Cảm Ơn Vì Đã Cho Em Gặp Anh
-
C5: Gặp mặt
hello các reader yêu dấu có lẽ thời gian qua em hơi bỏ bê truyện không đăng chap được sorry cả nhà nha, từ bây giờ em sẽ cố gắng ra chap đều đặn hơn bây giờ thì vào truyện thôi. Let go
- Xem ra lần này Dương gia khó sống rồi_ Vương Tư Đạt vừa nói vừa ôm mỹ nhân bên cạnh
Tống Sở Thiên đẩy cô gái đang làm loạn trên người mình ra nói với Vương Tư Đạt
- Mình ra ngoài đón Thiên Vy và bạn con bé đây
Vừa bước vào bar thì Tử Kỳ đã nói với Thiên Vy:
- Mình đi vệ sinh một lát khi nào chiếm được chỗ thì gọi mình
- Uk cậu đi nhanh đi
Khi cô vừa đi thì anh cũng vừa tới vừa thấy anh Thiên Vy gọi:
- Anh hai
- Thiên Vy em dẫn bạn em vào phòng V.I.P4 anh ra ngoài có chút việc
- Dạ
Nói rồi cô và bạn của mình đi tìm phòng mà anh cô nói, trong phòng V.I.P 4 Vươn Tư Đạt hỏi Triệu Hàn Văn:
- Nè Hàn Văn sao cậu không gọi em nào cho mình hết vậy Vương Tư Đạt vừa nói vừa sờ soạng cô gái bên cạnh thấy vậy ả ta càng to gan lớn mật áp sát vào người hắn để lấy lòng nếu may mắn ả có thể lên làm Vương phu nhân của tập đoàn Vương Thị
- Mình không thích dùng đồ đã qua tay người
- hết nói nổi cậu
- Sở Thiên đâu rồi sao chỉ có cậu và bọn mình vậy
- Cậu ta bảo đi đón Thiên Vy và bạn của em ấy
Lúc này từ bên ngoài ba cô gái đi vào và đó chính là Thiên Vy, Hoài Ngọc và Sổ Trân:
- chào mọi người cả ba người đồng thanh
- Chào các em chỉ có Hàn Văn và Kỳ Hàn lên tiếng chào hỏi còn Vương Tư Đạ vẫn còn ôm ấp cô gái bên cạnh chợt Sổ Trân lên tiếng nói xéo:
- Có vẻ Vương tổng đang rất bận nên việc chào hỏi thông thường cũng không bận tâm lúc này Vương Tư Đạt mới giật mình mà buông ả kia ra:
- Sổ Trân em mới đến sao đến đây ngồi bên cạnh anh này
- Không dám làm phiền Vương tổng với người đẹp tôi ngồi đây được rồi khi nghe cô nói vậy anh liền lên tiếng bảo ả kia:
- Cô đi ra ngoài đi
- Vương tổng ~~~ sao anh đuổi người ta ra ngoài chứ
- Tôi không muốn nói lần thứ hai
- Vương tổng~~~
Bỗng Hoài Ngọc lên tiếng:
- nè cô không có xương sống à cái gì mà dựa vào người của người khác như thế
- cô là ai mà dám nói chuyện kiểu đó với tôi hả
Triệu Hàn Văn lên tiếng lạnh lùng:
- Cô ấy là vợ của tôi giờ thì biến giọng nói băng lãnh của Hàn Văn làm ả ta phải cong đuôi mà chạy chứ trên đời này chết trong tay ai cũng được chứ tuyệt đối đừng để chết trong tay của tam đương gia Triệu Hàn Văn.
Ai trong hắc đạo lẫn bạch đạo cũng biết anh là người trăng hoa nhưng họ đâu biết những cô gái đó chỉ là qua đường còn trong tim anh đã luôn giành tình cảm cho một cô gái mà anh yêu thầm suốt 10 năm khi đó cô chỉ là cô bé hồn nhiên lúc nào cũng bám theo anh bây giờ cô lại gọi anh bằng hai từ xa lạ Vương tổng thì tim anh lại nhói đau khi nghe hai từ đó
Quay lại với cô sao khi đi vệ sinh ra Thiên Vy nhắn địa chỉ chỗ bọn họ đang ở. Đang đi tìm thì cô bị một người đàn ông đụng phải làm cô bị ngã xuống đất, người đó không xin lỗi cô một câu mà lạnh lùng bỏ đi cô tức giận quát:
- Này anh không có mắt à đụng phải người ta cũng không biết xin lỗi một tiếng
Nghe tiếng quát đôi mắt anh hiện lên một tia sắc lạnh như muốn giết người quay lại nhìn con người nào to gan dám quát cả anh, anh bỗng đứng hình nhìn cô gái trước mặt mình, cô có khuôn mặt tròn xinh xắn đôi mắt to tròn đen láy, trên người là bộ váy trắng. Cô cứ như một thiên thần đang tỏa sáng trong nơi tối tăm này vậy anh cảm thấy cô như là ánh sáng đang phát ra ở cuộc sống tràn ngập màu đen của anh vậy
- này tôi biết tôi đẹp anh không cần nhìn tôi như vậy đâu nói xong cô lập tức bỏ đi
Để lại anh ở đó nhìn theo bóng lưng của cô anh bỗng nhếch mép tạo thành một nụ cười tuyệt đẹp "cô gái em nhất định phải là của tôi" đó là ý nghĩ thoáng qua trong đầu anh. Cuối cùng cô cũng tìm thấy phòng V.I.P 4 mà bạn cô đang ở liền kiêu ngạo đi vào thì thấy đám bạn mình đang ngồi cạnh ba người đàn ông trong số ba người đo cô biết một người là Triệu Hàn Văn vì lễ đính hôn của anh và Hoài Ngọc cô cũng có đi. Cô lên tiếng hỏi Hoài Ngọc:
- Hoài Ngọc hai người này là....
- Đây là Vương Tư Đạt tổng tài của Vương Thị còn đây là Mạc Kỳ Hàn tổng giám đốc Mạc thị
- chào hai anh, em là Diệp Tử Kỳ hân hạnh được gặp, chào anh Hàn Văn
- Ừ chào em cả ba đồng thanh
- Mà Tiểu Kỳ sao cậu vào trễ vậy
- Mình gặp chút rắc rối thôi không sao
Lúc này bên ngoài có một người bước vào không ai khác chính là Tống Sở Thiên ánh mắt của anh dừng lại trên người cô gái ngồi cạnh em gái bảo bối của mình và cả Mạc Kỳ Hàn trong lòng anh bỗng xuất hiện tia ganh tỵ nhưng cô thì ngược lại vừa gặp anh cô đã chửi
- Thì ra là tên biến thái lúc nãy
- Xem ra lần này Dương gia khó sống rồi_ Vương Tư Đạt vừa nói vừa ôm mỹ nhân bên cạnh
Tống Sở Thiên đẩy cô gái đang làm loạn trên người mình ra nói với Vương Tư Đạt
- Mình ra ngoài đón Thiên Vy và bạn con bé đây
Vừa bước vào bar thì Tử Kỳ đã nói với Thiên Vy:
- Mình đi vệ sinh một lát khi nào chiếm được chỗ thì gọi mình
- Uk cậu đi nhanh đi
Khi cô vừa đi thì anh cũng vừa tới vừa thấy anh Thiên Vy gọi:
- Anh hai
- Thiên Vy em dẫn bạn em vào phòng V.I.P4 anh ra ngoài có chút việc
- Dạ
Nói rồi cô và bạn của mình đi tìm phòng mà anh cô nói, trong phòng V.I.P 4 Vươn Tư Đạt hỏi Triệu Hàn Văn:
- Nè Hàn Văn sao cậu không gọi em nào cho mình hết vậy Vương Tư Đạt vừa nói vừa sờ soạng cô gái bên cạnh thấy vậy ả ta càng to gan lớn mật áp sát vào người hắn để lấy lòng nếu may mắn ả có thể lên làm Vương phu nhân của tập đoàn Vương Thị
- Mình không thích dùng đồ đã qua tay người
- hết nói nổi cậu
- Sở Thiên đâu rồi sao chỉ có cậu và bọn mình vậy
- Cậu ta bảo đi đón Thiên Vy và bạn của em ấy
Lúc này từ bên ngoài ba cô gái đi vào và đó chính là Thiên Vy, Hoài Ngọc và Sổ Trân:
- chào mọi người cả ba người đồng thanh
- Chào các em chỉ có Hàn Văn và Kỳ Hàn lên tiếng chào hỏi còn Vương Tư Đạ vẫn còn ôm ấp cô gái bên cạnh chợt Sổ Trân lên tiếng nói xéo:
- Có vẻ Vương tổng đang rất bận nên việc chào hỏi thông thường cũng không bận tâm lúc này Vương Tư Đạt mới giật mình mà buông ả kia ra:
- Sổ Trân em mới đến sao đến đây ngồi bên cạnh anh này
- Không dám làm phiền Vương tổng với người đẹp tôi ngồi đây được rồi khi nghe cô nói vậy anh liền lên tiếng bảo ả kia:
- Cô đi ra ngoài đi
- Vương tổng ~~~ sao anh đuổi người ta ra ngoài chứ
- Tôi không muốn nói lần thứ hai
- Vương tổng~~~
Bỗng Hoài Ngọc lên tiếng:
- nè cô không có xương sống à cái gì mà dựa vào người của người khác như thế
- cô là ai mà dám nói chuyện kiểu đó với tôi hả
Triệu Hàn Văn lên tiếng lạnh lùng:
- Cô ấy là vợ của tôi giờ thì biến giọng nói băng lãnh của Hàn Văn làm ả ta phải cong đuôi mà chạy chứ trên đời này chết trong tay ai cũng được chứ tuyệt đối đừng để chết trong tay của tam đương gia Triệu Hàn Văn.
Ai trong hắc đạo lẫn bạch đạo cũng biết anh là người trăng hoa nhưng họ đâu biết những cô gái đó chỉ là qua đường còn trong tim anh đã luôn giành tình cảm cho một cô gái mà anh yêu thầm suốt 10 năm khi đó cô chỉ là cô bé hồn nhiên lúc nào cũng bám theo anh bây giờ cô lại gọi anh bằng hai từ xa lạ Vương tổng thì tim anh lại nhói đau khi nghe hai từ đó
Quay lại với cô sao khi đi vệ sinh ra Thiên Vy nhắn địa chỉ chỗ bọn họ đang ở. Đang đi tìm thì cô bị một người đàn ông đụng phải làm cô bị ngã xuống đất, người đó không xin lỗi cô một câu mà lạnh lùng bỏ đi cô tức giận quát:
- Này anh không có mắt à đụng phải người ta cũng không biết xin lỗi một tiếng
Nghe tiếng quát đôi mắt anh hiện lên một tia sắc lạnh như muốn giết người quay lại nhìn con người nào to gan dám quát cả anh, anh bỗng đứng hình nhìn cô gái trước mặt mình, cô có khuôn mặt tròn xinh xắn đôi mắt to tròn đen láy, trên người là bộ váy trắng. Cô cứ như một thiên thần đang tỏa sáng trong nơi tối tăm này vậy anh cảm thấy cô như là ánh sáng đang phát ra ở cuộc sống tràn ngập màu đen của anh vậy
- này tôi biết tôi đẹp anh không cần nhìn tôi như vậy đâu nói xong cô lập tức bỏ đi
Để lại anh ở đó nhìn theo bóng lưng của cô anh bỗng nhếch mép tạo thành một nụ cười tuyệt đẹp "cô gái em nhất định phải là của tôi" đó là ý nghĩ thoáng qua trong đầu anh. Cuối cùng cô cũng tìm thấy phòng V.I.P 4 mà bạn cô đang ở liền kiêu ngạo đi vào thì thấy đám bạn mình đang ngồi cạnh ba người đàn ông trong số ba người đo cô biết một người là Triệu Hàn Văn vì lễ đính hôn của anh và Hoài Ngọc cô cũng có đi. Cô lên tiếng hỏi Hoài Ngọc:
- Hoài Ngọc hai người này là....
- Đây là Vương Tư Đạt tổng tài của Vương Thị còn đây là Mạc Kỳ Hàn tổng giám đốc Mạc thị
- chào hai anh, em là Diệp Tử Kỳ hân hạnh được gặp, chào anh Hàn Văn
- Ừ chào em cả ba đồng thanh
- Mà Tiểu Kỳ sao cậu vào trễ vậy
- Mình gặp chút rắc rối thôi không sao
Lúc này bên ngoài có một người bước vào không ai khác chính là Tống Sở Thiên ánh mắt của anh dừng lại trên người cô gái ngồi cạnh em gái bảo bối của mình và cả Mạc Kỳ Hàn trong lòng anh bỗng xuất hiện tia ganh tỵ nhưng cô thì ngược lại vừa gặp anh cô đã chửi
- Thì ra là tên biến thái lúc nãy
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook