"Tiếc thật, làm như tôi giống người bịa đặt lung tung ấy.

"

Thời Giản đánh cượcc rằng quản gia Đường sẽ không gọi điện thoại, trước đó ông ta vẫn luôn nói rằng không liên lạc được với chủ nhân của lâu đài Tường Vi.


Hơn nữa Thời Giản suy nghĩ lại, nếu thực sự có thể liên lạc được thì cũng chưa chắc đã không có chuyển biến?

Liên lạc được với chủ nhân của lâu đài Tường Vi, có phải đồng nghĩa có thể rời khỏi đây, phá đảo rồi không?

Quản gia Đường và khán giả trong phòng phát sóng sau khi nghe câu nói cuối cùng của Thời Giản đều có chung một suy nghĩ trong lòng——

Chẳng lẽ cô không phải à?

Quản gia Đường tự đập đá vào chân mình, sắc mặt càng khó coi, trước đó Thời Giản bảo ông ta gọi điện thoại cho chủ nhân, ông ta nói không gọi được.


Nhưng quản gia Đường trầm ngâm một lúc, vẫn miễn cưỡng chấp nhận thiết lập rằng chủ nhân là một liếm cẩu, quyết định không liên lạc với chủ nhân của lâu đài.


Bây giờ ông ta đã hoàn toàn trở lại dáng vẻ bình thường, thậm chí còn có thể nở một nụ cười bình tĩnh với Thời Giản.


"Xin lỗi cô Thời, tôi không biết cô là cô gái mà chủ nhân thích, đã có nhiều thiếu sót, cô có thể ở trong căn phòng này.

"

"Nếu có vấn đề gì, xin hãy liên hệ với tôi bất cứ lúc nào, chúc cô có một buổi tối tốt lành.


"

"Nếu không có việc gì khác, tôi xin phép rời đi trước.

"

Ý của quản gia Đường là tạm thời từ bỏ việc ăn thịt Thời Giản, Thời Giản đã an toàn.


Thời Giản âm thầm thở phào nhẹ nhõm, sau đó cô nghĩ đến điều gì đó liền gọi quản gia Đường lại: "Đợi đã.

"

Quản gia Đường: ???

Ông ta cảm thấy mình thực sự không hiểu nổi món điểm tâm trước mặt này rồi, đúng là không có điểm dừng, ông ta đã tha cho cô, vậy mà cô lại không cho ông ta đi?

Thời Giản: "Có đồ ăn đêm không?" Cô đói rồi.


Thời Giản thực sự muốn chửi thề, chậc, đã lâu cô chưa ăn gì.


Đây là sáng ngày thứ năm ở lâu đài, dạ dày của nữ minh tinh cũng chịu không nổi, không phải nói là có vấn đề cứ liên hệ với ông ta sao?

Thời Giản không khách sáo, bây giờ coi đối phương như quản gia của mình.


Quản gia Đường: "! "

!


Quản gia Đường nhận nhiệm vụ mà Thời Giản giao cho, ông ta nói: "Làm phiền cô đợi một chút, tôi sẽ nhanh chóng sắp xếp một bữa sáng thịnh soạn cho cô.

"

Trọng tâm của câu nói nằm ở hai chữ "thịnh soạn".


Trực giác Thời Giản mách bảo cô rằng quản gia Đường sắp làm chuyện gì đó, vì vậy cô cũng nhanh chóng phản ứng lại.


"Không cần đâu, tôi đang quản lý vóc dáng, cho tôi năm mươi quả trứng sống nếm thử một chút.

"

Lý lẽ của Thời Giản là trực tiếp yêu cầu nguyên liệu, tránh tình trạng tàu hủ là não người, cũng không thể yêu cầu thịt, từ lúc đến đây chưa thấy món thịt nào bình thường.


So sánh ra thì trứng sống vẫn an toàn hơn.


Còn lý do tại sao lại là năm mươi quả, là vì Thời Giản nghĩ đến đồng loại trong phó bản, mọi người đều đói bụng.


Quản gia Đường: 50 quả trứng, nếm thử cái đầu cô!

Có điều giống như Thời Giản dự đoán, mặc dù quản gia Đường có vẻ không muốn nhưng vẫn đáp ứng yêu cầu của cô.


Trứng là trứng bình thường, không phải kiểu đập ra là thấy một con mắt to, Thời Giản còn nhớ đến suối nước nóng sôi ùng ục trong lâu đài.


Không phải có tác dụng rồi sao?

Thời Giản tao nhã xách giỏ trứng đi xuống tầng.


Trứng luộc suối nước nóng, sắp xếp!

Vì vậy đến sáng sớm, sau khi xác định không có nguy hiểm, Thời Giản đã gọi mọi người dậy, mấy người đói đến hoa mắt chóng mặt cuối cùng cũng được ăn món ăn bình thường đầu tiên khi đến phó bản này——

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương