Editor: thuthuy2203

Ngày đầu tiên Quả Quả đến nước anh, công ty cử một vài vị cán bộ cấp cao mời cô ăn một bữa cơm, gọi tất cả các món ăn đặc sắc ở anh ra. Có xúc xích khoai tây nghiền, cá sấu lê đêm, thịt dê bung hãm, bít tết cùng pudding.... đương nhiên cũng không thể thiếu cái bị gọi đùa là “Chết không nhắm mắt” nổi danh anh quốc với "Nhìn lên tinh không", trong đó còn có một loạt món ăn được phiên dịch lại đây sau kêu "Trong động lại cáp. Mô", đúng vậy, tên đồ ăn chính là như vậy thật tàn khốc!

Những món ăn này thật ra hương vị có thể chấp nhận được, chính là hình thức hết sức kinh người, thoạt nhìn thật sự giống như một đĩa nôn ọe, khiến cho người ta nhìn thấy mà sợ

Tuy là nơi Quả Quả sống cũng không thiếu nhà hàng ngoại quốc, nhưng cái gọi là “Quất sống Hoài Nam thì là quất, sống ở Hoài Bắc thì là tắc, nhìn thì tương tự nhưng vị thì không giống nhau", trừ phi là ăn ở nhà hàng đặc biệt lớn của Trung quốc, còn không ở nước ngoài như này, hương vị ở mấy quán ăn không cách nào so sánh được với hương vị trong nước, dù sao thì đại đa số món ăn Trung quốc đều là người nước ngoài học mà ra

Vì có thể sớm quay về nước, công việc hàng ngày của Quả Quả an bài đều rất sít sao, cho nên ít có thời gian tự mình nấu cơm, chỉ có thể tiếp tục chịu đựng những tmón ăn kinh khủng này. Liên tục một tuần ăn bánh mì, khoai tây nghiền, sandwich, salat hoa quả.... Sau đó, Quả Quả cuối cùng đã đạt tới nhẫn nhịn cực hạn, sau khi tan làm chạy như điên đến siêu thị mua một loạt nguyên liệu nấu ăn trở về tự mình nấu vài món đơn giản

Trứng sốt cà chua, khoai tây xào cay thái sợi, sườn xào chua ngọt, gà đinh xào cay, hai món thuần hai món mặn, cộng thêm một bát canh đậu hũ nấm hương

Bởi vì phòng bếp theo kiểu châu Âu, vì thế máy hút khói tương đối nhỏ, Quả Quả liền mở cửa thông gió, để mùi dầu mỡ bay đi, kết quả cũng làm cho mùi thơm thức ăn theo đó bay ra ngoài, đang lúc trang trí món sườn xào chua ngọt, cửa phòng có tiếng gõ cửa, nghe không thanh không giống là một người, cô vội vàng ra mở cửa, sau đó bị vây quanh một đám thanh niên trẻ tuổi, người nào người nấy hai mắt sáng như sao, chăm chú nhìn Quả Quả...

Quả Quả vẻ mặt không hiểu chuyện gì xảy ra

Lúc này, một người trong đám đó, thân hình cao lớn, con ngươi màu lam, sống mũi cao, nhìn trông rất anh tuấn, suất ca dùng tiếng anh tự giới thiệu mình một chút, nói anh là sinh viên trường đại học gần đây là hàng xóm của cô, tiếp theo dùng tiếng trung chất lượng kém nói “ Chào bùn, bùn có thể gọi mình là Kevin, bạn là người trung quốc sao?”

“Xin chào, tôi là Cindy, đúng vậy, tôi là người Trung Quốc” Quả Quả lễ phép trả lời

“Ngao! Oa rượu chi đảo!” nói xong câu này,đại khái là bởi vốn từ Trung quốc không đủ để diễn tả tâm tình kích động của mình, anh ta lập tức trở lại dùng tiếng mẹ đẻ, thông qua tiếng anh thao thao bất tuyệt ca ngợi từ cửa sổ nhà Quả Quả bay ra mùi thức ăn có bao nhiêu mê người, lại tốn thêm 5 phút biểu đạt chính mình nhìn trời. Đối với thức ăn ngon vô cùng tôn sùng, thẳng cho đến lúc mấy người bạn đi cùng đều không nhẫn nại được, chàng trai trẻ mới có chút ngượng ngùng nói ra mục đích chủ yếu “Cái kia...cái kia có thể ăn cơm cùng em không? Bọn tôi có thể chia nhau tiền cơm!”

Quả Quả khẽ cười, khéo léo từ chối “thật xin lỗi, thật ra tôi ở nhà ít nấu cơm, chỉ là hôm nay vừa vặn rảnh rỗi”

Mấy người nghe thấy vậy lập tức lộ ra vẻ mặt thất vọng

“nhưng mà, bữa này mọi người có thể cùng ăn cơm, tính là tôi mời vốn sớm nên cùng các bạn hàng xóm chào hỏi, chỉ là bởi vì gần đây quá bận rộn nên không có thời gian!” Quả Quả nói

một hàng năm người nhất thời nhảy cẫng lên hoan hô, liên tục nói cảm ơn, sau đó nối đuôi nhau vào nhà

Kevin cùng một nữ sinh có vóc dáng gợi cảm tên là Susan đều là người anh, ba người kia đều là du học sinh, một người Hàn Quốc, một người Mỹ, một người đến từ Pháp

Kevin đối với món khoai tây chua cay thái sợi nhất mực chung tình, sống chết không tin đây là khoai tây mà ra, nói anh ta cả đời ăn khoai tây, chưa bao giờ biết khoai tây co thể ăn ngon như vậy

Susan thích nhất món trứng gà sốt cà chua, tỏ vẻ thường xuyên ăn cà chua, cũng thường xuyên ăn trứng gà, nhưng lại chưa từng nghĩ hai món này có thể nấu chung thành một món

cô gái Hàn quốc tóc ngắn được ăn món sườn xào chua ngọt thì lệ rơi đầy mặt, liên tục nói món thịt này ăn quá ngon, quá ngon, còn nói là trước kia đã từng ăn món này tại một nhà hàng Trung Quốc, nhưng không có ngon như vậy, liên tục tán thưởng tài năng nấu nướng quá tuyệt vời

Du học sinh nước Mỹ cao to là khoa trương nhất, bình thường món gà Đinh xào cay chúng ta thường không ăn ớt, nhất là các cô gái, thường sẽ đem hạt tiêu lựa ra, anh ta một bên la lên điên cuồng gọi nước, một bên cầm ăn từng miếng ớt cay....

Đương nhiên cũng có người không thích món ăn Trung quốc, tỷ như vị du học sinh người Pháp nghiêm túc kia

Đồ ăn Pháp được coi là một trong ba ẩm thực nổi tiếng nhất thế giới, nổi tiếng không thua gì Trung Quốc, vị du học sinh người Pháp kia là theo chân bạn cùng phòng sang xem náo nhiệt, nhìn một bàn đầy thức ăn Trung Quốc, vẻ mặt rất là coi thường, luôn ngồi bên cạnh nói đồ ăn Pháp tốt bao nhiêu, ghét bỏ món ăn Trung Quốc đầy dầu mỡ, không khỏe mạnh. Về sau được Kevin trực tiếp xúc cho một muỗng khoai tây vào miệng, vẻ mặt lập tức vô cùng vặn vẹo, cuối cùng... anh ta so với người khác còn ăn nhiều hơn...

Bọn họ có tổng cộng sáu người, trên bàn chỉ đủ năm phần ăn, sau khi kết thúc bữa cơm, tất cả mọi người vì đều giữ ý nên đồ ăn chưa hết

Quả Quả theo chân bọn họ ra ngoài hàn huyên chuyện phiếm, Kevin bên cạnh đang đau lòng liếm xong miếng khoai tây cuối cùng, sau đó không chút báo trước nào quỳ xuống dưới chân Quả Quả, cầm tay cô, vẻ mặt thâm tình nói “Cindy, gả cho tôi đi!”

Nga nga nga - -

Nào có nhân tài nào thời gian một bữa cơm đột nhiên cầu hôn người ta? Quả Quả nhất thời không kịp phản ứng, ngây ngẩy cả người, hơn nửa ngày mới phục hồi tinh thần, dở khóc dở cười nói “Sorry, tôi đã có bạn trai!”

Kevin nghe xong câu trả lời này hoàn toàn không có cách nào chấp nhận “thật vậy chăng? Em thật sự đã có bạn trai?”

Nam sinh người Pháp sớm đã chú ý đến bàn tay trái đeo nhẫn của Quả Quả, vỗ vỗ bả vai Kevin nói “Kevin, tôi nghĩ Cindy không có lừa cậu, cô ấy đeo nhẫn đính hôn”

Kevin lúc này mới liếc nhìn cái nhẫn kia, lập tức trong lòng vô cùng mất mát, nhưng rất nhanh sau đó lấy lại tinh thần “Cindy, chỉ cần em cho tôi một cơ hội, anh khẳng định tốt hơn anh ta rất nhiều!”

Quả Quả khuyên can cự tuyệt mãi, Kevin mới lưu luyến không rời cùng mọi người rời khỏi

Sau khi tiễn mọi người đi, trong phòng truyền đến một tiếng ca vui sướng - - “ Em là quả táo nhỏ của anh, yêu em thế nào cũng không đủ...”

Là bài quả táo nhỏ Phương Cảnh Xán hát, ngày đó ở KTV cô lén ghi âm lại, sau đó đặt làm nhạc chuông điện thoại mặc định mỗi khi Phương Cảnh Xán gọi tới

Quả Quả nghe thấy chuông reo, vẻ mặt lập tức ôn nhu, mở di động lên “A loo~”

“Cục cưng, có nhớ anh không?” lúc này ở nước anh là chạng vạng chiều, còn ở Trung Quốc là hơn mười một giờ đêm, mỗi ngày trước khi đi ngủ, Phương Cảnh Xán đều sẽ gọi điện cho cô, sau đó hỏi một đống vấn đề

“Có!” Quả Quả cười khẽ, câu trả lời hoàn toàn khẳng định

“anh cũng vậy, mỗi giây mỗi phút đều nhớ em... rất muốn gặp em! anh ngày mai bay sang tìm em nhé?”

Ai, lại tới nữa! Gần như mỗi ngày đều đề cập một lần

Quả Quả tự nhiên sẽ không muốn người yêu vì mình mà ảnh hưởng tới công việc, khuyên nhủ “anh đừng náo loạn, chúng ta mới xa nhau một tuần đúng không? anh yên ổn làm việc cho tốt, gần đây không phải rất bận rộn sao? anh chạy tới chạy lui nhiều như vậy, sẽ mệt đó! Đợi một thời gian nữa, em quen thuộc bên này sẽ sắp xếp về thăm anh!”

Đúng như trong dự liệu bị cự tuyệt, Phương Cảnh Xán bất đắc dĩ hừ hừ

Sau đó Quả Quả nói sang chuyện khác, phân tán lực chú ý của anh, cùng anh hàn huyên một chút về công việc cùng sinh hoạt hàng ngày, còn kể chuyện một vài hàng xóm sang ăn cơm đem theo một vài tin đồn thú vị, đương nhiên lược bỏ một màn cầu hôn của Kevin kia. Phương Cảnh Xán cũng như thường lệ kể cho cô nghe hành trình một ngày, vừa nhàm chán lại lâu, cuối cùng trong điện thoại hát cho Quả Quả nghe.

“Thiếu đôi bàn tay của ta làm gối đầu ngươi tập không có thói quen, của ngươi kính viễn vọng ngắm không đến ta bắc bán cầu cô đơn, Thái bình dương thủy triều đi theo địa cầu qua lại xoay tròn, ta sẽ kiên nhẫn các loại, tùy thời hoan nghênh ngươi cập bờ...”

*

Sáng thứ hai, ở tập đoàn Phương thị, trong văn phòng tổng giám đốc

Phương Cảnh Xán sau khi đem tất cả bạn bè xung quanh đầu độc một lần, cuối cùng vươn ma trảo về phía đám trợ lí của mình

Đáng thương cho đám trợ lý, vô duyên vô cớ bị anh tra tấn suốt một ngày, hoàn toàn không biết mình rốt cục ai lầm chỗ nào, không hợp ý BOSS mà tình hình vẫn cứ liên tục tiếp diễn đến ngày hôm sau, chưa có dấu hiệu dừng lại

Đến ngày thứ ba, rốt cục có người không nhìn nổi nữa

Mục Dao ngoắc tay đem trợ đi đang đau khổ đi tới, ghé lố tai thì thầm mấy câu

Vẻ mặt trợ lí hoàn toàn không hiểu, hỏi “Nước anh? Nhưng công ty chúng ta bên kia không có chi nhánh, gần đây cũng không có nghiệp vụ gì cần đến...”

nói tới đây, vị trợ lí này đột nhiên hiểu ra vấn để, lộ ra vẻ mặt hiểu chuyện “Cảm ơn Mục tổng, tôi đã hiểu!”

Vì thế, đồng chí trợ lí tìm trong một buổi chiều, vắt óc tìm mưu kế, rốt cục đã tìm ra được một lí do coi như chính đáng, sau một hồi đánh giá cao thấp, chuẩn bị tất cả, ngay cả vé máy bay cũng đặt sẵn, liền đi tới phòng ông chủ, trong lòng thấp thỏm gõ cửa

“Vào đi” Phương Cảnh Xán mặt lạnh như băng

“Boss, có một việc xin chỉ thị của anh” tiểu trợ lí nơm nớp lo sợ

“Chuyện gì?” Phương Cảnh Xán tiếp tục tản ra bầu không khí lạnh lẽo

“Là như vậy, ba ngày sau là sinh nhật bốn mươi tuổi của ngài Wilson, ông ấy là một trong những nhà đầu tư trọng yếu của công ty, để tỏ vẻ coi trọng thành ý đối phương, tôi cho rằng BOSS nên tự mình đi qua đó một chuyến” tiểu trợ lý hít sâu một hơi nói

Phương Cảnh Xán thái độ không hề hưng phấn, những nhà đầu tư trọng yếu của bọn họ, trải rộng khắp nơi thế giới, từng người đều muốn anh đi qua một chuyến, còn không phải khiến anh chết mệt, loại việc này chỉ cần trợ lí chuẩn bị lễ vật đem qua cũng được rồi.

Gặp BOSS vẻ mặt không kiên nhẫn, trợ lí vội vàng bổ xung “ Ngài Wilson gần đây theo phu nhân quay về nước anh”

Nghe được hai chữ mấu chốt kia, Phương Cảnh Xán lập tức thay đổi dáng ngồi,vẻ mặt thay đổi hoàn toàn, gật đầu tán thưởng nói “Cậu nói không sai, quả thật nên tự mình đi một chuyến”

Nhìn vẻ mặt BOSS xuân tình phơi phới, bạn trợ lí nhỏ cuối cùng nhẹ nhàng thở ra một cái

Ai, BOSS a, anh muốn sang nước anh thăm bạn gái, thì chỉ cần bay thẳng một chuyến là tốt rồi, tại sao lại phải vòng vo một vòng lớn như vậy, thiếu chút nữa lấy mạng nhỏ của tôi a...

Lại nói, tương lai BOSS sẽ không ngừng khiến anh tìm lí do thỏa đáng cho mình sang nước anh chứ? thật vất vả mới thở phào nhẹ nhõm một phen, mới nghĩ đến đây, tiểu trợ lí lập tức cảm thấy tương lai mình mịt mù mây khói, đưa tay ra không thấy được 5 ngón....

Quả Quả lần thứ hai xuống bếp là ba ngày sau, lúc trước năm người kia theo thường lệ tới, đồng thời còn mang theo hai thành viên mới. Tục ngữ có câu “bán anh em xa, mua láng giềng gần” Quả Quả cũng vui vẻ dùng thức ăn ngon xây dựng quan hệ tốt với hàng xóm. Hôm kia cô đau bụng, ở nhà đau đến chết đi sống lại, sau đó lại và mấy người Kevin bọn họ tới đây chơi phát hiện ra, chủ động đưa cô đi bệnh viện, toàn bộ quá trình còn giúp đỡ cô xử lí tốt các thủ tục bệnh viện

Quả Quả lần này lại làm thêm mấy món thức ăn, tất cả mọi người vì thế vô cùng vui vẻ

Đến lúc ăn cơm, chuông cửa reo lên

Kevin ngồi gần cửa nhất, vì thế chủ động chạy ra mở cửa

Trông thấy ngoài cửa là một người đàn ông châu Á, Kenvin ánh mắt không chút thiện chí nhìn từ trên xuống dưới, sau đó không chút nghĩ ngợi nói “Xin lỗi anh bạn này, anh đã tới chậm, người đã đầy!”

nói xong, cấp tốc hướng vào phía trong cửa hô to một câu “Cindy! Bảo bối! Đừng cho họ đụng đên món khoai tây của anh~”

một giây sau, phịch một cái, cánh cửa đóng vào cực mạnh

Giờ phút này, bị người đàn ông xa lạ từ trong phòng Quả Quả đóng sầm cửa nhốt bên ngoài, Phương Cảnh Xán phong trần lộ ra khuôn mặt tuấn tú đen như đáy nồi

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương