Cái Giá Của Nhận Sai Nữ Chủ
-
Chương 28
“Tựa như thiên tiên ngoài cửu thiên, liếc mắt nhìn nhiều một cái đều là khinh nhờn.” chính là miêu tả đối với dung mạo của nữ phối kết cục bị ngược thảm hại này, Lâm Duyên vẫn tương đối rõ ràng, bởi vì toàn bộ sách tổng cộng chỉ có một nữ phối như vậy, có thể không nhớ rõ sao?
Nhưng…. Chỉ có trực diện đối mặt mới biết được gái gọi là “liếc mắt nhìn nhiều một cái cũng là khinh nhờn” là loại cảm thụ gì!
Hoocmon anrenalin tuyến thượng thận của Lâm Duyên tăng nhanh, trong đầu không ngừng gắn nhãn!
# nữ thần! Ta sinh hầu tử cho ngươi! #
Lúc biết mình là “Lâm Duyên” Đồng thời mới vừa bị Liêm trưởng lão thu làm tiểu đồ đệ, cả người Lâm Duyên thấy không ổn rồi!
Ha ha…. Làm một tác giả NP H văn….Xuyên thành nữ chủ dưới ngòi bút của mình…
Nếu như là sau này… Ha ha….Sau này cũng không được! Cho dù nàng viết H văn, nàng cũng là một thanh niên có phẩm hạnh có nhiệt huyết! Đúng vậy! Không sai! Nàng có phẩm hạnh!
Hơn nữa bây giờ là kịch tình mới vừa bắt đầu…. Phản ứng đầu tiên của Lâm Duyên chính là tự sát! Bảo nàng cùng mười mấy nam nhân, nàng còn không bằng chết đi cho xong, kết quả bị Liêm trưởng lão vừa tới tìm nàng cắt đứt, nói mấy sư huynh sư tỷ của nàng đã trở về!
Sau đó… Liền thấy bóng lưng của đại sư tỷ “đẹp tựa tiên nhân, liếc mắt nhìn nhiều một cái cũng là khinh nhờn” …. Ôm một tiểu nha đầu vội vàng rời đi, làm một nhan khống * (tóm lại là thích cái đẹp) thâm niên thì phải dán đến a!
Lâm Duyên bật người đem chuyện tự sát để quay về thế giới của mình ném ra sau đầu, trước nhìn mỹ nhân rồi hãy nói sau!
Lâm Duyên suy nghĩ một chút, nàng là nữ chủ của thế giới này, ngay từ đầu chính là thiên chi sủng nhi → nếu như nàng chết? Vậy thế giới này có thể sẽ không tồn tại hay không? → thế giới không tồn tại, người đẹp như vậy chẳng phải là cũng không còn sao? → không được! Một nhan khống làm sao có thể dễ dàng để chuyện như vậy phát sinh?!
“Khụ khụ!” Một thanh âm đem tâm tình đã bay xa của Lâm Duyên kéo lại.
Chỉ thấy Vân Ca bởi vì mới từ động phủ đi ra, bận rộn chuyện của tiểu đồ nhi nên mái tóc đen vốn dĩ được một sợ dây đỏ buộc lại có chút mất trật tự, bạch y phiêu phiêu, ánh mắt nhìn về phía Lâm Duyên thật giống như hàm chứa hoa đào, hoàn toàn không có cảm giác xa cách lần đầu tiên gặp mặt, độ cong bên môi dường như một giây kế tiếp sẽ tràn ra trở thành một nụ cười thản nhiên.
Đầu của Lâm Duyên đã không hoạt động, # nữ thần!!!! Nàng nở nụ cười với ta a! #
Tiểu Huyễn Mạt thu hồi ánh mắt lại, nếu như không phải là bởi vì người này ánh mắt trong suốt, nàng tuyệt đối muốn hủy đi đôi mắt này!
“Tiểu sư muội thế nào lại đến?” Vân Ca cũng không buông tiểu đồ nhi xuống, chỉ là ôn nhu nói: “Tiểu sư muội muốn vào động phủ sao?”
Lâm Duyên mở to hai mắt, nhìn về phía Vân Ca, hoàn toàn bị giọng nói ôn nhu này mê hoặc!
# nữ thần thật là ôn nhu! #
# nữ thần nàng đang mời ta #
Vân Ca nhìn thiếu nữ không biết phải hình dung như thế nào trước mặt, cảm thụ trong lòng thực sự là một lời khó nói hết… Đây thật là nữ chủ? Nữ chủ hẳn không phải là phong cách đi? Ngốc bạch điềm? Chỉ có thấy được chữ thứ nhất, ngang ngược rò rĩ, chỉ thấy một chữ cuối cùng….
Luôn có một loại cảm thụ như mang hàng trêи Taobao, hoàn toàn là hàng sai rồi…
Lâm Duyên ngốc hề hề theo sát Vân Ca vào động phủ, sau đó liền thấy mấy món điểm tâm trêи bàn, nàng ăn ích cốc đan hơn một tháng rồi!! Đây quả thực là khỏa thân mê hoặc a!
Lâm Duyên làm ra một hành động mà ngày sau mỗi khi hồi tưởng lại đã muốn chết đi cho xong….
“Đại sư tỷ đang dùng cơm a….” Đôi mắt Lâm Duyên hoàn toàn dán trêи bàn.
“Ta cũng chưa ăn…”
“Đại sư tỷ làm món ăn thơm quá….”
Còn kém nói thẳng, đại sư tỷ, ta cũng muốn ăn, ngươi thương cảm ta đi!
Vân Ca nở nụ cười, chân thật nở nụ cười, tiểu sư muội này thật đúng là….
“Cùng nhau ăn đi.” Vân Ca nói.
“…..” Tiểu Huyễn Mạt nhìn thoáng qua khóe môi khẽ cong cùng khóe mắt toát ra vui sướиɠ của Vân Ca, trong lòng nóng nảy trong nháy mắt bạo phát, sư tôn lần đầu tiên bởi vì người khác lộ ra nụ cười như vậy.
“Sư tôn, sư thúc là tu sĩ, những thứ ta ăn đều không có linh lực….” Tiểu Huyễn Mạt nhắc nhở, thấy thế nào đều là một sư điệt tốt quan tâm sư thúc.
Vân Ca đột nhiên cũng này việc này: “Tiểu sư muội nếu như muốn ăn, sau này đại sư tỷ làm thức ăn có linh lực cho ngươi, cái này không thể ăn!”
Lâm Duyên lúc này mới chú ý đến tiểu nha đầu chỉ lộ ra chiếc cằm gây trong lòng Vân Ca.
Không trách Lâm Duyên không chú ý tới Huyễn Mạt, nàng đến Vân Phù Môn cũng lâu như vậy, đương nhiên nghe nói qua Huyễn Mạt, Lâm Duyên lúc đó còn cảm thấy rất kỳ quái, trong văn của nàng hẳn không có một cái tên kỳ quái như vậy? Nếu không có, như vậy chứng tỏ đây không phải nhân vật trọng yếu.
“Tiểu sư điệt thân thể khá hơn chút nào không?” Lâm Duyên chỉ biết là tiểu sư điệt hình như bị trọng thương, hôn mê một tháng, Lâm Duyên đoán rằng có thể sẽ chết ngay lúc này hay không, cho nên trong tiểu thuyết mới không có người này?
Mặc kệ nói như thế nào, trước ôm đùi đại sư tỷ! Lâm Duyên ở động phủ của nàng xác định bản thân thật sự hoàn toàn xem không hiểu cái gọi là ngọc giản công pháp của thế giới này sau đó liền lập ra một loạt kế hoạch chuẩn bị câu dẫn đại sư tỷ!
Nàng là sủng nhi của thế giới này không sai, nhưng là bây giờ nàng cái gì cũng đều không hiểu a! Hơn nữa sau khi nàng xuyên qua, hoàn toàn nhận biết không được linh lực mà sư tôn đã nói!
Đúng vậy! Nàng không nhận biết được linh lực a! Nàng vừa tỉnh lại thì đã bị Liêm trưởng lão thu làm đồ đệ, nghe nói nguyên nhân là bởi vì nàng là thiên linh căn!
Ha ha…. Bộ tiểu thuyết này thuộc thể loại tu tiên huyễn huyễn không sai, nhưng đó là vỏ ngoài….
Tu tiên huyền huyễn? Đó là cái gì? Nàng liên tục ba năm bị độc giả bình chọn là “Kịch tình sai, thịt đến thấu.” Vô địch thịt Vương!
Ví dụ như bộ tiểu thuyết này, vốn là ôm ý nghĩ viết chính tông tu tiên văn!
Kết quả, chỉ ba chương, phía dưới một đám tiểu yêu tinh đã bắt đầu không nhịn được!
“Quần cũng cởi rồi, ngươi cho ta xem cái này?”
“Nữ chủ là biểu diễn cái gì? Tu vi thấp như vậy còn làm nữ chủ? Ha ha….”
“Nữ chủ thật đáng ghét!!!”
“Tu tiên kiến thức căn bản cũng không biết ngươi còn viết tu tiên tiểu thuyết! Tác giả dừng bút!”
Bình luận cuối cùng triệt để chọc giận Lâm Duyên, hoàn toàn không để ý nữ chủ này là trực tiếp dùng tên nàng sao, trực tiếp vò đã mẻ lại sứt!
Tu tiên đại bối cảnh có vấn đề đúng không? Phàm là tình tiết dính đến tu vi của nữ chủ, xoạt xoạt giải quyết!
Tính cách của nữ chủ không tốt đúng không? Quá mềm yếu? Bị buộc hắc hóa? Thủ đoạn độc ác, phàm là người đắc tội nữ chủ đều sẽ từng bước từng bước bị đẩy vào chỗ chết!
╮ ( ╯ ▽ ╰ ) ╭ sau cùng kết cục rất đơn giản, quả nhiên mọi người đối với độ ăn khớp chỉ số thông minh không có yêu cầu cao như vậy, dù cho một khắc trước nữ chủ còn rơi vào hiểm cảnh, sinh tử sống còn, một khắc sau nàng đột nhiên không biết thế nào đã trở về, vì vậy được cho ăn thịt heo hương diễm! Sau đó chương sau lại đến những nơi khác, phía dưới độc giả vẫn gào khóc kêu rên: “Thịt ngon! Cầu càng nhiều!”
Lâm Duyên đã sớm lên kế hoạch rồi, bước đầu câu dẫn đại sư tỷ chính là rời xa nam chủ thứ nhất, cũng chính là nam tu sĩ thích đại sư tỷ, một người nam nhân mà thôi! Đại sư tỷ thích thì tặng cho nàng, nói cho cùng nữ chủ thứ không thiếu nhất chính là nam nhân…. Không biết vì sao nghĩ tới đây thật là muốn khóc…
Vân Ca cảm thấy tiểu sư muội này biểu tình thật sự rất phong phú, từ lúc vào động phủ bắt đầu, biểu tình hoàn toàn có thể làm thành của túi biểu tình: “Tiểu sư muội nếu quả như thật muốn ăn cũng có thể ăn một chút, bất quá không thể ăn nhiều.” Vân Ca thấy biểu tình bi thống không nói ra được trêи mặt tiểu sư muội, chỉ nghĩ nàng là bởi vì không ăn được thức ăn mà bi thống, phải biết rằng đây là thiên đạo sủng nhi, tuy rằng nhìn qua có chút không đúng, nhưng đỡ không được nàng là nữ chủ a! Đừng để sau này người này nhớ lại, sau đó dùng lý do “Ngay cả một chút thức ăn cũng không cho ta” để trả thù, đến lúc đó nàng thật sự không có chỗ khóc đi!
Nghe nói như vậy biểu tình của hai người cũng có chút đặc sắc, Tiểu Huyễn Mạt cúi đầu, sư tôn đối với người này thực sự là đặc biệt a! Đặc biệt muốn cho người này biến mất!
“Đại sư tỷ!” Lâm Duyên nhanh chóng bưng chén đũa….. Động tác nhanh đến Vân Ca cảm thấy giống như nàng đói bụng đã lâu!
Nhưng…. Chỉ có trực diện đối mặt mới biết được gái gọi là “liếc mắt nhìn nhiều một cái cũng là khinh nhờn” là loại cảm thụ gì!
Hoocmon anrenalin tuyến thượng thận của Lâm Duyên tăng nhanh, trong đầu không ngừng gắn nhãn!
# nữ thần! Ta sinh hầu tử cho ngươi! #
Lúc biết mình là “Lâm Duyên” Đồng thời mới vừa bị Liêm trưởng lão thu làm tiểu đồ đệ, cả người Lâm Duyên thấy không ổn rồi!
Ha ha…. Làm một tác giả NP H văn….Xuyên thành nữ chủ dưới ngòi bút của mình…
Nếu như là sau này… Ha ha….Sau này cũng không được! Cho dù nàng viết H văn, nàng cũng là một thanh niên có phẩm hạnh có nhiệt huyết! Đúng vậy! Không sai! Nàng có phẩm hạnh!
Hơn nữa bây giờ là kịch tình mới vừa bắt đầu…. Phản ứng đầu tiên của Lâm Duyên chính là tự sát! Bảo nàng cùng mười mấy nam nhân, nàng còn không bằng chết đi cho xong, kết quả bị Liêm trưởng lão vừa tới tìm nàng cắt đứt, nói mấy sư huynh sư tỷ của nàng đã trở về!
Sau đó… Liền thấy bóng lưng của đại sư tỷ “đẹp tựa tiên nhân, liếc mắt nhìn nhiều một cái cũng là khinh nhờn” …. Ôm một tiểu nha đầu vội vàng rời đi, làm một nhan khống * (tóm lại là thích cái đẹp) thâm niên thì phải dán đến a!
Lâm Duyên bật người đem chuyện tự sát để quay về thế giới của mình ném ra sau đầu, trước nhìn mỹ nhân rồi hãy nói sau!
Lâm Duyên suy nghĩ một chút, nàng là nữ chủ của thế giới này, ngay từ đầu chính là thiên chi sủng nhi → nếu như nàng chết? Vậy thế giới này có thể sẽ không tồn tại hay không? → thế giới không tồn tại, người đẹp như vậy chẳng phải là cũng không còn sao? → không được! Một nhan khống làm sao có thể dễ dàng để chuyện như vậy phát sinh?!
“Khụ khụ!” Một thanh âm đem tâm tình đã bay xa của Lâm Duyên kéo lại.
Chỉ thấy Vân Ca bởi vì mới từ động phủ đi ra, bận rộn chuyện của tiểu đồ nhi nên mái tóc đen vốn dĩ được một sợ dây đỏ buộc lại có chút mất trật tự, bạch y phiêu phiêu, ánh mắt nhìn về phía Lâm Duyên thật giống như hàm chứa hoa đào, hoàn toàn không có cảm giác xa cách lần đầu tiên gặp mặt, độ cong bên môi dường như một giây kế tiếp sẽ tràn ra trở thành một nụ cười thản nhiên.
Đầu của Lâm Duyên đã không hoạt động, # nữ thần!!!! Nàng nở nụ cười với ta a! #
Tiểu Huyễn Mạt thu hồi ánh mắt lại, nếu như không phải là bởi vì người này ánh mắt trong suốt, nàng tuyệt đối muốn hủy đi đôi mắt này!
“Tiểu sư muội thế nào lại đến?” Vân Ca cũng không buông tiểu đồ nhi xuống, chỉ là ôn nhu nói: “Tiểu sư muội muốn vào động phủ sao?”
Lâm Duyên mở to hai mắt, nhìn về phía Vân Ca, hoàn toàn bị giọng nói ôn nhu này mê hoặc!
# nữ thần thật là ôn nhu! #
# nữ thần nàng đang mời ta #
Vân Ca nhìn thiếu nữ không biết phải hình dung như thế nào trước mặt, cảm thụ trong lòng thực sự là một lời khó nói hết… Đây thật là nữ chủ? Nữ chủ hẳn không phải là phong cách đi? Ngốc bạch điềm? Chỉ có thấy được chữ thứ nhất, ngang ngược rò rĩ, chỉ thấy một chữ cuối cùng….
Luôn có một loại cảm thụ như mang hàng trêи Taobao, hoàn toàn là hàng sai rồi…
Lâm Duyên ngốc hề hề theo sát Vân Ca vào động phủ, sau đó liền thấy mấy món điểm tâm trêи bàn, nàng ăn ích cốc đan hơn một tháng rồi!! Đây quả thực là khỏa thân mê hoặc a!
Lâm Duyên làm ra một hành động mà ngày sau mỗi khi hồi tưởng lại đã muốn chết đi cho xong….
“Đại sư tỷ đang dùng cơm a….” Đôi mắt Lâm Duyên hoàn toàn dán trêи bàn.
“Ta cũng chưa ăn…”
“Đại sư tỷ làm món ăn thơm quá….”
Còn kém nói thẳng, đại sư tỷ, ta cũng muốn ăn, ngươi thương cảm ta đi!
Vân Ca nở nụ cười, chân thật nở nụ cười, tiểu sư muội này thật đúng là….
“Cùng nhau ăn đi.” Vân Ca nói.
“…..” Tiểu Huyễn Mạt nhìn thoáng qua khóe môi khẽ cong cùng khóe mắt toát ra vui sướиɠ của Vân Ca, trong lòng nóng nảy trong nháy mắt bạo phát, sư tôn lần đầu tiên bởi vì người khác lộ ra nụ cười như vậy.
“Sư tôn, sư thúc là tu sĩ, những thứ ta ăn đều không có linh lực….” Tiểu Huyễn Mạt nhắc nhở, thấy thế nào đều là một sư điệt tốt quan tâm sư thúc.
Vân Ca đột nhiên cũng này việc này: “Tiểu sư muội nếu như muốn ăn, sau này đại sư tỷ làm thức ăn có linh lực cho ngươi, cái này không thể ăn!”
Lâm Duyên lúc này mới chú ý đến tiểu nha đầu chỉ lộ ra chiếc cằm gây trong lòng Vân Ca.
Không trách Lâm Duyên không chú ý tới Huyễn Mạt, nàng đến Vân Phù Môn cũng lâu như vậy, đương nhiên nghe nói qua Huyễn Mạt, Lâm Duyên lúc đó còn cảm thấy rất kỳ quái, trong văn của nàng hẳn không có một cái tên kỳ quái như vậy? Nếu không có, như vậy chứng tỏ đây không phải nhân vật trọng yếu.
“Tiểu sư điệt thân thể khá hơn chút nào không?” Lâm Duyên chỉ biết là tiểu sư điệt hình như bị trọng thương, hôn mê một tháng, Lâm Duyên đoán rằng có thể sẽ chết ngay lúc này hay không, cho nên trong tiểu thuyết mới không có người này?
Mặc kệ nói như thế nào, trước ôm đùi đại sư tỷ! Lâm Duyên ở động phủ của nàng xác định bản thân thật sự hoàn toàn xem không hiểu cái gọi là ngọc giản công pháp của thế giới này sau đó liền lập ra một loạt kế hoạch chuẩn bị câu dẫn đại sư tỷ!
Nàng là sủng nhi của thế giới này không sai, nhưng là bây giờ nàng cái gì cũng đều không hiểu a! Hơn nữa sau khi nàng xuyên qua, hoàn toàn nhận biết không được linh lực mà sư tôn đã nói!
Đúng vậy! Nàng không nhận biết được linh lực a! Nàng vừa tỉnh lại thì đã bị Liêm trưởng lão thu làm đồ đệ, nghe nói nguyên nhân là bởi vì nàng là thiên linh căn!
Ha ha…. Bộ tiểu thuyết này thuộc thể loại tu tiên huyễn huyễn không sai, nhưng đó là vỏ ngoài….
Tu tiên huyền huyễn? Đó là cái gì? Nàng liên tục ba năm bị độc giả bình chọn là “Kịch tình sai, thịt đến thấu.” Vô địch thịt Vương!
Ví dụ như bộ tiểu thuyết này, vốn là ôm ý nghĩ viết chính tông tu tiên văn!
Kết quả, chỉ ba chương, phía dưới một đám tiểu yêu tinh đã bắt đầu không nhịn được!
“Quần cũng cởi rồi, ngươi cho ta xem cái này?”
“Nữ chủ là biểu diễn cái gì? Tu vi thấp như vậy còn làm nữ chủ? Ha ha….”
“Nữ chủ thật đáng ghét!!!”
“Tu tiên kiến thức căn bản cũng không biết ngươi còn viết tu tiên tiểu thuyết! Tác giả dừng bút!”
Bình luận cuối cùng triệt để chọc giận Lâm Duyên, hoàn toàn không để ý nữ chủ này là trực tiếp dùng tên nàng sao, trực tiếp vò đã mẻ lại sứt!
Tu tiên đại bối cảnh có vấn đề đúng không? Phàm là tình tiết dính đến tu vi của nữ chủ, xoạt xoạt giải quyết!
Tính cách của nữ chủ không tốt đúng không? Quá mềm yếu? Bị buộc hắc hóa? Thủ đoạn độc ác, phàm là người đắc tội nữ chủ đều sẽ từng bước từng bước bị đẩy vào chỗ chết!
╮ ( ╯ ▽ ╰ ) ╭ sau cùng kết cục rất đơn giản, quả nhiên mọi người đối với độ ăn khớp chỉ số thông minh không có yêu cầu cao như vậy, dù cho một khắc trước nữ chủ còn rơi vào hiểm cảnh, sinh tử sống còn, một khắc sau nàng đột nhiên không biết thế nào đã trở về, vì vậy được cho ăn thịt heo hương diễm! Sau đó chương sau lại đến những nơi khác, phía dưới độc giả vẫn gào khóc kêu rên: “Thịt ngon! Cầu càng nhiều!”
Lâm Duyên đã sớm lên kế hoạch rồi, bước đầu câu dẫn đại sư tỷ chính là rời xa nam chủ thứ nhất, cũng chính là nam tu sĩ thích đại sư tỷ, một người nam nhân mà thôi! Đại sư tỷ thích thì tặng cho nàng, nói cho cùng nữ chủ thứ không thiếu nhất chính là nam nhân…. Không biết vì sao nghĩ tới đây thật là muốn khóc…
Vân Ca cảm thấy tiểu sư muội này biểu tình thật sự rất phong phú, từ lúc vào động phủ bắt đầu, biểu tình hoàn toàn có thể làm thành của túi biểu tình: “Tiểu sư muội nếu quả như thật muốn ăn cũng có thể ăn một chút, bất quá không thể ăn nhiều.” Vân Ca thấy biểu tình bi thống không nói ra được trêи mặt tiểu sư muội, chỉ nghĩ nàng là bởi vì không ăn được thức ăn mà bi thống, phải biết rằng đây là thiên đạo sủng nhi, tuy rằng nhìn qua có chút không đúng, nhưng đỡ không được nàng là nữ chủ a! Đừng để sau này người này nhớ lại, sau đó dùng lý do “Ngay cả một chút thức ăn cũng không cho ta” để trả thù, đến lúc đó nàng thật sự không có chỗ khóc đi!
Nghe nói như vậy biểu tình của hai người cũng có chút đặc sắc, Tiểu Huyễn Mạt cúi đầu, sư tôn đối với người này thực sự là đặc biệt a! Đặc biệt muốn cho người này biến mất!
“Đại sư tỷ!” Lâm Duyên nhanh chóng bưng chén đũa….. Động tác nhanh đến Vân Ca cảm thấy giống như nàng đói bụng đã lâu!
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook