Cẩm Tú Lương Duyên: Nông Môn Kiều Nữ
-
Chương 19
Chương 19 Xuống bếp mời khách
Buổi sáng, đúng thật là Diệp Đại Sơn chỉ dùng gần nửa canh giờ đã xới hết chỗ đất nhỏ kia, hắn tự mình nắm trâu vội vàng trở về trước. Buổi trưa, Diệp Cẩm tự mình đi đến cách vách gọi hắn đến nhà ăn cơm, điều này ở Diệp gia thôn đã được ước thành tục lệ.
Lúc Diệp Đại Sơn đang cày khoảng đất trống, Diệp Cẩm và Lý thị cũng không nhàn rỗi, hai người tiếp tục làm công việc mà Diệp Cẩm đang làm trước đó, đồng thời chặt tốt từng đoạn từng đoạn trúc ngắn đem một đầu vót nhọn, giữ lại dự phòng. Đợi Diệp Đại Sơn đem đất đã cày xong, hai người lại cuốc để cuốc vỡ mấy thứ còn vướng lại, cuối cùng rắc phân trên mặt đất.
Lúc này không sai biệt lắm rất nhanh đã đến buổi trưa, Diệp Cẩm dứt khoát dọn dẹp một chút bắt đầu chuẩn bị làm cơm trưa.
Bởi vì phải đãi khách, đương nhiên Diệp Cẩm không thể như thường ngày tủy tiện làm chút gì đó để ăn, đồ ăn trong nhà vốn cũng không có nhiều. Sáng sớm Vương tẩu tử cầm con gà rừng sang đây tốt xấu gì cũng có tác dụng rồi. Nàng quyết định làm món gà rừng cung bảo đinh và lòng gà xào, mặt khác lại hấp thêm cua, thức ăn chay thì là rau xanh lại thêm một đĩa đậu tương đã sao nhắm rượu.
Lúc này, Diệp Như và Diệp Qúy cũng từ bên ngoài trở lại:" Nương, đại tỷ, bọn ta về rồi."
Lý thị đang ở trong sân viện rửa sạch con gà, thấy đầu hai người đổ đầy mồ hôi chạy tới đây,trách mắng:"Cả ngày hấp tấp bộp chộp, liền không biết CHẠY chậm lại một chút, cẩn thận bị té ngã đó."
Diệp Cẩm ở trong phòng bếp ló đầu ra, một người trong tay cầm sọt trúc chạy nhảy vào trong sân, mặt đỏ đổ đầy mồ hôi, nàng vội vàng ra khỏi phòng bếp," Các ngươi chạy chậm chút thôi, cứ cong đuôi chạy, đại tỷ còn chưa có bắt đầu làm cơm đâu."
Diệp Như và Diệp Qúy đẩy cửa đi vào sân, chạy đến trước mặt Diệp Cẩm giơ giỏ trúc nhỏ lên, cao hứng nói:" Đại tỷ đại tỷ, thật sự có rất nhiều cua nha, tỷ mau xem hai người bọn ta bắt được rất nhiều đem về đủ cho mấy bữa ăn, hơn phân nửa giỏ trúc trước mặt đều là cua cả, con lớn con nhỏ tất cả đều có .
Nhiêu đây cũng không thể ăn hết nha? Thứ này tính hàn nhiều lại không thể ăn hàng ngày, giữ lại thả ở đó thời gian quá lâu sẽ chết cậy thì càng không thể ăn được, chẳng phải là lãng phí sao? Diệp Cẩm ưu sầu nghĩ.
"Thế này đi, hai người các ngươi một bồn gỗ lớn chứa đầy nước, trước tiên đem mấy con cua này đổ vào trong cho nhả hết bùn cát ra." Bỏ cái này sang một bên làm cơm trưa trước vả lại cùng lắm cùng thì đem đi đổ lại vào trong khe suối là được.
"Dạ." Diệp Như và Diệp Qúy vui vẻ ra sức gật đầu, phấn khởi đi tìm bồn gỗ lớn.
Ngược lại hai người bọn họ không hề có chút lo lắng nào cả, nhìn thấy nhiều cua đến như vậy liền chạy nhảy nhót, nghĩ tới mình một lần được ăn hết cho đã ghiền.
Diệp Cẩm nhặt mấy con cua lớn trong hai giỏ trúc đó, một mình lấy nó ra để riêng. Lúc này Lý thị đã làm sạch sẽ con gà rừng xong rồi, mề gà, lòng gà, gan gà với mấy thứ thứ thịt hỗn tạp một mình tự xử lí đặt vào trong cái chén nhỏ.
"Con gà này ngươi muốn làm gì?" Lý thị đem con gà đã được xử lí tốt đặt ở trên tấm thớt gỗ, cầm dao trong tay chuẩn bị hạ xuống:" Cắt thành cái hình dạng gì?"
Diệp Cẩm nghĩ nghĩ nói:" Trước tiên dùng sống dao đập cho thịt ra mềm ra, tách bỏ xương đi, cắt gà thành bốn phần là được rồi, ta muốn làm gà cung bảo đinh, đúng rồi nhớ kỹ cắt nhỏ một chút sẽ ngon miệng hơn."
Từ sau khi đến Diệp gia thôn cơ bản đều là Diệp Cẩm làm cơm, có lúc để Lý thị làm trợ thủ, hai người phối hợp lại với nhau có rất nhiều ăn ý, chỉ thấy Lý thị giơ tay chém xuống, thùng thùng vài tiếng bắt đầu giải quyết thịt gà. Mà Diệp Cẩm ở một bên đang nấu cơm, đặt nồi trên lửa bắt đầu nấu.
Đợi Lý thị đã cắt xong tốt thịt gà và lòng gà, Diệp Cẩm cũng không sai biệt lắm cơm cũng chín gần hết rồi, hai người liền đổi công việc cho nhau. Lý thị đến xem canh lửa, Diệp Cẩm đem từng phần thịt gà, lòng gà dùng gia vị bột ớt, nước tương, dấm và muối ăn ướp qua. Mấy thứ này trong nhà đều có, vài thứ trong nhà có sẵn, có một số là do này hôm đó nàng đi họp chợ ở trấn trên mua đem về.
Thời điểm Diệp Cẩm mua những thứ gia vị này cũng là lo lắng mình ăn không quen những món ăn nhạt nhẽo, không có mùi vị, nghĩ tới làm đồ ăn cơm càng thêm phong phú thay đổi một chút, đỡ phải một một ngày ba bữa đều là một mùi vị, ăn cũng chán ngấy.
Tiếp theo, Diệp Cẩm cầm lấy mấy con cua đã nhả bùn cát dựa theo phương pháp hôm hôm qua mà xử lí sau đó trực tiếp đặt ở phía trên nồi cơm hấp, tiết kiệm thời gian lại đỡ tốn sức.
Cùng ngày hôm qua không giống nhau,, phần bụng cua hôm nay là để hướng xuống bên dưới, vừa vặn trái ngược với ngày hôm qua, như vậy trong quá trình hấp cua phần gạch cua chảy xuống sẽ ngấm vào bên trong cơm ở phía dưới, cơm cũng đồng dạng có một hương vị khác biệt.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook