Cạm Bẫy Anh Rể Là Tình Nhân
-
C76: Chỉ hôn thôi
Suốt cả đoạn đường trở về, Thẩm Triết Quân không ngừng nhìn cô. Nhưng càng nhìn bộ dáng trầm mặc của cô, người đàn ông không khỏi nhói lên.
Cuối cùng thay vì trở lại khu phòng đã thuê, người đàn ông liền vòng xe dẫn đến một nơi khác, đường đi tức khắc thay đổi.
Kế đó lại ngẩng nhìn Cố Y Thư vẫn đang thẫn thờ.
“Đừng nghĩ gì nữa, toàn bộ thông tin Cố Nhiệm đã từng làm gì, tôi sẽ thay em tìm hiểu và khiến ông ta phải trả đủ.”
Cố Y Thư ngạc nhiên nhìn hắn, gương mặt nhỏ dưới ánh đèn đường hơi rũ xuống, nét buồn rười rượi phảng phất.
“Có cần phải trao đổi gì không?”
“Có thể hôn tôi không?”
Thẩm Triết Quân nhìn cô, rồi bất lực nói. Trước kia người đàn ông có thể dễ dàng ngủ với cô bao nhiêu, giờ lại chỉ có thể nhích chầm chậm từng bước một.
Ngay lúc này, xe cũng đã dừng lại. Thẩm Triết Quân bước xuống, lập tức đến bên cửa xe mở ra. Cố Y Thư không từ chối mà bước ra ngoài, rồi nghĩ về lời đề nghị ban nãy. Dường như sau vụ việc lần đó, Thẩm Triết Quân chưa bao giờ đòi hỏi cái gì quá đáng từ cô, căn bản chỉ là ôm cô ngủ. Thậm chí còn tỉ mỉ, chăm sóc vết thương.
Nơi trước mặt là một khung cảnh vùng núi lớn, bao phủ toàn bộ khung cảnh bầu trời đêm. Một con sông trải dài yên bình trôi, xuống sâu bên dưới, là khung cảnh thành phố về đêm tái hiện trước mặt, đẹp như tranh vẽ.
Cố Y Thư ánh mắt long lanh nhìn xuống, rất lâu sau liền cảm khái một câu.
“Chỉ hôn thôi.”
“Ừm.”
Đường đường là người đàn ông bao nhiêu nữ nhân vây quanh theo đuổi. Muốn cùng hắn lên giường đều đếm không xuể. Giờ lại chỉ đơn giản là cầu xin một nụ hôn từ Cố Y Thư.
Cố Y Thư gật đầu ngay sau đó.
Gió thổi ngời ngời, khung cảnh đẹp rạng rỡ. Đôi mắt của Cố Y Thư lại mang đầy trời sao nhưng lại chất chứa nỗi buồn man mác.
Cô gái nhỏ ngẩng nhìn hướng người đàn ông, chậm rãi di chuyển lại gần. Bộ dáng căng thẳng chẳng thể mà che đậy, hơi thở càng lúc càng dồn dập.
Thẩm Triết Quân vươn tay, siết lấy eo, bàn tay đặt lên gương mặt mềm mại, nhìn Cố Y Thư ở góc độ gần. Cô gái nhỏ dù chẳng trang điểm quá nhiều, vẫn xinh đẹp khiến hắn mê đắm. Đôi môi nhỏ hơi hé, hương thơm ngọt ngào quanh quẩn.
Người đàn ông cúi xuống đối diện, lập tức bàn tay nhỏ đã siết chặt căng thẳng. Hiển nhiên Thẩm Triết Quân nhận ra sự thay đổi đó.
Hắn cũng cần từ từ, chậm rãi kéo cô lại gần, không nỡ làm cô hoảng sợ.
Thì ra, sự kiên nhẫn của hắn, đều vì Cố Y Thư mà hình thành.
Nhìn đôi môi nhỏ hơi cắn vào nhau vì hoảng, người đàn ông chỉ hận không thể cúi xuống rồi gặm lấy thưởng thức dư vị đó.
Ánh mắt người đàn ông, cũng dần dần biến hóa lạ lùng.
Sau vài phút cố gắng, cuối cùng Cố Y Thư cũng thành công. Ngẩng nhìn đối diện với tròng mắt sâu thẳm của người đàn ông, rồi vội vàng nhón người đặt lên môi hắn một nụ hôn.
Nhưng rất nhanh liền buông ra.
Bàn tay của Thẩm Triết Quân đặt ngay eo nhỏ siết chặt đôi chút, có vẻ bất lực vì chưa cảm thụ rõ ràng. Mà cũng vì chút xúc tác, hắn cảm thấy cơ thể dần nóng rực khô khan.
Thế là lần nữa, người đàn ông cúi người van nài, giọng nói trầm thấp đầy từ tính phát ra.
“Có thể sâu một chút không?”
Cố Y Thư ngẩng nhìn, đối diện với đôi con người đen nhánh ẩn nhẫn ham muốn dục vọng vô cùng.
Để rồi, cô lần nữa nhón chân, lần nữa đã mút mát lấy đôi môi hắn. Môi người đàn ông rất lạnh, hơi thở của hắn cũng rất mạnh, cứ thế đè ép cô.
Nhưng lần này, thay vì để Cố Y Thư rời đi. Thẩm Triết Quân đã đưa tay siết hông, nhẹ nhàng đem cô ghì chặt vào. Để cô gái nhỏ không buông hắn ra mà rời đi.
Cố Y Thư ngay khi liếm láp đôi chút, đã nhận ra không thể thoát khỏi. Mà Thẩm Triết Quân khi này lại đối diện với cô rất gần, hắn cúi người, chủ động thực hiện nụ hôn này.
Người đàn ông mút mát lấy đôi môi nhỏ, đẩy lưỡi vào sâu nếm lấy dư vị ngọt ngào thuộc về cô. Bàn tay Cố Y Thư đặt ngay vạt áo hắn sớm siết chặt đến nhăn nheo, để mặc người đàn ông thực hiện.
Một lúc sau đã buông cô ra, khi này Cố Y Thư đã phải thở gấp vì hoảng loạn. Đôi chân run rẩy, nhưng người đàn ông đã giữ eo để cô đứng vững lại.
Môi nhỏ ánh nước, dưới màn đêm như thể có mị lực vô hạn.
Thẩm Triết Quân nhìn chăm chăm cô, rõ ràng đất rất cố gắng kiềm nén ham muốn để cúi xuống đè cô ra mà hôn.
Cô thật sự rất mê người.
Sau vài phút giữ bình tĩnh, Cố Y Thư rời khỏi vòng tay hắn. Ngẩng nhìn xuống khung cảnh trước mặt, nhất thời không hiểu vì sao hắn lại dẫn đến đây.
Người đàn ông đứng lặng từ phía sau, để Cố Y Thư nhìn ngắm.
Nơi đây rất đẹp, lại rất yên bình. Đó là mấu chốt.
Thẩm Triết Quân muốn tâm trạng cô gái nhỏ ổn định hơn nên dẫn đến đây.
Cuối cùng thay vì trở lại khu phòng đã thuê, người đàn ông liền vòng xe dẫn đến một nơi khác, đường đi tức khắc thay đổi.
Kế đó lại ngẩng nhìn Cố Y Thư vẫn đang thẫn thờ.
“Đừng nghĩ gì nữa, toàn bộ thông tin Cố Nhiệm đã từng làm gì, tôi sẽ thay em tìm hiểu và khiến ông ta phải trả đủ.”
Cố Y Thư ngạc nhiên nhìn hắn, gương mặt nhỏ dưới ánh đèn đường hơi rũ xuống, nét buồn rười rượi phảng phất.
“Có cần phải trao đổi gì không?”
“Có thể hôn tôi không?”
Thẩm Triết Quân nhìn cô, rồi bất lực nói. Trước kia người đàn ông có thể dễ dàng ngủ với cô bao nhiêu, giờ lại chỉ có thể nhích chầm chậm từng bước một.
Ngay lúc này, xe cũng đã dừng lại. Thẩm Triết Quân bước xuống, lập tức đến bên cửa xe mở ra. Cố Y Thư không từ chối mà bước ra ngoài, rồi nghĩ về lời đề nghị ban nãy. Dường như sau vụ việc lần đó, Thẩm Triết Quân chưa bao giờ đòi hỏi cái gì quá đáng từ cô, căn bản chỉ là ôm cô ngủ. Thậm chí còn tỉ mỉ, chăm sóc vết thương.
Nơi trước mặt là một khung cảnh vùng núi lớn, bao phủ toàn bộ khung cảnh bầu trời đêm. Một con sông trải dài yên bình trôi, xuống sâu bên dưới, là khung cảnh thành phố về đêm tái hiện trước mặt, đẹp như tranh vẽ.
Cố Y Thư ánh mắt long lanh nhìn xuống, rất lâu sau liền cảm khái một câu.
“Chỉ hôn thôi.”
“Ừm.”
Đường đường là người đàn ông bao nhiêu nữ nhân vây quanh theo đuổi. Muốn cùng hắn lên giường đều đếm không xuể. Giờ lại chỉ đơn giản là cầu xin một nụ hôn từ Cố Y Thư.
Cố Y Thư gật đầu ngay sau đó.
Gió thổi ngời ngời, khung cảnh đẹp rạng rỡ. Đôi mắt của Cố Y Thư lại mang đầy trời sao nhưng lại chất chứa nỗi buồn man mác.
Cô gái nhỏ ngẩng nhìn hướng người đàn ông, chậm rãi di chuyển lại gần. Bộ dáng căng thẳng chẳng thể mà che đậy, hơi thở càng lúc càng dồn dập.
Thẩm Triết Quân vươn tay, siết lấy eo, bàn tay đặt lên gương mặt mềm mại, nhìn Cố Y Thư ở góc độ gần. Cô gái nhỏ dù chẳng trang điểm quá nhiều, vẫn xinh đẹp khiến hắn mê đắm. Đôi môi nhỏ hơi hé, hương thơm ngọt ngào quanh quẩn.
Người đàn ông cúi xuống đối diện, lập tức bàn tay nhỏ đã siết chặt căng thẳng. Hiển nhiên Thẩm Triết Quân nhận ra sự thay đổi đó.
Hắn cũng cần từ từ, chậm rãi kéo cô lại gần, không nỡ làm cô hoảng sợ.
Thì ra, sự kiên nhẫn của hắn, đều vì Cố Y Thư mà hình thành.
Nhìn đôi môi nhỏ hơi cắn vào nhau vì hoảng, người đàn ông chỉ hận không thể cúi xuống rồi gặm lấy thưởng thức dư vị đó.
Ánh mắt người đàn ông, cũng dần dần biến hóa lạ lùng.
Sau vài phút cố gắng, cuối cùng Cố Y Thư cũng thành công. Ngẩng nhìn đối diện với tròng mắt sâu thẳm của người đàn ông, rồi vội vàng nhón người đặt lên môi hắn một nụ hôn.
Nhưng rất nhanh liền buông ra.
Bàn tay của Thẩm Triết Quân đặt ngay eo nhỏ siết chặt đôi chút, có vẻ bất lực vì chưa cảm thụ rõ ràng. Mà cũng vì chút xúc tác, hắn cảm thấy cơ thể dần nóng rực khô khan.
Thế là lần nữa, người đàn ông cúi người van nài, giọng nói trầm thấp đầy từ tính phát ra.
“Có thể sâu một chút không?”
Cố Y Thư ngẩng nhìn, đối diện với đôi con người đen nhánh ẩn nhẫn ham muốn dục vọng vô cùng.
Để rồi, cô lần nữa nhón chân, lần nữa đã mút mát lấy đôi môi hắn. Môi người đàn ông rất lạnh, hơi thở của hắn cũng rất mạnh, cứ thế đè ép cô.
Nhưng lần này, thay vì để Cố Y Thư rời đi. Thẩm Triết Quân đã đưa tay siết hông, nhẹ nhàng đem cô ghì chặt vào. Để cô gái nhỏ không buông hắn ra mà rời đi.
Cố Y Thư ngay khi liếm láp đôi chút, đã nhận ra không thể thoát khỏi. Mà Thẩm Triết Quân khi này lại đối diện với cô rất gần, hắn cúi người, chủ động thực hiện nụ hôn này.
Người đàn ông mút mát lấy đôi môi nhỏ, đẩy lưỡi vào sâu nếm lấy dư vị ngọt ngào thuộc về cô. Bàn tay Cố Y Thư đặt ngay vạt áo hắn sớm siết chặt đến nhăn nheo, để mặc người đàn ông thực hiện.
Một lúc sau đã buông cô ra, khi này Cố Y Thư đã phải thở gấp vì hoảng loạn. Đôi chân run rẩy, nhưng người đàn ông đã giữ eo để cô đứng vững lại.
Môi nhỏ ánh nước, dưới màn đêm như thể có mị lực vô hạn.
Thẩm Triết Quân nhìn chăm chăm cô, rõ ràng đất rất cố gắng kiềm nén ham muốn để cúi xuống đè cô ra mà hôn.
Cô thật sự rất mê người.
Sau vài phút giữ bình tĩnh, Cố Y Thư rời khỏi vòng tay hắn. Ngẩng nhìn xuống khung cảnh trước mặt, nhất thời không hiểu vì sao hắn lại dẫn đến đây.
Người đàn ông đứng lặng từ phía sau, để Cố Y Thư nhìn ngắm.
Nơi đây rất đẹp, lại rất yên bình. Đó là mấu chốt.
Thẩm Triết Quân muốn tâm trạng cô gái nhỏ ổn định hơn nên dẫn đến đây.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook