Đoàn tàu loạng choạng bước từ ngày sang đêm, phòng ăn cung cấp bữa cơm rất phong phú nhưng Lâm Hiến lại không thấy đói bụng.

Anh hình như hơi say tàu, uống vài viên thuốc, tỉnh tỉnh mê mê co ro trên giường.


Thời điểm nhắm mắt lại, trong đầu bỗng hiện ra đôi mắt màu xanh sâu thẳm như mắt mèo trong đêm, anh tự dưng thấy mình sao buồn cười thế, khóe miệng khẽ cong, từ từ thiếp đi.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương