Cẩm Nang Sinh Tồn Gian Phi
-
Chương 28
Edit: Hắc Nguyệt.
Mạc Đình Ca cũng không có ý định đến Thanh Châu, chẳng qua có vài công tử thế gia đến đây, rồi đồn đãi ra bên ngoài rằng Thanh Châu có Bích Lạc cô nương vô cùng tuyệt sắc, hắn nghe được liền tò mò mà đến.
Mãi cho đến khi Tiêu Yên xuất hiện trước mặt, hắn lơ đễnh nhìn, đôi mắt mang theo tất cả xem thường cùng khinh bỉ, chỉ là một vũ cơ thanh lâu mà thôi, cũng chẳng có gì đặc sắc.
Chợt có tiếng chương linh đang vang lên, thanh âm kia như thật gần bên tai, lại xa xôi tận chân trời, một bóng dáng đỏ rực như lửa, có thể thiêu đốt cả không trung.
Tiêu Yên lặng im quét qua đám người đang kiễng chân mà đợi dưới đài, nội tâm thở dài, nếu là ở hiện đại thì thật tốt, lúc này nàng chính là một minh tinh nổi tiếng đó nha.
Đáng tiếc…tại nơi này, nói thẳng ra thì nàng chỉ là một vũ cơ cao cấp.
**
Sân khấu hình tròn được treo trên cao, đường kính khoảng mười mét, viền sân khấu là từng chiếc trống bằng nhau xếp xung quanh.
Trên mặt trống đều dán chứ Thiên Hương các, lúc này Tiêu Yên đang đứng trên đó, đám nhạc sư ngồi xung quanh sân khấu gõ trống, lần thứ nhất vang lên, sân khấu từ từ chuyển động.
Điệu nhảy của Tiêu Yên lúc này là tham khảo điệu múa của Chương Tử Di trong “thập diện mai phục.” . lại tìm một lão sư chuyên nghiệp chỉ dẫn, tay áo thiết kế đặc biệt một chút.
Dung mẹ nói, múa xong điệu này, thanh danh của nàng sẽ vang vọng khắp Tề quốc, cho dù vũ giả cao cấp trong cung đình cũng không bằng nàng.
Tiêu Yên lau mồ hôi, nàng không cần vang danh Tề quốc, nàng chỉ cần bạc, hơn nữa… sau khi lên đài không được có sai lầm.
Thực tế mà nói, cảnh báo những muội muội sắp xuyên không hoặc chuẩn bị xuyên không, ngàn lần vạn lần không được xem cổ nhân là ngốc tử.
Đừng tưởng rằng chỉ tùy tiện hát một ca khúc, hoặc nhảy một điệu múa, liền có thể khiến người gặp người thích, đây chỉ là gạt người, thật là một nhầm lẫn tai hại.
Cho dù ngươi muốn sao chép cái gì đó của hiện đại, vậy thì cũng phải nghĩ xem có phù hợp với tình hình hiện tại hay không.
Hơn nữa không được thể hiện quá mức, phải kết hợp mới và cũ giữa hiện đại và nơi này, mới có thể được tiếp nhận.
Bởi vì khác thường thì phải có người yêu thích, nếu không những mưu toan kia sao tránh khỏi con mắt cổ nhân, không cẩn thận sẽ nhận được kết quả ngược lại.
Mạc Đình Ca cũng không có ý định đến Thanh Châu, chẳng qua có vài công tử thế gia đến đây, rồi đồn đãi ra bên ngoài rằng Thanh Châu có Bích Lạc cô nương vô cùng tuyệt sắc, hắn nghe được liền tò mò mà đến.
Mãi cho đến khi Tiêu Yên xuất hiện trước mặt, hắn lơ đễnh nhìn, đôi mắt mang theo tất cả xem thường cùng khinh bỉ, chỉ là một vũ cơ thanh lâu mà thôi, cũng chẳng có gì đặc sắc.
Chợt có tiếng chương linh đang vang lên, thanh âm kia như thật gần bên tai, lại xa xôi tận chân trời, một bóng dáng đỏ rực như lửa, có thể thiêu đốt cả không trung.
Tiêu Yên lặng im quét qua đám người đang kiễng chân mà đợi dưới đài, nội tâm thở dài, nếu là ở hiện đại thì thật tốt, lúc này nàng chính là một minh tinh nổi tiếng đó nha.
Đáng tiếc…tại nơi này, nói thẳng ra thì nàng chỉ là một vũ cơ cao cấp.
**
Sân khấu hình tròn được treo trên cao, đường kính khoảng mười mét, viền sân khấu là từng chiếc trống bằng nhau xếp xung quanh.
Trên mặt trống đều dán chứ Thiên Hương các, lúc này Tiêu Yên đang đứng trên đó, đám nhạc sư ngồi xung quanh sân khấu gõ trống, lần thứ nhất vang lên, sân khấu từ từ chuyển động.
Điệu nhảy của Tiêu Yên lúc này là tham khảo điệu múa của Chương Tử Di trong “thập diện mai phục.” . lại tìm một lão sư chuyên nghiệp chỉ dẫn, tay áo thiết kế đặc biệt một chút.
Dung mẹ nói, múa xong điệu này, thanh danh của nàng sẽ vang vọng khắp Tề quốc, cho dù vũ giả cao cấp trong cung đình cũng không bằng nàng.
Tiêu Yên lau mồ hôi, nàng không cần vang danh Tề quốc, nàng chỉ cần bạc, hơn nữa… sau khi lên đài không được có sai lầm.
Thực tế mà nói, cảnh báo những muội muội sắp xuyên không hoặc chuẩn bị xuyên không, ngàn lần vạn lần không được xem cổ nhân là ngốc tử.
Đừng tưởng rằng chỉ tùy tiện hát một ca khúc, hoặc nhảy một điệu múa, liền có thể khiến người gặp người thích, đây chỉ là gạt người, thật là một nhầm lẫn tai hại.
Cho dù ngươi muốn sao chép cái gì đó của hiện đại, vậy thì cũng phải nghĩ xem có phù hợp với tình hình hiện tại hay không.
Hơn nữa không được thể hiện quá mức, phải kết hợp mới và cũ giữa hiện đại và nơi này, mới có thể được tiếp nhận.
Bởi vì khác thường thì phải có người yêu thích, nếu không những mưu toan kia sao tránh khỏi con mắt cổ nhân, không cẩn thận sẽ nhận được kết quả ngược lại.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook