Các Tài Phiệt, Mời Ngả Vào Lòng Ta
-
Chương 8: Miss Ripley (8)
Sau khi tiễn Song Yoo Hyun và Cheol Jin, Tiểu Bạch đến phòng Mi Ri, "Mi Ri..."
Không biết Jang Mi Ri đang bận cái gì mà khi thấy cô vào, hốt hoảng giấu tập văn kiện trong tay, sắc mặt khó coi, "Tại sao cậu vào không gõ cửa."
"Xin lỗi, tại tớ gõ vài tiếng không thấy cậu trả lời, tưởng cậu đang giận tớ, nên.." Tiểu Bạch vẻ mặt lo sợ giải thích.
Jang Mi Ri nghe vậy, vẫn rất không vui, cố gắng nhịn xuống nói, "Có chuyện gì nữa không? Tớ muốn ngủ."
Tiểu Bạch cũng khó chịu, nhẫn nại, biểu cảm như cô dâu nhỏ bị ủy khuất đến gần Jang Mi Ri, "Lúc không thấy cậu tớ đã rất lo lắng đấy, tớ biết Mi Ri không phải người đi mà không chào nếu không phải có chuyện rất nghiêm trọng, có phải hôm đó cậu thấy người nào không?"
"Tên đó đến tìm cậu?" Jang Mi Ri thay đổi sắc mặt ngay lập tức.
"Cậu nói đến Takeshi Hirayama sao?" Từ trong trí nhớ Lee Ji Ah, hồi còn làm bồi rượu, ông chủ quán rượu này cực kì thích Jang Mi Ri, còn thích một cách cố chấp điên cuồng, nếu không thấy cô ấy, khẳng định sẽ không bỏ qua như vậy.
"Nếu như Takeshi Hirayama tìm cậu, cậu nhất định phải nói cho mình ngay, biết không?" Jang Mi Ri lúc này đã không còn bình tĩnh, rõ ràng là rất kiêng kị Takeshi Hirayama, cầm lấy cánh tay Tiểu Bạch cảnh báo.
"Tớ biết, nhưng ông chủ đối với cậu cũng tốt lắm, ngài ấy hẳn là..."
"Hẳn là cái gì chứ?" Jang Mi Ri kích động cắt đứt lời Tiểu Bạch, "Nếu tên đó tìm được bọn mình, nói bọn mình đã từng là tiếp viên bồi rượu, bọn mình liền xong."
"Cơ mà... " Tiểu Bạch biết sự tình không chỉ đơn giản như vậy.
"Tớ nói thật với cậu, tớ và đại biểu khách sạn chỗ đang làm quan hệ rất tốt, anh ấy rất thích tớ, bọn tớ bây giờ đã xác định quan hệ, công việc của tớ rất ổn định, lại có chỗ dựa vững chắc là anh ấy, tớ quyết không để bất kì ai làm hỏng." Jang Mi Ri có vẻ rất khẩn trương, tức giận.
Điều Jang Mi Ri lo lắng cũng có lý, nếu Lee Ji Ah và Song Yoo Hyun muốn ở cùng nhau, ngoại trừ khoảng cách về thân phận, chắc chắn người nhà Song Yoo Hyun sẽ điều tra quá khứ của Lee Ji Ah, đến lúc đó, giấy không gói được lửa, "Tớ biết rồi, cậu yên tâm đi, bọn mình là đồng minh, tớ sẽ giúp cậu."
"Cậu biết là tốt rồi." Jang Mi Ri nhìn chằm chằm Tiểu Bạch nói.
"Được rồi, tớ muốn nói cho cậu biết là tớ với Song Yoo Hyun tiến triển rất nhanh, vừa mới chính thức hẹn hò."
"Song Yoo Hyun?"
"Đúng vậy, anh ấy cực kì tốt."
"Người tốt thì có ích lợi gì chứ, địa vị tiền tài mới là nhất." Jang Mi Ri nhớ lúc vừa ăn cơm, Hee Joo nói hai người họ chỉ là viên chức nhỏ, liền không cho là đúng, "Cậu đã thích thì tớ cũng không có gì để nói, muộn rồi, tớ muốn ngủ."
"Ừm, cậu nghỉ sớm, tớ ra ngoài đây." Tiểu Bạch thấy vậy, vội vàng gật đầu, chậm rãi ra khỏi phòng.
... ...... ...... ...... ...... .........
Sau đó, Tiểu Bạch chính thức trở thành đồng nghiệp với Cheol Jin và Song Yoo Hyun, mỗi ngày tiếp xúc từ sáng tới chiều, cô cùng Song Yoo Hyun càng ngày càng ăn ý.
Tiểu Bạch có Tiểu Hắc giúp đỡ, nên mỗi lần giao bản thiết kế lại khiến Song Yoo Hyun vô cùng ngạc nhiên mừng rỡ, anh cảm giác được mình lại phát hiện ở Tiểu Bạch một điều thu hút mới, càng khẳng định mình đã tìm được người phù hợp nhất với mình.
Về phần Jang Mi Ri, cô cùng Tiểu Bạch, Hee Joo quan hệ cũng không thân thiết mấy, ngược lại phát triển quan hệ rất nhanh với người kia, thường thường đêm không về, trong tủ cũng treo rất nhiều quần áo, túi xách đắt tiền, công tác thuận lợi, yêu đương thuận lợi, mỗi ngày mặt mày đều hớn hở.
... ...... ...... ........
Một ngày đẹp trời một tháng sau đó, bởi vì Moon Hee Joo vừa học được món ăn mới nên nhất định phải thử làm, đặc biệt mời Tiểu Bạch cùng mọi người tới nhà, vậy là bận rộn cả một buổi.
"Ôi trời, tớ quên đi siêu thị mua nước tương rồi, ai giúp tớ với." Hee Joo cầm thìa đảo đảo trong nồi, phát hiện sự thật đáng buồn này, làm bộ đáng thương nhìn phòng khách nói.
Song Yoo Hyun và Cheol Jin đang trong phòng thảo luận về thiết kế mới nhất, Jang Mi Ri lại tựa như không có nghe được, đổi đổi kênh truyền hình, Tiểu Bạch thấy thế, đứng dậy bất đắc dĩ, "Để tớ đi cho."
"Ji Ah tốt nhất." Hee Joo lập tức cảm kích nhìn Tiểu Bạch.
"Được rồi được rồi, cẩn thận cái nồi của cậu đấy, đừng có làm cháy." Tiểu Bạch cũng không kỳ vọng gì nhiều tài nấu nướng của Hee Joo, phất phất tay đi ra ngoài cửa.
Cửa hàng tiện lợi cách chỗ cô ở không xa, đi qua một cái dốc liền đến, Tiểu Bạch khép lại áo khoác mỏng, chậm rãi đi đến hướng cửa hàng tiện lợi, đang đi trên đường, đột nhiên bước chân hơi dừng lại.
"Tiểu Hắc." Cô nhẹ giọng nói với không khí.
"Làm sao vậy?" Tiểu Hắc lắc mình xuất hiện bên người cô.
"Người kia..." Tiểu Bạch bước nhanh tới bên tường, nỗ lực giấu bản thân, "là Takeshi Hirayama sao?"
"Takeshi Hirayama? Ông chủ của Lee Ji Ah với Jang Mi Ri?" Tiểu Hắc kinh ngạc nhìn sang, "Cô chờ một chút, tôi đi xem."
"Ừ." Tiểu Bạch thấy cách đó không xa người đàn ông kia đang cầm một tờ giấy hoa tay múa chân hỏi người qua đường cái gì đó, liền cẩn thận lui về phía sau.
Tiểu Hắc đã trở về, "Cô đoán đúng rồi, đúng là tên đó đấy, tôi nghe được tên đó đang hỏi địa chỉ nhà các cô, còn cầm tờ báo có ảnh chụp Jang Mi Ri nữa."
"Xem ra là thật rồi." Tiểu Bạch nghe bài báo Tiểu Hắc nhắc đến, nhớ tới sự kiện Jang Mi Ri vì xử lý nguy cơ của khách sạn mà được đăng tin, cô chạm lên lông mày, phiền não, Takeshi Hirayama chắc là như vậy mới tìm tới, hắn ta bây giờ xuất hiện cũng chẳng phải chuyện gì tốt.
"Tiểu Bạch, cô mau nghĩ biện pháp đi, một chút nữa thôi là hắn tìm được chỗ ở của cô và Jang Mi Ri rồi." Tiểu Hắc trôi nổi trong không khí, phát hiện Takeshi Hirayama hướng bên này đi tới, cũng rất gấp.
Trong đầu Tiểu Bạch hiện ra mấy ý nghĩ, một lát cắn răng một cái, "Xem ra chỉ có một biện pháp, trước hết phải kéo dài thời gian."
Ít nhất ngày hôm nay Takeshi Hirayama sẽ không tìm được nhà.
"Biện pháp nào? Tiểu Bạch cô mau nhanh lên đi." Tiểu Hắc dán sát vào cô vội vàng la lên.
Tiểu Bạch thò vào túi lấy điện thoại di động, bấm dãy số, bất đắc dĩ nói, "Chỉ còn cách hy sinh bạn bè mới có đường sống thôi."
Điện thoại di động vang lên mấy tiếng rồi kết nối, Tiểu Bạch trốn trong hẻm nhỏ, giọng mang ý xin lỗi, "A, Mi Ri à, tớ ở cửa hàng tiện lợi nhưng quên mất mang tiền theo rồi, cậu có thể mang tiền ra giúp tớ không?"
"Thật ngại quá, tớ biết rất phiền cậu cơ mà Song Yoo Hyun cùng Cheol Jin đang bận, Hee Joo không thể rời phòng bếp, cậu giúp tớ chút đi mà."
"Được, được, tớ ở cửa hàng tiện lợi chờ cậu nhé."
Tiểu Bạch nghe thấy bên kia Jang Mi Ri đáp ứng bất đắc dĩ, cúp điện thoại lẳng lặng đứng một hồi, quả nhiên thấy Takeshi Hirayama đi nhanh tới đoạn dốc bên kia.
"Chiêu này của cô có ác quá không, Jang Mi Ri nhất định bị hù chết, nếu như bị phát hiện, kế hoạch của cô liền xong đời." Tiểu Hắc thấy Takeshi Hirayama đi xa, lo lắng hỏi.
"Cậu cứ yên tâm đi, Jang Mi Ri thông minh lắm, hơn nữa chỉ cần Takeshi Hirayama còn thích cô ấy sẽ còn kiêng kị."
"Sau đó thì sao đây, bị tên đó tìm được, các cô chẳng lẽ lại chạy trốn?"
"Tuy rằng đây không phải kế lâu dài, hắn tới cũng vừa lúc, tôi đang không biết làm sao để giảm hậu quả chuyện Jang Mi Ri là bồi rượu xuống thấp nhất đây..." Tiểu Bạch cầm điện thoại, vẻ mặt bình tĩnh.
Tiểu Hắc còn có chút không rõ, "Cô tính lợi dụng Takeshi Hirayama sao? Vậy còn Jang Mi Ri?"
"Jang Mi Ri gần đây có chút đắc ý vênh váo, Takeshi Hirayama xuất hiện sẽ làm cô ấy rất kinh hoảng, cũng là lúc để cô ấy biết tầm quan trọng của tôi." Khóe môi Tiểu Bạch nhếch lên cười, hướng về Tiểu Hắc nói, "Cậu đi theo Takeshi Hirayama, sau đó xem hắn với Jang Mi Ri xảy ra chuyện gì rồi về nói tôi biết, tôi đi đường khác về nhà."
"Được thôi."
... ...... ...... ......
Một giờ sau, Jang Mi Ri chật vật trở về, vừa vào cửa đã nghe thấy tràng tiếng cười vang vọng, đứng ở đó lúng túng vô cùng.
Tiểu Bạch thoáng thấy cô vào cửa, sắc mặt tái nhợt, vội vàng đứng dậy lôi kéo cô nói, "Mi Ri đã trở lại, mọi người đều ăn xong rồi, tớ ở cửa hàng tiện lợi đợi bao lâu cũng không thấy cậu tới... Tớ lo lắng gần chết.."
"Tớ... tớ lạc đường." Rõ ràng là Jang Mi Ri vừa khóc, viền mắt hồng hồng, khẽ cúi đầu không nhìn mọi người.
"Lạc đường?" Thật là một lý do vụng về, xem ra thực rất sợ hãi.
"Cậu khó chịu ở đâu sao Mi Ri, hay là cậu đi nghỉ ngơi một chút đi." Hee Joo cũng tiến đến quan tâm nói.
"Đúng vậy, về phòng đi." Tiểu Bạch thấy Jang Mi Ri dáng vẻ bị dọa sợ, có chút hả hê lôi kéo cô ấy vào phòng, cảm giác khó chịu gần đây cũng tan biến mất.
Đợi cửa đóng lại, Jang Mi Ri liền chăm chú bắt lấy vai Tiểu Bạch, mắt trợn to, hoảng sợ nói, "Tớ gặp phải Takeshi Hirayama!"
"Takeshi Hirayama? Làm sao có thể, có thể cậu nhìn nhầm rồi." Tiểu Bạch giả ngu.
"Tớ và hắn ta ầm ĩ một trận, làm sao có thể nhìn nhầm, hắn còn uy hiếp muốn vạch trần bọn mình, Ji Ah, bọn mình phải nghĩ biện pháp, không là xong rồi." Jang Mi Ri nhìn Tiểu Bạch, môi đều run rẩy, rõ ràng là cực sợ hãi.
"Cậu yên tâm, dù có bất kì việc gì xảy ra, tớ đều ở bên cậu." Tiểu Bạch phối hợp lôi kéo tay của Jang Mi Ri, nói một cách nghiêm túc, "Hắn tìm bọn mình muốn gì? Đòi tiền sao?"
"Không phải..." Jang Mi Ri vẻ mặt hoảng hốt, "Hắn muốn tớ trở về Nhật Bản... Buồn cười... Tớ bây giờ sống thật tốt, sao có thể trở lại."
"Phải chăng hắn còn không quên cậu..." Tiểu Bạch do dự nói.
"Tớ và hắn cái gì cũng không có..." Jang Mi Ri nghe Tiểu Bạch nói, lập tức giọng nói bén nhọn cắt đứt, nhìn qua ghét cay ghét đắng có liên quan tới Takeshi Hirayama.
Thấy Tiểu Bạch ánh mắt nghi ngờ, Jang Mi Ri uy hiếp, "Hắn mà phát hiện tớ, cậu đừng tưởng rằng mình không sao, Ji Ah,... Bọn mình nhất định phải hợp tác."
Kỳ thực Tiểu Bạch không tin lời Jang Mi Ri nói, trong trí nhớ Lee Ji Ah, hầu như không có gặp qua Takeshi Hirayama, mà Jang Mi Ri cùng Takeshi Hirayama mập mờ vô cùng, Takeshi Hirayama xuất hiện chắc chỉ để tìm Jang Mi Ri. Đương nhiên, Tiểu Bạch sẽ không nói những lời này.
"Vậy bọn mình làm sao bây giờ?" Tiểu Bạch thử hỏi dò xét Jang Mi Ri.
"Tớ nói hắn đừng xuất hiện, chắc chắn hắn không nghe, trong khoảng thời gian này cậu cẩn thận một chút, nếu như phát hiện có người theo dõi liền nói tớ biết." Jang Mi Ri bây giờ cũng rối như tơ vò, dặn dò qua loa vài câu rồi để Tiểu Bạch đi.
Tiểu Bạch rời phòng Jang Mi Ri, thời gian đã không còn sớm, Song Yoo Hyun và Cheol Jin hỏi han về Jang Mi Ri vài câu, Tiểu Bạch bảo bọn họ yên tâm rồi tiễn bọn họ ra cửa.
Giúp đỡ Hee Joo dọn dẹp mọi thứ trở về phòng, Tiểu Hắc đã đang chờ cô, "Thế nào?"
"Tên Takeshi Hirayama kia hung hăng uy hiếp Jang Mi Ri cùng hắn trở về Nhật Bản, Jang Mi Ri không muốn, hai người rất gay go." Tiểu Hắc nói.
"Takeshi Hirayama có hỏi tới Lee Ji Ah không?"
"Không có..." Tiểu Hắc chậm rãi lắc đầu, "Tên kia lúc đầu rất hung ác, nhưng Jang Mi Ri vừa khóc, hắn liền mềm lòng, hắn cho Jang Mi Ri số điện thoại, để Jang Mi Ri gọi cho hắn."
Nghe xong lời Tiểu Hắc, Tiểu Bạch phát hiện mình nghĩ không sai, Takeshi Hirayama chỉ tìm đến Jang Mi Ri, căn bản Jang Mi Ri sợ bị lộ, mới nói tìm hai người họ.
"Kế tiếp chúng ta làm gì bây giờ?" Tiểu Hắc lo lắng hỏi.
"Tạm thời mặc kệ đi, Jang Mi Ri càng sốt ruột hơn chúng ta, chỉ là còn phải nghĩ biện pháp... Nếu như chuyện bồi rượu lộ ra, Song Yoo Hyun nhất định bị đả kích, làm thế nào mới đem ảnh hưởng kéo xuống thấp nhất đây." Tiểu Bạch ngồi trên giường, ngón tay sượt qua ảnh Song Yoo Hyun trong màn hình điện thoại, bắt đầu trầm tư.
Không biết Jang Mi Ri đang bận cái gì mà khi thấy cô vào, hốt hoảng giấu tập văn kiện trong tay, sắc mặt khó coi, "Tại sao cậu vào không gõ cửa."
"Xin lỗi, tại tớ gõ vài tiếng không thấy cậu trả lời, tưởng cậu đang giận tớ, nên.." Tiểu Bạch vẻ mặt lo sợ giải thích.
Jang Mi Ri nghe vậy, vẫn rất không vui, cố gắng nhịn xuống nói, "Có chuyện gì nữa không? Tớ muốn ngủ."
Tiểu Bạch cũng khó chịu, nhẫn nại, biểu cảm như cô dâu nhỏ bị ủy khuất đến gần Jang Mi Ri, "Lúc không thấy cậu tớ đã rất lo lắng đấy, tớ biết Mi Ri không phải người đi mà không chào nếu không phải có chuyện rất nghiêm trọng, có phải hôm đó cậu thấy người nào không?"
"Tên đó đến tìm cậu?" Jang Mi Ri thay đổi sắc mặt ngay lập tức.
"Cậu nói đến Takeshi Hirayama sao?" Từ trong trí nhớ Lee Ji Ah, hồi còn làm bồi rượu, ông chủ quán rượu này cực kì thích Jang Mi Ri, còn thích một cách cố chấp điên cuồng, nếu không thấy cô ấy, khẳng định sẽ không bỏ qua như vậy.
"Nếu như Takeshi Hirayama tìm cậu, cậu nhất định phải nói cho mình ngay, biết không?" Jang Mi Ri lúc này đã không còn bình tĩnh, rõ ràng là rất kiêng kị Takeshi Hirayama, cầm lấy cánh tay Tiểu Bạch cảnh báo.
"Tớ biết, nhưng ông chủ đối với cậu cũng tốt lắm, ngài ấy hẳn là..."
"Hẳn là cái gì chứ?" Jang Mi Ri kích động cắt đứt lời Tiểu Bạch, "Nếu tên đó tìm được bọn mình, nói bọn mình đã từng là tiếp viên bồi rượu, bọn mình liền xong."
"Cơ mà... " Tiểu Bạch biết sự tình không chỉ đơn giản như vậy.
"Tớ nói thật với cậu, tớ và đại biểu khách sạn chỗ đang làm quan hệ rất tốt, anh ấy rất thích tớ, bọn tớ bây giờ đã xác định quan hệ, công việc của tớ rất ổn định, lại có chỗ dựa vững chắc là anh ấy, tớ quyết không để bất kì ai làm hỏng." Jang Mi Ri có vẻ rất khẩn trương, tức giận.
Điều Jang Mi Ri lo lắng cũng có lý, nếu Lee Ji Ah và Song Yoo Hyun muốn ở cùng nhau, ngoại trừ khoảng cách về thân phận, chắc chắn người nhà Song Yoo Hyun sẽ điều tra quá khứ của Lee Ji Ah, đến lúc đó, giấy không gói được lửa, "Tớ biết rồi, cậu yên tâm đi, bọn mình là đồng minh, tớ sẽ giúp cậu."
"Cậu biết là tốt rồi." Jang Mi Ri nhìn chằm chằm Tiểu Bạch nói.
"Được rồi, tớ muốn nói cho cậu biết là tớ với Song Yoo Hyun tiến triển rất nhanh, vừa mới chính thức hẹn hò."
"Song Yoo Hyun?"
"Đúng vậy, anh ấy cực kì tốt."
"Người tốt thì có ích lợi gì chứ, địa vị tiền tài mới là nhất." Jang Mi Ri nhớ lúc vừa ăn cơm, Hee Joo nói hai người họ chỉ là viên chức nhỏ, liền không cho là đúng, "Cậu đã thích thì tớ cũng không có gì để nói, muộn rồi, tớ muốn ngủ."
"Ừm, cậu nghỉ sớm, tớ ra ngoài đây." Tiểu Bạch thấy vậy, vội vàng gật đầu, chậm rãi ra khỏi phòng.
... ...... ...... ...... ...... .........
Sau đó, Tiểu Bạch chính thức trở thành đồng nghiệp với Cheol Jin và Song Yoo Hyun, mỗi ngày tiếp xúc từ sáng tới chiều, cô cùng Song Yoo Hyun càng ngày càng ăn ý.
Tiểu Bạch có Tiểu Hắc giúp đỡ, nên mỗi lần giao bản thiết kế lại khiến Song Yoo Hyun vô cùng ngạc nhiên mừng rỡ, anh cảm giác được mình lại phát hiện ở Tiểu Bạch một điều thu hút mới, càng khẳng định mình đã tìm được người phù hợp nhất với mình.
Về phần Jang Mi Ri, cô cùng Tiểu Bạch, Hee Joo quan hệ cũng không thân thiết mấy, ngược lại phát triển quan hệ rất nhanh với người kia, thường thường đêm không về, trong tủ cũng treo rất nhiều quần áo, túi xách đắt tiền, công tác thuận lợi, yêu đương thuận lợi, mỗi ngày mặt mày đều hớn hở.
... ...... ...... ........
Một ngày đẹp trời một tháng sau đó, bởi vì Moon Hee Joo vừa học được món ăn mới nên nhất định phải thử làm, đặc biệt mời Tiểu Bạch cùng mọi người tới nhà, vậy là bận rộn cả một buổi.
"Ôi trời, tớ quên đi siêu thị mua nước tương rồi, ai giúp tớ với." Hee Joo cầm thìa đảo đảo trong nồi, phát hiện sự thật đáng buồn này, làm bộ đáng thương nhìn phòng khách nói.
Song Yoo Hyun và Cheol Jin đang trong phòng thảo luận về thiết kế mới nhất, Jang Mi Ri lại tựa như không có nghe được, đổi đổi kênh truyền hình, Tiểu Bạch thấy thế, đứng dậy bất đắc dĩ, "Để tớ đi cho."
"Ji Ah tốt nhất." Hee Joo lập tức cảm kích nhìn Tiểu Bạch.
"Được rồi được rồi, cẩn thận cái nồi của cậu đấy, đừng có làm cháy." Tiểu Bạch cũng không kỳ vọng gì nhiều tài nấu nướng của Hee Joo, phất phất tay đi ra ngoài cửa.
Cửa hàng tiện lợi cách chỗ cô ở không xa, đi qua một cái dốc liền đến, Tiểu Bạch khép lại áo khoác mỏng, chậm rãi đi đến hướng cửa hàng tiện lợi, đang đi trên đường, đột nhiên bước chân hơi dừng lại.
"Tiểu Hắc." Cô nhẹ giọng nói với không khí.
"Làm sao vậy?" Tiểu Hắc lắc mình xuất hiện bên người cô.
"Người kia..." Tiểu Bạch bước nhanh tới bên tường, nỗ lực giấu bản thân, "là Takeshi Hirayama sao?"
"Takeshi Hirayama? Ông chủ của Lee Ji Ah với Jang Mi Ri?" Tiểu Hắc kinh ngạc nhìn sang, "Cô chờ một chút, tôi đi xem."
"Ừ." Tiểu Bạch thấy cách đó không xa người đàn ông kia đang cầm một tờ giấy hoa tay múa chân hỏi người qua đường cái gì đó, liền cẩn thận lui về phía sau.
Tiểu Hắc đã trở về, "Cô đoán đúng rồi, đúng là tên đó đấy, tôi nghe được tên đó đang hỏi địa chỉ nhà các cô, còn cầm tờ báo có ảnh chụp Jang Mi Ri nữa."
"Xem ra là thật rồi." Tiểu Bạch nghe bài báo Tiểu Hắc nhắc đến, nhớ tới sự kiện Jang Mi Ri vì xử lý nguy cơ của khách sạn mà được đăng tin, cô chạm lên lông mày, phiền não, Takeshi Hirayama chắc là như vậy mới tìm tới, hắn ta bây giờ xuất hiện cũng chẳng phải chuyện gì tốt.
"Tiểu Bạch, cô mau nghĩ biện pháp đi, một chút nữa thôi là hắn tìm được chỗ ở của cô và Jang Mi Ri rồi." Tiểu Hắc trôi nổi trong không khí, phát hiện Takeshi Hirayama hướng bên này đi tới, cũng rất gấp.
Trong đầu Tiểu Bạch hiện ra mấy ý nghĩ, một lát cắn răng một cái, "Xem ra chỉ có một biện pháp, trước hết phải kéo dài thời gian."
Ít nhất ngày hôm nay Takeshi Hirayama sẽ không tìm được nhà.
"Biện pháp nào? Tiểu Bạch cô mau nhanh lên đi." Tiểu Hắc dán sát vào cô vội vàng la lên.
Tiểu Bạch thò vào túi lấy điện thoại di động, bấm dãy số, bất đắc dĩ nói, "Chỉ còn cách hy sinh bạn bè mới có đường sống thôi."
Điện thoại di động vang lên mấy tiếng rồi kết nối, Tiểu Bạch trốn trong hẻm nhỏ, giọng mang ý xin lỗi, "A, Mi Ri à, tớ ở cửa hàng tiện lợi nhưng quên mất mang tiền theo rồi, cậu có thể mang tiền ra giúp tớ không?"
"Thật ngại quá, tớ biết rất phiền cậu cơ mà Song Yoo Hyun cùng Cheol Jin đang bận, Hee Joo không thể rời phòng bếp, cậu giúp tớ chút đi mà."
"Được, được, tớ ở cửa hàng tiện lợi chờ cậu nhé."
Tiểu Bạch nghe thấy bên kia Jang Mi Ri đáp ứng bất đắc dĩ, cúp điện thoại lẳng lặng đứng một hồi, quả nhiên thấy Takeshi Hirayama đi nhanh tới đoạn dốc bên kia.
"Chiêu này của cô có ác quá không, Jang Mi Ri nhất định bị hù chết, nếu như bị phát hiện, kế hoạch của cô liền xong đời." Tiểu Hắc thấy Takeshi Hirayama đi xa, lo lắng hỏi.
"Cậu cứ yên tâm đi, Jang Mi Ri thông minh lắm, hơn nữa chỉ cần Takeshi Hirayama còn thích cô ấy sẽ còn kiêng kị."
"Sau đó thì sao đây, bị tên đó tìm được, các cô chẳng lẽ lại chạy trốn?"
"Tuy rằng đây không phải kế lâu dài, hắn tới cũng vừa lúc, tôi đang không biết làm sao để giảm hậu quả chuyện Jang Mi Ri là bồi rượu xuống thấp nhất đây..." Tiểu Bạch cầm điện thoại, vẻ mặt bình tĩnh.
Tiểu Hắc còn có chút không rõ, "Cô tính lợi dụng Takeshi Hirayama sao? Vậy còn Jang Mi Ri?"
"Jang Mi Ri gần đây có chút đắc ý vênh váo, Takeshi Hirayama xuất hiện sẽ làm cô ấy rất kinh hoảng, cũng là lúc để cô ấy biết tầm quan trọng của tôi." Khóe môi Tiểu Bạch nhếch lên cười, hướng về Tiểu Hắc nói, "Cậu đi theo Takeshi Hirayama, sau đó xem hắn với Jang Mi Ri xảy ra chuyện gì rồi về nói tôi biết, tôi đi đường khác về nhà."
"Được thôi."
... ...... ...... ......
Một giờ sau, Jang Mi Ri chật vật trở về, vừa vào cửa đã nghe thấy tràng tiếng cười vang vọng, đứng ở đó lúng túng vô cùng.
Tiểu Bạch thoáng thấy cô vào cửa, sắc mặt tái nhợt, vội vàng đứng dậy lôi kéo cô nói, "Mi Ri đã trở lại, mọi người đều ăn xong rồi, tớ ở cửa hàng tiện lợi đợi bao lâu cũng không thấy cậu tới... Tớ lo lắng gần chết.."
"Tớ... tớ lạc đường." Rõ ràng là Jang Mi Ri vừa khóc, viền mắt hồng hồng, khẽ cúi đầu không nhìn mọi người.
"Lạc đường?" Thật là một lý do vụng về, xem ra thực rất sợ hãi.
"Cậu khó chịu ở đâu sao Mi Ri, hay là cậu đi nghỉ ngơi một chút đi." Hee Joo cũng tiến đến quan tâm nói.
"Đúng vậy, về phòng đi." Tiểu Bạch thấy Jang Mi Ri dáng vẻ bị dọa sợ, có chút hả hê lôi kéo cô ấy vào phòng, cảm giác khó chịu gần đây cũng tan biến mất.
Đợi cửa đóng lại, Jang Mi Ri liền chăm chú bắt lấy vai Tiểu Bạch, mắt trợn to, hoảng sợ nói, "Tớ gặp phải Takeshi Hirayama!"
"Takeshi Hirayama? Làm sao có thể, có thể cậu nhìn nhầm rồi." Tiểu Bạch giả ngu.
"Tớ và hắn ta ầm ĩ một trận, làm sao có thể nhìn nhầm, hắn còn uy hiếp muốn vạch trần bọn mình, Ji Ah, bọn mình phải nghĩ biện pháp, không là xong rồi." Jang Mi Ri nhìn Tiểu Bạch, môi đều run rẩy, rõ ràng là cực sợ hãi.
"Cậu yên tâm, dù có bất kì việc gì xảy ra, tớ đều ở bên cậu." Tiểu Bạch phối hợp lôi kéo tay của Jang Mi Ri, nói một cách nghiêm túc, "Hắn tìm bọn mình muốn gì? Đòi tiền sao?"
"Không phải..." Jang Mi Ri vẻ mặt hoảng hốt, "Hắn muốn tớ trở về Nhật Bản... Buồn cười... Tớ bây giờ sống thật tốt, sao có thể trở lại."
"Phải chăng hắn còn không quên cậu..." Tiểu Bạch do dự nói.
"Tớ và hắn cái gì cũng không có..." Jang Mi Ri nghe Tiểu Bạch nói, lập tức giọng nói bén nhọn cắt đứt, nhìn qua ghét cay ghét đắng có liên quan tới Takeshi Hirayama.
Thấy Tiểu Bạch ánh mắt nghi ngờ, Jang Mi Ri uy hiếp, "Hắn mà phát hiện tớ, cậu đừng tưởng rằng mình không sao, Ji Ah,... Bọn mình nhất định phải hợp tác."
Kỳ thực Tiểu Bạch không tin lời Jang Mi Ri nói, trong trí nhớ Lee Ji Ah, hầu như không có gặp qua Takeshi Hirayama, mà Jang Mi Ri cùng Takeshi Hirayama mập mờ vô cùng, Takeshi Hirayama xuất hiện chắc chỉ để tìm Jang Mi Ri. Đương nhiên, Tiểu Bạch sẽ không nói những lời này.
"Vậy bọn mình làm sao bây giờ?" Tiểu Bạch thử hỏi dò xét Jang Mi Ri.
"Tớ nói hắn đừng xuất hiện, chắc chắn hắn không nghe, trong khoảng thời gian này cậu cẩn thận một chút, nếu như phát hiện có người theo dõi liền nói tớ biết." Jang Mi Ri bây giờ cũng rối như tơ vò, dặn dò qua loa vài câu rồi để Tiểu Bạch đi.
Tiểu Bạch rời phòng Jang Mi Ri, thời gian đã không còn sớm, Song Yoo Hyun và Cheol Jin hỏi han về Jang Mi Ri vài câu, Tiểu Bạch bảo bọn họ yên tâm rồi tiễn bọn họ ra cửa.
Giúp đỡ Hee Joo dọn dẹp mọi thứ trở về phòng, Tiểu Hắc đã đang chờ cô, "Thế nào?"
"Tên Takeshi Hirayama kia hung hăng uy hiếp Jang Mi Ri cùng hắn trở về Nhật Bản, Jang Mi Ri không muốn, hai người rất gay go." Tiểu Hắc nói.
"Takeshi Hirayama có hỏi tới Lee Ji Ah không?"
"Không có..." Tiểu Hắc chậm rãi lắc đầu, "Tên kia lúc đầu rất hung ác, nhưng Jang Mi Ri vừa khóc, hắn liền mềm lòng, hắn cho Jang Mi Ri số điện thoại, để Jang Mi Ri gọi cho hắn."
Nghe xong lời Tiểu Hắc, Tiểu Bạch phát hiện mình nghĩ không sai, Takeshi Hirayama chỉ tìm đến Jang Mi Ri, căn bản Jang Mi Ri sợ bị lộ, mới nói tìm hai người họ.
"Kế tiếp chúng ta làm gì bây giờ?" Tiểu Hắc lo lắng hỏi.
"Tạm thời mặc kệ đi, Jang Mi Ri càng sốt ruột hơn chúng ta, chỉ là còn phải nghĩ biện pháp... Nếu như chuyện bồi rượu lộ ra, Song Yoo Hyun nhất định bị đả kích, làm thế nào mới đem ảnh hưởng kéo xuống thấp nhất đây." Tiểu Bạch ngồi trên giường, ngón tay sượt qua ảnh Song Yoo Hyun trong màn hình điện thoại, bắt đầu trầm tư.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook