun ném chiếc rìu cầm tay trúng giữa người một Cành cây trinh sát:
[Bạn đã đánh bại một Cành cây trinh sát nhỏ của Cây ma đột biến.]
[Bạn đã nhận được 25 điểm kinh nghiệm.]
Phập.
Cùng lúc đó, Sejun đâm một kẻ thù đang đến gần bằng con dao găm trên tay trái.
[Bạn đã đánh bại một Cành cây trinh sát nhỏ của Cây ma đột biến.]
[Bạn đã nhận được 25 điểm kinh nghiệm]
Thịch–
Tuy nhiên, từ bên phải của Sejun, một kẻ thù khác tiến đến và vung cánh tay gỗ của mình để tấn công bất ngờ vào anh, vì thế anh không có đủ thời gian để rút dao găm lại để phản công.
Vút–
“Quy hồi.”
Vừa né đòn tấn công của Cành cây trinh sát, Sejun vừa lấy lại chiếc rìu cầm tay của mình.
Thịch!
Và sau đó, với chiếc rìu tay trong tay phải, anh chém vào eo của tên Cành cây trinh sát đó.
[Bạn đã đánh bại một Cành cây trinh sát nhỏ của Cây ma đột biến.]
[Bạn đã nhận được 25 điểm kinh nghiệm.]
Sejun cứ thế đối mặt với những Cành cây trinh sát nhỏ và sử dụng vũ khí của mình một cách điêu luyện.
‘Mình khá mạnh đấy chứ?’
Ngay khi Sejun đang vui vẻ đắm mình trong sức mạnh của chính mình và tận hưởng việc tiêu diệt kẻ thù, thì Thỏ đen và Cuengi, những người ngồi quan sát trận chiến của Sejun, đã ngủ thiếp đi vì buồn chán.
Zzzz.
Zzzz.
-Hmm... Cậu ta còn phải cố gắng nhiều.
Sự lo lắng của Anton dần tăng lên khi ông theo dõi trận chiến của Sejun. Sejun thật vô vọng đến nỗi ông thậm chí còn không biết nên bắt đầu giúp đỡ anh từ đâu.
Rạng sáng hôm đó, Sejun đã chiến thắng trước năm trăm cành cây trinh sát nhỏ.
***
Trong văn phòng của Địa chủ Grid trên tầng 55 của tòa tháp.
“Cái gì? Bộ tộc Sói Bạc đã phá vỡ hợp đồng?!”
“Vâng. Chúng ta nên làm gì đây ạ?”
“Để đó đi. Có lẽ chúng đã từ chối hợp đồng dựa vào thịt Châu Chấu Đỏ trên tầng 67, nhưng chúng sẽ sớm hối hận thôi.”
Châu Chấu Đỏ có thể là một nguồn thực phẩm đủ cho vài tháng khi chúng còn sống, nhưng một khi nguồn cung cấp thực phẩm cạn kiệt, chúng sẽ ăn thịt lẫn nhau và tự nhiên sẽ không còn tồn tại nữa.
Và sau đó nạn đói mà Grid đang chờ đợi sẽ bắt đầu. Tuy nhiên, điều đó không hề thỏa mãn hắn ta. Vì vậy, Grid đã lên kế hoạch gây ra một nạn đói khác.
“Tariq mua xác quái vật thế nào rồi?”
“Tariq đã hoàn thành việc mua 50.000 xác quái vật cho vòng đầu tiên và hiện đang dẫn đầu các thương nhân lữ hành trên các tầng trên đến tầng 67.”
“Tốt.”
Grid đã từng thoáng thấy qua nó trên tầng 55. Khi Châu Chấu Đỏ tiến hóa lên giai đoạn tiếp theo, chúng sẽ chuyển sang màu tím.
Và cơ thể của một con Châu Chấu Tím rất độc, đến nỗi không chỉ không ai có thể ăn nó mà nó còn làm ô nhiễm đất đai.
“Bây giờ tất cả những gì chúng ta phải làm là chờ đợi. He he he.”
Grid cười sảng khoái, để lộ chân răng xấu xí của mình.
***
“Được rồi.”
Sau khi chiến đấu cho đến khi bình minh, Sejun tỉnh dậy sau một giấc ngủ sâu.
Vút.
Anh đánh dấu ngày tháng trên tường bằng một nét gạch và bước ra ngoài.
Gầm lên–
Emmu.
Bên ngoài, Gấu đỏ mẹ và đám Hắc Nhân Ngưu đang bận rộn xây tường gạch và làm việc trên con mương.
Sejun đi xuống hang và chào Flamie:
“Flamie, xin chào.”
[Chủ nhân! Chào buổi sáng!]
Flamie chào Sejun bằng cách vẫy những chiếc lá của nó.
“Flamie, ta cần Thanh tẩy chi viêm của nhóc.”
Sejun dự định kiểm tra tình hình ở khu rừng phía tây vì đám cành cây trinh sát đã hoạt động trở lại.
[Vâng, Iyaap!]
Một ngọn lửa màu vàng xuất hiện từ những chiếc lá xanh của Flamie và thấm vào cơ thể Sejun.
[Thanh tẩy chi viêm đã thấm vào trong 3 giờ.]
[Thanh tẩy chi viêm giúp người sử dụng điều khiển lửa và tăng cường sức mạnh của lửa.]
“Đi nào, mọi người!”
Theo tiếng gọi của Sejun, Thỏ Đen và Cuengi đang săn mồi dưới hồ liền đi theo anh.
“Cuengi, biến hình!”
Kuoeng!
Được lệnh của Sejun, Cuengi liền biến lớn. Anh dự định cưỡi Cuengi thay vì Gấu đỏ mẹ đang giúp đỡ xây dựng con mương.
Kuoeng!
Cuengi nằm xuống và chở Sejun cùng Thỏ Đen trên lưng. Kích thước của Cuengi lúc này đã hơn mười mét rồi.
Bộp bộp bộp bộp.
Họ cưỡi Cuengi và đến bìa rừng phía tây chỉ trong bốn mươi phút.
Và rồi…
“Chúng phát triển thành nhiều như vậy từ khi nào thế?”
Sejun vô cùng ngạc nhiên khi thấy những Cây Ma Đột Biến lại lấp đầy lối vào rừng phía tây.
Anh không biết chứ từ đó đến giờ, Cây Ma Đột Biến không thể gửi cành cây trinh sát đến hang của Sejun vì chúng đang bận tái tạo cành cây canh gác từ đám mà Sejun đã đốt.
Keng!
Sejun đánh con dao găm vào chiếc rìu cầm tay để tạo ra tia lửa và rồi quăng tia lửa mà anh đã tạo ra đó vào trong đám cành cây mục. Chúng đã phát triển rất nhiều, nhưng thiêu chúng lần nữa là hết. Hơn nữa, anh cũng rất vui vì đây đúng là cơ hội để kiếm điểm kinh nghiệm.
Vút.
Ngọn lửa Sejun tạo ra bắt đầu thiêu rụi đám cành cây đột biến đó.
[Bạn đã đánh bại Cành Cây Canh Gác của Cây Ma Đột Biến.]
[Bạn đã nhận được 10 điểm kinh nghiệm]
…
..
.
Chít!
Vút!
Kroeng!
Vút!
Thỏ đen và Cuengi giúp Sejun tạo gió để đám lửa lớn hơn thay cho gấu đỏ mẹ. Hai đứa đều đã liên tục tiêu thụ thạch mật ong trong thời gian dài để tăng cường kỹ năng liên quan đến ma pháp của mình. Cả hai tạo ra một cơn gió rất mạnh.
Vút.
Với sự giúp đỡ của chúng, ngọn lửa nhanh chóng bùng lên và nhờ đó, điểm kinh nghiệm của Sejun tăng lên nhanh chóng.
Trong khi Sejun đang thu thập kinh nghiệm, những bông hoa màu vàng nở rộ từ khu rừng phía tây.
[Hoa Chất Dính của Cây Ma Đột Biến]
Thụp! Thụp!
Chúng bắt đầu dập lửa bằng cách phun ra chất dính.
“Chúng ta không thể để chúng làm điều đó được.”
Thịch!
Sejun quăng rìu vào đầu một cây hoa chất dính.
[Bạn đã giết Hoa Chất Dính của Cây Ma Đột Biến]
[Bạn đã nhận được 1200 điểm kinh nghiệm]
Sự xuất hiện của con quái vật cung cấp một lượng điểm kinh nghiệm kha khá này thật thú vị.
“Mọi người, tấn công!”
Vù.
Sejun cảm thấy rất tệ vì anh chỉ có thể hỗ trợ chúng bằng cách di chuyển ngọn lửa sang trái và phải để mở đường cho thỏ đen và Cuengi tiếp cận hoa chất dính.
Chít!
Krueong!
Thỏ đen và Cuengi chạy dọc theo con đường mà Sejun đã tạo ra.
Và sau đó, chúng bắt đầu đánh bại Hoa chất dính.
Pang! Pang! Pang!
Pực!
Khi trận chiến vẫn còn tiếp diễn:
[Bạn đã lên cấp.]
[Bạn đã nhận được 1 chỉ số thưởng.]
[Thanh Tẩy Chi Viêm đang tắt dần.]
Sejun đã lên cấp và đồng thời, Thanh Tẩy Chi Viêm cũng kết thúc
“Ra khỏi đây thôi!”
Sejun và các con vật vội vàng chạy trốn.
Wooooaah!
Tại nơi Sejun rời đi, tiếng gầm đầy tức giận của Cây Ma Đột Biến vì sự biến mất của những cành cây canh gác, vang vọng khắp khu rừng phía tây.
***
Tầng 67 của Tháp.
Đại chiến binh Người Thằn Lằn Tamuro nồng nhiệt chào đón Tariq:
“Ngài Tariq, cảm ơn ngài đã đến!”
Tariq là chủ sở hữu của tập đoàn thương mại lớn, Chow Group. Tamuro rất vui mừng vì ông ta đã đích thân đến đây.
“Ngài Tamuro, đây là chút quà mọn bày tỏ sự cảm kích của tôi. Xin hãy nhận nó.”
Tariq đưa cho Tamuro một tấm thẻ đen có khắc ‘10000’. Đó là một tấm séc có thể đổi ra 10.000 đồng Tháp tại Chow Group bất cứ lúc nào.
“Nhiều quá, làm sao mà tôi dám nhận đây…”
Mặc dù có vẻ hơi ấp úng nhưng Tamuro vẫn nhét tấm thẻ mà Tariq đưa cho mình vào trong áo giáp.
“Ngài Tamuro, tôi muốn chúng ta cùng ra ngoài và thu thập xác Châu Chấu. Được chứ?”
“Tất nhiên là được. Bộ lạc Heo Rừng cũng có thể chiến đấu, phải không? Như thế sẽ dễ dàng hơn cho chúng ta.”
“Cảm ơn ngài. Chúng ta đi nào.”
Tariq cùng với thương nhân lang thang ra ngoài và trở về sau mười giờ.
Mặc dù lượng xác Châu chấu đỏ bên ngoài không cách biệt đáng kể lắm so với lúc họ rời đi, nhưng Tamuro không để ý lắm đến điều đó.
***
Khu mua sắm tầng 75 của Tháp.
“Nhanh lên, nya!”
Theo chạy đến cửa hàng thợ rèn để tìm kiếm vận may. Cho dù cậu có vội vàng đến đâu, Theo vẫn phải làm những gì Sejun yêu cầu.
Cậu để các bạn đồng hành của mình đợi ở lối vào khu mua sắm để cậu có thể nhanh chóng hoàn thành nhiệm vụ của mình và rời đi.
Khi đến cửa hàng thợ rèn, Theo nhìn xung quanh sạp hàng may mắn để xem có thứ gì cậu muốn lấy không.
Tuy nhiên…
“Chẳng có gì thu hút được ta cả, nya.”
Không có vật phẩm nào trong cửa hàng thu hút cậu. Theo rời khỏi cửa hàng thợ rèn với hai bàn tay trắng.
Trên đường trở về lối vào khu mua sắm nơi các bạn đồng hành đang đợi Theo...
“ChuChu!”
Một giọng nói quen thuộc lọt vào tai Theo.
‘Đây có phải là…?!’
Theo vội dừng lại và nhìn về phía phát ra âm thanh, ở đó, Iona đang hoảng loạn nhìn xung quanh và gọi tên ai đó.
‘Phù. Chưa quá muộn, nya.’
Nhìn thấy đối thủ ở ngay trước mắt, Theo thở phào nhẹ nhõm. Vòng tay của Sejun vẫn an toàn.
Theo cười vui vẻ định rời đi, nhưng:
“ChuChu! Con đâu rồi?!”
“Nya…”
Cậu ấy không thể bước tiếp được. Hai luồng suy nghĩ giằng xé trong cậu. Một mặt, cậu phải nhanh chóng sà vào vòng tay ấm áp của Sejun và ăn súp thưởng, nhưng mặt khác, cậu không thể bỏ Iona, người đang tuyệt vọng tìm kiếm ai đó.
“Iona! Có chuyện gì vậy, nya?”
Cuối cùng thì Theo quyết định giúp Iona.
“Đại diện Theo, làm ơn hãy giúp ta! Đệ tử ChuChu của ta biến mất rồi!”
Khi Theo xuất hiện, Iona liền giải thích tình hình cho cậu ấy.
“ChuChu? Cô bé trông như thế nào, nya?”
“Một chú thỏ trắng đeo ruy băng đỏ và có cặp kính lớn.”
“Hiểu rồi, nya! Ta sẽ nhờ cấp dưới giúp đỡ, nya! Sẽ nhanh hơn nếu chúng ta cùng nhau tìm kiếm, nya!”
Theo vội vã chạy về phía lối vào khu mua sắm.
“Mọi người, giúp Iona tìm một con thỏ trắng tên ChuChu có đeo ruy băng đỏ và cặp kính lớn, nya!”
“Vâng!”
Những con sói và thực tập sinh tản ra, bắt đầu tìm kiếm ChuChu.
“Chào ngài Theo.”
Zerath, một đặc vụ ngầm của Cục Thanh tra đang tuần tra khu vực này, nhìn thấy Theo thì vui vẻ chào hỏi. Thấy doanh số bán hàng của Theo tăng nhanh, Zerath vô cùng tự hào về khả năng nhận ra thương gia thiên tài của mình.
“Ồ! Zerath! Giúp tôi với, nya! Chúng tôi đang tìm một con thỏ trắng tên ChuChu, nya!”
Theo muốn nhanh chóng tìm thấy ChuChu và trở lại tầng 99 của tòa tháp nên đột ngột nhờ Zerath giúp đỡ. Trong tình huống này thì bất kì sự giúp đỡ nào cũng đều cần thiết cả.
“ChuChu ư?”
“Đúng vậy, nya! Hãy nhanh chóng tìm cô bé đi, nya!”
Theo kéo Zerath còn đang sửng sốt cùng đi, và cuối cùng thì Zerath cũng đã từ bỏ nhiệm vụ tuần tra bí mật của mình và bắt đầu giúp tìm ChuChu.
Tuy nhiên, sau vài giờ trôi qua thì họ vẫn không thể tìm thấy ChuChu .
‘Mình muốn nhanh chóng được sà vào lòng Park Sejun, nya.’
Ngay khi Theo đang khao khát vòng tay của Sejun thì măng cụt ở chân trước của cậu kích hoạt.
Zing…
Một sức hút mạnh mẽ...
Cạch.
Theo đặt bàn chân của mình lên một chiếc túi do một thương nhân lữ hành cậu không quen biết gì đang mang theo.
“Cái gì?!”
Tên thương nhân lữ hành đó trừng mắt nhìn kẻ dám chạm vào túi của mình.
“Hở?!”
“Là ngươi?!”
Theo và Skaram nhìn chằm chằm vào nhau.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook